Truyện:100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện - Chương 17

100 Kế Sống Sót Của Nữ Phụ Phản Diện
Trọn bộ 63 chương
Chương 17
Sự Trừng Phạt Của Em Trai
0.00
(0 votes)


Chương (1-63)

"Tiểu thư, người về rồi" Dương Minh cố kìm nén tâm trạng vui vẻ, anh cứ nghĩ hôm nay cô không về nhà nên tâm trạng vô cùng lo lắng.

Sở Kiều sau khi hộ tống Quân Từ Mặc đi, cô mau chóng về nhà đi ngủ, tâm trạng của cô bây giờ không được tốt cho lắm.

"Chị có nghe tôi nói không?" Thanh âm Nhất Nam đột nhiên trầm xuống, khác hẳn với thường ngày.

Sở Kiều đi lên phòng, không thèm ngoảnh đầu lại.

Nhất Nam ⓢ❗_ế_𝐭 ↪️h_ặ_т tay, đẩy mạnh Sở Kiều, cô ngã xuống đất, ɱ●ôռ●🌀 đau ê ẩm.

"Tôi nói rồi..." Nhất Nam nâng cằm Sở Kiều lên, ánh mắt lạnh như băng:"Tôi đã bảo chị đừng đi rồi cơ mà"

Tên nhóc này... sao vậy? Sở Kiều lùi ra sau, có chút sợ.

《Ký chủ, ký chủ, mức độ hảo cảm của Nhất Nam đột nhiên tăng lên đến mức cao nhất》

"..."

"Cậu chủ làm gì vậy?" Dương Minh giữ lấy tay hắn, ánh mắt nhìn Sở Kiều thoáng tia lo lắng.

"Quản gia từ khi nào có quyền ngang hàng với chủ nhân?" Nhất Nam lườm hắn, giọng nói thờ ơ.

Nhận ra không khí dần trở nên bất thường, Sở Kiều vội lên tiếng:"Chị... muốn đi ngủ"

Cũng gần 3 giờ sáng rồi, cô quả thật rất buồn ngủ.

Nhất Nam kéo mạnh tay cô vào trong thang máy, ấn tầng 10, tiện thể ném cho Dương Minh một giọng nói lạnh lùng:" Cấm đi theo"

Dương Minh cắn răng, đành trơ mắt nhìn cô chủ bị kéo đi.

Dương Minh đi về phòng, hắn ngồi xuống giường, cự vật thô to đột nhiên trồi lên sau lớp quần Âu. Hắn ⓣh●ở 🅓ố●↪️, tay kéo quá quần côn thịt "phốc" một tiếng chui ra ngoài.

Đã bao lâu rồi hắn không 𝖑à●Ⓜ️ 𝐭●ì●ⓝ●♓ với cô chủ?

Hắn cầm côn thịt, lấy chìa khóa, cẩn thận mở ngăn tủ ở trước giường ra. Bên trong có những sợi giây thừng, xích sắt, vòng cổ cho cún, còn có những tấm ảnh của Sở Kiều được chụp lén.

Hắn cầm sợi giây thừng lên, tưởng tượng nếu quấn vào cổ Sở Kiều không biết sẽ như thế nào.

Hắn là tên nghiện SM, nhiều lần ⅼà.𝐦 т.ì.𝐧.𝒽 với tiểu thư hắn chỉ muốn trói cô lại 𝒽ⓤռ*🌀 h*ă*𝓃*🌀 thao lạn.

Tay hắn liên tục di chuyển lên xuống, trên quy đầu đã rỉ ra một chất màu trắng.

Hắn muốn xích cổ tiểu thư lại!

𝐇𝐮·п·ⓖ 𝖍·ăⓝ·𝖌 thao!

𝐓ℹ️ⓝ·𝖍 𝐝·ị·𝐜·♓ màu trắng bắn thẳng 🦵ê●n ɢiư●ờ𝖓●g, Dương Minh cười nhẹ, 𝐡ô·n lên bức ảnh rồi cất vào trong ngăn kéo, khóa tủ lại.

....

Quy đầu cực lớn dập mạnh vào tử cung, liên tục liên tục như máy đóng cọc, tinh hoàn rắn chắc liên tục va chạm vào â.m ⓥ.ậ.𝖙, p𝒽á*𝖙 r*𝒶 â*𝖒 ⓣ*ⓗ*𝒶n*h bạch bạch bạch vừa nặng vừa to.

Nhất Nam thọc vào r.ú.𝐭 ⓡ.🅰️ mỗi lúc một nhanh, dường như không có giây nào định cho cô nghỉ.

Mị thịt bên trong cô như có hàng trăm cái miệng nhỏ gắt gao ɱ-ú-ⓣ lấy hắn, cơ hồ lúc 𝐫ú●🌴 𝓇●𝖆 càng khó khăn. Nhất Nam hít thở sâu, nắm mạnh tóc cô, ⓜ●ô●𝓃●🌀 không ngừng dập mạnh xuống đâ-ɱ ѵà-𝖔 chỗ sâu nhất trong cơ thể.

"Ha... ân.... aaaa... nhanh quá... nhanh quá.... . chị.... ân" Sở Kiều túm chặt lấy ga giường, ⓡ●ê●п 𝐫●ỉ không ngừng. Tiểu huyệt vô cùng đau nhức khi mới đú●т vào nhưng ngay sau đó lại cảm nhận được một thứ ⓚho·á·1 𝒸·ả·𝐦 chưa từng có.

Dập thêm mấy trăm cái cuối cùng hắn cũng bắn thẳng vào trong tử cung cô, nùng tinh đục nóng hổi chảy dọc xuống bắp đùi Sở Kiều. Cô 𝐭_𝒽_ở hổ_ⓝ ♓_ể_п, hai chân vô cùng đau nhức:" Chị... xin..."

"Xin?" Hắn lật mạnh người cô lại, mặt đối mặt với hắn, côn thịt vừa bắn ra không hề mềm nhũn mà lại dựng thẳng lên.

Dám vào vào khách sạn với người đàn ông khác, nếu lúc đó hắn không đến kịp thì tiểu huyệt này chẳng phải sẽ ăn côn thịt của người đàn ông khác sao?!

Nhất Nam banh chân cô ra, động tác vô cùng mạnh mẽ, nhắm ngay trước tiểu huyệt vừa cao trào của cô, 𝒽*ⓤ*ⓝ*🌀 𝒽ăn*ℊ 𝒸.ắ.ⓜ ѵà.⭕.

"A" Vừa cao trào xong cơ thể cô vô cùng mẫn cảm, cửa tử cung bị đâ-ⓜ cho mở ra, đau đớn dồn với 🎋𝐡🔴á_ⓘ ⓒả_Ⓜ️ làm cho đầu óc Sở Kiều quay cuồng.

Tiểu huyệt của chị ta đúng là cực phẩm! Hắn cúi đầu nhìn nơi ɢ_ïⓐ_🅾️ 𝒽_ợ_🅿️ của hai người, tiểu huyệt bé nhỏ bị kéo căng ra một chút nếp gấp cũng không có, côn thịt thô to như cánh tay trẻ liên tục thọc ra rút vào, lúc rú●† r●𝐚 còn có một chút 🅓-â-m dịch bóng loáng.

"Tên kia to hơn tôi có phải rất şư*ớ*ⓝ*𝖌 đúng không? Hửm? Có đúng không?.." Mỗi lần hỏi hắn lại thúc vào sâu hơn. Sở Kiều hét chói tai, mồ hôi rịn đầy trên trán.

"Hư... sâu.... sâu.... hỏng mất.... huhuhu.... . dừng.... dừng...." Sở Kiều 💰.ư.ớ𝓃.🌀 đến nỗi ngón chân co quắp, còn suýt bất tỉnh, nhưng mới chỉ nhắm mắt được vài giây phát hiện phía dưới côn thịt vẫn không ngừng đâ-Ⓜ️ chọc, tiểu huyệt co rút đến sưng đỏ.

Không biết cô đã 𝖑●ê●ⓝ đ●ỉ𝐧●𝒽 lần thứ bao nhiêu, chỉ biết khi trời đã tờ mờ sáng hắn mới rút côn thịt ra. Tiểu huyệt đáng thương dù bị thao cả đêm nhưng vừa mới chỉ ⓡ·ú·✞ 𝓇·𝒶 đã khép chặt lại như cũ. Nhất Nam ☑️●⛎●ố●𝐭 𝖛●3 tiểu huyệt Sở Kiều nhỏ giọng, nói:" Nếu lần sau chị còn tái phạm, tôi sẽ thao chị cho đến khi chị ↪️♓●ế●𝖙!"

Chương (1-63)