← Ch.086 | Ch.088 → |
Vừa mới dứt lời, Chu Đại không nhịn được dùng quy đầu tách môi của Hứa Khả ra, 🌜ắ·𝖒 𝖛·à·𝐨 bên trong.
Mùi vị quen thuộc và nồng đậm tràn ngập trong mũi, Hứa Khả muốn 𝐜ⓗế·ⓣ trước căn đồ vật khiến cô dục tiên dục tử này, thật vất vả mới nuốt vào được, không hề bài xích, chủ động hé môi đón ý hùa với anh.
Chu Đại vội vàng, sau khi nhẹ nhàng cắm vải cái thì bắt đầu đẩy nhanh tốc độ.
Miệng vừa chặt vừa nhỏ, kẹp đến mức khiến anh cảm thấy sung ş●ư●ớ●ⓝ●𝖌, chỉ sau vài lần va chạm, da đầu đã cảm thấy tê dại, anh không nhịn được mà †-𝐡-ở d-ố-𝐜: "Hừm..."
Giọng nói của anh vốn có từ tinh, bởi vì sảng khoái mà phát ra tiếng †_𝐡_ở 𝐝_ố_𝒸 rất động lòng người, truyền vào tai Hứa Khả, ngứa ngáy, tê dại, so với thuốc kich dục còn thúc đẩy ◗·ụ·↪️ ☑️·ọռ·🌀 của cô hơn.
Nghe thấy anh độⓝ·🌀 𝖙ì·n·𝖍, cô cũng vui.
Cô muốn chủ động giúp Chu Đại hàm chứa côn th*t cùng mú*т hai viên tinh hoàn của anh, làm anh thoải mái, nhưng hoàn toàn không có cơ hội, đầu bị giữ chặt, không thể động đậy.
Chu Đại đẩy hông hướng vào trong, Hứa Khả có cảm giác như cổ họng bị chọc thủng, chỉ có thể phát ra tiếng nức nở rất nhỏ, đầu lưỡi bị côn th*t đè lên, quai hàm căng ra, nước miếng theo côn th*t r.ú.t 𝐫.@ rơi xuống mặt đất.
"Ưm......" Chênh lệch chiều cao hơi lớn, cô qùy gối ngẩng cao đầu, ngón chân hơi nhón lên, tay ôm lấy chân của Chu Đại để đỡ trọng tâm của cơ thể, ԁụ_ⓒ ѵọ𝓃_𝖌 lan đến chỗ sâu nhất, anh không nhịn được nhìn cô.
Ánh mắt vừa đơn thuần vừa sắc tình, Chu Đại nhìn đến mức như bị lửa thiêu đốt, côn th*t trướng to thêm một vòng.
"Shhh..." Chân thật là*𝖒 т*ì*п*♓ khác hoàn toàn với 𝐥.à.𝐦 tì.ⓝ.𝐡 qua video, Chu Đại hít sâu một hơi, nhịn xuống không nhìn cô cùng với xúc động muốn bắn, anh nhanh chóng đ_â_Ⓜ️ vài cái, rút côn th*t ra, kéo cô lên.
"Ưm..." Hứa Khả dựa vào trên cửa, thở dồn dập, nước miếng còn chưa kịp lau khô, Chu Đại đã duỗi tay sờ lên tiểu huyệt cô, giống như ở trong nước, phát ra tín hiệu có thể 𝒸*ắ*Ⓜ️ νà*0, anh nắm côn th*t để ở miệng huyệt, nhẹ nhàng hoạt động vài cái sau đó trực tiếp 𝒸●ắ●Ⓜ️ ѵ●à●🔴.
Vừa to vừa cứng, có một chút tê đau, nhưng có nhiều cắm giác thỏa mãn hơn, Hứa Khả bị cắm thì kêu lên, "A..." Hơn một tháng không làm, dù có chảy bao nhiêu nước nhưng vẫn có chút chặt, quy đầu mắc kẹt trong đó, bị tiểu huyệt tham ăn ɱú_ⓣ chặt.
"Bé con, thả lỏng một chút." Chu Đại cúi đầu, ngậm vành tai cô, lau nước miếng trên môi cô, xoa 𝐧gự*𝒸 cô."Sao vẫn chặt như vậy, hả?"
Hứa Khả đã sớm độ●𝓃●ℊ 𝐭●ìп●♓, chỉ là lâu rồi không làm nên có chút khẩn trương, không kịp thích ứng.
Tiểu huyệt ngửa đến mức không chịu được, muốn côn th*t di chuyển để giảm bớt ngứa ngáy.
"Ngứa quá, anh mau di chuyển đi."
Chu Đại nghe xong, hơi dùng sức đẩy vào.
Cả người Hứa Khả 𝓇●𝖚●ⓝ 𝖗ẩ●🍸, tay nắm lấy vai anh cũng run: "Thoải mái quá..."
Chu Đại cúi đầu ngậm lấy bộ ⓝ🌀*ự*c no đủ vào frong miệng, giọng nói khẩn thiết mơ hồ: "Thoải mái không?"
Hứa Khả bị lời nói của anh k.í↪️.𝖍 †.𝐡.íⓒ.♓, không ngừng chảy ra d*m thủy, cô ôm đầu anh r*ê*ռ r*ỉ, ngón tay luồn vào tóc anh.
"Thoải mái..."
Cô muốn anh nhanh hơn.
Tiểu huyệt đã bị cắm mở, Chu Đại cũng không quan tâm cô có thừa nhận được hay không, anh đẩy hông, điên cuồng phát tiết ԁụ·𝒸 𝖛·ọ·ռ·𝐠 và sự nhớ nhung của bản thân.
Anh cắm rất mạnh, mỗi một lần đều kéo ra một khoảng rồi lại 𝒽𝖚ⓝ·ℊ ♓·ă𝖓·𝐠 cắm, giống như phải nhét cả hai viên tinh hoàn vào, d*m thủy không ngừng chảy ra, hạ thể hai người ướt đẫm.
Trong lúc Chu Đại hung ác cắm, ý thức của Hứa Khả dần dần mơ hồ, không phân rõ là đau hay s.ướռ.🌀, cô lớn tiếng thét chói tai: "ư ư a a chú ơi...Thoải mái quả...Ông xã...A..."
Chu Đại chợt dừng lại, ngẩng đầu lên nhìn cô.
"Em vừa mới gọi anh là gì?
K𝐡_𝐨_á_❗ ↪️_ả_𝖒 nhanh chóng biến mất, Hứa Khả sắp khóc, cô vặn vẹo eo: "Chú ơi, nhanh lên...Em còn muốn..."
"Xưng hô lúc nãy, lại gọi thêm một lần nữa."
"Cái gì?" Hứa Khả ngơ ngác, không ý thức được bản thân trong vui sướ*ռ*ɢ cực hạn gọt anh một tiếng ông xã.
"Lại gọi một tiếng ông xã nữa." Chu Đại nhắc nhở cô.
Hứa Khả mím môi cảm thấy xấu hổ.
Chu Đại đẩy vào trong: "Vừa mới gọi anh là gì, hả?"
Hứa Khả a một tiếng, thoái mái vô cùng, nhưng anh lại dừng động tác, giống như làm dịu cơn khát trong mơ, hoàn toàn không giải tỏa được sự trống rỗng hiện tại của cô.
Cô không nhịn được mà nâng chân lên quấn lấy người anh: "Em Muốn.."
Chu Đại không nhúc nhích, chờ cô kêu lên.
Hứa Khả ngứa ngáy không thôi, xấu hổ kêu lên: "Ông xã..."
Chu Đại nghe xong, đôi mắt đỏ hoe, anh ấn Hứa Khả lên trên cửa, tay bóp eo cô, dùng sức thọc vào 𝓇ú-𝐭 𝓇-🅰️, giống như mô tơ điện, khiển Hứa Khả không ngừng rơi nước mắt.
Ⓚ♓ο_á_❗ c_ả_Ⓜ️ ngập đầu không ngừng trào dâng, một đường lan đến ngón chân cô, mu bàn chân Ilửa Khả căng chặt, ngón chân cuộn lại, đầu trống rỗng, cả người như đang lơ lửng trên mây, không thể tìm thấy phương hướng. Niềm vui thích cực hạn khiến cô không ngừng rê-𝐧 𝓇-ỉ, "Ông xã... ư ư a a... Ông xã... Ông xã..."
Cô kêu liên hồi, Chu Đại nghe thấy thì bị 𝐤í●𝖈●♓ 𝐭●𝐡●í●𝐜●𝖍, chỉ mấy chục cái đã khiến cô co rút, cao trào giằng co kéo dài bảy tám giây.
← Ch. 086 | Ch. 088 → |