← Ch.22 | Ch.24 → |
Edit: uyenchap210
Khi A Xá có hứng học cưỡi ngựa lần nữa thì đã vào xuân, Tây Bắc đã hửng nắng liên tục mấy ngày nay, mặt trời sưởi ấm rất thích hợp để đi du ngoạn hoặc leo núi.
Thế là A Xá chọn đúng hôm Tạ Tu Hoành được nghỉ, loay hoay trong bếp đến tận trưa, cuối cùng khi trời đã xế chiều mới làm xong một bàn đồ ăn.
Dạo gần đây Tạ Tu Hoành rất bận, không rảnh ăn cơm tối với nàng, đêm về thì khuya muộn, mà sáng sớm đã không thấy bóng người, mãi đến giữa trưa mới có thể thấy mặt ăn cơm trưa với nàng. A Xá không biết hắn đang bận gì, dù sao cống hiến cho người dân cũng là một chuyện tốt.
Được hôm nay hắn về rất sớm, A Xá đang chuẩn bị ra ngoài xem người đâu thì đυ. ng trúng Tạ Tu Hoành đón nắng chiều tà trở về.
Nàng chạy tới ôm tay hắn, nghiêng đầu biết rõ còn cố hỏi: "Sao hôm nay chàng về sớm thế?"
Tạ Tu Hoành ấn lên trán nàng, nhìn ra bốn chữ "Không có ý tốt" trên mặt người thương, bắt chước giọng điệu của nàng: "Vì ngày mai ta được nghỉ đó."
"Hôm nay ta vất vả làm một bàn đồ ăn ngon cho chàng đấy." A Xá cũng không vòng vo.
Tạ Tu Hoành gật đầu, bật cười trêu chọc: "Vâng, phu nhân vất vả rồi, thế ngày mai phu nhân muốn làm gì?"
"Thời tiết ngày mai không tệ, ngày mai đưa em đi cưỡi ngựa đạp thanh nha?"
"Theo ý em tất." Tạ Tu Hoành cúi người hôn lên trán nàng một cái.
Dùng xong bữa cơm, A Xá nghĩ đến chuyến đi ngày mai, háo hức tắm rửa lên giường đi ngủ sớm.
Khi A Xá đã nằm dai trên giường chuẩn bị ngủ, Tạ Tu Hoành vẫn ngồi trên giường đọc sách, A Xá bất mãn nhìn hắn: "Tổi đèn đi, em muốn ngủ, chàng muốn đọc sách thì tới thư phòng đọc."
Từ sau khi đến Tây Bắc, thư phòng của hắn như trở nên vô dụng, ngoại trừ dùng làm nơi đàm luận công việc với quan viên ra thì hầu như hắn đều lên giường nằm đọc sách với nàng.
Nghe nàng nhắc nhở, Tạ Tu Hoành để sách xuống, thổi tắt đèn nhưng không đi ra ngoài. Hắn cởϊ áσ ngoài vắt lên ghế, sau đó lên giường lật chăn ra, nâng mặt A Xá lên hôn.
Trong phòng không đốt đèn, chỉ có chút ánh sáng mờ mờ từ đèn l*иg khắc hoa treo ngoài mái hiên hắt vào.
Bàn tay nóng rẫy của hắn lần vào áo trong của A Xá, nắm lấy một bên mềm mại, chậm rãi xoa nắm.
A Xá muốn đẩy hắn ra, muốn nói không được, nhưng đã bị nụ hôn ngọt ngào chặn lại, bị những cái vuốt ve làm cho run rẩy.
Có lẽ đã qua vô số lần, hai người họ ngày một hiểu nhau, chuyện chăn gối vô cùng hòa hợp, bên dưới như đã khắc ghi hắn, chỉ cần hắn chạm vào là lập tức lênh láng mật nước.
Tạ Tu Hoành cầm ngọc hành từ từ tiến vào con đường trơn ướt, A Xá khẽ kêu một tiếng, sau đó mê mang nói điều kiện với hắn: "Hừ... Chỉ có làm một lần thôi đấy."
← Ch. 22 | Ch. 24 → |