← Ch.080 | Ch.082 → |
"Ngươi nói đi, nói sai ta cũng không trách ngươi."
Tư Mặc thấp đầu, "Ngũ phòng thả ra tiếng gió muốn chọn tế cho Dung tiểu thư."
Tư Mặc đã theo Trình Khanh, sự tình ngũ phòng vốn không quan hệ cùng hắn.
Nhưng Dung tiểu thư ngày đó dùng xe ngựa đuổi theo thuyền, tát Mạnh Hoài Cẩn một cái, Tư Mặc tận mắt nhìn thấy, hắn sợ hai việc có liên hệ gì, không nói ra chậm trễ chính sự của Trình Khanh thì làm sao —— toàn bộ huyện Nam Nghi đều biết, Mạnh Hoài Cẩn cũng tính là nửa cái chỗ dựa của Trình Khanh.
"Ta đã biết, nếu thúc tổ mẫu phải chọn tế cho Dung cô cô, chúng ta hãy quên chuyện ngày đó thấy được, về sau đều không được nhắc tới."
Trình Dung và Mạnh Hoài Cẩn có phải từng có tư tình hay không quan trọng sao?
Hai bên không có công khai với bên ngoài, Mạnh Hoài Cẩn vừa đi ngũ phòng liền phải chọn tế cho Trình Dung, có thể thấy được là không có tính toán ghép Trình Dung và Mạnh Hoài Cẩn thành một đôi.
Trình Khanh lại không phải bác gái Tổ Dân Phố, loại sự tình này phải cắm một tay.
Nếu Trình Dung xuất giá, Trình Khanh sẽ đưa hậu lễ, lấy đó để cảm ơn Lý thị và Ngũ lão gia.
Chuyện khác, 'đường chất' không cùng chi như nàng không quản được.
Nhưng thật ra đại tỷ bên kia, cũng không biết đám người tới cửa cầu hôn chính là cái dạng cá thối tôm hỏng gì, Trình Khanh mong kinh thành bên kia nhanh có tin tức, cũng muốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, nhanh khảo trúng tú tài, nàng không nắm giữ được thế tử Nghiệp Vương, cũng không ngăn được ong bướm tưởng chiếm tiện nghi, chỉ có thể dụng công đọc sách gấp bội!
Thôi béo thi được trong 20 vị trí đầu rất đắc ý, vốn định lơi lỏng xuống, bị sự chăm học của Trình Khanh dọa sợ.
"Huynh đệ, ngươi có cần đua như vậy hay không! Hai ta sang năm khảo trúng tú tài cơ hội rất lớn, dù không khảo trúng, ngươi sang năm mới mười bốn tuổi, hà tất gấp như vậy?"
Đôi mắt Trình Khanh đã thức đêm đến đỏ, "Ta sang năm mới mười bốn, đại tỷ tỷ ta sang năm đã mười tám, ta không phải sốt ruột vì chính mình!"
Cũng đúng, trong nhà còn có ba tỷ tỷ đợi gả, gánh nặng trên vai Trình Khanh quá lớn.
Tựa như Thôi gia, kiếm được gia tài bạc triệu, mỗi năm không biết phải chuẩn bị bao nhiêu quan hệ, nhưng vẫn sống trong nơm nớp lo sợ, chờ hắn thi đậu công danh thay đổi địa vị.
Trình Khanh có trách nhiệm đeo trên lưng chính mình, hắn cũng có, ai cũng có khó xử, ai cũng không thoải mái.
Thôi Ngạn lại căng thẳng lên.
Mỗi ngày Trình Khanh dùng công như thế nào, hắn liền chiếu theo làm, đại khái là quá chuyên chú việc học, tâm đánh giá mỹ thực phai nhạt, một tháng trôi qua Thôi Ngạn lại có thể gầy đi vài cân.
Trình Khanh biến hóa không lớn, vẫn là một bộ dáng đơn bạc gió thổi qua có thể ngã.
Rõ ràng ngày thường thực chú ý ẩm thực, không ở trên thức ăn bạc đãi chính mình, nhưng không béo lên. Điều trị thời gian dài như vậy, khí sắc tốt hơn rất nhiều, khuôn mặt vàng như nến cũng không biết sao lại thế này, biến trắng đặc biệt chậm......một ngày, Thôi Ngạn bỗng nhiên không đầu không đuôi khen nàng:
"Trình Khanh, chờ thân thể ngươi khá lên, khẳng định rất tuấn."
Trình Khanh trợn trắng mắt, "Kia còn không cần ngươi nói, ngươi đã gặp qua người nhà của ta rồi, đồng dạng cha mẹ sinh ra, ta sao có thể xấu được."
Thôi Ngạn gật đầu, "Đúng vậy, tỷ tỷ nhà ngươi sinh ra vừa mạo mỹ vừa đoan trang, nếu ngươi vẫn luôn không tìm thấy tỷ phu thích hợp, không bằng suy xét ta đi?"
Thôi Ngạn vốn chỉ nói vậy, nhưng sau khi nói xong, chính hắn lại có vài phần ý động.
Cưới tỷ tỷ Trình Khanh thật tốt nha!
Thôi gia có tiền, hắn không để bụng thê tử có bao nhiêu của hồi môn, gia đình nửa vời như Thôi gia, tiểu thư nhà quan lại sẽ không gả cho thương hộ, nếu cưới tiểu nương tử thương hộ hắn cũng không có hứng thú, giống như tỷ tỷ Trình Khanh lại cực tốt, nếu có thể lên làm tỷ phu Trình Khanh, Trình Khanh sẽ vẫn luôn thân cận cùng hắn.
Nghĩ như thế nào, đều là chính mình kiếm lớn.
Đôi mắt Thôi Ngạn tỏa sáng, Trình Khanh trên dưới đánh giá hắn, "...... Ngươi muốn làm tỷ phu của ta?"
Thôi Ngạn ưỡn n. g. ự. c thu bụng, nhất thời bụng nhỏ bị nghẹn trở về, nhìn có vài phần anh đĩnh của thiếu niên.
"Nếu tỷ tỷ ngươi không thích người béo, ta sau này sẽ ăn ít thịt đi!"
Đây căn bản không phải vấn đề béo gầy được không.
Nhưng Thôi Ngạn nói muốn ăn ít thịt đi, Trình Khanh vẫn cảm nhận được thành ý của đối phương.
Hắn là người thích ăn, vì đón dâu nguyện ý hy sinh sở thích ăn uống, Thôi Ngạn không giống đang nói giỡn.
Nhưng Thôi Ngạn cùng đại tỷ?
"Ngươi nói xem ngươi nghĩ như thế nào đi đã, chẳng lẽ lần trước đi nhà ta ăn cá, đối với đại tỷ của ta nhất kiến chung tình?"
Thôi Ngạn phủ nhận, "Dù sao ta cũng tới tuổi nghị thân, cưới một tiểu nương tử xa lạ về nhà, không bằng cưới tỷ tỷ ngươi, hai ta thân thiết đến mức có thể mặc chung một cái quần, ta về sau cũng không dám đối xử không tốt với tỷ tỷ ngươi nha!"
Trình Khanh không để ý tới hắn.
"Quần ngươi quá rộng, ta không mặc được, kết thân không phải hai ta ngoài miệng nói nói là được, ngươi tưởng cưới đại tỷ ta, nhà ngươi có thể đồng ý sao? Kiện tụng của phụ thân ta còn chưa có phán! Dù cho nhà ngươi đồng ý, còn muốn xem đại tỷ ta có thích ngươi hay không, quan trọng nhất là làm tỷ phu của ta nhất định phải đối với tỷ của ta toàn tâm toàn ý, không thể nạp thiếp, không thể có thông phòng, dạo nhà thổ cũng không được, cùng tiểu nha hoàn pha trộn cũng không được, nga, tìm gã sai vặt cũng không được...... những điều kiện này ngươi có thể xử lý được không?"
Thôi Ngạn ra một thân mồ hôi lạnh.
Trong nhà hắn cũng có mấy nha hoàn mạo mỹ, tuy rằng còn chưa có chạm qua, nhưng là mẫu thân hắn cố tình an bài, từ nhỏ đã hầu hạ hắn, tri tình thức thú, về sau khẳng định sẽ chọn hai người se mặt làm di nương.
Thôi Ngạn cảm thấy thực bình thường, bởi vì các thiếu gia phú thương khác cũng vậy.
Tựa như cha hắn, cũng nạp mười mấy người thiếp, sinh một đống con.
Nhưng nhi tử con vợ cả chỉ có một mình hắn, cho nên cha hắn muốn đưa hắn tới thư viện Nam Nghi, nói huynh đệ con vợ lẽ tương lai đều là cánh tay trợ thủ cho hắn, bộ lý do thoái thác này bản nhân Thôi Ngạn cũng tiếp thu.
Hiện tại, ánh mắt hắn nhìn Trình Khanh phá lệ kỳ quái:
"Trình Khanh, ngươi như vậy có thể tìm được tỷ phu sao?"
Hắn có thể hứa hẹn lung tung, trước cưới tỷ tỷ Trình Khanh về nhà lại nói.
Nhưng lấy tính nết Trình Khanh, một khi chính mình có ngoại tâm, Trình Khanh còn không băm hắn cho chó ăn?
Bỏ đi, làm tỷ phu của Trình Khanh quá nguy hiểm, đừng kết quả là thân thích làm không được, bằng hữu cũng ném!
Trình Khanh không thèm để ý, "Không thử xem như thế nào biết không tìm thấy, ngươi không thích hợp làm tỷ phu ta, hai ta vẫn chỉ nên làm bằng hữu đi."
Thôi Ngạn giống con chim cút rụt cổ, cũng không dám đề cập đến chuyện cưới tỷ tỷ Trình Khanh nữa, hắn không lên làm tỷ phu Trình Khanh, quay đầu liền ném ý tưởng này đến sau đầu. Những người khác lại không rộng rãi bằng Thôi Ngạn, hai nhà Trình, Tề từ hôn đem kiện tụng đánh tới huyện nha, Trình gia thắng kiện tụng, lại cũng có hậu di chứng.
Người ngoài đều đã biết đại nương tử xuất giá ít nhất có năm ngàn lượng của hồi môn, một đống thịt mỡ treo cao, hơn nữa Du lão thái quân trong lén lút làm người châm ngòi thổi gió, không biết bao nhiêu người ngo ngoe rục rịch.
Trình Tri Viễn đã chết, nam đinh Trình gia còn chưa có trưởng thành, tham số của hồi môn này cũng không sợ Trình Khanh.
Bọn họ băn khoăn chính là Trình thị Nam Nghi.
Cường cưới khẳng định không được, nhưng nếu nhà Trình Khanh nguyện ý gả nữ nhi, Trình thị Nam Nghi cũng không tiện ngăn đón nha.
Mấy bà mối chính là chịu người gửi gắm muốn thử thời vận, đều không màng đại nương tử còn chưa có ra hiếu đã tới cửa làm mai, trong miệng bà mối khen nhà trai đến ba hoa chích choè, Liễu thị đều cự tuyệt.
← Ch. 080 | Ch. 082 → |