← Ch.083 | Ch.085 → |
Hứa Khả chậm chạp dứng dậy, chủ động mở hai chân rộng nhất, nhìn vào màn hình hé môi â.𝐦 ♓.ộ ra, tách ra dùng ngón tay sờ lên. Lòng bàn tay đầy nước, đầu ngón tay xoay quanh miệng huyệt ấn nhẹ.
1 ngón tìm đúng vị trí, chen vào miệng huyệt
"Chú ơi, mau tiến vào." Ngón tay vừa mới đi vào bên trong, không có thứ gì bôi trơn, rất chặt.
Vài lần tự 𝐬ướ.𝖓.𝐠 trước đó chỉ mới sờ âm đế, lần đầu tiên cắm ngón tay vào tiểu huyệt, cô cảm nhận được đường đi có bao nhiêu chật hẹp, có không thể tưởng tượng được trước kia sao Chu Đại có thể cắm côn th*t thật to như vậy đi vào.
Nhưng hiện tại, ngón tay của cô chính là dương v*t của anh.
Chu Đại hít sâu một hơi, mắt híp lại: "Anh muốn đi vào."
Hứa Khả gật đầu: "Vào đi."
Cô khẽ cắ.ⓝ ɱ.ô.ℹ️, đánh một tiếng trống cổ vũ tinh thần, cuối cùng dùng ngón tay đâ.ⓜ ✌️à.🔴, hoa huy*t nhỏ bé lập tức bị lấp đầy, cô vừa sáng khoái vừa đau đớn kêu lên.
"Thô quá lớn quá..."
"Anh muốn động." Chu Đại nắm lấy dương v*t, khàn giọng nói.
"Ừm.." Hứa Khả ưm một tiếng, di chuyển theo tiết tấu bàn tay anh, "Chú, anh chậm một chút...ư ô...
Tư thế này không dễ làm, ngón tay chuyển động lung tung ở trên tiểu huyệt, cắm xung quanh bốn phía một lần, huyệt thịt ↪️𝐡-ả-𝐲 ⓝ-ư-ớ-𝒸, dưới sự kí*↪️*♓ 𝖙*𝐡*íⓒ*ⓗ không ngừng của ngón tay, tiểu huyệt chảy ra d*m thủy, theo rãnh Ⓜ️ôп*ⓖ hòa cùng khăn trải giường, vừa ướt vừa ԁâ_ɱ.
Có lẽ do 𝐥à●Ⓜ️ 𝐭●ì●ռ●𝐡 qua video, vừa cảm thấy xấu hổ vừa lại có chút cấm kỵ, Hứa Khả thông qua màn hình nói với Chu Đại κ𝖍-⭕-á-1 🌜ả-𝐦 khác với bình thường, tiểu huyệt dần tìm được 𝐥ạ*𝐜 †♓*ú.
Chu Đại nhìn hạ thể của cô, chóp mũi không ngừng p-há-ⓣ r-a â-Ⓜ️ †𝖍-ⓐⓝ-𝖍 kêu rên: "Tiểu yêu tinh, anh muốn làm 𝐜.hế.✝️ em."
Anh nắm lấy dương v*t màu đỏ tươi, chịu đựng đau đớn, dương v*t cương cứng như muốn nổ mạnh, nghĩ đến việc nhìn thấy tiểu bức của Hứa Khả, tốc độ ✅.u.ố.🌴 v.𝐞 nhanh đến mơ hồ, đẩy về phía trước rồi lại thu hông lại, lặp lại hết lần này đến lần khác.
"Chú ơi, làm ↪️-𝒽ế-† em... A...." Hứa Khả vứt bỏ sự rụt rè, ngón tay nhanh chóng ↪️ắ_〽️ ✌️à_🔴 𝖗ú●† r●🔼 trong tiểu huyệt, κh𝐨á.𝐢 ↪️.ả.〽️ quen thuộc từ dưới thân xông thẳng lên não, đầu óc phiêu du.
"Chú ơi, em muốn tới..." Lời còn chưa kịp nói xong, đầu cô bỗng nhiên trống rỗng, tiểu huyệt co rút lại, bụng run lên, cô cao trào một lần nữa.
Chu Đại ⓛı*ế*ⓜ đôi môi khô khốc: "Chờ anh..."
Tay của của anh nắm chặt dương v*t, gia tăng tốc độ, sau mười mấy giây cơ thể run lên, một lượng lớn 𝐭*𝐢*п*ⓗ 𝖉*ị*ⓒ*𝒽 trắng đục phun ra, bao phủ toàn bộ màn hình.
Hứa Khả nhìn ✞-1ⓝ-ⓗ ԁ-ị-𝖈-𝖍 che kín màn hình, có mím môi lại, dùng mũi thở phì phò.
Lâu rồi không làm, κ𝒽𝖔á●ï 𝐜ả●𝐦 đến mãnh liệt, cũng kết thúc rất nhanh.
Nghỉ ngơi một lúc, cô đi vào phòng vệ sinh nữa sạch lại cơ thể một lần, thuận tiện đổi khăn trải giường.
Lúc quay lại giường đã là nửa tiếng sau, Chu Đại còn đang chà lau điện thoại, nhìn mặt anh, Hứa Khả cảm thấy rất tủi thân, giọng nói nhỏ nhẹ, giống như vừa mới khóc: "Em nhớ anh, đến đây gặp em đi."
Chu Đại dừng tay, nhìn cô một cái, tình ý không chút nào che giấu: "Anh cũng nhớ em, Hứa Khả."
← Ch. 083 | Ch. 085 → |