Vay nóng Tima

Truyện:Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm - Chương 522

Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm
Hiện có 615 chương (chưa hoàn)
Chương 522
Áp lực!
0.00
(0 votes)


Chương (1-615 )

Siêu sale Lazada


Lý Anh Kiệt thấy tình huống không ổn liền lập tức ra lệnh:

- Mau tiến lên cho ta, cuốn lấy đối thủ, giảm áp lực cho các huynh đệ.

Dứt lời, Lý Anh Kiệt liền mở kính diện quang thuẫn, mã lực đạt đến mức tối đa, cơ giáp của hắn giống như đạn đại bác vọt về phía một chiếc cơ giáp khác.

"Ào!"

Mười lăm chiếc chuyển vận cơ giáp liên tiếp phát ra tiếng gầm giận dữ, theo đội trưởng của mình nhào về phía đối phương.

Mặc dù các thành viên của đội hậu cần chuyển vận cơ giáp đều là cao cấp cơ giáp sĩ, nhưng bọn hắn cũng không kích động, không mù quáng. Bọn họ đều lựa chọn cao cấp cơ giáp sĩ làm đối thủ. Họ muốn giải vây cho đồng đội nhưng cũng muốn chiến đấu cho đến khi đại hỗn chiến kết thúc.

Có thêm mười lăm chiếc cơ giáp này gia nhập, đám người Vũ Cảnh, Hàn Dục và Mục Thiểu Vũ nhất thời cảm thấy áp lực giảm nhẹ đi nhiều, hai phe thảm thiết chém giết. Một phe rõ ràng, chỉ cần đánh bại những người cản đường này, thì đại bản doanh của trường quân sự nam sinh số 1 chính là vật trong túi bọn hắn. Phe còn lại cũng hiểu, nếu bọn họ không kiên trì được, một khi đại bản doanh bị công phá, tất cả bọn họ sẽ chiến bại, bị loại. Đây là kết cục mà bọn hắn không thể nào tiếp thu được.

Phải nói, người của trường quân sự nam sinh số 1 đều đã tham chiến, chuyển vận cơ giáp mặc dù cũng có chiến lực nhất định, nhưng so với chiến đấu cơ giáp chân chính thì chắc chắn là không bằng, cái này cần năng lực điều khiển của cơ giáp sĩ đến đền bù. Nhưng người có thể tham dự cơ giáp đại tái, dù chỉ là một tên cao cấp cơ giáp sĩ thì cũng là một trong những cao cấp cơ giáp sĩ ưu tú nhất. Vì vậy mà trong số những thành viên tham chiến của chuyển vận chiến đội, ngoại trừ Lý Anh Kiệt còn có thể ngăn cản đối thủ ra thì những người khác không hẹn mà cùng lâm vào nguy cơ.

Cao Tấn Vân chính là một vị đội trưởng của Lăng Thiên cơ giáp chiến đội. Mặc dù khả năng khống chế của hắn coi như không tệ, nhưng nếu hắn không phải là người của Lăng Thiên cơ giáp đoàn, thì trong lần cơ giáp đại tái này hắn thậm chí còn không được làm người điều khiển cơ giáp vận chuyển.

Khi hắn biết rõ mình được Lăng Lan bổ nhiệm trở thành cơ giáp sĩ phụ trách hậu cần chuyển vận, Cao Tấn Vân đã vô cùng hưng phấn. Hắn cực kỳ cảm kích Lăng Lan, càng may mắn chính mình lúc mới nhập học, thời điểm còn trên chiếc Quân Hạm chuyển vận đã quả quyết đi theo Lan lão đại đánh chiếm Quân Hạm. Đây là chuyện mà hắn kiêu ngạo nhất cũng làm chuẩn xác nhất từ trước đến nay, nhờ vậy mà hiện nay hắn mới có được cơ hội khiến người khác hâm mộ.

Cao Tấn Vân biết rõ khả năng điều khiển cơ giáp của mình xếp cuối trong số các thành viên của cơ giáp đoàn. Cho nên, mỗi lần nhận nhiệm vụ vận chuyển vật liệu, hắn đều vô cùng cẩn thận, cố gắng không để cho Lan lão đại mất thể diện.

Kỳ thực, tại thời điểm Lý Anh Kiệt ra lệnh cho bọn họ tham chiến, Cao Tấn Vân đã biết kết cục sắp tới của mình. Cơ giáp chênh lệch, cộng thêm đối thủ tối thiểu cũng đồng đẳng cấp cơ giáp sĩ với mình, bọn họ không hề có hy vọng chiến thắng. Dù vậy, toàn bộ đội viên, bao gồm cả Cao Tấn Vân đều quả quyết cầm lấy kiếm quang, nhào về phía đối phương.

Tất cả mọi người đều biết, thời điểm này chỉ có toàn lực ứng phó mới có thể giữ được đại bản doanh!

Cao Tấn Vân vừa tiếp xúc với đối thủ, đã biết nguy rồi. Mặc dù đối phương cũng điều khiển cao cấp cơ giáp, nhưng thực lực bản thân đã đạt đến đỉnh cao cấp cơ giáp sĩ, còn kém nửa bước là có thể tiến vào Đặc Cấp Sư Sĩ. Cơ giáp sĩ như vậy, dù hắn có điều khiển cao cấp cơ giáp mới nhất, tốt nhất đi nữa thì cũng không phải là đối thủ của người ta. Huống hồ hắn chỉ điều khiển chuyển vận cơ giáp với vũ khí hết sức đơn sơ.

Đúng như trong tưởng tượng của hắn, chỉ sau mười mấy chiêu, hắn đã bị áp chế hoàn toàn, tình cảnh tràn ngập nguy cơ. Cao Tấn Vân có cảm giác, giây kế tiếp mình sẽ bị đối thủ hạ gục.

- A!

Kênh tiểu đội bỗng truyền tới một tiếng kinh hô quen thuộc, Cao Tấn Vân biết rõ đây là tiếng của ai. Đây là Ngô Phi, hắn là đội trưởng của một tiểu đội khác thuộc Lăng Thiên cơ giáp đoàn. Mấy ngày nay, bọn họ gần như là ngày đêm hành động chung, cũng xem như rất quen thuộc. Khả năng điều khiển cơ giáp của người này so với Cao Tấn Vân thì không chênh lệch là bao, chỉ sau một khoảng thời gian ngắn thì người này rốt cuộc gánh không được, bị đối thủ thành công đánh bại.

Cái này làm cho Cao Tấn Vân không khỏi thỏ tử hổ bi, hắn thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ mình cũng sẽ như vậy, bị đối thủ đánh bại rồi bị loại?

Lúc này trong đầu Cao Tấn Vân hiện ra ánh mắt lãnh liệt của Lăng Lan, ánh mắt băng hàn kia, lộ ra vẻ tiếc nuối cùng thất vọng...

Cao Tấn Vân hồi tưởng lại thời điểm mình biết tin được Lan lão đại bổ nhiệm đã hưng phấn thế nào, mọi người trong chiến đội khi biết tin cũng đặc biệt tổ chức bữa tiệc ăn mừng đưa tiễn hắn.

Khi đó, hắn từng đối nói với các đội viên, hắn nhất định phải hồi báo ơn tri ngộ của Lan lão đại.

"Nhưng mình hồi báo như này sao? Thật sự là ngu xuẩn!"

Cao Tấn Vân trợn mắt giận dữ, thống hận sự yếu đuối của mình: Hắn tuyệt đối không thể bị đánh bại như vậy, cho dù bại, cũng phải kéo theo đối thủ! Nếu không, hắn sẽ phụ lòng tín nhiệm của Lan lão đại. Hắn nguyện ý chết vì tri kỷ, hắn không thể để Lan lão đại mất thể diện được!

- Aaaaa, coi như thua, ta cũng phải kéo theo đối phương, tự bạo cho ta!

Cao Tấn Vân nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay kéo mạnh động cơ của cơ giáp, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất, điều khiển cơ giáp hung ác va vào đối phương.

Mặc dù chuyển vận cơ giáp không thể so với chiến đấu cơ giáp, nhưng có một phương diện, so với chiến đấu cơ giáp thì nó lại mạnh hơn rất nhiều, vì gia tăng trọng tải nên tất cả chuyển vận cơ giáp đều được cải tạo. Đó chính là trọng lượng của cơ giáp, nếu so với chiến đấu cơ giáp thì nặng hơn gấp hai, ba lần. Một khi tốc độ tăng lên va chạm trực tiếp, loại lực lượng cường hãn như vậy thì chiến đấu cơ giáp cũng phải tránh lui ba thước, không dám trực tiếp đối mặt.

Quả nhiên, khí thế quyết chí tiến lên của Cao Tấn Vân đã khiến đối thủ phải rút lui, đối phương vọt sang một bên, chuẩn bị chờ Cao Tấn Vân kiệt lực rồi lại công kích.

Cao Tấn Vân thấy vậy, ánh mắt sáng lên, biết rõ cơ hội của mình đã đến. Hắn một mạch lao về phía đối phương, điên cuồng công kích, bởi vì Cao Tấn Vân rất rõ, một khi cơ hội này trôi qua, hắn sẽ không có cơ hội nào nữa.

Thời cơ thoáng cái đã qua, mỗi hành động đều có thể gây ra nhưng thay đổi long trời lở đất. Đối thủ của Cao Tấn Vân đột nhiên phát hiện, sau khi hắn lựa chọn tránh lui thì cũng đánh mất hoàn toàn ưu thế, bây giờ kẻ bị đánh lại chính là bản thân hắn.

Chỉ có điều, tên cơ giáp sĩ này là một kẻ dày dặn kinh nghiệm, tâm tính cũng rất tốt. Hắn không hề hốt hoảng, ngược lại còn trở nên bình tĩnh hơn, toàn lực phòng thủ, mặc cho Cao Tấn Vân điên cuồng công kích, hắn vẫn tiếp tục đứng vững, không cho Cao Tấn Vân bất kỳ cơ hội chiến thắng nào.

Quả nhiên, người có thể tham gia cơ giáp đại tái thì đều không đơn giản! Cao Tấn Vân âm thầm thán phục biểu hiện trầm ổn của đối phương. Hắn không phát hiện, tốc độ ngón tay của mình đã đột phá cực hạn, tiến vào giai đoạn kế tiếp, để hắn thoáng cái từ cao cấp trung kỳ nhảy tới cao cấp đỉnh phong. Nếu thành công ổn định lại thì không tới một năm, hắn nhất định sẽ có cơ hội cảm ngộ Đặc Cấp bình chướng, thậm chí còn có thể may mắn tiến vào hàng ngũ Đặc Cấp Sư Sĩ.

Lúc này, Cao Tấn Vân đã toàn tâm toàn ý chiến đấu, hắn chỉ có một ý nghĩ, đó chính là hết sức đánh tới đối phương, đây cũng là cơ hội chiến thắng duy nhất của hắn.

"Oành!"

Một tiếng vang thật lớn. Cao Tấn Vân và đối thủ rốt cuộc cũng đụng vào nhau.

Sau cú đụng này, đối thủ liền biến sắc. Mặc dù hắn đã kéo mã lực đến mức cao nhất, nhưng đối mặt với lối đánh liều mạng như vậy, cơ giáp của hắn không thể ngăn cản cỗ cự lực này. Mấy giây sau cú va chạm kia, cơ giáp của hắn rốt cuộc cũng mất khống chế, đột nhiên văng về phía sau.

- Đáng chết! Đây là chuyện gì xảy ra?

Tên này cơ giáp sĩ sau khi mất khống chế đã không nhịn được mắng chửi. Rõ ràng là với tốc độ của đối phương, hắn hoàn toàn có thể né tránh, tại sao vừa rồi hắn lại mắc sai lầm bị đụng trúng vậy chứ?

Tên cơ giáp sĩ này không nghĩ tới, Cao Tấn Vân lại tiến bộ trong lúc chiến đấu, tốc độ ngón tay đã đột phá một tiểu cửa khẩu, điều này làm cho đối phương phán đoán sai, đây cũng là nguyên nhân thực sự tại sao đối phương lúc đầu có thể né tránh, mà lần này lại không thể.

Thấy cơ giáp của đối thủ mất khống chế văng ra, Cao Tấn Vân vô cùng mừng rỡ, hắn không chút do dự giơ kiếm lên và hung hãn đâm tới, kiếm quang đánh trúng ngực đối phương.

"Coong!"

Kiếm quang va chạm kịch liệt với quang thuẫn, bắn ra một chuỗi tia lửa, năng lượng của hai người bắt đầu kịch liệt tiêu hao, ai hết năng lượng trước chính là kẻ thất bại.

Hai chiếc cơ giáp vẽ ra một vệt sáng trên không trung, trong nháy mắt khi năng lượng sắp tiêu hao sạch sẽ, Cao Tấn Vân cũng bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng thì lực lượng ngăn trở trên tay đột nhiên biến mất, kiếm quang dễ dàng đâm trúng cơ giáp của đối phương, kiếm còn chưa đâm sâu được một tấc thì đã có một cỗ lực lượng đánh bật kiếm quang của hắn ra ngoài. Cao Tấn Vân biết rõ, đây là trang bị bảo vệ phụ trợ của cơ giáp được gắn vào trước trận hỗn chiến này.

Quả nhiên, Cao Tấn Vân thấy đối thủ của mình trực tiếp từ trên không trung rơi xuống mặt đất. Cao Tấn Vân nắm lấy kiếm quang như ẩn như hiện kia, nhất thời bất chợt đứng ngây ngẩn.

Cái này có phải là hắn thắng hay không?

Cũng còn khá, Cao Tấn Vân rất nhanh thì tỉnh lại, bây giờ còn đang chiến đấu, hắn không thể có chút phân tâm nào.

Cao Tấn Vân vừa tỉnh táo lại, căn bản là không kịp tận hưởng hương vị thắng lợi, đã nhanh chóng cầm trong tay kiếm quang có khối năng lượng đã được cải tiến, đồng thời âm thầm cảm kích bộ hậu cần.

Phải biết, những khối năng lượng này là bộ đội hậu cần đặc biệt bỏ thời gian chú tâm chọn lựa ra từ mấy triệu khối có kích thước chuẩn. Mỗi khối năng lượng đều có thể đạt mức gần cực đại trên lý thuyết. Chính vì vậy mà hắn mới có nhiều hơn đối thủ mấy khối năng lượng đạt được thắng lợi sau cùng.

Chi tiết quyết định thành bại! Cao Tấn Vân đột nhiên nghĩ tới thời điểm Lan lão đại chuẩn bị những vật liệu này, lão đại còn đặc biệt nhấn mạnh với mấy người bên hậu cần. Lúc này, Cao Tấn Vân đã tràn đầy lòng tin, có một lão đại chu đáo như vậy, bọn họ làm sao có thể thất bại ở đây được chứ?

Cao Tấn Vân quả thực là vô cùng may mắn khi hắn giải quyết đối thủ mà bản thân vẫn còn có thể trụ lại. Những đội viên khác thì không được may mắn như vậy. Thế nhưng, một tiếng gầm lên đầy giận dữ của Cao Tấn Vân tại kênh tiểu đội đã thức tỉnh những đội viên bị áp chế này, tiếng gầm đó cũng khơi dậy sự bất khuất trong lòng bọn họ. Dù có bị loại thì bọn họ cũng quyết tâm không để mình bị loại một cách vô ích.

Những người biết rõ mình không có hi vọng chiến thắng, đều lựa chọn tự bạo! Tự bạo trang bị trong đại hỗn chiến đều là mô phỏng, một khi nhấn nút tự bạo, Quang Não của hai chiếc cơ giáp giao chiến sẽ căn cứ vào góc độ và khoảng cách mô phỏng năng lượng tự bạo, sau đó dựa vào số liệu để đưa ra kết quả mà không chân chính xuất hiện thảm kịch tự bạo.

Một chiếc lại một chiếc cơ giáp vận chuyển lựa chọn tự bạo, kéo theo bốn năm tên cơ giáp sĩ của đối phương, đội viên của những chiến đội khác thấy thế thì vô cùng xúc động, ngay cả đội vận chuyển hậu cần đều cường hãn như thế, bọn họ là đội viên của chiến đội chân chính, sao có thể thua kém được chứ.

Vì vậy, khi cơ giáp đã không còn khả năng tiếp tục chiến đấu, thì họ tới tấp làm theo người của đội chuyển vận, từng chiếc cơ giáp lần lượt rơi xuống từ trên không. Mỗi cơ giáp sư rời trường trường quân sự nam sinh số 1 đều sẽ mang theo một phần chiến lợi phẩm.

Trên mặt đất, Thường Tân Nguyên mang theo chín chiếc cải tạo cơ giáp, nhìn chằm chằm vào trận chiến diễn ra trên bầu trời khu G13.

Hắn thấy những chiếc cơ giáp quen thuộc của đồng đội lần lượt rơi xuống, mà trước khi rơi xuống, họ đều mạnh mẽ quấn lấy đối thủ và ấn nút tự bạo. Trong lòng hắn nhiệt huyết bắt đầu dâng trào, hận không thể cũng ở đó tác chiến, dù thất bại, cũng muốn giống đồng đội của mình dùng phương thức tự bạo để kéo theo đối thủ... Hắn nhớ lại khi trước, Lan lão đại dẫn đội đối đầu với Kiều Đình chiến đội, hắn và các đồng đội chính là dùng một chiêu này, đánh bại một vị vương bài Sư sĩ.

Tuy nhân số của hai phe đều không ngừng giảm bớt, nhưng số lượng cơ giáp sư của đối thủ gần như gấp đôi bọn họ, nên dù các đội viên của trường quân sự nam sinh số 1 đã dốc toàn lực thì vẫn không thể bù đắp được sự chênh lệch này.

- Đội trưởng, tình huống đối với chúng ta càng lúc càng bất lợi.

Một đội viên khẩn trương nhắc nhở Thường Tân Nguyên. Lúc này, trường quân sự nam sinh số 1 chỉ còn lại mười hai mười ba chiếc cơ giáp đang chiến đấu, mà đối phương vẫn còn gần hai mươi chiếc, về số lượng thì đối phương đã chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.

- Ngươi nói, chúng ta nên làm cái gì? Những người có thể chiến thì ta đều đã phái đi, hiện tại cũng chỉ còn mỗi chúng ta mà thôi.

Thường Tân Nguyên thở dài đáp.

Mặc dù dưới sự ngược đãi của Lan lão đại, Thường Tân Nguyên đã thành công đột phá cao cấp cơ giáp sĩ. Thế nhưng những cơ giáp sư còn tại hiện trường lúc này đều là Đặc Cấp Sư Sĩ. Dù bọn họ có lên hỗ trợ, cũng không làm nên chuyện gì, đã thế còn phải lo lắng mình làm trở ngại, ảnh hưởng không tốt tới đồng đội.

Xem ra sau này còn phải cố gắng học tập khống chế cơ giáp hơn nữa!

Thường Tân Nguyên lại lần nữa cảm thấy buồn khổ vì sự kém cỏi của mình. Kỳ thực Thường Tân Nguyên đã tiến bộ rất nhanh, từ Trung Cấp cơ giáp sĩ, không tới một năm liền tiến vào cao cấp cơ giáp sĩ, cùng những chiến đội khác so sánh, cái tốc độ này của hắn đã có thể sánh ngang với một vài cơ giáp sĩ ưu tú. Chẳng qua là người của Lăng Lan chiến đội đều là mấy tên biến thái, mới khiến hắn có ảo giác, cho rằng mình không hề tiến bộ, kéo chân sau tiểu đội.

Cho nên, sau khi lần cơ giáp đại tái này kết thúc, chiến đội Lăng Lan bỗng xuất hiện hai cái tự ngược điên cuồng, một người là Lý Lan Phong, hắn quyết tâm trở nên mạnh mẽ hơn, người còn lại chính là Thường Tân Nguyên, kẻ vẫn tự cho rằng mình là người kém cỏi nhất đội.

Chỉ có điều, hành vi điên cuồng tự ngược của hai người lại khiến những thành viên khác của tiểu đội cảm thấy bất an, vì vậy mà dẫn phát một phong trào luyện tập hăng hái. Tiểu đội Lăng Lan dưới không khí thi đua như vậy, cả tập thể nhanh chóng tiến bộ, đây cũng là nguyên nhân tại sao tiểu đội Lăng Lan lại liên tục vượt mặt những chiến đội khác. Những thứ này đều nói sau, hiện tại tạm thời không nhắc tới.

Thường Tân Nguyên hỏi ngược lại, tức khắc để các đội viên cứng họng. Mặc dù bọn họ rất lợi hại trên phương diện cải tạo, nhưng xét về khống chế, so với các cơ giáp sư trong chiến đấu thì quả thực là một trời một vực. Cho nên, bọn họ chỉ có thể sốt ruột mà giương mắt nhìn, mà chẳng thể làm gì hơn.

- Chẳng lẽ chúng ta phải trơ mắt nhìn đại bản doanh bị mấy tên khốn kiếp này đánh hạ?

Một đội viên ảo đập tay lên trán, hắn vẫn cho là mình chỉ cần chuyên tâm nghiên cứu cải tạo là được, hiện tại hắn vô cùng hối tiếc vì đã không bỏ thời gian luyện tập khống chế cơ giáp, nếu không giờ phút này bọn họ đã có thể lên tràng cùng kề vai sát cánh với các chiến hữu...

Trận chiến ngày hôm nay đã làm thay đổi suy nghĩ của những cải tạo sư si mê nghiên cứu này. Sau khi trở về, họ lập tức khổ luyện khống chế, rồi ngoài ý muốn trở thành chiến địa cải tạo sư. Cũng bởi vì họ cực kỳ hiểu rõ bản chất của việc chiến đấu, nên đã nghiên cứu ra vô số vũ khí thực chiến rất mạnh và cơ giáp cải tiến. Nhờ vậy mà sau này, bọn họ đã trở thành cải tạo đại sư tiếng tăm lừng lẫy, mỗi tác phẩm của bọn hắn đều nhận được sự ủng hộ nhiệt liệt của vô số quân nhân.

Thường Tân Nguyên trầm mặc nhìn bầu trời khu C13, sau đó đột nhiên gọi cho Hàn Kế Quân:

- Quân sư, G13, bên ta còn mười hai chiếc cơ giáp đối đầu với mười tám chiếc cơ giáp của địch!

Nghe được tin tức này, Hàn Kế Quân chau mày, hắn trầm mặc một chút, lúc này mới trả lời:

- Ta biết rồi.

Sau đó hắn lại nói:

- Các ngươi lui về đại bản doanh đi.

Cấp bậc cơ giáp của đám người Thường Tân Nguyên cũng không cao, bọn họ đi lên cũng chỉ là cơm thêm mà thôi.

- Cải tạo chiến đội xin được chiến đấu!

Thường Tân Nguyên không hề nghe lệnh, mà lại đưa ra thỉnh cầu.

- Không được, nhiệm vụ của các ngươi là cải tạo mà không phải chiến đấu!

Hàn Kế Quân không chút do dự cự tuyệt.

- Nếu toàn bộ chiến đấu đội viên đều bị loại thì cải tạo sư như chúng ta lưu lại còn có tác dụng gì?

Thường Tân Nguyên kích động hỏi ngược lại.

- Đừng quên, mặc dù chúng ta là Cải tạo sư, nhưng chúng ta cũng là cơ giáp chiến sĩ!

Ở đầu máy bên kia, Hàn Kế Quân im lặng. Mấy giây sau mới truyền tới thanh âm trầm thấp của Hàn Kế Quân:

- Được rồi!

- Đội trưởng, chúng ta có thể xuất chiến rồi sao?

Một thành viên của cải tạo chiến đội kinh hỉ lên tiếng.

Thường Tân Nguyên nở nụ cười:

- Đúng vậy! Quân sư đã cho phép chúng ta đi "chịu chết" rồi.

Thường Tân Nguyên nói đều là thật. Hắn là cao cấp cơ giáp sĩ, nhưng thủ hạ đa phần đều kém hơn hắn, thậm chí có một người mới là Trung Cấp cơ giáp sĩ, cũng là một trong những người có đẳng cấp thấp nhất của trường quân sự nam sinh số 1 tại lần cơ giáp đại tái này.

- Ha ha, trường quân sự nam sinh số 1 không có hèn nhát!

Một đội viên kích động nói.

- Mặc dù thực lực của chúng ta kém nhất, thế nhưng không có nghĩa là chúng ta chỉ có thể giương mắt nhìn, hoặc là đi chịu chết.

Thường Tân Nguyên đưa cho các đội viên một tấm bản vẽ mà hắn vừa mới làm xong, phía trên có số liệu cặn kẽ, cùng với các lộ tuyến khác nhau.

Tất cả đều là người chuyên nghiệp, vừa nhìn qua bản vẽ này thì hai mắt tức khắc sáng lên, một người trong đó không nhịn được kích động nói:

- Đội trưởng, ngươi thật lợi hại, vậy mà có thể làm ra những thứ này. Có khi lần này chúng ta lại lập công ấy chứ.

Lúc này, cặp mắt của Thường Tân Nguyên sáng ngời. Vừa rồi, thời điểm hắn quan sát cuộc chiến ở khu G13 cũng không phải là xem không. Những tên này dám to gan tấn công đại bản doanh của hắn nên hắn nhất định phải cho đối phương một bài học.

...

Tại khu G17.

Lâm Tiêu và Tương Thiểu Vũ khó phân thắng bại. Hai người đều biết, thắng bại của bọn họ là mấu chốt của trận chiến này, nên cả hai đều không dám buông lỏng. Cộng thêm thực lực của hai người tương đương, lại vô cùng quen thuộc đấu pháp của đối phương nên trong nhất thời người này không thể làm gì được người kia.

Có điều, người mà bọn hắn mang tới, đều đã ngưng chiến, không phải là đột nhiên hữu hảo, mà là người của hai bên gần như đã đồng quy vu tận. Những cơ giáp sư còn may mắn lưu lại, đều vết thương chồng chất, vô lực tái chiến. Bọn họ chỉ có thể giám thị lẫn nhau, kiên nhẫn chờ đợi đoàn trưởng của mình phân thắng bại.

Sau cuộc gọi của Thường Tân Nguyên, trong lòng Hàn Kế Quân vô cùng nặng nề. Vừa rồi, hắn không thể không đồng ý thỉnh cầu của Thường Tân Nguyên. Dù hắn biết rõ tiểu đội Thường Tân Nguyên là đi "chịu chết", nhưng trong tay đã không còn bất kỳ chiến đội nào để điều phối. Hàn Kế Quân lúc này giống như một bà nội trợ giỏi nhưng lại không có nguyên liệu để nấu ăn, dù trong lòng hắn còn rất nhiều mưu tính nhưng lại chỉ có thể bất lực không làm được gì.

"Nếu như có lão đại ở đây thì tốt biết mấy!"

Hàn Kế Quân sắp bị áp lực thất bại ép hỏng, hắn không tự chủ mà nhớ tới Lăng Lan.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-615 )