Ai độc nhất vô nhị
← Ch.06 | Ch.08 → |
" Đúng vậy, ta đã trở về, ngươi ngủ ngon không?" rõ ràng biết nàng nằm úp sấp bên thành bể ngủ cả đêm nhưng hắn lại giả đò như không biết gì.
"Không ngon lắm, ta ở trong cái bồn tắm nhỏ xíu của ngươi ngủ cả đêm, không thể trở mình nên bả vai rất mỏi" Tuyết Kiều không chút che giấu, thành thật nói ra cảm nghĩ của nàng, vẻ xinh đẹp hồn nhiên có chút làm nũng của nàng làm cho Địch Tu Tư có chút thương tiếc "tiểu ngu ngốc, sao có thể tắm đến mức ngủ luôn như thế? Thật là, không biết tắm xong thì phải đi ra sao? Nơi này không có giường cho ngươi ngủ sao?"
Đáng tiếc nhu tình mới xuất hiện của Địch Tu Tư, Tuyết Kiều không có nhận ra mà lỗ tai của nàng chỉ nghe được hai từ giường lớn thì lập tức chuyển lên tới não, mà não còn chưa suy nghĩ xong thì lời đã thốt ra miệng "Địch Tu Tư, giường này sau này là của ta, ta muốn mỗi ngày đều ngủ trên này, rất thơm, ta rất thích"
Vừa nói vừa nằm xuống giường, bộ dáng như muốn chiếm lấy, hai mắt nhìn Địch Tu Tư chằm chằm, giống như hắn dám tranh với nàng thì nàng sẽ không khách khí với hắn. Địch Tu Tư không hiểu sao lúc nãy hắn còn cho rằng nàng xinh đẹp và đáng yêu, bộ dán y như một nữ cường đạo, nữ bá vương, cảm giác tốt đẹp về nàng hoàn toàn biến mất.
Hắn biết, Nhân Ngư ngu ngốc thì vẫn là Nhân Ngư ngu ngốc, không thể nào chỉ trong một đêm liền thay đổi khiến người ta yêu thích. Hắn nhất định là đầu óc có vấn đề nên nhìn nàng ngủ lại thấy có lỗi, toàn bộ nữ nhân trên thế giới nếu có ngày nào đó trở nên thông minh thì cũng không có phần của Nhân Ngư ngu ngốc này, nếu sau này nàng có chết thì chắc chắn cũng là chết do quá ngu ngốc.
Địch Tư Tư tức giận trong lòng, tiến lên phía trước, sắc mặt cũng khó coi hơn "nếu ta nhớ không lầm thì đây là tẩm cung của ta, đó là giường của ta, ta để cho ngươi ngủ là ta hào phóng, ngươi dựa vào cái gì mà nói sau này giường này là của ngươi?'
"Ngươi đã đáp ứng với ca ca ta là sẽ chăm sóc tốt cho ta, đáp ứng tất cả yêu cầu của ta, ta muốn cái giường này, nếu ngươi không đồng ý thì ngươi chính là..."
Tuyết Kiều còn chưa nói xong thì Địch Tu Tư sắc mặt đã xanh mét "Nhân Ngư ngu ngốc, ngươi ngoài trừ đem lời ta đã hứa với Như Mặc ra uy hiếp ta thì ngươi còn làm được gì nữa? ngươi muốn cái giường này thì không phải không được nhưng mà ít ra ngươi phải xin ta nhường nó cho ngươi chứ không phải ra lịnh cho ta, có hiểu không? Ngươi là khác, ta là chủ, ở địa bàn của ta thì phải nghe lời ta, đây là lễ nghĩa của người làm khách"
" Ta đã nói rồi, ta gọi là Tuyết Kiều, nếu ngươi còn gọi ta là Nhân Ngư ngu ngốc thì ta sẽ không lễ phép với ngươi nữa" Tuyết Kiều hoàn toàn không để lời hắn vào tai chỉ trừng mắt, không hài lòng nhìn Địch Tu Tư.
" Ngươi muốn thế nào?" Địch Tu Tư phòng bị nhìn nàng một cái.
" Ngươi nếu còn gọi ta là Nhân Ngư ngu ngốc, ta sau này sẽ gọi ngươi là tiểu sâu, tuy rằng Dao Quang tỷ tỷ không cho ta gọi ngươi như vậy, nói ngươi sẽ tức giận nhưng ngươi cứ gọi ta là Nhân Ngư ngu ngốc, ta không thích"
Tuyết Kiều lập tức nói ra suy nghĩ của nàng, Dao Quang tỷ tỷ khi nghe nàng gọi hắn là tiểu sâu thì cười đến nửa ngày sau mới ngừng được, nói nàng không nên gọi hắn như vậy, hắn sẽ mất hứng, còn nói nói nữ hài tử có lễ phép sẽ không gọi người khác như thế. Nghĩ rằng Dao Quang tỷ tỷ nói đúng nên nàng mới lễ phép gọi tên hắn, nhưng mà nếu hắn vẫn cứ gọi nàng là Nhân Ngư ngu ngốc thì nàng cần gì phải lễ phép với hắn.
Địch Tu Tư vừa nghe lời này, lại nổi trận lôi đình, "Nhân Ngư ngu ngốc, ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, ta không phải là sâu mà huyễn điệp, là vương tử Huyễn Điệp tộc xinh đẹp nhất, độc nhất vô nhị trên thế giới này, ngươi rốt cuộc có hiểu hay không?"
" Ngươi mới không phải là độc nhất vô nhị trên thế giới này đâu, càng không phải là người xinh đẹp nhất, người tự kỷ sẽ rất tịch mịch a"Tuyết Kiều liếc nhìn hắn một cái, nói ra một câu rất thâm sâu.
" Ta như thế nào không phải độc nhất vô nhị, ta như thế nào không phải xinh đẹp nhất? chỉ có Nhân Ngư ngu ngốc ngươi mới không có mắt nhìn mà thôi, cả thế giới đều công nhận điều này a, còn nói ai tự kỷ hả?" Địch Tu Tư rất muốn bóp chết nàng, thế giới này sao lại có nữ nhân làm hắn hận tới nghiến răng nghiến lợi như vậy chứ.
" Ngươi đương nhiên không phải là độc nhất vô nhị, ta mới phải, Dao Quang tỷ tỷ nói trên thế giới này ta là bảo bối độc nhất vô nhị, tuyệt không có người thứ hai như vậy tồn tại, nàng chưa bao giờ nói dối ta cho nên ta tin nàng, mà ngươi, không phải trên trời có rất nhiều tiểu sâu bay lượn, các nàng không phải đều là Huyễn điệp sao?đều là tộc nhân của ngươi đúng không? Vậy ngươi sao có thể là độc nhất vô nhị được? còn nói về xinh đẹp nhất thì ta đã nói rồi nha, ca ca của ta mới là xinh đẹp nhất, tiếp theo là tiểu chất Mặc Mặc, kế tiếp là chất nữ Bảo Bảo, còn có Tước vương ca ca, Thanh Liên ca ca, sau đó là Thanh nhi ca ca, Tuyết Ưng ca ca, còn có.. cuối cùng mới tới lượt ngươi. Cho nên ngươi không phải là xinh đẹp nhất, ngươi cứ kiên trì nói mình xinh đẹp nhất như vậy sẽ không ai muốn làm bằng hữu với ngươi"
Tuyết Kiều tuy rằng đơn thuần, nhưng tài hùng biện và tư duy không chậm, trải qua mấy ngày ở chung cùng Bắc Dao Quang thì năng lực tiếp thu và học tập của nàng tiến bộ không ngừng, bây giờ khả năng nói chuyện đã hiếm có đối thủ, hơn nữa còn có thể liệt kê ra một danh sách xếp hạng nhan sắc, mà Địch Tu Tư nghe nàng kể ra một cái tên thì sắc mặt đen thêm một chút, đến khi nàng kết thúc thì mặt hắn đã như cái đít chảo.
Bởi vì những cái tên mà nàng kể ra đều là những người nàng đã gặp sau khi rời khỏi sa mạc, mà hắn là người nàng gặp cuối cùng, điều đó có nghĩa nếu nàng còn gặp thêm nhiều người khác thì thứ hạng của hắn còn bị tụt xuống nữa, nói cách khác thì trong mắt Nhân Ngư ngu ngốc này hắn là người xấu xí nhất.
Kết luận như vậy làm sao hắn cam lòng cho được, hơn nữa Nhân Ngư ngu ngốc này còn dùng ánh mắt đồng tình nhìn hắn, còn dám nói với hắn ngươi cứ tiếp tục như vậy thì sẽ không ai muốn làm bạn với ngươi, quả thực làm hắn tức đến muốn hộc máu.
Không cần hỏi cũng biết ai đã dạy nàng như vậy, trừ bỏ Bắc Dao Quang thì không có người thứ hai.
Quả thực không thể nhịn được nữa.
← Ch. 06 | Ch. 08 → |