Vay nóng Tinvay

Truyện:Đổi Vợ - Chương 38

Đổi Vợ
Trọn bộ 78 chương
Chương 38
Làm phát điên
0.00
(0 votes)


Chương (1-78)

Siêu sale Shopee


"Bùi Chinh......" Khương Diệp không biết bị thúc bao lâu, lâu đến mức hai đùi mỏi đến thẳng run, Bùi Chinh còn không biết mệt mỏi giữ cô trong khuỷu tay mà thúc, quanh thân hiện lên một tầng mồ hôi mỏng, hơi thở dốc nóng bỏng tỏa ra xung quanh cảm giác đều nóng lên.

Bùi Chinh cắn môi dưới mút mút, giọng nói ách như rót chì: "Mệt mỏi?"

Khương Diệp gật gật đầu, cô nóng quá, khắp người giống bị lửa quét qua, mạch máu dưới da đều cổ động khô nóng.

Khóe mắt cô đỏ bừng một mảnh, trên mặt chảy ra hai hàng nước mắt sinh lý, đầu mũi mượt mà hồng hồng, nhìn quyến rũ đáng thương.

Bùi Chinh bẻ cằm cô qua, liếm đi nước mắt trên khóe mắt, dưới bụng càng thúc hăng hơn, hai tay Khương Diệp chống trên bồn rửa tay, chỉ cảm thấy toàn bộ mặt bàn sắp bị đâp sụp xuống, lực của người đàn ông ngày càng mạnh, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Khương Diệp chịu không nổi, bị thúc đến khóc ư ư, khoái cảm quá sâu, cô cảm giác mình như muốn chết, bụng nhỏ toan trướng vẫn luôn co rút run rẩy, đầu ngón chân đều cuộn tròn lại với nhau.

Tiếng vang bành bạch bành bạch đinh tai nhức óc, Khương Diệp bị thúc đến eo mềm, cả người nằm sấp trước bồn rửa tay, sắp chạm đến vòi nước, Bùi Chinh duỗi tay về phía trước, giữ lấy cổ cô, một tay khác tìm đến ngực siết chặt nửa người trên. Người đàn ông lao đến vừa mạnh vừa sâu, xương hông kề sát mông cô, hận không thể nhét cả hai viên tinh hoàn vào trong, lực đạo cùng sức mạnh dã man chọc vào làm Khương Diệp ngẩng cao cổ lên thét chói tai:

"A a a a...... Không cần...... A a a...... Bùi Chinh...... Ô...... Không cần......"

Cô gần như ở cảm giác không thở nổi đến sắp chết đạt được cao trào, khóc kêu không ngừng.

Lúc Bùi Chinh rút ra bắn tinh, Khương Diệp vẫn còn đang khóc, thân thể run lẩy bẩy, anh đưa tay chạm vào một chút, liền run lên một chút, lỗ nhỏ không ngừng chảy ra chất nhầy, chảy dọc theo chân xuống dưới, cùng với tinh dịch vừa bắn ra hòa lẫn bên nhau lướt qua cẳng chân, cuối cùng rơi trên mặt đất.

Cô phun hai lần, trên mặt đất tất cả đều là nước dâm.

Bùi Chinh cúi đầu hôn xương sống lưng nhô lên, sống lưng Khương Diệp run lập cập, hai tay chống bồn rửa tay nức nở kêu một tiếng, không biết nói cái gì, Bùi Chinh đoán, khả năng bảo anh đừng động vào mình.

Cô mẫn cảm đến một chạm cũng run rẩy.

Bùi Chinh ôm cô đứng dưới vòi hòa sen tắm đơn giản, cả quá trình cô đều dựa vào ngực anh, đứng không vững, cũng không còn sức lực, đầu óc mê mang lại hỗn độn, dư vị cao trào làm cô ở trạng thái cực hạn, không nhớ rõ anh bắn bao nhiêu lần, chỉ nhớ anh lại cứng, dương vật thường đỉnh đỉnh vào eo mông.

Giống như cây duốc, vừa cứng vừa nóng.

"Em muốn uống nước." Giọng nói cô thật ách, phát không ra âm thanh, chỉ nghe được một chút khí thanh.

Vừa mới bị làm đến điên, cô vẫn luôn thét chói tai, giọng nói đều kêu đến hỏng rồi.

Bùi Chinh không nghe rõ, cúi đầu hỏi: "Uống nước?"

Khương Diệp gật đầu.

"Có đói bụng không? Có muốn ăn chút gì không em?" Anh lại cầm khăn lông đến bao lại mái tóc ướt.

Khương Diệp lắc đầu, cô không đói bụng, chỉ là buồn ngủ, vừa mệt vừa buồn ngủ.

Bùi Chinh cúi đầu hôn hôn môi cô, rút ra một chiếc khăn khác bao lấy người, sau đó ôm người chặn ngang bế đặt lên sô pha: "Chờ anh một chút."

Anh không mặc quần áo, dưới thân chỉ vây chiếc khăn tắm màu trắng làm cho làn da màu đồng hiện rõ, eo bụng có sức, anh giơ tay lấy cái ly trên ngăn tủ, vai lưng kích thích, đường cong cơ bắp căng chặt cường tráng.

Lúc xoay người lại, cơ bắp gồ lên, cơ ngực cơ bụng rõ ràng, cả người tràn đầy hormone, quyến rũ nam tính.

Bùi Chinh vào bếp pha một ly mật ong, đi đến bón cho cô uống xong, lại cầm mảnh bạc hà bỏ vào miệng cho cô ngậm.

"Nghỉ ngơi một lát." Anh lau khóe môi dính nước mật ong, thấp giọng nói: "Lát nữa lại làm một lần"

Trong chớp mắt này Khương Diệp, hoài nghi rằng mình nghe lầm.

Anh bị dáng vẻ ngốc ngếch này của cô chọc cười, thò đầu qua hôn hôn môi cô:

"Làm sao bây giờ."

"Đêm nay anh quá hưng phấn."


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-78)