Đêm Thứ Tư 14: Em Còn Nhỏ, Bây Giờ Chúng Ta Làm Chuyện Này Không Thích Hợp
← Ch.097 | Ch.099 → |
Hoa Tỷ Thần kinh ngạc, anh không kịp mặc quần, nâng tay định che kín chỗ giữa hai chân, nhưng mà thứ to lớn cứng rắn này bị bàn tay nhỏ bé hơi lạnh sờ vào, lại càng kích động đến mức ngẩng đầu dâng trào, mà linh khẩu tiết ra giọt sương đã làm ướt đầu nấm sưng tấy ứ máu từ lâu, bàn tay to hoàn toàn không che hết được cả cây cứng rắn thô to màu tím đỏ, chỉ có thể mặc cho nó nhảy lên trong không khí phát sáng lấp lóe.
Vành tai anh cũng bị nhiễm màu đỏ máu chói mắt, anh cứng họng không biết phải nói gì, chỉ có thể lúng túng đẩy đầu Thư Khuynh Mặc ra không cho cô nhìn nữa: "Cái này! Đó là hiểu lầm... Vừa nãy chỗ này bị đổ cà phê ra nên thầy mới..."
Thư Khuynh Mặc cũng không muốn tiếp tục nhìn thứ to lớn dữ tợn xấu xí kia nữa, trong lòng cô còn đang suy nghĩ phải khéo léo đẩy ngã nam thần này như thế nào, giở thủ đoạn muốn làm gì thì làm với anh!
Một tay cô che kín miệng Hoa Tỷ Thần đang định giải thích, nhất định quyền chủ động phải nằm trong tay cô mới được!
Thư Khuynh Mặc tức giận mở miệng: "Ngay cả quần thầy cũng không mặc cho tử tế, ôi chao, thầy còn có lời nào để nói! Thầy đừng có giải thích nữa, em không nghe không nghe, cho dù hiểu lầm, nhưng em biết từ đáy lòng thầy chưa bao giờ coi em là bạn gái của thầy, nếu không thầy cũng sẽ không gần gũi với người phụ nữ khác như vậy! Em mặc kệ, bạn trai của em chỉ có thể là của một mình em thôi, không cho những người phụ nữ khác vấy bẩn..."
Nhìn cô bé giở tính trẻ con ghen tuông, ngược lại Hoa Tỷ Thần không hề cảm thấy tranh cãi ầm ĩ đáng ghét, anh lại cảm thấy khao khát độc chiếm của cô rất đáng yêu khiến anh muốn cười xuất phát từ nội tâm, nhìn bây giờ cô giống như con sóc xù lông lải nhải tức giận, thật sự anh muốn xoa đầu cô, dỗ dành cô...
Có điều bây giờ không thể làm những chuyện này được, anh chỉ có thể tốt tính, dịu dàng dỗ dành bạn gái nhỏ của mình: "Thầy là của một mình em, thầy cũng nghiêm túc coi em là bạn gái... Thật sự, thầy không lừa em! Thầy đồng ý với em, sau này sẽ có tự giác của bạn trai, sẽ giữ khoảng cách với những cô giáo khác, thầy chỉ là của một mình Thư Khuynh Mặc em thôi, như vậy đã được chưa?"
"Không được, không được..." Tuy rằng lời ngon tiếng ngọt khiến Thư Khuynh Mặc rất vui vẻ, có điều trong lòng cô vẫn còn tính toán, hôm nay cô không đẩy ngã được thầy giáo ấm áp này thì còn lâu mới bỏ qua, cô đỏ mặt cắn môi nói thêm: "Còn có, bạn học nữ khác và bạn trai đều làm mấy chuyện khó nói, em cũng muốn như vậy, như vậy thầy mới có thể coi em là bạn gái thật sự... Thầy Hoa, em không muốn học thêm đề toán gì đó với thầy, em muốn học thêm lớp sinh lý với thầy, là loại ngày đó thầy Lý và bạn gái anh ta làm ở phòng làm việc ấy..."
Khi nói chuyện, hai đầu gối cô nửa quỳ cạnh eo Hoa Tỷ Thần, bàn tay nhỏ bé dùng khí thế nhanh gọn cởi quần lót ẩm ướt dưới váy ra, bàn tay nhỏ đỡ thứ thô dài nóng bỏng đã giương cung bạt kiếm định đưa vào trong hoa nhỏ non mềm ấm áp đầy nước của mình, mông nhỏ ngồi xuống, hai mảnh cánh hoa nhỏ ở chân tâm mềm mại trước tiên bị nhẹ nhàng tách ra, lại bị đẩy ra nặng nề, giống như vừa mới đi vào được một chút, cô đã cảm thấy không chịu nổi...
Thư Khuynh Mặc hơi hít không khí hai mắt đỏ ngầu, cô có thể cảm giác được rõ ràng nơi cán bàn tay nhỏ không cầm hết được hơi giật giật, từng đường gân xanh đều nhảy lên, còn có nấm đầu hơi cứng lên dùng độ nóng rực kinh người và cứng rắng vạch ra miệng hoa dịu dàng ẩm ướt, đang cứng rắn dán chặt lấy thịt mềm miệng hoa trơn trượt nũng nịu, không thể động đậy được.
Thư Khuynh Mặc nước mắt đầm đìa cảm thấy cô có thể đau đến phát khóc, không phải nói làm những chuyện này đều rất thoải mái sao, tại sao còn chưa nhét hết thứ kia vào, chỉ mới vào một cái đầu đã kẹt chặt không vào được nữa rồi!
Đây là một cảm nhận rất kỳ quái, rất trướng, rất nóng, rất to... Quan trọng nhất là quá đau, thứ này quá to lớn, giống như không thể cứng rắn nhét vào được...
Cái gì mà thầy Lý và bạn gái anh ta học thêm sinh lý ở phòng làm việc?
Hoa Tỷ Thần có phần không rõ, vừa nghĩ lại, ký ức ngày đó anh và Thư Khuynh Mặc trốn dưới gầm bàn lại liên tiếp kéo nhau đến, anh thật sự không ngờ cô bé này sẽ nói ra những câu kinh người như vậy...
Cô muốn làm chuyện đó với anh sao?
Nửa đêm anh tỉnh giấc cũng thỉnh thoảng mơ mấy mộng xuân với cô bé, nhưng lại chưa từng nghĩ đến chuyện làm thật, dù sao cô vẫn còn là học sinh mới học trung học năm thứ hai, anh vẫn chưa phải một kẻ mặt người dạ thú, đợi cô từ từ lớn lên vẫn chưa muộn!
Nhưng mà Hoa Tỷ Thần không ngờ được cô bé của anh lại to gan chủ động dâng hiến như vậy, đợi anh kịp tỉnh táo lại thứ to lớn của mình hình như đã đi vào một chút rồi...
Phần cán nóng bỏng bị bàn tay nhỏ bé nhẹ nhàng nắm lấy, dường như có mảnh non nớt mềm mại trực tiếp dán lên linh khẩu, đổ ập lên vùi xuống, toàn bộ góc tròn đều đã chui vào trong nơi mềm mại nõn nà, mà bên trong quấn chặt đầy nước ấm áp khiến anh không kiềm được thở dốc nặng nề...
Trời ạ, Hoa Tỷ Thần cố nén xúc động muốn nâng eo lên xông thẳng vào bên trong trúc trắc mở miệng, giọng nói trầm thấp ban đầu vì tình dục mà lộ ra khàn khàn khác hẳn: "Hôm nay chúng ta đến đây thôi, có được không... Cô bé ngốc xúc động như vậy có bị thương không, em chậm rãi đứng dậy khỏi người thầy đi, coi như chuyện này chưa từng xảy ra có được không... Em... Còn nhỏ, chúng ta... Bây giờ chúng ta làm chuyện này không thích hợp... Em còn là một đứa trẻ, đừng vì xúc động nhất thời mà làm ra chuyện khiến em phải hối hận cả đời..."
← Ch. 097 | Ch. 099 → |