ԁụ.🌜 Ѵ.ọ.ռ.𝖌 Vào Buổi Sáng
← Ch.064 | Ch.066 → |
Chu Đại ngậm hạt đậu nhỏ một lúc, môi 𝖑-𝖎-ế-Ⓜ️ xung quanh miệng huyệt, Hứa Khả được anh khẩu giao thoải mái muốn 𝒸*𝒽*ế*т, không nhịn được mà ưỡn người lên, trong miệng phát ra tiếng г·ê·𝓃 г·ỉ.
Đáng tiếc đầu lưỡi của Chu Đại vẫn luôn vòng quanh miệng huyệt chứ không 𝖙●𝐡â●Ⓜ️ 𝐧●𝒽ậ●🅿️ vào bên trong, Hứa Khả n*ng đến mức không chịu được, bên trong trống rỗng, muốn thứ gì đó lấp đầy.
"Chú ơi, lại ⓛï·ế·m sâu hơn một chút." 𝐃·ụ·𝐜 ⓥọ·𝐧·ɢ bắt đầu bùng cháy, có chủ động thúc giục anh tiến vào trong.
Lúc vừa mới phát sinh 𝐪*υ*@*ռ 𝒽*ệ Hứa Khả luôn là bên bị động, nhưng cô cũng không phải một người rụt rè, có thời điểm gan rất lớn, bây giờ đã bắt đầu chủ động.
"Thích không!" Chu Đại hỏi cô.
"Thích... Thích chú nhất..." Cô đ_ộ𝖓_g tìռ_ⓗ đáp lại, cảm giác được khẩu giao thật sự thoải mái.
Chu Đại khẽ cười một tiếng, anh biết cô gái nhỏ thích. Anh dùng dầu lưỡi cạy mở cánh môi â.Ⓜ️ ♓.ộ, bắt chước động tác của dương v*t ra ra vào vào. Anh 𝖙h*ở 𝒹ố*🌜, không ngừng 𝐭à_𝐧 𝓅𝒽_á vào hoa huy*t mẫn cảm, 🎋.íc.𝖍 †♓íⓒ.h tiểu huyệt, cô chậm rãi tiết ra ԁâ_ⓜ dịch đầu tiên vào sáng sớm.
Chu Đại 🦵.ïế.𝖒 hết toàn bộ d*m thủy vào trong miệng, tiếp tục ✝️·♓·â·ⓜ 𝓃♓ậ·🅿️ vào bên trong, đầu lưỡi ấm áp hoạt động ở tiểu huyệt, rất nhanh Hứa Khả đã cảm nhận được 🎋h0-á-𝒾 𝒸ả-ⓜ tê dại, cô khó chịu vô cùng, từng lỗ chân lông đều cảm thấy ngứa ngáy.
🎋·♓·0·á·ℹ️ 🌜ả·𝐦 tới nhanh, từng đợt từng đợt, nhưng vẫn luôn một thứ gì đó, muốn tới lại không được. Hứa Khả khó chịu.
Cô biết đó là bởi vì tiểu huyệt không được lấp đầy, mật huyệt không mẫn cảm bằng âm đế, muốn một thứ thô hơn, nóng hơn tiến vào mới có thể đạt được điểm kia.
"Chú, còn chưa tới, anh sờ vào đi."
Chu Đại nhìn thoảng qua hạt đậu nhỏ, anh hơi ngẩng đầu 𝖍ô·п một cái, sau đó đi xuống, tiếp tục ✞𝖍â●〽️ ռ♓●ậ●𝓅 tiểu huyệt, đốt ngón tay để lên thịt viên, xoa nhẹ một lúc lại đột nhiên ấn xuống thật mạnh.
"A..." Â*〽️ ✔️*ậ*† chịu công kích mãnh liệt, cơ thể Hứa Khả nâng lên thành một vòng cung, nghênh đón cao trào sáng sớm đầu tiên, dân thủy phun lên đầy mặt Chu Đại.
Chu Đại từng chút một 👢ⓘ*ế*𝐦 sạch d*m thủy.
Sau cao trào, cơ thể của Hứa Khả mềm như bông, cô nằm liệt trên giường, giống như bị rút cạn đi hết sức lực, chẳng mấy chốc lại buồn ngủ, mi mắt không ngừng dính vào nhau.
Chu Đại đã giúp cô ⓛ𝒾ế_ɱ sạch sẽ mật huyệt, anh hơi ngồi dậy, 🌜ở.𝒾 𝐪.ц.ầ.𝖓 lót trói buộc côn th*t, dùng tay xoa vài cái rồi xoay vòng quanh miệng huyệt.
Hứa Khả mơ hồ nói: "Chú, em buồn ngủ quá."
Chu Đại nâng mi mắt lên nhìn cô, phát hiện cô đang ngập thì nói: "Trời sáng rồi, nên vận động một chút."
Vận động cái gì, không cần đoán cũng biết.
"Nhưng vẫn còn rất buồn ngủ." Hứa Khả nói thật, rõ ràng lúc này nên được thỏa mãn, cô lại muốn ngủ tiếp.
Nhịn một buổi tối, cừu đã vào miệng cọp, Chu Dại sao có thể bỏ qua.
Quy đầy to tròn không ngừng chạm vào miệng huyệt ư●ớ●🌴 á●🌴, vừa mới hướng vào trong, mật huyệt được bôi trơn lúc đóng lúc mở, câu dẫn anh 𝒸ắ●〽️ ⓥ●à●o.
Chu Đại cũng không vội vàng đi vào, vẫn luôn ⓒ*ọ ⓧá*🌴 ở miệng huyệt, hơn nữa còn dùng tay xoa bóp âm hạch, khiến cả người Hứa Khả ngứa ngáy.
"Chú ơi, anh tiến vào đi." Dù sao cô cũng chỉ cần nằm, anh xuốn làm gì thì làm.
"Không phải muốn đi ngủ sao?" Chu Đại cổ ý hỏi cô.
"Nhưng muốn ngủ cùng anh."
Lời vừa nói ra, trái tim Chu Đại lập tức run lên, vốn muốn cố ý câu dẫn cô, kết quả bản thân lại bị mê hoặc, không chỉ côn th*t mà cả người anh n_ó_𝖓_🌀 ⓑừռ_🌀, anh trực tiếp đi vào, đem quy đầu 𝖈ắ-m 𝐯à-𝐨, sau đó lại dùng lực, toàn bộ dương v*t đi vào trong.
côn th*t lấp đầy tiểu huyệt, Hứa Khả thỏa mãn nức nở một tiếng, hai chân theo bản năng kẹ●🅿️ 🌜♓ặ●т.
"Trướng quá."
Rất lớn cũng rất nóng.
Huyệt thịt κ·ẹ·𝐩 ↪️𝐡ặ·🌴 quy đầu, giống như ngâm mình ở suối nước nóng, sảng khoái thấm sâu vào tận xương tủy, Chu Đại hít sâu một hơi, 𝒽-ц-ⓝ-ℊ 𝐡-ă𝐧-g thọc vào гú_ⓣ 𝓇_a, dương v*t thô to như như một con dao, đ*â*ⓜ νà*𝖔 tiểu huyệt non mịn, trực tiếp đậm đến chỗ sâu nhất, ván giường kẽo kẹt đung đưa.
Hứa Khả bị cắm, cơ thể không ngừng phập phồng, kh𝖔á*ⓘ 🌜ả*〽️ mười phần, âm thanh kêu giường phá tan cổ họng "Ưm...Nhanh, nhanh hơn nữa."
Chu Đại ổn định hơi thở, sau khi cắm hai mươi lần lại bắt đầu kéo dài biên độ, mỗi lần 𝖗_ú_✞ 𝐫_@ đến miệng huyệt lại đẩy vào bên trong, động tác vừa sâu vừa mạnh, d*m thủy văng khắp khăn trải giường.
Hứa Khả căn bản không nhịn được loại biên độ này của anh, rất nhanh liền xin tha: "Chậm, chậm một chút.... sắp hỏng rồi..."
"Vừa rồi còn không phải nói nhanh lên sao?" Tiếng Chu Đại hừ nhẹ phát ra từ trong lỗ mũi.
Cô càng cầu xin, Chu Đại càng hưng phấn, sau khi liên thục thọc vào ⓡ.ú.т ⓡ.🅰️ mấy chục lần, tiểu huyệt bỗng nhiên xoắn lấy dương v*t, thiếu chút nữa kẹp anh bắn ra.
Đây là sắp cao trào rồi.
Hứa Khả kêu lên.
Chu Đại chợt dừng lại, anh còn chưa thoả mãn, không muốn để Hứa Khả cao trào nhanh như vậy. Anh nằm xuống giường, lật người Hứa Khả lên, để cô ngồi trên người mình.
"Đổi tư thế khác." Anh xoa bộ 𝓃·g·ự·🌜 của Hứa Khả, 💰-ờ 𝐬𝖔ạ𝖓-🌀 tiểu huyệt ướt dầm dề, sau khi tìm được miệng huyệt, dương v*t từ dưới hướng ⓛê*n đ*ỉ*𝐧*♓ vào.
Một lần nữa 𝖈_ắ_〽️ ☑️à_𝑜, Hứa Khả kêu lên một tiếng, cô yếu ớt ngồi trên người anh, muốn tự mình di chuyển, nói: "Muốn làm mà không còn sức."
Chu Đại kéo cơ thể của cô xuống, môi áp vào mũi cô: "Chú vẫn còn sức."
← Ch. 064 | Ch. 066 → |