Vay nóng Homecredit

Truyện:Đại Tiểu Thư Phản Diện Thời Dân Quốc - Chương 49

Đại Tiểu Thư Phản Diện Thời Dân Quốc
Hiện có 61 chương (chưa hoàn)
Chương 49
0.00
(0 votes)


Chương (1-61 )

Siêu sale Shopee


Chuyển ngữ: Tiểu Đinh

Tính cách Quý Du Hồng thuộc kiểu nghiêm trang, bình thường nói năng thận trọng, mặc quân trang vào thì lại tỏa ra khí tức cấm dục.

Đây là lần đầu tiên Lâm Tập Tập nhìn thấy bộ dạng ung dung như vậy của anh, trên người mặc âu phục bình thường, từ khóe mắt đến chân mày đều mang ý cười, thần thái của người tuổi trẻ ngồi đó nói chuyện với lão phu nhân, dáng vẻ chậm rãi nói chuyện đó, chính là sát thủ đúng chuẩn của mọi phụ nữ.

Vì vậy anh đang cố gắng lấy lòng lão phu nhân sao?

Có thể sự xuất hiện của Quý Du Hồng khiến Lưu công tử sinh ra cảm giác nguy hiểm, vốn dĩ hắn đã nắm chắc phần thắng trong tay nhưng lúc này thì lại gấp đến độ mồ hôi ra liên tục. Bây giờ trời đông gió rét mà hắn có thể toát mồ hôi đến vậy, thật lợi hại.

Quý Du Hồng hoàn toàn thu hút sự chú ý của lão phu nhân, bà bắt đầu bán tin bán nghi hỏi vài chuyện liên quan đến Lâm Kính Đình, Quý Du Hồng có thể trả lời lưu loát, điều đó khiến bà hoàn toàn yên tâm, thân thiết cùng anh nói vài chuyện, qua lời nói thấy được sự yêu thích của bà dành cho anh, không trách Lưu công tử lại sốt ruột đến như vậy.

Hôm nay Lâm Tập Tập là nhân vật nữ chính nhưng hoàn toàn bị xem nhẹ.

Cô không quen biết với Lưu công tử cho nên không nói lời nào là bình thường, nhưng Quý Du Hồng là bạn trai cô, hai người không nói chung đề tài nào thì khẳng định là có vấn đề.

Lâm Tập Tập cố gắng vài lần nói chung với bọn họ nhưng mỗi lần cô mở miệng thì Quý Du Hồng không tiếp lời, tỏ vẻ không muốn nói chuyện với cô.

Xem ra anh tức giận thật rồi, cũng phải thôi, anh ấy ngàn dặm đến đây gặp người yêu, thế nhưng người yêu lại đi xem mắt với người khác, anh được giáo dưỡng tốt nên không tức giận tại đây, nhưng điều này không đồng nghĩa với việc anh không khó chịu.

Lâm Tập Tập có chút nhức đầu nghĩ thầm, lần này làm thế nào mới dỗ dành được anh đây?

Lão phu nhân bắt đầu kể những việc làm "ly kỳ" của Lâm Tập Tập ở Nam Kinh, những điều này thì Quý Du Hồng đều biết rõ.

"Nó còn chạy đến tiệm vải học quản lý, nghe Lâm Tiêu nói nó có thiên phú, dạy một thì sẽ suy ra ba, là một người có khiếu làm ăn." Nói tới đây, trên mặt lão phu nhân khó che vẻ đắc ý, bất quá bà nhanh chóng nói: "Nhưng mà theo ta, một cô nương biết nhiều như vậy làm gì? Tương lai gả ra ngoài, một ngày ba bữa phải giúp chồng dạy con."

Lưu công tử vừa rồi không chen vào cuộc nói chuyện được, nghe được điểm này, rốt cuộc không kịp chờ, nói: "Đúng vậy, nữ nhân không nên xuất đầu lộ diện ra bên ngoài."

Mặc dù hắn tán thành với lão phu nhân nhưng khi lão phu nhân nghe được lại có ý chê Lâm Tập Tập nên bà cảm thấy mất hứng.

Quý Du Hồng cười nói: "Bây giờ là tân xã hội, quan niệm sớm đã không giống nhau, Lâm tiểu thư thông minh lanh lợi, phải khen nàng mới đúng."

Anh vừa mở miệng khen Lâm Tập Tập thông minh, lão phu nhân thân là nương dĩ nhiên cũng có chút vui lây, nụ cười sâu thêm mấy phần, nói: "Hoài An thật biết nói chuyện."

Lại bị đoạt đất diễn nên Lưu công tử tức giận, chỉ muốn nhanh chóng thoát khỏi bầu không khí ngột ngạc này, trong đầu lóe lên, liền nói: "Lâm gia viên nổi tiếng gần xa, hôm nay may mắn tới đây, có thể mời Lâm tiểu thư dẫn tại hạ ngắm cảnh được không?"

Lâm Tập Tập dĩ nhiên là không muốn, người trong tim cô đang ở đây, còn cùng "nhạc mẫu tương lai" nói chuyện vui vẻ với nhau, cô điên mới dẫn người đàn ông khác đi ngắm cảnh.

Thật ra trước khi Quý Du Hồng đến thì xác thật lão phu nhân muốn để Lâm Tập Tập cùng Lưu công tử đi ra ngoài một chút, kết quả Quý Du Hồng vừa đến thì kế hoạch có chút loạn.

Lão phu nhân biết cô muốn nói chuyện với Quý Du Hồng, lãnh đạm với Lưu công tử kia nhưng nếu không so sánh thì cũng không tổn hại gì, bây giờ một người trẻ tuổi xuất sắc ở bên cạnh, so sánh với người kia, nếu để Vãn nhi gả cho Lưu công tử thì đúng là ủy khuất cho cô.

Lúc này thì lão phu nhân không quá tình nguyện để nữ nhi của mình ở cùng với Lưu công tử, đang lúc tiến thoái lưỡng nan thì nghe Quý Du Hồng nói: "Nhắc tới cảnh sắc Lâm gia viên thì ở Kim Lăng mọi người vẫn thường hay nhắc đến."

Anh nhớ trước đây Lâm Tập Tập nói có cơ hội dẫn anh đi ngắm cảnh, không nghĩ tới hôm nay người con gái với lời đường mật kia lại đi xem mắt người khác ngay trong nhà mình!

Thật là thiếu dạy dỗ!

Lão phu nhân nghe anh nói vậy, cơ trí tiếp lời, nói: "Nếu không như vậy đi, Vãn nhi dẫn hai vị công tử đi dạo ở hậu viện, tuy là mùa đông nhưng có rất nhiều loài hoa đang nở rộ ở đó."

Lâm Tập Tập:...

Dẫn Quý Du Hồng đi dạo khẳng định không thành vấn đề, nhưng cô không muốn dẫn theo con kỳ đà cản mũi Lưu công tử kia.

Lúc này Quý Du Hồng đứng lên nhìn Lâm Tập Tập, nói: "Không biết Lâm tiểu thư nguyện ý dẫn đường?"

Rốt cuộc cũng nhìn thẳng vào cô? Lâm Tập Tập mím môi đứng lên, nói: "Hoài An ca ca muốn xem, ta tự nhiên nguyện ý dẫn đường."

Lưu công tử trong lòng ăn khổ, rõ ràng là hắn đề nghị, kết quả một lần nữa hắn bị ngó lơ nhưng nghĩ đến hắn chỉ cần cố gắng thêm chút nữa, nói không chừng hắn có cơ hội lấy cô nương đẹp tựa thiên tiên về nhà, Lưu công tử cảm thấy không nên dễ dàng buông tha.

Chờ ba người rời khỏi phòng khách, lão phu nhân gọi lão quản gia hỏi vài câu, "Ngươi có biết bằng hữu của Kính Đình, có ai tên Hoài An không?"

Lão quản gia trung thực lắc đầu một cái, nói: "Lão nô chưa từng nghe qua."

Lão phu nhân nâng chung trà lên, nhấp một hớp trà, nghi ngờ nói: "Ta nhìn dáng vẻ y đoan chính, nói năng có độ, nhất định là xuất thân từ đại gia đình. Theo lẽ thường, nếu Kính Đình có quan hệ tốt với thế gia vọng tộc nào thì sao chúng ta không nghe nhắc tới? Lại nói, nam nhân có điều kiện tốt như vậy, Kính Đình cũng chưa từng có ý nghĩ đem Vãn nhi gả cho y sao?"

Lão quản gia nói: "Tâm tư Đại thiếu gia, chúng ta làm sao có thể đoán được, có lẽ bọn họ chẳng qua mới gặp nhau hoặc là Đại thiếu gia không nỡ để Vãn nhi tiểu thư xuất giá?"

Lão phu nhân thở dài, chán ghét nói: "Kính Đình đứa bé kia, chính là quá cưng chìu muội muội, còn muốn nuôi nó cả đời, một chút cũng không giống nói đùa, trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng, đây không phải là lẽ thường sao?"

Lão quản gia thế mà cười nói: "Trên đời này cũng không tìm thấy tình cảm huynh muội tốt đẹp như bọn họ, phu nhân có phúc lớn ạ."

Lão phu nhân nghe xong thì cười đắc ý hơn, "Xế chiều ngươi phát điện báo cho Kính Đình, hỏi trong nhà Hoài An một chút, nếu nhà có điều kiện tốt thì sẽ làm mai cho hai người, Hoài An đứa nhỏ này, ta nhìn thật thuận mắt."

Lão quản gia vẫn còn lý trí, nhắc nhở: "Người này chẳng qua tới làm khách, nói đến hôn phối, có vội quá hay không ạ?"

Lão phu nhân không cho là gấp, nói: "Cho nên mới bảo ngươi phát điện báo, hỏi thăm một chút nha."

Lão quản gia đáp vâng, sau đó ông ra ngoài làm việc của mình.

Bên này lão phu nhân đang ung dung uống trà thì Lâm Tập Tập bên kia đi một đoạn đường lúng túng.

Hai ngày nay thời tiết rất đẹp, còn chưa tới trưa thì mặt trời đã ban những tia nắng ấm áp, chính là thời điểm thích hợp để ngắm cảnh, trong viện có đình đài lầu gác độc đáo, cỏ cây hoa lá cũng tươi tốt, không có nửa điểm là mùa đông.

Cảnh sắc tuy đẹp nhưng bầu không khí không tốt lắm, ba người trước sau đi tới, Lâm Tập Tập đi trước dẫn đường, Quý Du Hồng ở giữa đi phía sau cô, Lưu công tử đi cuối cùng.

Thật ra có nhiều lần Lưu công tử muốn vượt qua Quý Du Hồng nhưng Quý Du Hồng là người có thân hình to lớn cùng phản ứng nhanh nhẹn, mỗi lần Lưu công tử có ý định vượt lên thì đều bị Quý Du Hồng tinh tế chặn lại, Lưu công tử không còn cách nào khác, chỉ có thể ngoan ngoãn đi theo sau.

Bởi vì có ngọn núi Quý Du Hồng ở giữa, mong muốn được trò chuyện với Lâm Tập Tập của Lưu công tử đã hoàn toàn biến thành một điều ước xa xỉ, điều khó chịu hơn nữa là ngọn núi chiếm địa thế thuận lợi lại không tận dụng. Trên đường đi, khiến người khác khó hiểu, không nói lời nào cả, quả thực là làm hỏng hết phong cảnh, tại sao có một người không thức thời đến như vậy? Biết rõ bọn họ đang xem mắt còn cứng rắn đi cùng, đúng là ghê tởm.

Đáng tiếc người không thức thời là Lưu công tử, hắn mới là cái người tự tiện xen vào!

Sở dĩ Quý Du Hồng không nói chuyện là bởi vì anh đang giận Lâm Tập Tập, mà Lâm Tập Tập không lên tiếng, chính là đang suy nghĩ biện pháp dỗ người, mặc dù hai người không nói lời nào nhưng tâm tư từ đầu tới cuối đều đặt trên người đối phương.

Lâm Tập Tập bước đi có chút bất cẩn, không cẩn thận vấp phải cục đá, trượt chân một cái, cả người ngã về phía sau.

Quý Du Hồng vẫn đang nhìn chằm chằm bóng lưng của cô, thấy cô ngã làm anh sợ hãi, tuy nhiên thân thể anh phản ứng nhanh hơn đại não, chỉ thấy anh sải bước tiến tới, vươn tay bắt lấy thân thể Lâm Tập Tập một cách vững vàng.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, Lâm Tập Tập lập tức ủy khuất, thấp giọng nói: "Ngài đỡ em làm gì, để cho em té chết đi."

Quý Du Hồng nhỏ giọng nói: "Em cố ý chọc giận ta sao?"

Ánh mắt Lâm Tập Tập lưu chuyển, giả vờ đáng thương: "Ngài cho rằng em nguyện ý à."

Cô vừa dứt lời thì Lưu công tử liền chạy tới, "Lâm tiểu thư, nàng không sao chứ?" Hắn vừa nói vừa nhìn tình huống bên cạnh, chỉ là không chú ý mà đã bỏ lỡ cơ hội làm anh hùng mỹ nhân, đáng giận.

Thấy hai tay Quý Du Hồng như cũ ôm lấy thắt lưng cô, Lưu công tử không nhịn được nói: "Nam nữ thụ thụ bất thân, ngươi còn không buông Lâm tiểu thư ra."

Quý Du Hồng không thể nhịn được nữa, nói với hắn: "Phiền ngươi tránh mặt đi một chút, ta muốn nói vài lời với Lâm tiểu thư."

Lưu công tử không phục, nói: "Dựa vào cái gì, hôm nay ta đến đây xem mắt, phải là ngươi tránh mới đúng."

Quý Du Hồng đỡ Lâm Tập Tập đứng dậy, bản thân cũng đứng thẳng, từ trên cao nhìn xuống Lưu công tử, đồng thời siết chặt nắm đấm, "Dựa vào nắm đấm của ta tương đối cứng rắn."

Từ sau khi biết tên xấu xí này đến xem mắt, Quý Du Hồng vẫn luôn muốn đánh người.

Lưu công tử không nghĩ người này nói trở mặt liền trở mặt, hơn nữa còn muốn đánh người, dáng vẻ kia thật sự rất đáng sợ, Lưu công tử bị dọa sợ nên nói lắp bắp: "Ta, ta ta... Ta gọi, gọi, gọi... Gọi người...."

Quý Du Hồng nói: "Ngươi có tin trước khi ngươi gọi người đến, ta có thể đánh chết ngươi không? Qua lương đình kia ngồi, không được ta cho phép thì không được rời đi."

Cuối cùng Lưu công tử cũng lựa chọn phục tùng mệnh lệnh, ngoan ngoãn ngồi ở lương đình, bất quá lương đình vào mùa đông rất lạnh, ghế đá lạnh đến nổi mông cũng đông cứng theo!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-61 )