Động Tác Của Anh Quá Mạnh, Cơ Thể Hứa Khả Run Lên
← Ch.043 | Ch.045 → |
Chu Đại đem cả người Hứa Khi ôm vào trong lòng 𝓃ɢự*🌜, anh vốn đã cao lớn, cũng không gầy, tay cứ như vậy ôm lấy cả người cô.
Cơ thể hai người áp sát vào nhau, côn th*t thô to của anh chạm vào 〽️*ô*ⓝ*🌀 Hứa Khả, xúc cảm mãnh liệt, Hứa Khả không muốn chú ý cũng khó.
Chu Đại vừa mới tắm xong, trên người chi mặc quần sịp cùng áo tắm dài, sau khi nằm xuống ảo tắm bị kéo sang bên cạnh, chỉ còn lại một lớp quần sịp, độ cứng của dương v*t cùng nhiệt độ 𝓃●ó●п●ℊ 🅱️ỏ●𝓃●ɢ cực kỳ rõ ràng.
Mặt Hứa Khả 𝐧-ó𝓃-🌀 bừп-𝐠.
Trên người anh có mùi bạc hà nhàn nhạt.
"Chú......"
"Ôm một lát, chờ nó mềm xuống tôi sẽ đi." Chu Đại thả nhẹ một hơi thở vào tai cô, Hứa Khả dịch người về phía trước, muốn tránh đụng vào, lại bị Chu Đại kéo về: "Đừng nhúc nhích." Giọng nói của anh trầm thấp, hơi thở nặng nề hơn so với vừa rồi.
Vừa mới di chuyển, 𝐦·ôⓝ·ⓖ Hứa Khả đã 𝐜*ọ 𝖝á*𝐭 với côn th*t, cảm nhận được côn th*t của anh nảy lên.
Cô lập tức không dám động đậy.
Cô vừa mới gặp ác mộng, tâm tình không tốt nên Chu Đại cũng không cưỡng bách cô, vốn chỉ muốn ôm một lúc để giải tỏa ⓓ●ụ●🌜 ✌️ọn●🌀, nhưng ôm càng lâu lại càng hưng phấn, lão nhị cứng hơn so với vừa rồi.
Anh thương lượng với Hứa Khả."Như vậy không mềm được, để tôi ⓗô_ռ em một lúc." Nói xong anh xoay người Hứa Khả lại, nằm đối mặt.
Ảnh mắt của anh tối sầm, khiến trái tim Hóa Khi đập loạn.
"Chú..."
Chu Dại lấp kín môi cô, thong thả gặm cắn.
Tư thế này làm côn th*t của Chu Đại đặt ở giữa hai chân cô, vừa lúc 🌜*ọ 𝐱*á*t.
Rất nhanh cô cũng có phản ủng.
"Um..." Hứa Khả không nhịn được mà kêu lên.
Đầu tiên Chu Đại ⓗô·ⓝ dọc theo cánh môi, một bên liều một bên phác họa hình dáng môi cô, sau đó thuần thục cạy mở hàm răng ra, ngậm lấy đầu lưỡi của cô.
Hứa Khả từ bỏ giãy giụa, há mồm đón nhận nụ ⓗ●ô●n của anh.
Được cô đáp lại, Chu Đại kích động, giữ chặt đầu cô, dùng sức ♓ô𝐧-.
Khoang miệng hoàn toàn bị Chu Đại xâm chiếm, trên người là hơi thở của anh, cô bị ♓*ô*n đến mức không thở nổi, thỉnh thoảng phát ra tiếng 𝐫-ê-𝓃 г-ỉ.
Hôn một lúc, Chu Đại buông môi cô ra, dọc theo cằm cô liền xuống dưới, cổ, xương quai xanh, sau đó là 𝐧-𝖌-ự-𝒸, không buông tha một chỗ nào.
Đầu lưỡi ấm áp của anh xẹt qua người cô, mang đến từng đợt rùng mình.
Hứa Khả giật mình, sợ hãi nói: "Chú..."
Giọng nói của cô 𝖒ề.ⓜ ⓜạ.𝒾, đã không còn sự bài xích lúc trước.
Chu Đại biết cô cũng có cảm giác, 𝖙h*ở ◗*ố*𝐜 nói: "Đừng sợ."
Anh kéo áo ngủ của cô lên, c*ở*ℹ️ á*⭕ lót, hai bầu vú" trắng nõn từ bên trong nhảy ra, đập vào mũi Chu Đại.
Chu Đại lập tức ngậm lấy một bên, đầu v* vốn dĩ ⓜ●ề●〽️ 𝖒ạ●ï lập tức trở nên cứng rắn, hồng hào.
Chu Đại buông ra, dùng đầu lưỡi ⓛï_ế_Ⓜ️ láp, sau khi ướ●✞ á●ⓣ thì thuận theo kim đồng hồ xoay xung quanh đầu v* một lần.
Hứa Khả 𝐫𝐮*𝓃 rẩ*ÿ, cơ thể của cô vốn mẫn cảm, không chịu được loại trêu chọc này.
"ặc." Cô cảm thấy giây tiếp theo sẽ phát sinh chuyện gì đó, giơ tay muốn đẩy Chu Đại ra, nhưng lại không còn sức, lúc Chu Đại một lần nữa ngậm lấy đầu v* cô, đôi tay cô vô lực rũ xuống.
Chu Đại âu yếm xong một bên lại chuyển sang bên kia, một tay khác cũng không rảnh rỗi, nắm lấy đầu v* xoa nắn thành đủ loại hình dạng.
Hai vú" của Hứa Khả trắng mịn, ngậm thế nào cũng không đủ, anh dường như bị nghiện, thỉnh thoảng còn ⓟ♓*á*✝️ 𝖗*@ â*m 𝐭h*🔼ռ*𝖍 giống như uống nước.
Hứa Khả dù sao cũng mới phá thân không lâu, bị trêu chọc vài cái đã không chịu được mà ưỡn người lên.
"Chú..." Cô lại gọi anh, cũng không biết vì sao lại muốn gọi.
Nơi riêng tư ngứa ngáy, hai chân không nhịn được mà động.
Cuối cùng ◗·ụ·↪️ ν·ọ·𝖓·𝐠 vẫn chiến thắng lý trí, đã tới bước này Chu Đại không thể dừng được nữa, thấy cô cũng không bài xích, anh xoay người đ●è ⓛê●𝐧 ⓝ●🌀●ườ●❗ cô, lấp kín môi cô.
Lúc hô.п 𝖒ô.ⓘ, tay anh đi chuyển xuống dưới bụng, ngón tay nóng đến mức khiến bụng nhỏ run lên.
Chu Đại khẽ 🌜ắ*ռ Ⓜ️*ô*❗ cô, đau đớn dời đi lực chú ý của Hứa Khả, chờ đến khi lấy lại tinh thần, quần ngủ cùng quần lót không biết bị Chu Đại cởi ra từ khi nào.
Bàn tay của anh sờ vào nơi riêng tư của cô, cảm nhận được đã ướ_✝️ á_🌴.
Anh nhìn thoáng qua hạ thể của hai người: "Em ướt rồi."
Hứa Khả xấu hổ, ↪️ắ_п ⓜ_ô_𝐢 không nói lời nào.
Không biết vì sao, chỉ cần Chu Đại hô*n lên ⓝ_gự_🌜 cô, tiểu huyệt sẽ tiết ra ◗â-𝐦 dịch.
Chu Đại đưa tay quét lấy d*m thủy, bỏ vào trong miệng 👢ïế·〽️ láp, anh không nếm được mùi vị gì, nhưng vẫn nói: "Rất ngọt."
Mặt Hứa Khả lập tức đỏ lên.
Động tác vừa rồi của anh rất sắc tình.
Chu Đại không nhịn được nữa, bây giờ anh muốn cô.
Không biết có phải thuốc phát huy tác dụng hay không, anh cũng không quan tâm Hứa Khả đồng ý hay từ chối, đôi mắt của anh đỏ ngầu, nhanh chóng 𝐜*ở*𝐢 á*𝑜 ngủ cùng quần lót ra, đem dương v*t đã sớm cứng rắn đặt ở bên ngoài hoa môi.
Bởi vì nghẹn quá lâu, dương v*t sưng to, mặt trên nổi đầy gân xanh.
Quy đầu c●ọ ❌●á●𝐭 bên ngoài nơi riêng tư, vừa cứng vừa nóng, trượt lên trượt xuống, mang theo từng đợt 𝐤𝖍𝐨·á·ⓘ 𝐜·ả·Ⓜ️, còn hơi đau đau.
Cái loại bỏng rát này như cục sắt vừa mới ra khỏi lò nung, xuyên thấu qua da cô, khiến tiểu huyệt của Hứa Khả ngày càng ngứa.
Chu Đại ↪️.ọ ⓧ.á.𝖙 vài cái, liền đặt quy đầu ở miệng huyệt, kéo căng hai cánh môi â●m ⓗ●ộ, không mạnh không nhẹ đ_â_〽️ ✅à_o.
Hiện tại không chỉ tiểu huyệt ngứa mà cả người Hứa Khả cũng n*ng.
Loại n*ng này làm cô hoảng sợ, cũng rất thoải mái, giống như có dòng điện chạy khắp người,
Từ sâu bên trong tiểu huyệt phun ra một dòng 𝐝â_ⓜ dịch, làm miệng huyệt ướt đẫm, có một ít dính lên quy đầu. Miệng huyệt rất nhỏ, chỉ có thể nhìn thấy một khe hở.
Hơi thở của Chu Đại hỗn loạn, anh vội vã bôi trơn cho cô, sau đó nắm lấy hai chân cô, đẩy người cô lên đầu giường, củi đầu νù.𝖎 ✌️à.𝐨 giữa hai chân chân cô, nghiêm túc 👢●iế●〽️ láp.
Miệng huyệt vốn dĩ dã ư·ớ·t á·✞, bị 𝐥*ℹ️*ế*Ⓜ️ một hồi liền trở nên ướt dẫm. Chu Đại đem toàn bộ ⓓâ*m dịch nuốt vào trong bụng, dầu lưỡi đánh vài vòng quanh miệng huyệt, sau đó đẩy ra đú-𝐭 vào bên trong.
Đầu lưỡi mềm ấm quét qua mị thịt, Hứa Khả theo bản năng kẹ*p 𝖈*♓ặ*т hai chân, không nhịn được mà 𝖗ê●ⓝ 𝓇●ỉ: "A..."
Hai chân cô kẹp lấy đầu anh, Chu Đại kéo hai chân cô ra, sau khi cố định, bắt chước động tác l●à●〽️ 𝖙ìⓝ●h mà nhanh chóng ra vào.
Tuy rằng đầu lưỡi ngắn, chi 👢❗ế_𝖒 quanh miệng huyệt, nhưng loại 𝖈ả*〽️ ɢ❗*á*𝐜 ⓣ*ê ◗*ạ*ℹ️ này vẫn khiến Hứa Khả vô cùng thoải mái.
n*ng quá, cả người đều ngứa.
"Chú...Ô ưm... Không cần" Cô lắc đầu, rất:
Sợ hãi.
Thoải mái nhưng cũng rất ngứa.
Chu Đại không hể dừng lại mà tiếp tục 👢.ı.ế.𝖒, rất nhanh Hứa Khả không chịu đựng được, cơ thể không ngừng vặn vẹo.
"Đừng...chú..."
Vừa dứt lời, một lượng lớn ◗â●𝖒 dịch lại chảy ra.
Chu Đại rút đầu lưỡi, hướng lên trên ngậm lấy â_ⓜ ✅_ậ_т vẫn luôn bị làm lơ, l-𝐢ế-ɱ 𝖒.ú.𝖙", thoáng chốc điện giật truyền tới bụng nhỏ, cơ thể Hứa Khả như con cá chép chuyển động vài cái, trực tiếp cao trào.
Chu Đại cũng không buông ra, tiếp tục ngậm lấy âm đế, kéo dài thời gian cô cao trào.
🅓_â_〽️ dịch chảy ra ngày càng nhiều, tiểu huyệt mở rộng không ít, thịt non nên trong như ẩn như hiện.
Nhiều nước như vậy, có thể ⓒắ.ɱ ✅à.ο.
Chu Đại nửa quỳ ở trên giường, kéo Hứa Khả hướng về phía mình, nâng côn th*t lên nhẹ nhang đ·â·𝐦 thọc, tìm kiếm cơ hội đi vào.
Anh ngẩng đầu nhìn Hứa Khả, sắc mặt cô đỏ ứng, khóe mắt sau cao trào trở nên ướ●t á●†.
"Hứa Khả, tôi muốn đi vào." Chu đại khắc chế nói.
"Không...Không được..." Hứa Khả ngẩng đầu nhìn thoáng qua, chỉ cảm thấy côn th*t của Chu Đại lớn hơn lúc trước, lần trước sau khi làm tinh, cô có trộm tra thông tin, lúc 🦵·à·𝐦 🌴ì𝐧·𝖍 cần phải mở rộng đủ mới không làm tiểu huyệt bị thương.
dương v*t lớn như vậy, trực tiếp 🌜*ắ*〽️ νà*0 sẽ không chịu được.
Chu Đại vốn tưởng cô từ chối, ai ngờ giây tiếp theo cô lại đỏ mặt nói: "Quá ... quá lớn, ăn không vào..."
Nghe thấy câu đó, dương v*t kích động mà 𝐫⛎●𝓃 г●ẩ●𝐲.
"Có thể." Chu Đại thờ hỗn hển, "Lúc trước có thể ăn được, hiện tại cũng có thể."
Nếu không ⓒắ-Ⓜ️ ѵ-à-𝑜, anh có cảm giác bản thân sẽ ⓝ●ổ 𝐭ⓤ●𝓃●𝖌.
Chu Đại nâng côn th*t lên, trực tiếp thọc vào miệng huyệt, nhưng nó quả nhỏ, không chen vào được, vì vậy anh bôi 𝐝●â●Ⓜ️ dịch lên, sau đó thẳng lưng cắ*ɱ ☑️*à*🔴.
Quy đầu đem miệng huyệt mở ra, vốn dĩ hồng hào lại bị căng đến trắng bệch.
Thời điểm quy đầu tiến vào, Hứa Khả run lên: "A...
Cô theo bản năng muốn bỏ trốn, nhưng cơ thể vừa mới chuyển động đã bị Chu Đại kéo về.
Tiểu huyệt bắt đầu cắn chặt quy đầu, ş·ướ·𝓃·𝐠 đến mức khiến da đầu Chu Đại tê dại.
Sau khi quy đầu tiến vào cũng không thể tiến thêm nữa, bên trong rất ẩm và khít.
Chu Đại thoải mái, anh cúi nửa người xuống, dùng sức đẩy về phía trước, dương v*t càng thọc càng mở rộng, sau khi bên trong ướt nhẹp, thông thuận hơn rất nhiều, Chu Đại thoáng dùng sức, toàn bộ côn th*t hoàn toàn đi vào.
"A..." Cảm giác căng trướng khiến Hoa Khả ưỡn người lên, tiếng r_ê_ռ r_ỉ giống như biến thành tiếng khác. Ngứa ngáy biến mất, có chút đau, nhưng trướng nhiều hơn.
Trướng đến mức cô có cảm giác phía dưới như sắp bị xé toạc.
"Quá lớn.."... Hai mắt Hứa Khả khô khốc, hơi thở trở nên khó khăn, lông mày nhíu chặt.
Nguyên cây dương v*t bị tiểu huyệt chứa đựng, Chu Đại thiếu chút nữa bị cô kẹp đến mức muốn 🅱️ắ_ⓝ ✝️_ℹ️_n_♓, anh cố nén xuống, cơ thể căng chặt, cánh tay nổi đầy gân xanh, giữ chặt Hứa Khả hơn, đem cái chân trắng nõn của cô xuất hiện vệt đỏ.
Hơi thở của Chu Đại vừa nóng vừa nặng.
Hứa Khả vẫn rất chặt, cô đau nhưng anh nhịn cũng không dễ dàng.
Chu Đại hít sâu một hơi, nhìn về phía Hứa Khả, vốn dĩ muốn kêu cô thả lỏng, lại nhìn thấy đôi môi đỏ, mọng của cô. Hai má cũng không biết từ khi nào nhuộm thêm một màu đỏ ửng. Hai đầu v*" mượt mà cũng theo hơi thở của cô phập phồng lên xuống.
Hơi thở của Chu Đại nặng nề hơn.
Không đợi Hứa Khả hoàn toàn thích ứng, anh nâng hai chân cô lên đặt trên eo mình, bắt đầu thọc vào 𝐫●ú●✞ 𝓇●🅰️.
Tiểu huyệt nóng, ngứa ngáy.
"Chú... Đừng..." Hứa Khả cắn ngón tay kêu lên.
Sau khi cắm mười mấy cái, hạ thể của cô đã bị cắm mở, tiểu huyệt dần dần nóng ẩm, Chu Đại không khắc chế nữa, mãnh liệt thọc vào 𝓇ú-✝️ 𝖗-@.
Động tác của anh quá mạnh, cơ thể Hứa Khả run lên.
"A...Đừng dùng sức... Nhẹ...Nhẹ chút..."
← Ch. 043 | Ch. 045 → |