Thiên thần hay ác quỷ
← Ch.05 | Ch.07 → |
Mùi máu loang lỗ khắp người.... Cái nhìn sắc lẹm.... . Tưởng chừng như có thể khiến người khác sợ hãi đến tột độ Nụ cười nở rộ như hoa sa la mạn châu giữa màn đêm phất tay một cái, cả 2 biến mất như chưa từng xuất hiện **** * thịch * Trái tim bỗng chốc nhảy nhót loạn xạ, như làm mất thư gì quý báu vậy. Kỳ Song đang đứng đấy bỗng chốc ngẩn người
- Kỳ Song ngươi lại đây xem thử đi Nghe tiếng gọi của Nha, Kỳ Song bỗng chốc tỉnh lại. Bước đến trước xác chết rùng rợn kia: đôi mắt mở to, khuôn mặt chỉ còn một bên má trái, mồm há to như đang cầu xin gì đó, bàn tay chỉ còn lại một ngón tay út. Trên người toàn rết và bọ bò lổm nhổm. Kỳ Song nhíu mày, ai lại có thể hạ độc thủ người của họ dễ dàng như vậy cơ chứ. Kỳ Song đảo mắt nhìn khắp nhà, nhưng ánh mắt nhanh chóng dừng lại trên cây xà lim. Lướt người nhẹ nhàng đến đó, Kỳ Song rút mạnh cây trâm hoa đào, Kỳ Song càng ngày càng lạnh lẽo đến tột độ.
- Trâm Bóng đen vút một cái quỳ rạp xuống đất
- Có thuộc hạ
- sắp có người đến, bảo vệ cho tốt chỗ này Chưa để Trâm trả lời, Kỳ Song nhanh chóng vượt qua khu đất đến hàng tre cách đó không xa ' Bộp... bộp... '
- Ta thật không ngờ có người lại có thể biết ta hiện diện ở đây Kỳ Song vẫn lạnh lùng đứng đó, miệng mấp máy hai chữ
- Tại sao Bóng đen đối diện nhìn dáng người nhỏ bé quay lưng ngay bên cạnh mình
- Không phải ta đã nói rồi sao
- nở nụ cười Kỳ Song im lặng một hồi, sau đó ngẩng đầu nhưng chưa kịp nhìn đã thấy hắn một thân áo đỏ lao nhanh vào 2 người. Bóng đen đang nở nụ cười lại nhìn chiếc bóng nhỏ nhắn đó. Như không ngờ đến, bóng dáng màu tím ấy xoay lưng lại phất tay một cái. Ngay khi bóng dáng đó lao tới, bàn tay nhỏ bé phất một cái lúc này mới thấy bóng dáng bên cạnh nhấc tay lên. Hai bàn tay ngay sau khi gặp nhau liền có 2 luồng khí va chạm mạnh mẽ ' uỳnh'
- Thật không ngờ công phu của ngươi thật lợi hại nha. Thú vị Bóng đen vừa dứt lời lại lao đến như tìm được đồ chơi thú vị. Kỳ Song không ngờ chỉ một người đã mạnh như thế này, vậy người kia mạnh đến cỡ nào trong khi nó chỉ mới tầm 10
- 11 tuổi. Nhưng chưa kịp suy nghĩ Kỳ Song đã cảm nhận được tiếng gió vun vút lao về phía mình. Tay trái nhanh chóng dùng nội lực che chắn vùng bụng, tay phải lại ra quyền cước đập thẳng vô ngực người kia. Bóng đen nhanh chóng lấy tay trái đỡ lấy sau đó cả hai nhanh chóng bật ra sau.
- Dừng lại được rồi Tưởng chừng như sẽ có trận huyết chiến nhưng bất ngờ dáng người màu tím ấy lại lên tiếng. Lúc này Kỳ Song mới chú ý kĩ được người đó. Thật không ngờ là một bé trai suýt soát tuổi nhau. Chỉ thấy được đôi mắt màu xanh lục giao động nhìn bóng đen đang hưng phấn không chịu rời đi. Bé trai màu tím mới thở dài
- Ngươi không về cẩn thận chủ nhân sẽ giết ngươi đó Chu Tước. Chu tước lúc này bất mãn rên lên 1 tiếng
- Thanh Long, ngươi không thể phá hoại chút hạnh phúc nhỏ nhoi của người ta sao hở. Kỳ Song lại nhìn sang người có tên Thanh Long. Thì ra là một bé gái cũng đeo mạng che mặt. Đôi mắt phượng đầy bất mãn. Thanh Long thở dài một hơi sau đó quay lưng lại nhìn Kỳ Song
- Thật xin lỗi, chúng ta chỉ đến nhắc nhở theo lời chủ nhân Kỳ Song lúc này mới lên tiếng
- Thật không biết tại sao các người lại giết người của ta Chu Tước lúc này bĩu môi nói
- Không phải tại tụi hắn đáng chết sao. Dám âm mưu động vào người đó
- Thật không biết ta có thể hỏi quý tính người đó không
- Cái này phải hỏi chủ nhân Thanh Long bỗng dưng cắt đứt lời
- Chu Tước....
- sau đó quqy sang phía Kỳ Song
- Chủ nhân ta nhắn rằng: Nếu lần sau còn tái phạm thì đừng trách Sau đó vẫy tay một cái, Chu Tước đã ở bên cạnh Thanh Long
- Xin cáo từ Cả hai nhảy lên ngọn cây trúc sau đó bay vút đi. Kỳ Song nhìn hai bóng người nhảy đi. Khóe miệng khẽ nhấc lên
- Rất nhanh thôi, chúng ta sẽ gặp lại nhau Phất tay áo một cái bóng đỏ biến mất, lúc này một bóng người khẽ xuất hiện, vài bông hoa đào rơi nhẹ trên vai. Người đó nhìn hường Kỳ Song bay đi miệng khẽ nói:
- Phải, rất nhanh thôi, chúng ta sẽ gặp nhau " vút' Chỉ còn thấy những cánh hoa đào nhẹ rơi xuống đất
← Ch. 05 | Ch. 07 → |