Truyện:Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu - Chương 024

Ở Nhờ Nhà Cữu Cữu
Trọn bộ 100 chương
Chương 024
Làm Cô Ở Trên Xe
0.00
(0 votes)


Chương (1-100)

"ưm ư.. Đừng..."

Hứa Khả dựa lưng vào tay lái, bất lực rệu rã.

Dây không phải lần dầu tiên cô dược Chu lại khẩu giao, nhưng vẫn có phản ứng đối với động tác mãnh liệt của anh.

Trên người giống như có một ngọn lửa, bị Chu Đại thiêu đốt.

Chu Đại nửa nằm dựa vào ghế dựa. mà hai chân cô gác lên vai anh, nơi tiếng tư áp sát vào môi của anh. Tư thế này vô cùng xấu hổ, từng chỗ ở nơi riêng tư của cô đều bị Chu Đại nhìn rõ, cũng bị anh 👢𝒾·ế·Ⓜ️ sạch sẽ.

"A chú..." Hứa Khả lại kêu một tiếng, nhưng âm thanh phát ra đã mang theo ◗-ụ-ⓒ ✌️ọ-𝓃-🌀, 🍳υ𝐲●ế●п 𝐫●ũ, giống như liều thuốc 🎋í↪️.♓ 𝐝ụ.𝒸.

Chu Đại tự nhận bản thân có năng lực khống chế mạnh, không có suy nghĩ đến tình dục, nhưng khi nhìn thấy cơ thể m.ề.𝐦 Ⓜ️.ạ.❗ của cô, cả người 𝐧ó●ⓝ●🌀 🅱●ừ●ռ●ɢ, anh ôm hai chân cô, không nhịn được điên cuồng 👢𝐢ế●ⓜ láp â_ⓜ 𝒽_ộ.

Một khi người đàn ông bắt dầu ăn thịt, sẽ không thể dừng lại, đặc biệt là kiểu người như Chu Đại, dã nhịn hơn ba mươi năm.

Sau khi 👢.ℹ️ế.Ⓜ️ â_Ⓜ️ ♓_ộ trong suốt như pha lê, Chu Đại dùng đầu lưỡi đẩy hai cánh môi â●Ⓜ️ 𝐡●ộ ra, với vào bên trong khiêu khích linh hoạt.

Anh muốn cho Hứa Khả thoải mái một chút, nhiều nước mới dễ dàng 𝖈ắ*𝖒 ✅*à*0, tối hôm qua quá chặt, Hứa Khả không thoải mái, anh cũng không tận hứng.

Anh muốn Hứa Khả thích cảm giác 🦵à●𝖒 ✝️ì●𝖓●𝐡.

Không cần biết 𝐪_⛎ⓐ_𝐧 𝒽_ệ chú cháu gì đó, thịt đều đã đưa đến miệng, về sau chính là của anh.

Lúc Hứa Khả bị 𝖈ở·1 ⓠ𝐮·ầ·𝓃 đã ướt, hiện tại bị 𝐥𝖎ế·ⓜ xung quanh miệng huyệt, lại bị kich thích chảy ra không ít dân thủy:

Mấu chốt là Chu Đại lï*ế*Ⓜ️ hết toàn bộ dân thủy, còn 🅿️·ⓗá·ⓣ 𝓇·𝒶 â·ɱ 𝐭♓𝖆·𝖓·ⓗ thỏa mãn.

Hứa Khả nghe thấy âm thanh kia, vừa xấu hổ vừa khó chịu, cô quá mẫn cảm, chỉ cảm thấy cả người ngứa ngáy; đồng thời tiểu huyệt còn truyền đến một trận trống rỗng khác thường.

Cô ↪️_ắ_𝓃 mô_i, khê nên cần "chú...đừng.."

Giọng nói kháng cự, nhưng tiểu huyệt lại chủ động đ●ư●a ⓥ●à●𝖔 miệng Chu Đại, muốn anh ⓛ❗●ế●𝖒 nhiều hơn.

L_ℹ️ế_Ⓜ️ một lúc, cánh môi â-𝐦 ⓗ-ộ tự động tách sang hai bên, lộ ra miệng huyệt hồng hào, ngay cả âm đế cũng nhỏ xinh, đáng yêu.

Chu Đại nhìn thấy, một con lửa nóng bùng lên, anh ngậm lấy âm đế, lúc phấn khích còn l●❗ế●〽️ 〽️ú_𝖙".

Thoải mái xen lẫn đau đớn, dòng điện chạy khắp cơ thể, chân Hứa Khả banh thẳng, bụng nhỏ run lên, ngay khi cô thét chói tai đạt được cao trào.

"A..."

Một dòng dân thủy phun lên cằm Chu Đại, cũng theo giữa hai chân cô chảy lên áo anh, cực kỳ sắc tình.

Chu Đại có thói ở sạch nghiêm trọng, ngoại trừ trên bàn mổ, ở trong phỏng vệ sinh có giọt nước dính vào anh cũng sẽ ngay lập tức đổi áo, nhưng lúc này anh lại không thèm để ý cái áo bị Hứa Khả làm dơ. Anh nhìn dân thủy dính nhớp, ngược lại còn khiêu thích ԁ*ụ*𝖈 ☑️ọ*ռ*g của anh.

Sau vài giây, cao trào tan biến, cả người Hứa Khả mềm như bông.

Chu Đại đỡ lấy người cô, buông chân cô xuống, để cô ngồi ở trên người mình, âu yếm ♓_ô_п ɱ_ô_ⓘ cô: "Thoải mái không?"

Thoải mái muốn 𝐜♓ế.†.

Hứa Khả chưa từng nghĩ đến 👢.à.ɱ ✞ìⓝ.𝐡 sẽ sung 𝐬·ướ𝐧·ⓖ như vậy; khó trách nhiều người ồn ào, đòi q*⛎*@*ⓝ 𝒽*ệ.

Nhưng lúc này cô nói không nên lời, chỉ lo ✞.𝐡.ở 𝐡ổ.𝐧 𝒽.ể.𝐧.

Mặt cô đỏ ửng, sau khi trở thành phụ nữ, còn mang theo vài phần 🍳𝖚-𝖞-ế-ռ ⓡ-ũ.

Chu Đại từ trước đến nay không để nhà họ Tiêu ở trong lòng, đối với Hứa Khả cùng mẹ cô còn khịt mũi coi thường. Nhưng bây giờ Hứa Khi đã trở thành người phụ nữ của anh, nhìn cô ở trong lòng n🌀.ự.c anh cao trào, còn sinh ra một loại cảm xúc không thể giải thích

Anh 𝐯_⛎_ố_т v_𝑒 mặt Hứa Khả, giọng nói mang theo sự dịu dàng mà anh không nhận ra: "Giúp tôi 🌜_ở_i 🍳_𝐮ầ_𝐧"

Người đàn ông từ trước đến nay vẫn luôn suy nghĩ, đêm qua muốn Hứa Khả, Chu Đại biết bản thân đã trầm mê, cũng không muốn kìm nén.

Nếu thích 🦵à-𝐦 𝖙ì𝖓-𝖍, vậy phải thỏa mãn chính mình.

Anh biết cách làm người phụ nữ hài lòng, cũng biết cách làm người phụ nữ làm thế nào để làm chính mình hải lòng."Ăn cơm." Hứa Khả dựa vào trong lòng n●ɢ●ự●c anh, yếu ớt nói.

Vừa mới phá thân, hôm sau lại cao trào, cô cảm thấy bản thân sắp hỏng rồi.

"Tôi còn chưa thoải mái." Chu Đại nói xong, kéo tay cô đặt lên thắt lưng, dạy cô cách cởi, "Về sau muốn c.ở.𝒾 զ.𝖚ầ.n đàn ông thì phải làm như vậy, biết chưa?"

Hứa Khả yếu ớt ừ một tiếng, biết rõ không nên làm ở trên xe, hơn nữa nơi riêng tư của cô còn chưa được chăm sóc, nhưng vừa mới tiết một lần, ngược lại còn cảm thấy trống rỗng hơn trước, bất giác muốn côn th*t của Chu Đại thoả mãn.

Giống như tối hôm qua, vừa trướng vừa đau, nhưng cũng rất s●ướ●ⓝ●ⓖ.

Chu Đại thấy cô ngoan ngoãn nghe lời, vô cùng hài lòng mà hô●ռ lên môi cô, sau khi mổ vài cái liền biến thành ♓.ô.ռ sâu.

"Chú.." Hứa Khả độ●п●𝐠 †●ìn●ⓗ, cơ thể vặn vẹo, tay cũng buông lỏng.

"Ngoan, lập tức đến ngay." Chu Đại hiếm khi dỗ dành cô, anh dựa vào ghế, nâng người cô lên, "Nắm lấy ghế."

Hứa Khả dễ dàng bị anh công lược, lúc này đã ý loạn tình mê, ngoan nắm lấy ghế.

"Chú... chú nhanh lên." Cô gấp gấp thúc giục anh, cơ thể dường như có vô số con kiến bỏ qua, khiến cô rất khó chịu.

Cô biết đây là hậu quả khi chọc Chu Đại, chỉ có côn th*t tho to kia mới có thể giải được cơn đau này.

Chu Đại bóp 〽️·ô·ⓝ·ɢ cô, cười khẽ: "Sao còn gấp hơn tôi vậy? Muốn ăn dương v*t lớn như vậy? Về sau sao có thể thỏa mãn được em?"

Đúng là đàn ông đúng đắn 𝒸.ở.ı 🍳⛎ầ.𝖓 áo ra đều là cầm thú. Chu Đại cũng không ngoại lệ, chưa từng nói ra mấy lời sắc dục mà lại thuận miệng như vậy.

"Không cần về sau, muốn bây giờ, chú nhanh lên." Hứa Khả có chút không thở nổi.

Còn thịt như sắp xuyên thủng quần lót, Chu Đại cũng không chịu nổi nữa, tự mình kéo quần lót xuống, cự vật ngay lập tức để ở miệng huyệt, trực tiếp 🌜ắ●ɱ 𝖛à●⭕ sẽ làm tiểu huyệt bị thương. Anh biết tiểu huyệt Hứa Khả nhỏ, phải cần thứ gì bôi trơn.

Vì thế, Chu Đại lấy một ít nước ở tiểu huyệt cô bôi lên gậy th*t, ở miệng huyệt nhẹ nhàng đ·â·𝖒 thọc vài cái rồi bắt đầu đi vào.

Quy đầu kéo căng mị thịt ❎â-ⓜ n-♓-ậ-𝐩 vào trong miệng huyệt, hai người đồng thời phát ra tiếng kêu thoả mãn: "ưm.."

Đúng lúc này, chuông điện thoại của Chu Đại đột nhiên vang lên, giống như một chậu nước lạnh dội lên người Hứa Khả, khiến cả người cô cứng đờ.

Kết quả, người đàn ông nào đó còn làm như không có việc gì, cầm lấy điện thoại bấm nút nghe máy.

"Bác sĩ Chu, tôi là x●✖️●𝖝, cha tôi phẫu thuật thành công đúng không ạ? Mấy ngày nay cha tôi nói chân có chút không thoải mái..." Đầu điện thoại bên kia, một người đột nhiên hét lên.

"Hai tuần nữa có thể xuất viện." Giọng nói của Chu Đại rất bình tĩnh, không nghe ra sự khác thường.

Hứa Khả vẫn đang kẹp côn th*t của anh, không biết phải làm thế nào, đi xuống không được mà tiếp tục cũng không xong.

Chu Đại đặt điện thoại xuống, để người nhà bệnh nhân tiếp tục nói, tay anh không thành thật 𝐬·❗ế·✞ 🌜♓ặ·✝️ eo Hứa Khả, hạ cô xuống, đem côn th*t của bản thân ⓒ.ắ.ɱ ✅.à.𝖔 sâu hơn.

"A..." Hứa Khả không nghĩ tới lúc nghe điện thoại anh vẫn có thể nhàn nhã 🦵-à-〽️ tìⓝ-h, cự vật thô dài đẩy vách tưởng bên trong ra, tiến vào một khoảng lớn, trưởng đến mức khiến cô kêu lên, nhưng cũng may cô kịp thời ngậm miệng lại, mới không 🅿️*h*á*🌴 𝖗*𝒶 â*𝐦 ✝️ⓗ*𝖆*ⓝ*h.

Chỉ mới tiến vào một nữa đã gần như lấp đầy tiểu huyệt của cô, tiểu huyệt không được thỏa mãn, càng thêm ngứa ngáy.

Cô hy vọng Chu Đại có thể động đậy một chút, nhưng cô biết lúc này không thể phát ra bất kì âm thanh nào nên cố gắng chịu đựng.

Nhưng Chu Đại lại cố tình làm như không rõ tình hình hiện tại, đổ thêm dầu vào lửa, cúi đầu ngậm lấy đầu v* của cô.

Tưởng tượng người nhà bệnh nhân nghe được âm thanh, Hứa Khả sợ tới mức che miệng lại.

"Bác sĩ Chu, những người khác tôi không quả yên tâm, ngày mai lúc anh đi làm, có thể đến phòng bệnh xem thử không?"

Chu Đại chuyên tâm liền núi vú Hứa Khả, không trả lời lại, anh còn nhẹ nhàng thọc vào г·ú·t r·𝐚 vài cái.

Hiện tại, cơ thể của Hứa Khả vô cùng mẫn cảm cùng khẩn trương, anh vừa di chuyển, cơ thể cô liền không ngừng 𝓇·⛎·𝖓 𝖗·ẩ·𝖞, không biết là sảng khoái hay khó chịu, nước mắt bị ép chảy ra.

Hạ thể ngập nước, khi Chụ Đại rút côn th*t ra một chút, dân thủy theo khe hở giữa hai người chảy xuống.

"Bác sĩ Chu... Bác sĩ Chu..." Người nhà bệnh nhân bên kia không nghe được âm thanh, có chút nóng này, "Bác sĩ còn ở đó không?"

Người nhà bệnh nhân đang nói chuyện không liên quan, sợ Chu Đại sắp xếp một bác sĩ không có kinh nghiệm để chăm sóc cha mình, nên muốn anh trợ giúp kiểm tra vài lần.

Chu Đại buông mỗi cô ra, nói: "Tôi chỉ phụ trách phẫu thuật, chuyện còn lại sẽ có bác sĩ chuyên môn xử lý, năng lực chuyên môn của bệnh viện chúng tôi, anh có thể tin tưởng. Tôi có chút việc, có vấn đề gì thì anh liên hệ với bác sĩ Trình."

Nói xong anh liền cúp máy.

Sau đó nặng nề đẩy lên.

"A... Hứa Khả không kiềm chế được mà thét chói tai, hai dòng nước mắt chảy dài trên má.

Cô không biết điện thoại đã cúp hay chưa, cô gắng kim nén, đến mức mặt đỏ bừng.

Chu Đại nhéo eo nhỏ của cô: "Có thể kêu rồi."

Đừng nhìn tính tình của cô hung dữ, nhưng giọng nói rất dễ nghe, 〽️ề●m ɱ●ạ●ⓘ, lúc 👢à_m тìռ_ⓗ kêu lên dễ nghe bao nhiêu.

Chương (1-100)