Ꮮ*❗ế*𝖒 〽️●ú●т Lúc Cô Ngủ
← Ch.063 | Ch.065 → |
Hứa Khả vốn dĩ không thực sự giận, nghe giọng điệu Chu Đại dịu dàng trấn an bỗng nhiên nổi giận, mím chặt mới không cho anh hô𝐧●.
Môi của cô gái nhỏ quá mềm, cả người Chu Đại sôi trào, anh không hài lòng với thái độ của cô. Dùng tay giữ chặt đầu cô, đầu lưỡi đặt lên hàm răng muốn đi vào.
Hơi thở ấm áp, quen thuộc phủ lên trên mặt Hứa Khả, cơ thể cô lập tức mềm đi, tức giận há miệng cắn cánh môi của Chu Đại
Chu Đại nhíu mày; chờ đau đớn biển mất, anh nhẹ nhàng 𝖑❗·ế·m láp môi cô.
"Đừng giận, ngoan... lai ngày nay anh rất nhớ em."
Giọng nói của anh rất trầm, đặc biệt có từ tính, 🔀·â·ɱ 𝓃𝖍ậ·🅿️ vào trong xương cốt Hứa Khả.
Sự tức giận theo câu nói của anh tan thành mây khói, cô bĩu môi bất mãn nói:
"Anh gạt người." Rõ ràng đã đồng ý rồi lại bắt cô chờ cả đêm.
Dáng vẻ cô gái nhỏ làm nũng khiến trong lòng Chu Đại ngứa ngáy, họng trở nên khô khốc.
"Lần này là anh không đúng, lần sau có chuyện gì sẽ nói trước với em." Anh duỗi tay vuốt tóc Hứa Khả, rồi xoa xoa mặt cô, ánh mắt tràn ngập dịu dàng, "Anh mang quà về cho em, sáng mai mở ra xem."
Hứa Khả còn chưa ngủ đủ, căn bản không thèm quan tâm đến món quà, cô hỏi anh: "Mấy ngày nay anh có mệt không?"
Nói xong cô quay đầu bật đèn ngủ ở đầu giường.
"Mệt, để anh 𝖍ô·𝐧 một lát, 𝒽ô●п xong chúng ta sẽ di ngủ." Chu Đại nói xong nâng mặt cô ⓗô·n lên, đầu tiên là trán, sau đó đến mũi, cằm, môi.
Hứa Khả bị anh 𝖍_ô𝐧_, ý loạn tình mê, giữa răng tràn ra tiếng 𝐭♓_ở 𝒹_ố_𝖈 đứt quãng.
Chu Đại nhân cơ hội đem đầu lưỡi tiến vào khoang miệng ấm áp của cô, thuần thục tìm được cái lưỡi thơm tho, bắt đầu 🦵❗-ế-Ⓜ️ 𝖒ú●ⓣ. Động tác của anh tăng thêm lực, bá đạo đoạt lấy hương thơm của cô.
"Ưm..."
Vài ngày không làm, Hứa Kha nhanh chóng mềm nhũn trong lồng 𝖓🌀ự.🌜 anh, như một vũng nước, hai mắt mơ hồ, sắc mặt đỏ ửng.
Chu Đại đẩy áo ngủ của cô lên, vừa ♓-ô-ռ vừa xoa bộ 𝖓.ɢự.ⓒ, hai quả bóng 〽️ề-ɱ 𝐦ạ-i, một bàn tay anh nắm không hết, thoải mái đến mức khiến anh yêu thích không buông tay.
"Có nhớ anh không?" Anh hỏi, hơi thở có chút không đều.
Hứa Khả được h_ô_𝖓 rất thoải mái, thành thật nói: "Nhớ"
đầu v* bị anh xoa đã đứng thẳng lên, có chút đau, hạ thể truyền đến một cảm giác ngứa ngáy,
Cô muốn được Chu Đại ♓.ôn., cô hơi nâng chân lên quấn lấy Chu Đại, cọ vào trên người anh: "Chú ơi..."
dương v*t của Chu Đại đã cứng, dựng đứng trong quần ngủ, chỉ kém chút nữa là phá tan quần sịp.
Chu Đại hít sâu một hơi, sau khi hô_𝖓 lên từng ngóc nghách trên môi cô, anh mới lưu luyến buông ra, thả hai chân cô xuống: "Ngoan, ngủ đi."
Gần đây 𝖉*ụ*𝒸 𝖛ọ*n*ℊ của cô rất mãnh liệt, có đôi khi ngủ một mình cũng nhớ tới cảnh tượng ⅼ-à-𝖒 𝐭ì𝓃-♓ cùng Chu Đại, lúc tỉnh dậy thì quần lót ướt đẫm, hiện tại người trước mặt này có thể thỏa mãn cô.
Mặt Chu Đại khẽ thay đổi, anh áp chế 𝖉ụ_c νọп_🌀 trong người xuống, sờ sờ đầu cô: "Ngoan, ngủ dậy thì làm."
"Nhưng anh đã cứng, không muốn sao?"
Chu Đại ôm cơ thể của cô, áp cảnh môi lên trán cô, giọng nói trầm thấp: "Muốn, nhưng bây giờ muộn quá rồi, để ngày mai."
Cự vật áp vào bụng Hứa Khả, cách hai tầng vải cũng có thể cảm nhận được nửa nóng khiến trái tim Hứa Khả ngứa ngáy, không chịu được.
"Vậy làm xong lại ngủ tiếp."
"Ngủ trước, " Chu Đại rất kiên trì, anh ôm chặt cơ thể Hứa Khả, sau khi áp chế côn th*t cuối cùng cũng mềm xuống.
Lúc anh cứng rắn, nói cái gì thì chính là cái đó, Hứa Khi phát hiện anh thật sự không muốn làm nên 𝖉ụ-🌜 vọ-𝓃-𝖌 biển mất, dựa vào 𝐧🌀ự.c anh một lúc liền nặng nề chìm vào giấc ngủ.
***
Buổi sáng, 7 giờ rưỡi, không có đồng hồ báo thức, Chu Đại tự mình tỉnh dậy, ngủ gần ba tiếng, tinh thần anh cũng tỉnh táo.
Vừa cúi đầu, cô gái đang ngủ cuộn tròn người lại, hai chân đặt lên eo anh, ngủ vô cùng ngon.
Cánh tay của anh bị Hứa Khả gối lên mấy giờ liền, có chút tê, anh cẩn thận ⓡ·ú·✞ 𝐫·𝐚.
"Ưm..." Trong lúc mơ ngủ, Hứa Khả trở mình, nằm thẳng, chẹp môi, giống như đang nói gì đó, chắc là bị động tác của Chu Đại quấy nhiễu, nhưng người vẫn không tỉnh lại.
Lông mi của cô rất dài, làn da vô cùng mịn màng, dáng vẻ lúc ngủ trông rất đẹp.
Lão nhị của Chu Đại lập tức cứng.
Rèm được kéo kín, trong phòng tối tăm, chỉ có một tia sáng yếu ớt.
Buổi sáng là ◗.ụ.↪️ ν.ọ.n.ℊ h-@-m 𝐦-υố-𝖓 tình dục mãnh liệt nhất, lão nhị của Chu Đại cứng đến phát đau, sau khi tính toán thời gian, khi chắc chắn đã ngủ đủ, anh bắt đầu ♓*ô*n lên môi có, động tác của anh rất dịu dàng, vừa 𝒽ô_n vừa luồn tay vào áo cô, đem hai vú xoa thành đủ loại hình dạng. Đầu lưỡi của anh cạy mở hàm răng của cô, muốn đi vào.
"Ưm.." Hứa Khả cảm thấy không được thoải mái, mơ màng kêu một tiếng.
Chu Đại không dừng lại, anh 𝐡ô.п dọc theo khóe môi xuống cổ, một đường đến ռ●🌀ự●c của anh, ♓ô*п đến khi hai vú ướt đẫm, đầu v* trở nên cứng rắn.
Hứa Khả còn tưởng rằng mình gặp mộng xuân, theo bản năng 𝐤●ẹ●ρ ⓒ●ⓗặ●𝖙 hai chân, miệng lẩm bẩm.
Chu Đại ném chăn sang một bên, 𝐡-ô-п lên bụng cô, sau đó kéo hai chân cô ra, quần lót màu hồng đã bại lộ trong không khí.
Anh 𝐯.ù.ℹ️ ⓥà.𝑜 giữa hai chân Hứa Khả, cách quần lót h-ô-𝐧 lên tiểu huyệt của cô. Có quần lót bảo vệ, động tác trở nên nặng nề hơn, anh cắn một phần của âm đế. Ꮮı.ế.ɱ 𝖒_ú_t một hồi, anh cảm thấy không thỏa mãn, trực tiếp 𝐜ở*i 🍳⛎*ầ*п lót ra, 🦵ıế-〽️ láp hạt đậu nhỏ.
"Ưm... Cảm giác quá mức chân thật, Hứa Khả 𝐫ê-п 𝖗-ỉ một tiếng, cô mở đôi mắt mô_𝖓_𝐠 lung, ⓚ♓⭕·á·❗ ↪️ả·〽️ tê dại vô cùng mãnh liệt, vừa nhìn xuống đã thấy người đàn ông nào đó đang ăn cô.
"Chú?"
'Thấy cô tỉnh, Chu Đại gặm cắn càng thêm dùng sức, không chỉ liến mà còn hút, âm đế nóng hầm hập, ngứa ngáy không chịu được. Hứa Khả ngửa đầu ra sau kêu một tiếng, "A... Thật thoải mái...""
← Ch. 063 | Ch. 065 → |