← Ch.070 | Ch.072 → |
Hôm nay ta rãnh nên chiêu đãi các nàng 3 chap nhé. mai post tiếp. hi
Một phen bận rộn, cả biệt thự đã rực rỡ hẳn lên rồi, gia cụ đầy đủ mọi thứ, hơn nữa toàn bộ đều là hàng cao cấp, duy nhất không được hoàn mỹ chính là không khí ở đây, một không gian lớn vắng vẻ không có một tia nhân khí, thiếu khuyết một loại hương vị của ngôi nhà, Hạ Cảnh Điềm vừa khát nước, vừa nhìn quanh phòng, trong lòng không khỏi thầm than, người có tiền xa xỉ vô độ, người không có tiền một mét vuông cũng phải bằng nửa tháng lương.
Phòng ở quá lớn, đó là chỗ duy nhất bất lợi, vì tốn thời gian quét dọn, lao động đến trưa, Hạ Cảnh Điềm đói rồi, vuốt bụng đi quanh cả tòa biệt thự, sửng sốt không có tìm được cái gì cho vào bụng, nhưng lại không dám tự tiện rời đi, chỉ phải nhàm chán lên mạng giết thời gian.
Tại lúc chạng vạng tối, cửa lớn truyền đến tiếng vang đột ngột dọa nàng nhảy dựng, nàng vừa kinh sợ, cả trái tim run bần bật, cần phải nói đây là nơi xa lạ, gần đây các biệt thự cách xa nhau, có trộm đến là khả năng rất lớn, đang lúc nàng kinh hoàng không biết nên làm sao bây giờ thì tiếng xe vang lên, nàng giật mình, hướng ngoài cửa sổ nhìn, đèn xe vọt lên tiến đến, sau đó, từ trong xe đi xuống bóng dáng Kỷ Vĩ Thần.
Khi thấy bóng dáng quen thuộc thì Hạ Cảnh Điềm trong lòng không khỏi buông lỏng, nhưng đồng thời lại khẩn cầu, đêm nay, Kỷ Vĩ Thần lại ở chỗ này qua đêm? Trong lòng nho nhỏ tê dại một chút, chỉ nghe nơi cửa truyền đến thanh âm đẩy cửa, Kỷ Vĩ Thần mang theo một vài chiếc túi tiến vào, gặp Hạ Cảnh Điềm đứng ở sô pha, liền đưa túi ném hướng về phía sô pha, lên tiếng nói!"Đây là đưa cho cô."
Hạ Cảnh Điềm ánh mắt sáng ngời, nghĩ là cái gì ăn được, nhưng lấy ra cả người không khỏi sững sờ, dĩ nhiên là điện thoại, nàng cầm lấy điện thoại xinh đẹp, ngạc nhiên nhìn qua ngồi ở đối diện Kỷ Vĩ Thần, khó hiểu mở miệng, "Kỷ tổng, đây là?"
"Đây là phương tiện từ nay về sau tôi và cô liên lạc, điện thoại này ngoại trừ số của tôi thì không có bất cứ số điện thoại nào khác." Ngữ khí bá đạo rơi xuống, Kỷ Vĩ Thần mệnh lệnh lên tiếng.
Hạ Cảnh Điềm hơi mở mắt, nắm trong tay điện thoại vừa sợ lại sững sờ, đây là gì nữa đây? Nàng còn đang kinh ngạc, Kỷ Vĩ Thần lên tiếng lần nữa, giọng điệu nhàn nhạt cũng không dung hoài nghi, "Tôi có ba điểm yêu cầu, hi vọng cô nhớ kỹ, thứ nhất, nửa năm này cô không được làm việc, tôi không thích đàn bà của tôi bên ngoài xuất đầu lộ diện. Thứ hai, không được can thiệp cuộc sống riêng tư của tôi, nhưng tôi có quyền trong cuộc sống riêng tư của cô, không được tiếp xúc ai khác phái trừ tôi. Thứ ba, giữ bí mật giữa chúng ta, một khi bị tiết lộ, giao dịch chấm dứt, tôi thu hồi lại tiền, cô có vấn đề gì không?" (bá đạo đến từng milimet =. =)
Hạ Cảnh Điềm trừng mắt, cố gắng nhấm nuốt tiêu hóa mấy câu nói đó, trong ba điểm này, Hạ Cảnh Điềm có thể hiểu được, đây là vì Kỷ Vĩ Thần muốn bảo vệ chính mình mà lập ra điều kiện, nhưng trong mơ hồ, có một vấn đề lại làm nàng không hiểu, nàng mấp máy môi, hỏi vấn đề cơ bản nhất, "Tôi không làm việc không phải sẽ chết đói sao?"
Kỷ Vĩ Thần nhíu mày, ngón tay thon dài giao nhau ở trước ngực, bổ sung nói rõ, "Mỗi tháng tôi cho cô năm vạn tiền lương, bất quá, những số tiền này tôi muốn cô tiêu về mặt trang phục, tôi không thích phụ nữ thấp kém lụm thượm." Đơn giản trực tiếp, lại trực chỉ nhân tâm, Kỷ Vĩ Thần rất rõ ràng đưa ra yêu cầu, Hạ Cảnh Điềm hiện tại ăn mặc hoàn toàn như là học sinh, mỗi lần gặp nàng gương mặt trong sáng ngây thơ, đều làm cho hắn có loại ảo giác, mình giống như là kẻ cường bạo. (@_@!! Đúng là cường bạo con người ta còn gì)
Năm vạn tiền lương đã kích Hạ Cảnh Điềm, con số hấp dẫn vô nhân đạo nha, Hạ Cảnh Điềm đau khổ giãy dụa, nàng không phải một người ăn rồi lại nằm, lại càng không là một người hám giàu trọng tiền tài, nhưng dưới loại tình huống này, nàng duy nhất cần phải làm là đáp ứng, huống chi, nàng cũng không có lý do cự tuyệt.
Có phòng ở, có tiền không cần đi làm, tin tưởng nửa năm thời gian rất nhanh sẽ qua, chờ qua đi thời gian này, nàng cùng hắn sẽ không có bất luận cái gì dây dưa, tuy nhiên nàng cũng rất chán ghét ý nghĩ như vậy, nhưng là không thể không tiếp nhận sự thật, Hạ Cảnh Điềm cắn răng, đầu óc cũng đang chuyển động, có vấn đề gì hay không, cuối cùng, nàng y nguyên nghĩ không ra có cái gì không ổn, liền gật gật đầu, "Được, tôi đáp ứng anh."
Hạ Cảnh Điềm có một chút làm cho Kỷ Vĩ Thần thưởng thức chính là, nàng không giống phụ nữ nương danh nghĩa của hắn để đề cao mình, tựa như lần trước, Hạ Cảnh Điềm hoàn toàn có thể nói ra tên hắn để tranh thủ ở lại Kỷ thị làm việc, bất quá, nàng không có làm như vậy, nếu không, hắn sẽ không chút do dự đem nàng vứt khỏi giao dịch này, phụ nữ thông minh hắn thấy nhiều, càng làm cho hắn phản cảm chính là những người tiếp cận hắn đều mang mục đích, điểm này hắn không thể dễ dàng tha thứ, Hạ Cảnh Điềm sinh hoạt cá nhân không quá tốt lắm, nhưng ít ra trên người của nàng, hắn không có phát hiện mục đích hay tâm cơ, điểm này với hắn mà nói là trọng yếu nhất.
Trong phòng yên tĩnh, bụng Hạ Cảnh Điềm đột nhiên phát ra âm thanh, nàng muốn che dấu cũng không kịp, bụng biểu tình làm khuôn mặt nàng tức thì màu hồng, nàng quẫn bách muốn tìm một chỗ nào chạy trốn mà thôi.
Kỷ Vĩ Thần nhíu nhíu mày, mới nghĩ đến cô gái trước mắt này còn chưa có dùng bữa tối, hắn đứng người lên, hướng Hạ Cảnh Điềm lên tiếng!"Đi thay quần áo, theo tôi ra ngoài."
Hạ Cảnh Điềm đỏ mặt!"Quần áo của tôi không ở đây." Hắn đây là ý gì? Hắn muốn mang nàng đi ra ngoài ăn cơm? Trong lòng mỉm cười nhẹ.
Kỷ Vĩ Thần không vui mím môi, "Phiền phức."
Trong một cửa hàng quần áo cao cấp, Hạ Cảnh Điềm như robot bị nhân viên lôi kéo thử trang phục, mà ở một bên trên ghế sopha, Kỷ Vĩ Thần ưu nhã ngồi chờ, khi thấy từ trong phòng thay áo đi ra Hạ Cảnh Điềm, hắn đôi mắt híp lại có chút lộ ra kinh ngạc, Hạ Cảnh Điềm một thân váy màu nude cổ chữ V khoét sâu, tôn lên vẻ đầy đặn trước ngực vô cùng chọc người, một đầu tóc mềm búi cao, bên tai buông xuống một vài lọn tóc xoăn, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú động lòng người, lại lộ ra gợi cảm vũ mị, Kỷ Vĩ Thần đôi mắt không khỏi thâm thúy.
← Ch. 070 | Ch. 072 → |