← Ch.295 | Ch.297 → |
Dưới bảng bắt tế, bắt hơn phân nửa là học sinh hàn môn, giống nàng sau lưng có chỗ dựa, người khác muốn gả nữ nhi cho nàng, cũng sẽ không vận dụng thủ đoạn bạo lực.
Trình Khanh rất có tự mình hiểu lấy, lớn lên giống như Mạnh Hoài Cẩn cũng chưa bị bắt đi, nàng vẫn là thực an toàn —— Mạnh sư huynh đó là soái thật, còn nàng 'tuấn tú lịch sự' toàn dựa vào quang hoàn Hội Nguyên.
Nhắc tới hôn sự của Nhị tỷ và tam tỷ, Trình Khanh nhíu mày:
"Mẫu thân cũng đừng quá tin tưởng Lục thúc tổ mẫu, thúc tổ mẫu muốn làm mai cho Nhị tỷ và tam tỷ, không đơn thuần là vì tốt cho Nhị tỷ và tam tỷ, mẫu thân ngẫm lại Dung cô cô, năm đó vào kinh chính là định nói một hôn sự tốt......tiền đồ của con sẽ tự dựa vào chính mình, không cần hy sinh hạnh phúc của hai tỷ tỷ đi liên hôn!"
Liễu thị không biết nội tình Trình Dung tử vong, chỉ nhớ rõ Trình Dung là lên kinh đầu nhập vào nhà phu thê Lục lão sau mới xảy ra chuyện, chỉ vì điều này, Liễu thị đối với phu thê Lục lão gia không thân cận nổi.
"Nương đều nghe con, chỉ xem nhân phẩm, không trèo cao."
Trình Khanh và Đổng Kính Thu hẹn nhau cùng đi bái phỏng hai vị quan chủ khảo, Đổng Kính Thu là tỷ phu của nàng, hai người lại cùng đề tên trên bảng, cùng đi bái phỏng thực bình thường.
Về phần Chu Hằng và Thôi Ngạn, không phải Trình Khanh không nghĩ cùng đi với hai người, mà là lễ vật nàng và Đổng Kính Thu có thể đặt mua, đối với Chu Hằng tới nói là gánh nặng quá lớn, cùng đi, còn không phải là sẽ bị so sánh sao, dứt khoát phân hai nhóm đi.
Kim khoa thi hội, quan chủ khảo có hai vị là Lễ Bộ Chương thị lang và Mai hàn lâm Hàn Lâm Viện, bái phỏng ai trước, Trình Khanh và Đổng Kính Thu có chút ý kiến không giống nhau.
Đổng Kính Thu muốn đi bái kiến Mai hàn lâm trước.
Trình Khanh lại muốn bái kiến Chương thị lang trước.
"Tiểu lang, Mai hàn lâm là đồng hương của chúng ta, đệ không phải là nghe lời đồn bên ngoài, Chương thị lang kiên trì không cho đệ làm Hội Nguyên, nên mới......"
Đổng Kính Thu nói đến tương đối uyển chuyển, Trình Khanh thực sảng khoái thừa nhận:
"Mặc kệ Chương thị lang vì sao chọn đệ, người ta dìu dắt đệ, đệ há có thể tri ân không báo? Ngược lại là Mai hàn lâm bên kia, nguyên nhân chính vì là đồng hương, mới nên đi sau."
Mai hàn lâm không phải người nguyện ý kết đảng, nếu không khi được làm quan chủ khảo cũng sẽ không đóng cửa từ chối tiếp khách.
Hiện tại cách nói Chương thị lang kiên trì chọn nàng làm Hội Nguyên truyền ồn ào huyên náo, nếu Trình Khanh không đi bái phỏng Chương thị lang trước mới là không tốt lắm.
Về phần Mai hàn lâm, Trình Khanh cảm thấy Mai hàn lâm sẽ không keo kiệt như vậy.
Đổng Kính Thu cũng không ngốc, ngẫm lại cách làm của Mai hàn lâm thật là không thích kết vây cánh, vậy cần gì phải khiến Mai hàn lâm khó xử!
Trình Khanh và Đổng Kính Thu tới Chương phủ, hạ nhân Chương phủ thập phần nhiệt tình, Chương thị lang chưa đến 40 tuổi, khí phách hăng hái, tiếp đón Trình Khanh và Đổng Kính Thu cũng thực thân thiết, còn nói thẳng chính mình thích thiếu niên anh tài giống như hai người.
Chương thị lang cũng nhận lấy lễ vật của hai người, còn đáp lễ cho hai người một chút lễ gặp mặt, xem như vô cùng xem trọng Trình Khanh và Đổng Kính Thu.
Chương thị lang không thích chỉ điểm hậu bối ở trên học vấn, nói với Trình Khanh và Đổng Kính Thu đều là 'lời thật' làm như thế nào tiến tới, Trình Khanh ở trước mặt Chương thị lang nghe được mùi ngon, ra khỏi Chương phủ mới thở dài một hơi: "Không nghĩ tới ân sư lại thẳng tính như vậy, ta cũng mở rộng tầm mắt."
Đổng Kính Thu nghĩ nghĩ lắc đầu, "Nếu thật thẳng tính như vậy, sao có thể lên làm Lễ Bộ thị lang?"
Đó chính là diễn xuất?
Trước khi rời khỏi Chương phủ, Chương thị lang còn dặn dò Trình Khanh nhớ rõ đi thăm Mai hàn lâm.
"Tính tình Mai đại nhân tương đối ngay ngắn, các ngươi đi, phải chuyên chú nghe Mai đại nhân dạy bảo."
Nghe một chút, đây không phải tự đào hố cho Mai hàn lâm sao, nhóm cống sĩ trẻ tuổi nghe xong lời này, vào trước là chủ cũng không dám thân cận cùng Mai hàn lâm.
Trình Khanh thực nguyện ý thân cận cùng Mai hàn lâm.
Nàng nghe nói chuyện hai nhà Mai, Dương còn chưa giải quyết.
Cũng không biết Mai tiểu thư như thế nào.
Hai người đi Mai phủ, phát hiện Mai phủ xa không náo nhiệt bằng Chương phủ.
Trình Khanh và Đổng Kính Thu đi cũng trùng hợp, Trường Hưng Hầu thế tử mang theo nhi tử Dương Đái Anh đang ở Mai phủ.
Từ sau khi Mai Kiêm Gia sảy thai về nhà mẹ đẻ, đây vẫn là lần đầu Dương Đái Anh được cho phép tiến vào cửa Mai gia, Mai hàn lâm có thể lấy cớ thi hội chắn Trường Hưng Hầu thế tử một lần, lại không tiện chắn lần thứ hai.
Thôi, hai thông gia giáp mặt nói rõ ràng cũng tốt.
Trường Hưng Hầu thế tử nói không ít lời hay, biểu hiện mười phần thành ý, Dương Đái Anh cũng bảo đảm về sau sẽ yêu quý thê tử, tuyệt không làm thê tử chịu ủy khuất.
Mai hàn lâm nghĩ thầm, bảo đảm về sau không chịu ủy khuất, đó chính là biết trước kia Kiêm Gia bị ủy khuất?
Trong lúc nhất thời, Mai hàn lâm đối với Dương Đái Anh có thất vọng không nói nên lời.
Mai hàn lâm càng hy vọng là Dương Đái Anh thành thật không thông suốt, mà không phải là rõ ràng biết, lại mặc kệ Kiêm Gia chịu ủy khuất.
Đây tính là trượng phu sao!
Trong đầu Mai hàn lâm toát ra hai chữ 'hoà ly', vì tránh hành sự khinh suất, liền muốn cho Mai Kiêm Gia và Dương Đái Anh bàn lại một lần.
Mai hàn lâm vừa định sai hạ nhân mời Mai Kiêm Gia ra gặp Dương Đái Anh, Trình Khanh và Đổng Kính Thu tới.
Dương thế tử và Dương Đái Anh vừa nghe tên 'Trình Khanh', sắc mặt đều có hơi chút không tốt.
Hai cha con đồng thời nghĩ tới Dương Đái Kiệt hiện giờ nhàn ở trong nhà ăn không ngồi rồi.
Dương thế tử tưởng chính là, chỉ cần Trình Khanh chịu mở miệng, Dương Đái Kiệt hơn phân nửa còn có thể về Quốc Tử Giám. Trình Khanh hiện giờ là tân khoa Hội Nguyên, không nhất định phải cho phủ Trường Hưng Hầu mặt mũi, nhưng Mai hàn lâm vừa lúc là ân sư của Trình Khanh, lời Mai hàn lâm nói Trình Khanh phải nghe!
Dương Đái Anh tưởng lại là, nếu không phải vì đệ đệ Dương Đái Kiệt cầu tình, thê tử Kiêm Gia sẽ không theo mẫu thân đi phủ Trưởng công chúa, không đi phủ Trưởng công chúa lăn lộn, thê tử và mẫu thân sẽ không sinh ra hiềm khích, thê tử sẽ không sảy thai, quan hệ hai phu thê cũng sẽ không cương đến như bây giờ...... Vừa nghe nói Trình Khanh tới, trong lòng Dương Đái Anh liền sinh ra phản cảm và sợ hãi, trực giác chính mình hôm nay tới Mai gia đại khái sẽ không 'tâm tưởng sự thành'.
"Nhạc phụ, nhạc phụ có khách nhân tới cửa, tiểu tế nghĩ đơn độc tâm sự cùng Kiêm Gia, không bằng ngày khác trở lại bái phỏng?"
"Không cần, ngươi và Kiêm Gia cũng không nói chuyện ở đại sảnh."
Dương thế tử cũng chạy nhanh tống cổ nhi tử đi dỗ con dâu, về phần Dương thế tử, da mặt dày cùng Mai hàn lâm ngồi tại đại sảnh chờ Trình Khanh tiến vào.
Thừa dịp trước khi Trình Khanh còn chưa có tiến vào, Dương thế tử dăm ba câu nói mong muốn của chính mình.
"Nghiệt tử mất mặt! Nhưng có biện pháp gì, một cháu trai không biết cố gắng, mệt đến tổ phụ hắn cả ngày ở trong nhà thở ngắn than dài, nếu ông thông gia có thể từ giữa hòa giải, trên dưới Dương gia không khỏi cảm kích."
Mai hàn lâm cười cười, chưa nói đồng ý cũng chưa nói cự tuyệt.
Chỉ là khi đặt chung trà xuống có hơi nặng một chút.
Trước kia khi nghị thân cùng Dương gia, hắn chưa từng giao tế nhiều với những người khác trong Dương gia, chủ yếu vẫn là xem ở phân thượng lão Hầu gia, mấy năm nay sau khi lão Hầu gia mắt hoa tai điếc, người Dương gia làm việc cũng không có kết cấu.
Chờ Trình Khanh và Đổng Kính Thu tiến vào, thấy Mai hàn lâm đang xụ mặt, bên cạnh còn ngồi một vị trên mặt mang cười, đều có hơi chút không hiểu.
← Ch. 295 | Ch. 297 → |