Đêm Thứ Hai 11, Thực Sự Không Thể Chịu Nổi Nữa
← Ch.037 | Ch.039 → |
"Ưm...ưm??" Thiếu niên đang động dục, thiếu nữ đang hứng tình, cả hai lần đầu tiên được nếm mùi ái tình, vòng eo đầy sức sống thúc hông, mãnh liệt dữ dội thắp lên dục nhiệt hừng hực dưới đũng háng, trực tiếp đẩy mỹ nhân kiều diễm lên đỉnh, cuống hoa không ngừng co giật, thân thể thanh tú cũng không khỏi run rẩy, thậm chí có thể nhìn thấy dấu vết của vật thể dài trên bụng dưới bằng phẳng của cô.
Vành tai đỏ ửng khẽ nhúc nhích, trong tiếng thở gấp gáp nặng nề của hai người, cô mơ hồ nghe được vài câu gì mà cái vú to, động một chút... Rõ ràng là mặc áo sơ mi trắng, nhan sắc thịnh thế sao có thể dễ dàng nói ra loại lời dâm tục như vậy chứ. Thiếu niên trẻ tuổi có vẻ ngoài đẹp trai nhưng nội tâm lại hư hỏng, đúng là chỉ cần nghĩ đến thôi cũng khiến người ta mặt đỏ tim đập, hận không thể lấy thân tương trợ cùng anh mây mưa triền miên.
Nhổ nhổ nhổ, đang nghĩ cái gì vậy chứ!
Thư Khuynh Mặc phỉ nhổ chính bản thân mình lúc này mà đầu óc vẫn còn nghĩ ra được những thứ đó, hừ, cô mới không thèm thuận theo ý đồ của tên xấu xa dâm đãng này đâu, cái gì mà xin ý kiến của cô chứ, cô mới không thèm đồng ý đâu? Cô dứt khoát dùng chút lí trí tỉnh táo còn lại của mình nói ra lời cự tuyệt: "Đừng!! Không muốn!! Ai da, đừng mà!!"
Vốn nghĩ đó là một lời từ chối cứng rắn, ai ngờ mở miệng ra lại khó lọt tai đến thế.
Lời nói nhẹ nhàng như tiếng kêu của một chú mèo nhỏ, mềm mại nỉ non, câu dẫn quyến luyến. Nó không giống như một lời từ chối, mà giống như đang van xin được làm tình!
Thư Khuynh Mặc muốn nén lại tiếng rên rỉ gợi dục đáng xấu hổ của mình, ai ngờ rằng cái miệng nhỏ nhắn kia không thể khép lại, hoa huyệt non nớt giữa đùi bị vật to kia làm tê rần và hơi ngứa ngáy, tuy không còn là cái kiểu đau như da thịt bị xé toạc kia nữa, nhưng cảm giác đong đưa và bồng bềnh không chỗ bám víu như bèo trôi trên nước vẫn khiến Thư Khuynh Mặc không được thoải mái.
Thứ đó vừa to vừa nóng, chiu vào hoa huyệt nho nhỏ vô cùng chật chội, lúc có lúc không, nhẹ nhẹ nặng nặng, không theo một quy tắc nào cả.
Lúc thì vô tình công phá như một đại quân ra trận, lúc thì nhẹ nhàng cọ cọ làm cho người ta ngứa không chịu nổi, thịt mềm trong bông hoa nhỏ không khỏi run rẩy theo.
Cô cũng không thể nói được là kiểu khó chịu như thế nào, vì vậy cô chỉ có thể rên rỉ ngâm nga theo bản năng.
Đôi mắt ngân ngấn nước, cả người phơi phới ý xuân, khuôn mặt đẹp như hoa, thường ngày đã là đại mỹ nhân, giờ phút này đôi mắt yêu mị quyến rũ như tơ, môi đỏ mọng mở hờ, khiến người ta nhìn thấy đều là máu nóng sôi sục, dục vọng tăng vọt!
Đương nhiên Hoa Tỷ Thần hiểu được mị lực rung động lòng người này là xuất phát vì anh, vì tình dục mãnh liệt khiến trên trán đổ một tầng mồ hôi, anh vừa thở hổn hển vừa nói đùa: "Ưm...ư... a này của chị Mặc chắc là thầm đồng ý rồi phải không? Cái gì mà đừng, em nghe người ta nói con gái nước mình đều dối lòng như thế, ngoài miệng thì đừng, nhưng trong lòng lại nói muốn muốn muốn cơ?"
Hoa huyệt mềm mại khít rịt, dâm thuỷ lênh láng, da thịt trơn nhẵn, lúc vồ vập va đập chỉ cảm thấy y sảng khoái vô tận chứ không thể cảm nhận được hết vẻ tuyệt diệu của hoa huyệt này. Chỉ khi nhẹ nhàng đâm vào rút ra mới phát hiện bên trong đóa hoa nhỏ mềm mại này tuyệt vời thế nào, đúng như cái gọi là mĩ vị nhân gian.
Dù là ở nước ngoài, nhưng con trai cũng hay nói chuyện với bạn bè về một số "kinh nghiệm sống" và "những câu nói chí phải" trong thời kì dậy thì.
Hoa Tỷ Thần còn nhớ mình từng gặp một đàn anh du học sinh, tình cờ giới thiệu cho anh ta mười danh lam thắng cảnh nổi tiếng hàng đầu, bây giờ nghĩ lại, vẻ đẹp của cửu khúc hoài lang hay núi non trùng điệp chắc chỉ được đến như thế này là cùng.
Vừa tiến vào đã có tầng tầng lớp lớp thịt mềm ôm chặt lấy, cảm nhận được khoái cảm tuyệt diệu được cái miệng nhỏ nhắn ấy mút vào, lúc rút ra lại có thịt mềm bịn rịn lưu luyến, ma sát vào các đường gân xanh rằn ri trên thân trụ. Quả là khiến người ta muốn dừng cũng không được, thanh niên càng trở nên hăng hái trở lại.
Nhuỵ hoa mềm bị cự vật bá đạo kia trêu đùa một cách bất nguyên tắt mấy lần, vốn đang không biết nên làm sao thì đột nhiên đầu nấm to bằng cái trứng nhẹ nhàng cọ sát vào viên thịt nhỏ trồi lên giữa hoa tâm, tiếng rên rỉ của Thư Khuynh Mặc càng lớn tiếng, tiếng thở dốc cũng gấp gáp hơn, thế là bị người đang thưởng thức mỹ vị nắm được tử huyệt.
Đại hỗn đản xấu xa chỉ chọn miếng thịt mềm đang nhô ra mà xoa xoa, áp vào rồi đè nén, trong lúc đút vô rút ra, còn vui vẻ trêu đùa miếng thịt mềm đáng thương đó.
Chỉ sau vài lần nhấp, đã chọc cho huyệt thịt run rẩy co rút lại, khi thứ to lớn thô bỉ liều mạng kia rút ta, nơi sâu thẳm trong hoa huyệt không khỏi bắn ra những sợi nước nhớt, ai ngờ lại sắp sửa bị cây gậy thịt to chuẩn bị lắp kín lần nữa.
Cảm giác tắc nghẽn như vậy không chảy ra được, cái lỗ nhỏ bị cự vật hình như không ngừng căng phồng lên lấp đầy đang ngày càng mở rộng ra, nước nhờn sệt xen lẫn chút máu trinh màu đỏ tươi bị thịt mềm co bóp chậm rãi chảy ra ở chỗ tiếp giáp giữa hai dâm vật, dọc theo đường rãnh mông trắng tuyết, cuối cùng loang ra một mảng dâm thủy màu đỏ trên quần jean xanh đậm của thiếu niên.
Đôi mắt xinh đẹp như hoa đào kia đã đầy sương mù, thần trí cũng có chút mê muội, nước mắt không ngừng lăn dài, tiếng khóc thút thít, tiếng thở hổn hển, kèm theo tiếng phịch phịch lúc nhấp vào rút ra, nhất thời, tạo ra một bầu không khí ám muội trong toàn bộ căn phòng công chúa tông màu hồng đáng yêu.
Cơ thể đang dập dìu của Thư Khuynh Mặc bị va đập ngày một mãnh liệt đến nổi mất thăng bằng. Bây giờ cô đã biết sức lực của đàn ông và phụ nữ chênh lệch như thế nào?? Đàn ông chỉ cần dùng cây gậy thịt to và dài dưới thân là có thể dễ dàng nâng hạ một người phụ nữ!
"A...a! Không muốn, đừng!! Thật sự không muốn! Đừng chơi ở chỗ đó??" Cao trào lặp lại nhiều lần, Thư Khuynh Mặc cũng nếm trải đủ các loại hương vị, hơi thở hỗn loạn, mồ hôi đầm đìa cùng khoái cảm cuộn trào, ùn ùn kéo đến khiến cô có chút ngạt thở, ngay cả lời cầu xin cũng bị đứt gãy: "Không được, không được?? Chị không xong rồi?? Nhẹ một chút!!"
Khi cự vật không ngừng tăng tốc và lực đạo, cô gái thực sự không thể chịu được tiếng thì thầm của mình nữa. Thư Khuynh Mặc nức nở thổn thức, có chút khóc không ra nước mắt, cô thực sự là người miệng thì thích nhưng thực tế lạ không. Rõ ràng là cô khao khát anh chàng đẹp trai này trước, muốn dụ dỗ anh ấy lên giường với mình, nhưng giờ anh chàng đẹp trai thực sự đã cắn câu mà cô lại có chút ăn không nổi, nuốt không trôi.
Trời ơi, cây gậy thịt to nóng hổi đó không thầy dạy mà vẫn tự thông, trong thực hành còn biết ngõ xoay hông đong đưa, những lần bơm rút gấp gáp, mạnh mẽ khiến cô bất lực chống đỡ? Rõ ràng là xem trên mấy bộ phim heo thì diễn viên nam cũng có vẻ sung mãng nhưng thời gian hình như không dài như thế này! Có điều nói đi cũng phải nói lại, vật của mấy người đàn ông trong phim dường như không to và dài như của A Tỷ!
← Ch. 037 | Ch. 039 → |