← Ch.259 | Ch.261 → |
Nhu Gia gặp người nha môn Thuận Thiên Phủ, cũng coi như hỏi gì đáp nấy.
Chuyện nàng muốn đuổi Trình Khanh ra khỏi Quốc Tử Giám, mấy con cháu huân quý đã khai, Nhu Gia dứt khoát cũng thừa nhận.
"Việc này, bổn huyện chúa làm không ổn, sẽ tự tiến cung thỉnh tội!"
Chỉ tiến cung thỉnh tội sao?
Người nha môn Thuận Thiên Phủ hai mặt nhìn nhau.
Ít nhất hẳn là hướng người bị hại nói lời xin lỗi đi?
Nhưng đây cũng không phải chuyện bọn họ có thể hỏi đến.
"Không biết huyện chúa vì sao phải đuổi Trình giám sinh ra khỏi Quốc Tử Giám?"
"Hắn đối với bổn huyện chúa không đủ cung kính, lý do này được chưa!"
Nhu Gia không chịu nói tỉ mỉ nguyên do trong đó, chỉ có thể đưa ra một đáp án phù hợp nhất với tính tình của nàng.
Trả lời như vậy cũng đủ kiêu ngạo.
Nhưng, người nha môn Thuận Thiên Phủ nghe xong lại có thể bất giác ngoài ý muốn.
Đây đúng là Nhu Gia huyện chúa tất cả mọi người đều quen thuộc!
Nhu Gia trả lời nhìn như ngang ngược, kỳ thật cũng thông minh.
Trình Khanh đối với nàng vô lễ, nàng liền phải đuổi Trình Khanh ra khỏi Quốc Tử Giám, cách làm này nghe tới không thể nói lý, rồi lại đích xác giống như chuyện Nhu Gia sẽ làm.
Nhưng cũng chỉ giới hạn trong việc này, chỉ vì một chút vô lễ, Nhu Gia không cần thiết phái người g. i. ế. c Trình Khanh!
Nhu Gia cắn răng: "Bổn huyện chúa có ngu xuẩn như vậy sao? Nếu muốn g. i. ế. c hắn, hà tất chờ sau khi hắn trúng Giải Nguyên vào kinh lại động thủ, phái sát thủ đi huyện Nam Nghi không phải tốt sao!"
Lời này, giống như đuổi Trình Khanh ra khỏi Quốc Tử Giám liền làm được thực thông minh vậy... Nhưng đánh đổ đi, con cháu huân quý liền không một ai có cốt khí, bị Lương đại nhân hù dọa một cái liền khai sạch.
Người nha môn Thuận Thiên Phủ cẩn thận hỏi qua hoạt động trong một đêm kia của Nhu Gia, Nhu Gia nói chính mình lúc đó đang trù bị Hội Thưởng Mai phủ công chúa.
Điểm này, phủ công chúa từ trên xuống dưới đều có thể xác minh, lời chứng cũng không có lỗ hổng gì, người nha môn Thuận Thiên Phủ lại không thể dùng đại hình với Nhu Gia, tạm thời chỉ có thể tra được đến đây.
Trừ phi có nhiều chứng cứ hơn.
Nhiều chứng cứ hơn thì Lương đại nhân cũng không có.
Trên người hắc y nhân đã c. h. ế. t không có bất luận đặc thù gì.
Ngựa điên đã bị đánh gục, xe ngựa cũng không có bất luận ấn ký gì.
Khi sự tình phát sinh, mấy tiểu tốt tuần tra ban đêm Ngũ Thành Binh Mã Tư đúng là đã bỏ rơi nhiệm vụ, lại không phải thu được chỉ thị đặc thù gì, chỉ ước hẹn đi uống rượu.
Đây không phải lần đầu tiên mấy người này làm như vậy, nhưng trước kia cũng chưa xảy ra chuyện, lá gan bọn họ cũng càng lúc càng lớn...... Lương Khải Niên cảm thấy, hẳn là có người đã biết mấy tên lính này thích bỏ việc uống rượu, liền lợi dụng điểm này.
Bởi vì mấy tên lính không làm việc, Ngũ Thành Binh Mã Tư từ trên xuống dưới đều bị liên lụy.
Mấy tên lính không làm việc mỗi người đều ăn 50 gậy sau đó sung quân, chỉ huy sứ ngày ấy cao cao tại thượng, muốn dùng ngôn ngữ dọa sợ Trình Khanh và Đổng Kính Thu cũng bị thôi chức. Bởi vì Ngũ Thành Binh Mã Tư do Binh Bộ quản, ngay cả Binh Bộ thượng thư cũng bị liên lụy. Đây đảo không phải bởi vì mặt mũi Trình Khanh và Đổng Kính Thu lớn, thuần túy là hoàng đế chính mình không nhịn nổi, Ngũ Thành Binh Mã Tư phụ trách tuần tra trị an kinh thành, lại có thể thối nát đến tận đây, hoàng đế một hơi thay đổi ba trong năm chỉ huy sứ!
Về phần Nhu Gia muốn xử phạt như thế nào?
Dù sao, sau khi Nhu Gia thừa nhận muốn đuổi Trình Khanh ra khỏi Quốc Tử Giám, Trình Lục lão gia liền cáo bệnh không lên triều.
Mặc cho ai cũng nhìn ra được Trình thượng thư tràn ngập oán giận không chỗ phát ti3t, chỉ có thể lấy cách chống cự yếu như vậy tới bức Hoàng Thượng tỏ thái độ.
Hoàng Thượng nếu không xử phạt Nhu Gia huyện chúa, văn võ cả triều đều sẽ cảm thấy môi hở răng lạnh......Thần tử cánh tay đắc lực, còn không thể đòi công đạo cho chất tôn, vậy tương lai văn võ cả triều nhìn thấy người của phủ Trưởng công chúa đều phải đi đường vòng?
Nhóm ngự sử Đô Sát Viện trình sổ con mắng Nhu Gia hết phong này đến phong khác, còn có ngự sử cứng đầu, nhéo Phúc Trinh Trưởng công chúa không bỏ, nói thẳng Phúc Trinh Trưởng công chúa không dạy bảo nữ nhi —— bởi vì chuyện Nhu Gia mướn hung thủ g. i. ế. c người không có chứng cứ xác thực, nhóm ngự sử cắn c. h. ế. t việc Nhu Gia đuổi Trình Khanh ra khỏi Quốc Tử Giám là cãi thánh chỉ, là nhúng tay vào việc triều chính, cái mũ này chụp đến quá nặng quá lớn, cũng không biết cổ Nhu Gia có thể thừa nhận nổi áp lực hay không!
Nhu Gia một bụng oan khuất không chỗ kể ra.
Nàng muốn đệ thẻ bài tiến cung diện thánh, tự mình hướng hoàng đế giải thích, lại bị trong cung bác bỏ.
Xoay ý niệm muốn đi gặp Thái Hậu, Thái Hậu cũng không thấy nàng, còn phái hai ma ma giáo dưỡng tới phủ Trưởng công chúa, nói muốn dậy dỗ Nhu Gia.
Nhu Gia tức giận đến c. h. ế. t khiếp.
"Mẫu thân, ngay cả Thái Hậu cũng nghi ngờ là con mướn hung thủ g. i. ế. c người?"
Căn bản không phải nàng làm!
Nha môn Thuận Thiên Phủ cái gì cũng chưa điều tra ra được, dựa vào đâu nói là nàng làm?
Nhu Gia vừa tức lại vừa ủy khuất, không chỉ có khóc lớn mấy tràng, còn ầm ĩ tuyệt thực.
Mà tam hoàng tử hung thủ chân chính phía sau màn cũng thật không dự đoán được, chuyện này mắt thấy phải do Nhu Gia gánh tội thay.
Tam hoàng tử có thể nói cái gì, cảm giác là ông trời vẫn luôn công kích cuối cùng cũng mở mắt với hắn một lần! Cẩn thận tưởng tượng, hắn muốn đánh gãy tay Trình Khanh, điểm xuất phát chính là tưởng lấy lòng Nhu Gia, cho nên Nhu Gia gánh tội danh này, cũng không tính là vô tội.
Tam hoàng tử không phải người tốt gì.
Hắn cũng không phải thật sự đối với Nhu Gia yêu không thể tự kềm chế, cam nguyện vì Nhu Gia từ bỏ tiền đồ, ngây ngốc đứng ra nhận tội giúp Nhu Gia rửa sạch oan khuất.
Sau khi biết nha môn Thuận Thiên Phủ không có điều tra được chứng cứ Nhu Gia mướn hung thủ g. i. ế. c người, cho nên vô pháp định tội cho Nhu Gia, tam hoàng tử thậm chí còn có ý tưởng riêng.
Hắn gọi Trương nội giám tới, dò hỏi chỗ mấy người kia rơi xuống.
"Còn muốn lại vất vả Hữu Hữu một chuyến, đem những người đó đến thôn trang phủ Trưởng công chúa."
Trương nội giám cũng không có lập tức đi chấp hành này mệnh lệnh, mà có chút không tán đồng: "Điện hạ muốn t. h. i t. h. ể bị người phát hiện, chứng thực việc này là phủ Trưởng công chúa làm? Xin thứ cho lão nô lắm miệng, làm như vậy ngoại trừ có thể rửa sạch điểm đáng ngờ cho điện hạ, lại không có bổ ích gì khác, ngài là muốn phủ Trưởng công chúa nhất thời lâm vào thung lũng, lại đưa than ngày tuyết...... Nhưng mà một ngày kia nếu ngài muốn liên hôn cùng phủ Trưởng công chúa, nghênh thú Nhu Gia huyện chúa, vậy vết nhơ trên người huyện chúa, chính là vết nhơ trên người điện hạ."
Chứng thực việc Nhu Gia huyện chúa mướn hung thủ g. i. ế. c người, liên hôn với Nhu Gia huyện chúa liền không có giá trị.
Hoàng đế sẽ không lựa chọn Nhu Gia huyện chúa làm Thái Tử Phi, ai cưới Nhu Gia, người đó sẽ mất đi tư cách cạnh tranh trữ vị!
Tam hoàng tử cẩn thận tưởng tượng, cũng minh bạch là chính mình xúc động.
"May mắn có Hữu Hữu nhắc nhở! Nhưng ta vẫn muốn Hữu Hữu đi một chuyến, ném t. h. i t. h. ể vào trong thôn trang phủ Trưởng công chúa, giấu kỹ một chút tạm thời đừng để người phát hiện. Nếu ta có thể cưới được Nhu Gia, sẽ khiến cho t. h. i t. h. ể vĩnh viễn không thấy được mặt trời, nếu ta không cưới được, t. h. i t. h. ể sẽ có trọng dụng."
Lúc này Trương nội giám không phản đối.
Chiêu này của tam hoàng tử là vừa có thể tiến công vừa có thể lui.
Dù cho thật sự liên hôn cùng phủ Trưởng công chúa, đường đường là hoàng tử, vì sao phải bị hạng nữ lưu dùng thế lực bắt ép?
Có nhược điểm này trong tay, sẽ trở thành tam hoàng tử dùng thế lực bắt ép mẫu tử Nhu Gia mới đúng.
Nếu không thể liên hôn cùng phủ Trưởng công chúa, chờ Trưởng công chúa muốn đỡ "Con rể" làm Thái Tử, tam hoàng tử lại cho lộ ra ánh sáng việc này, bản án cũ được nhắc lại, có thể trực tiếp phế "Con rể" mà Trưởng công chúa đã lựa chọn!
← Ch. 259 | Ch. 261 → |