← Ch.254 | Ch.256 → |
Trương nội giám vốn hầu hạ ở trong phòng trồng hoa, ngày thường thành thật bổn phận, bị ức h. i. ế. p và cắt xén lương tháng là chuyện thường.
Hiền tần thấy hắn có bản lĩnh trồng hoa, liền giúp hắn nói qua vài lần, không cho nội giám quản sự phòng hoa quá mức ức h. i. ế. p hắn.
Chuyện này bị Ninh phi biết.
Ninh phi là Hoàng Thượng sau khi đăng cơ mới tuyển vào trong cung, chờ đến khi Hiền tần thất sủng, Ninh phi liền thay thế.
Ninh phi không phải người lòng dạ rộng lớn, rõ ràng thắng còn không rộng lượng, sợ Hiền tần sẽ phục sủng, phái người nhìn chằm chằm Hiền tần.
Hiền tần chỉ giúp một nội giám thành thật nói vài câu, Ninh phi đã cho người đánh Trương nội giám c. h. ế. t khiếp.
Hiền tần biết nội giám này bị chính mình liên lụy, ở khi sinh nhật Hoàng Hậu tặng đồ thêu do chính tay mình làm, nói trong cung của chính mình thiếu một người biết chăm hoa cỏ, muốn điều một nội giám từ phòng trồng hoa.
Đây cũng không phải yêu cầu quá mức gì, dù Hiền tần mất thánh sủng, xem ở phân thượng nàng sinh tam hoàng tử, Hoàng Hậu cũng sẽ không cố tình cắt xén Hiền tần.
Hiền tần đưa Trương nội giám từ phòng hoa đi là muốn tránh Ninh phi tìm phiền toái cho hắn.
Nào biết Trương nội giám tới bên người Hiền tần, đã vài lần trợ giúp Hiền tần tránh thoát ám toán, Hiền tần thế mới biết Trương nội giám nhìn như thành thật lại là một cao thủ thâm tàng bất lộ.
Sau khi Hiền tần thất sủng, tam hoàng tử chính là trông cậy duy nhất trong quãng đời còn lại của nàng.
Các hoàng tử đến năm tuổi liền phải thống nhất dọn đến viện hoàng tử, Hiền tần đưa Trương nội giám đến bên người tam hoàng tử, nhờ hắn che chở tam hoàng tử chu toàn, lại dạy tam hoàng tử không được coi Trương nội giám như nô tỳ mà đối đãi, phải kính trọng hắn, tín nhiệm hắn, coi hắn như trưởng bối...... Tam hoàng tử liền vẫn luôn lấy tôn xưng "Trương hữu hữu" gọi nội giám, nhoáng lên mười mấy năm, tam hoàng tử trưởng thành, Trương nội giám lớn tuổi, tam hoàng tử ra cung mở phủ, cũng đem vị Trương hữu hữu này ra cung cùng mình.
Nếu nói người tam hoàng tử tín nhiệm nhất, ngoại trừ Trương nội giám thì không còn ai.
Hai canh giờ sau, Trương nội giám khom lưng trở về phục mệnh, nói chính mình đã quét tước cái đuôi sạch sẽ.
Tam hoàng tử sau đó mới có thể thừa dịp còn chưa hừng đông ngủ một lát.
......
Tam hoàng tử đoán không sai.
Trên triều, phủ doãn Thuận Thiên Lương Khải Niên thượng tấu vụ án này lên thiên tử, hung hăng vạch tội Ngũ Thành Binh Mã Tư, hoàng đế quả nhiên tức giận.
"Kinh đô và vùng lân cận trọng địa, lại có loại cuồng đồ này!"
Trình thượng thư thỉnh tấu, nói nguyện đưa chất tôn Trình Khanh của chính mình về Nam Nghi, không ở kinh thành, có lẽ còn có thể giữ được một cái mạng nhỏ, an an ổn ổn làm lão gia nhà giàu, còn có thể vì một mạch Trình Tri Viễn truyền xuống hương khói.
Trình thượng thư nói khẩn thiết, hoàng đế không thiếu được muốn trấn an.
Hoàng đế tức giận không phải làm bộ.
Kinh đô và vùng lân cận trọng địa, có người bên đường đuổi g. i. ế. c giám sinh Quốc Tử Giám, bước tiếp theo có phải sẽ đuổi g. i. ế. c mệnh quan triều đình hay không?
Trình Khanh tuy rằng thân phận không cao, lại là ấm tập hoàng đế tự mình hạ chỉ, có người không dung được Trình Khanh, mặt rồng của hoàng đế bị hao tổn.
Ngôi cửu ngũ bệnh đa nghi thực nặng, từ Trình Khanh nghĩ tới Trình Tri Viễn, lại từ Trình Tri Viễn nghĩ tới án tham ô bạc tai, liền hoài nghi là có người lại muốn nhấc lên chuyện xưa.
Trấn an Trình thượng thư xong, lập tức hạ lệnh điều tra án này, nhất định phải bắt được hung thủ phía sau màn, cho bá tánh kinh thành một hoàn cảnh sinh hoạt an toàn.
Đương nhiên, là người bị hại, Trình Khanh và Đổng Kính Thu đều được trấn an.
Hoàng đế phát hỏa xong, nghe nói Trình Khanh mới 16 tuổi, lại đã là Giải Nguyên một tỉnh, lại có hai phần đắc ý.
Có quan viên biết xem mặt đoán ý, liền nịnh nọt, nói Hoàng Thượng thật tinh mắt, đã sớm nhìn trúng anh tài.
"Đúng là biết đọc sách, nhưng có phải anh tài hay không, còn phải đợi hắn thi đình, trẫm tự mình xem qua bài thi mới biết được."
Chân long thiên tử đã mở miệng, nói muốn ở trên thi đình xem bài thi của Trình Khanh, văn võ trong triều đều biết rõ ràng ở trong lòng, sang năm thi hội, chỉ cần bản thân Trình Khanh không tìm đường chết, vậy khẳng định sẽ nổi danh trên bảng.
Lần trước quan chủ khảo thi hội không có cho Mạnh Hoài Cẩn làm 'Hội Nguyên', khiến Đại Ngụy mất đi điềm lành 'Lục Nguyên Cập Đệ', hoàng đế cũng đã thực tức giận.
Quan chủ khảo lần thi này sẽ không tiếp tục không có ánh mắt.
Hạ triều, Thuận Thiên Phủ chủ động đáp lời cùng Trình Lục lão gia, nói Trình Khanh là nhờ họa được phúc, được Hoàng Thượng nhớ kỹ.
Trình Lục lão gia thở dài:
"Bản quan lại tình nguyện hắn không có tai nạn, bằng bản lĩnh của chính mình đi khoa khảo, Lương đại nhân, vụ án này còn cần ngài lo lắng nhiều hơn, có thể bắt được hung thủ phía sau màn, tiểu chất tôn của bản quan cũng không cần ngày đêm lo lắng hãi hùng!"
Lương đại nhân tỏ vẻ đây là chức trách của chính mình.
Hoàng Thượng lên tiếng muốn nghiêm tra, Lương đại nhân liền thật sự nghiêm tra, hạ triều liền lên tiếng đi Quốc Tử Giám bắt người. Đổng Kính Thu cũng chưa nói tên của ai, người nha môn Thuận Thiên Phủ tới Quốc Tử Giám, tìm đến đầu tiên chính là Cốc Hoành Thái xui xẻo.
Bọn họ mang Cốc Hoành Thái từ Quốc Tử Giám đi, Cốc Hoành Thái vẻ mặt hoang mang.
Chờ hắn bị ném tới trên đại đường, bắt hắn giao đãi việc mướn người g. i. ế. c Trình Khanh, Cốc Hoành Thái hô to oan uổng.
"Học sinh oan uổng, học sinh oan uổng!"
Cốc Hoành Thái trước đây đã từng nói qua trong vòng ba ngày không đuổi được Trình Khanh đi, hắn liền chính mình đi.
Trình Khanh không đi, Cốc Hoành Thái hôm nay vẫn da mặt dày đi đến Quốc Tử Giám học.
Sớm biết trời sẽ giáng tai họa bất ngờ, hắn đã ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày!
Lương đại nhân nói Cốc Hoành Thái chắc chắn có "Túc thù" với Trình Khanh, nếu không vì sao phải đuổi Trình Khanh ra khỏi Quốc Tử Giám?
Cốc Hoành Thái kêu oan, "Đại nhân, học sinh dù cho tưởng mướn hung thủ, cũng không có bạc mướn, học sinh hiện giờ đang vay mượn để sống qua ngày, đại nhân có thể phái người kiểm chứng!"
Vay nợ sống qua ngày còn nói đúng lý hợp tình như vậy, Lương đại nhân cũng chưa thấy qua.
Nhưng suy nghĩ một chút, đây là nhi tử Tĩnh Ninh Bá, Tĩnh Ninh Bá còn mặc kệ, có quan hệ gì với chính mình đâu?
Ý niệm trở lại, Lương đại nhân nhìn Cốc Hoành Thái liền không tức giận.
Lương đại nhân nói muốn báo cho Tĩnh Ninh Bá, Cốc Hoành Thái sợ tới mức cái gì cũng khai ra hết.
Vì tẩy thoát hiềm nghi, hắn liên tiếp kéo vài con cháu huân quý xuống nước.
Nói chính mình không có can đảm mướn hung thủ, chắc là mấy người kia làm!
Lương đại nhân hỏi lại Cốc Hoành Thái và Trình Khanh có mâu thuẫn gì, Cốc Hoành Thái ấp úng nói chính mình chỉ đơn thuần không thích, cũng không có nói ra Nhu Gia huyện chúa.
Phàm là con cháu huân quý bị Cốc Hoành Thái nhắc tới, đều bị Lương đại nhân "mời" trở về nha môn Thuận Thiên Phủ.
Lương đại nhân cho người đơn độc thẩm vấn, vừa dụ dỗ vừa lừa gạt, liền có người nói lậu miệng:
"Trình Khanh đắc tội Nhu Gia huyện chúa!"
Đắc tội như thế nào?
Mọi người tự nhiên là không biết.
Nhóm người này đều không tính là con cháu huân quý đỉnh cấp, có cơ hội có thể lấy lòng Nhu Gia huyện chúa là được, đâu dám hỏi kỹ nguyên do.
Nhưng chuyện mướn hung thủ g. i. ế. c người, lại không ai thừa nhận.
Lương đại nhân tạm thời bắt giữ những người này ở nha môn Thuận Thiên Phủ, biểu tình của chính mình thật không tốt.
Lại là Nhu Gia huyện chúa!
Sự tình Nhu Gia phóng ngựa dẫm c. h. ế. t nông dân phát sinh ở năm ngoái.
Người nhà của người c. h. ế. t không biết được người nào chỉ điểm, tới nha môn Thuận Thiên Phủ đánh trống cáo trạng, phủ doãn Thuận Thiên lúc đó không phải Lương Khải Niên.
phủ doãn Thuận Thiên tiền nhiệm ngạnh khiêng lấy phủ Trưởng công chúa gây áp lực thụ lí vụ án này, cuối cùng lại chạm vào một cái mũi hôi, sau đó, vị phủ doãn Thuận Thiên kia trở thành tiền nhiệm của Lương Khải Niên.
← Ch. 254 | Ch. 256 → |