Bị Bắt Gặp
← Ch.15 | Ch.17 → |
Quân Từ Mặc xoa nắn ngực cô, vùi đầu cắn mút nhũ hoa, cả phòng chỉ nghe thấy âm thanh chụt chụt kiều mị.
Tay hắn mò xuống dưới, xoa xoa tiểu huyệt chỉ cách một lớp vải. Quân Từ Mặc vân vê âm đế cô, Sở Kiều run rẩy phía dưới đã chảy ra một cỗ dâm thủy.
Bàn tay hắn cho vào trong quần lót, ngón tay thô ráp do nhiều năm huấn luyện quân đội nhẹ nhàng ma xát tiểu huyệt cô. Cả người Sở Kiều co rút. Cô muốn biết một người cấm dục hơn gần 30 năm sẽ có một côn thịt như nào, vội vàng cởi thắt lưng hắn ra.
Trên người hắn vẫn mặc cảnh phục màu xanh da trời nhạt, Sở Kiều không tin được mình đã thu phục được vị cảnh sát cấm dục này, trong lòng liền cảm thấy vui vẻ còn có vài phần tự đắc.
Nụ cười cô tắt ngấm khi nhìn thấy côn thịt thô to trước mặt.
Côn thịt bởi vì sưng to quá độ, gân xanh từng chút một nổi lên, quy đầu màu hồng nhạt tiết ra dịch màu trắng. Nó vô cùng to, chắc cũng phải gần 30cm chứ không phải dạng vừa.
"Hửm? Sợ hả?" Hắn cầm lấy côn thịt, vuốt lên vuốt xuống, ánh mắt tràn ngập ý đồ muốn thao cô.
Sở Kiều vô cùng sợ là đằng khác. Nhất Nam chỉ ước chừng 17, 18cm. Hạo Thiên thì chỉ 20 mấy là cùng, còn tên này... Môi cô run run, giọng lí nhí:" Sợ... sợ cái gì..."
Ánh mắt Quân Từ Mặc dán chặt vào tiểu huyệt hồng hào của cô, hắn chỉ sợ côn thịt này sẽ vào không lọt, cô gái nhỏ này sẽ khóc mất.
Hắn cố kìm nén dục vọng bừng bừng, cúi người xuống, vạch hai cánh hoa kia ra từ từ cho tay vào. Trước tiên phải nới rộng ra một chút đã, đến ngón tay hắn cho vào cũng bị cô hút cho không thể rút ra được, yết hầu hắn lăn lộn, cổ họng là tiếng nuốt nước bọt ừng ực.
"Anh cho vào?" Hắn ngẩng lên nhìn cô, khuôn mặt ửng đỏ.
"Vâng... vâng, anh cho vào đi" Sở Kiều hít sâu, nhắm chặt hai mắt.
...
"Con mẹ nó, phòng 403 là phòng nào. Mẹ kiếp, mấy người mà không cho tôi vào có tin khách sạn này sẽ xụp đổ không?!"
"Thiếu gia... đây là sự riêng tư của khách hàng... bọn tôi..."
Cửa phòng đột nhiên bật mở, Sở Kiều đang trong tư thế chân chữ M, Quân Từ Mặc thì đang cầm côn thịt, quy đầu đã đặt ngay trước cửa tiểu huyệt.
Nhất Nam nhìn thấy cảnh này máu dồn hết lên não, nhân viên khách sạn đỏ mặt vội chạy đi mất.
Sở Kiều trợn tròn hai mắt, hận không thể ra bẻ gãy cổ Nhất Nam:"Mẹ kiếp, tên tiểu tử thối này!"
"Chị!" Nhất Nam giật lấy khăn tắm treo trước cửa, quấn vòng quanh người Sở Kiều nhấc bổng lên.
Sở Kiều cau mày không hiểu hắn đang làm gì, thoáng chốc đã nằm gọn trong vòng tay Nhất Nam.
Nhất Nam ngay từ lúc bước vào đã biết hàng của tên kia to hơn hắn nhiều, trong lòng hắn nổi lên niềm ghen ghét đố kỵ khó tả. Ban nãy đúng là hắn có gọi gái đến nhưng mấy cô nàng ưỡn ẹo kia làm hắn không cương nổi, thậm chỉ còn cảm thấy buồn nôn. Tình cờ thế nào hắn mở điện thoại lên check vị trí của Sở Kiều lại thấy chị ta đang ở trong khách sạn?!
Quân Từ Mặc đã tỉnh táo đôi chút, hắn bình tĩnh mặc quần vào, ánh mắt liếc nhìn Nhất Nam đang ôm khư khư cô gái nhỏ, ánh mắt lộ rõ tia không vui:"Anh làm gì vậy? Đây là xâm phạm quyền riêng tư"
"Xâm phạm cái rắm" Nhất Nam càng ôm chặt Sở Kiều, giọng oang oang:"Sở Kiều của tôi, ai cho anh nhét cái thứ bẩn thỉu đó vào người Sở Kiều?"
Quân Từ Mặc cười gằn:" Thứ bẩn thỉu?"
Sở Kiều bịt mồm Nhất Nam lại tránh để hắn hét lên.
"Sở Kiều? Là tên của em?" Quân Từ Mặc quay sang nhìn cô, nhẹ giọng hỏi.
Sở Kiều thoáng run lên, đáp:" Vâng"
Quân Từ Mặc ôm đầu, giọng có phần mệt mỏi:" Tôi xin lỗi, ban nãy tôi không cố ý, nếu em đồng ý tôi sẽ chịu trách nhiệm"
"Chịu trách nhiệm con mẹ anh ấy" Nhất Nam hét lớn, khách phòng bên đã ùn ùn kéo đến, lần đầu họ thấy trường hợp hai người con trai tuấn tú tranh nhau một người con gái. Nhưng sau khi ngó nhìn nhan sắc Sở Kiều ai cũng tấm tắc khen, nếu là họ thì họ cũng tranh giành nha!
"Tôi đã đụng vào cơ thể em ấy, theo lý thì phải chịu trách nhiệm"
"Sở Kiều là chị của tôi!"
"Có liên quan gì không? Gọi tôi hai tiếng anh rể đi"
"Mẹ kiếp, chó chết"
Đầu Sở Kiều ong ong, hai người cứ cãi qua cãi lại. Cuối cùng giám đốc khách sạn cũng đến, 2h sáng bị đánh thức trông ông ta có chút phờ phạc.
Ba người mặc quần áo chỉn chu đi ra ngoài khách sạn. Bây giờ Sở Kiều đang vô cùng tức giận!!!! Tảng băng kia cô sắp chuẩn bị mài mòn mà tên nhóc hỗn đản này lại đến phá hỏng, cô chỉ hận không thể lao đến xé xác hắn ta thành trăm mảnh.
《Ký chủ, nữ chính đã xuất hiện và ý định của cô ta là tiếp cận Tử Tuấn nha!》
....
Từ xa lờ mờ nghe thấy tiếng cãi lộn của hai người đàn ông. Một người giọng oang oang một người giọng vẫn trầm thấp bình tĩnh.
"Ai cho anh đụng vào Sở Kiều, đồ bẩn thỉu, anh nhìn lại anh đi..."
"Tôi bảo tôi sẽ chịu trách nhiệm với chị cậu..."
"Ai cần anh chịu trách nhiệm? Chị ấy là của tôi, tôi chỉ yêu cầu anh từ nay cấm chạm vào chị ấy!"
"Cậu nhóc bao nhiêu tuổi?"
"Aa... mẹ kiếp nhà anh!!!
---------
Cảm ơn những bạn đã đọc đến đây nha ;-; Tú yêu các bạn lắmmmm <33
← Ch. 15 | Ch. 17 → |