Nguy Cơ Của Lăng Lan!
← Ch.440 | Ch.442 → |
Lăng Lan nếu biết thực lực của cha cô cũng liền không chút khách khí mà mở ra Lĩnh vực của mình, Lĩnh vực của Lăng Lan thuộc tính là băng, một khi Lĩnh vực mở ra, độ ấm trong phòng cách đấu liền thẳng tắp giảm xuống, thậm chí trên mặt đất xuất hiện một tầng sương trắng.
"Thức tỉnh chính là băng duyên cho nên Lĩnh vực cũng kế thừa năng lượng của loại thiên phú này, xuất hiện nguyên tố băng sao?"
Lăng Tiêu yên lặng cảm giác năng lượng trong Lĩnh vực của Lăng Lan, không hề nghi ngờ, bên trong nguyên tố băng thập phần nồng đậm, nếu Lĩnh vực càng mạnh, trong vòng Lĩnh vực độ ấm cũng sẽ càng thấp, khi thấp đến một trình độ nào đó thậm chí có thể đóng băng bên trong Lĩnh vực của đối thủ, trực tiếp không chiến mà thắng.
Hệ Băng tuy rằng có lạnh một chút nhưng vẫn là thuộc về thủy hệ biến dị, đối với nữ sinh mà nói, thức tỉnh thiên phú thủy hệ không thể nghi ngờ là cực kỳ thỏa đáng.
Lăng Tiêu tâm tình vừa mới thả lỏng lại lập tức nhíu mày, bởi vì khi Lĩnh vực mở ra, khí thế trên người Lăng Lan cũng bắt đầu tán phát ra. Kỳ thật khí thế này cũng cùng nguyên tố băng tương xứng, hẳn là nên yên lặng trầm ổn. Nhưng khí thế của Lăng Lan lại có vẻ có chút cuồng bạo, ẩn ẩn lộ ra một cổ cường thế, cùng thuộc tính của nguyên tố băng là lạnh lẽo và yên tĩnh tuyệt đối tương phản......
Lăng Tiêu rốt cuộc đã hiểu rõ, vì sao khí thế của Lăng Lan sẽ xuất hiện lỗi, cùng với năng lượng của Lĩnh vực hoàn toàn không xứng đôi, như thế nào có thể ở trong cùng một thân thể tương dung đây...... Phát hiện này làm mồ hôi lạnh trên người Lăng Tiêu ứa ra, nếu không có cách nào giải quyết vấn đề này, chung quy có một ngày Lăng Lan sẽ bị hai cổ lực lượng không liên quan căng bạo xé rách.
"Lĩnh vực mở ra!" Lăng Tiêu không chút do dự mở ra Lĩnh vực của chính mình, đem cả người Lăng Lan bao ở bên trong, bao gồm Lĩnh vực của cô cùng khí thế ẩn ẩn có chút bạo động, ông không thể không làm cho khí thế của Lăng Lan bộc phát ra, nếu không thật sự sẽ xuất hiện vấn đề.
Lĩnh vực của Lăng Tiêu triển khai trong vô thanh vô tức giống như không cảm giác được tồn tại của nó, chỉ là toàn bộ phòng cách đấu nguyên bản bởi vì Lĩnh vực của Lăng Lan mà có vẻ cực kỳ rét lạnh, độ ấm bắt đầu chậm rãi tăng trở lại, thực mau, trong không khí tràn ngập một hơi thở ấm áp, thoải mái mà làm cho người khác muốn từ bỏ hết thảy chống cự, có chút mơ màng sắp ngủ.
Lăng Tiêu một khi mở ra Lĩnh vực, Lăng Lan liền cảm giác được một năng lượng ấm áp đang đánh úp lại, như cảm giác tắm mình trong gió xuân làm ý chí chiến đấu của cô bắt đầu tiêu tán, mệt mỏi vô cùng. Lăng Lan biết việc này có chút không ổn nhưng trong lòng chính là không có ý tứ muốn chống cự.
"Phanh" một tiếng, Lĩnh vực của Lăng Lan lặng yên bị dập nát, kết quả này làm Lăng Lan ngạc nhiên, không nghĩ tới Lĩnh vực của chính mình lại không thể chịu được một chiêu như vậy, sau khi Lăng Tiêu mở ra Lĩnh vực, chỉ kiên trì vài giây thời gian mà thôi.
Phát hiện này làm Lăng Lan có chút nản lòng thoái chí, cô không có ý niệm chống cự, thời điểm vừa định mở miệng nhận thua, nguyên bản khí thế vẫn luôn bị cô cưỡng chế đột nhiên bộc phát, khí thế điên cuồng mang theo bất khuất cùng cường ngạnh, sau khi bị khí thế này ảnh hưởng, một Lăng Lan cô đơn nản lòng thành công bị đuổi đi, cô đột nhiên cả kinh, cả người thanh tỉnh lại.
Cô thế nhưng ở trong lúc bất tri bất giác đã chịu ảnh hưởng Lĩnh vực của Lăng Tiêu, không có tinh thần bất khuất như dĩ vãng, lựa chọn bỏ giới đầu hàng...... Lăng Lan kinh ngạc đối với Lĩnh vực của Lăng Tiêu, năng lượng Lĩnh vực của cha cô đến tột cùng là cái gì? Vì sao quỷ dị như thế?
Bất quá Lăng Lan không có thời gian đi tự hỏi vấn đề này, bởi vì cô phát hiện, nguy cơ chân chính xuất hiện!
Khí thế của Lăng Lan như trước đây đã nói chính là bá đạo, liền chú định cường thế bất khuất, cố tình Lĩnh vực Lăng Tiêu có được lại là năng lực lam tan rã ý chí, đây tuyệt đối là xúc phạm tới căn bản khí thế bá đạo của Lăng Lan, nó cảm thấy chính mình bị khiêu khích, vì thế nó lướt qua chủ nhân là Lăng Lan, tự chủ trương mà phản kích lại.
Cho nên khi Lăng Lan thanh tỉnh lại, cô phát hiện, mình đã mất đi quyền khống chế cơ thể, chỉ có thể bị động mà cảm thụ khí thế của chính mình đang không thể ức chế mà bạo trướng, điên cuồng mà đón đánh Lĩnh vực của Lăng Tiêu.
Mà Lăng Tiêu ở nơi đó thời điểm vừa mới mở ra Lĩnh vực, khí thế của Lăng Lan nguyên bản còn có chút mơ mơ hồ hồ liền hoàn toàn hiển lộ ra, Lăng Tiêu cảm nhận được căn nguyên khí thế của Lăng Lan:
"Khí thế mang theo bất khuất, ẩn ẩn còn lộ ra một tia cường ngạnh cùng bá đạo...... Kỳ quái, Lan Nhi như thế nào sẽ bồi dưỡng ra loại khí thế như vậy?"
Phải biết rằng bởi vì con gái nguyên bản trời sinh ra đã mang thể chất cùng tính cách yếu ớt, nếu có trở thành cường giả, khí thế của các cô gái cũng sẽ mang xu hướng vững vàng hòa hoãn, không có khả năng xuất hiện cương liệt bá đạo. Phải biết rằng, trong tất cả các loại khí thế sở hữu, bá đạo là cái thứ nhất không dễ dàng khống chế, ngay cả là Lăng Tiêu cũng không dám đi con đường này.
Lăng Tiêu kinh ngạc với sự lớn mật của Lăng Lan, đồng thời cũng lo lắng thật nhiều. Con đường Bá đạo này không phải là con đường tốt để đi. Lăng Tiêu ý niệm chỉ là vừa mới chợt lóe, Lĩnh vực của Lăng Lan bên kia đã không thể kiên trì được vài giây, sau khi bị Lĩnh vực của Lăng Tiêu áp chế đã hoàn toàn rách nát.
Đã không có Lĩnh vực chống lại, Lăng Tiêu càng thêm trực diện mà cảm nhận được khí thế đang dao động kịch liệt kia của Lăng Lan, ông lập tức cảm giác được không ổn, lựa chọn áp chế cổ khí thế cực kì không ổn của kia. Ông cũng không muốn thương tổn đến con gái của mình, ông chỉ là hy vọng sau khi ông áp chế sẽ khiến cho khí thế không ổn định của Lăng Lan có thể an ổn lại, không cần tùy tiện bạo động. Ít nhất là trước khi ông không nghĩ ra cách giúp con gái mình giải quyết vấn đề này một cách hoàn mỹ thì sẽ không cần phát sinh vấn đề gì.
Quyết định này của Lăng Tiêu không thể nghi ngờ là một quyết định ổn thỏa, cũng là quyết định khiến ông châm chước trước sau. Nhưng Lăng Tiêu vẫn xem thường khí thế của Lăng Lan, cứ việc thời điểm Lăng Tiêu áp chế, động tác tiểu tâm nhẹ nhàng chậm chạp, nhưng khí thế của Lăng Lan vẫn cảm giác được bị khuất nhục mà hoàn toàn bạo động.
Khí thế của Lăng Lan dị động khiến cho Lăng Tiêu sắc mặt đại biến. Ông cảm nhận được luồng năng lượng này đang bạo động, vượt qua mấy lần lực lượng ở bên trong Lĩnh vực đang tàn sát bừa bãi, làm cho Lĩnh vực của Lăng Tiêu nguyên bản vững vàng như bàn thạch trong phút chốc trở nên dao động chấn động.
"A!" Bùng nổ khí thế làm Lăng Lan kêu lên một tiếng, khóe miệng tức khắc chảy xuống một ít máu, khí thế tăng trưởng gấp bội cũng cao hơn dung lượng mà thân thể Lăng Lan có thể thừa nhận, cô bị khí thế phản phệ, bị nội thương nghiêm trọng. Không chỉ có như thế, ở bên dưới lớp quần áo, toàn bộ làn da của Lăng Lan bắt đầu rạn nứt, chậm rãi chảy ra máu tươi, nhanh chóng nhiễm hồng trên người một thân chế phục màu trắng của Lăng Lan. (chế phục: đồng phục theo quy chế)
Nhìn thấy tình huống càng ngày càng không ổn của Lăng Lan, Lăng Tiêu trong lòng vô cùng khẩn trương, lúc này ông không còn tư thái đạm nhiên mà Lăng Tiêu đại tướng nên có, trên trán mồ hôi như mưa đang rơi xuống, nhanh chóng ướt đẫm nhỏ giọt, cuối cùng càng chảy như xối lên cổ áo của ông. Nếu có người ở đây, thậm chí còn có thể nhìn thấy thân hình Lăng Tiêu nguyên bản kiên định như núi, lúc này cũng không có cách nào khống chế mà run nhè nhẹ. Loại tình huống này đương nhiên cũng khiến cho Lăng Lan thập phần nôn nóng, khi cô vừa mới điều động lực lượng của thân thể, muốn áp chế cổ khí thế kia, nguyên bản khí thế kiệt ngạo khó thuần và không nghe lời lại làm ra một hành động ngoài dự đoán, nó đem ý thức của Lăng Lan trực tiếp ném tới bên trong không gian học tập, làm cô hoàn toàn mất đi khống chế đối với thân thể của chính mình.
"Lão đại, hiện tại nên làm cái gì bây giờ?" tình trạng kì dị của Lăng Lan Tiểu Tứ đã thấy rõ ràng, khi nhìn thấy ý thức của Lăng Lan xuất hiện ở bên trong không gian học tập, Tiểu Tứ liền biết sự việc đã lớn rất nhiều, cậu gấp đến xoay quanh, nếu Lăng Lan không thể khống chế thân thể, sẽ không thể áp chế cổ khí thế đang điên cuồng bạo trướng này, kết quả cuối cùng, Lăng Lan tuyệt đối sẽ nổ tan xác bỏ mình.
Tuy rằng cậu là chủ thể của không gian học tập, sẽ không bởi vì Lăng Lan nổ tan xác mà có tổn thất gì, nhiều nhất chỉ là bởi vì nổ tan xác mà năng lượng tiêu hao sạch sẽ, kém cỏi nhất cũng chính là lâm vào trạng thái ngủ đông. Chỉ cần cho cậu thời gian, cậu sẽ sống lại, sau đó làm từng bước mà tìm kiếm ký sinh tiếp theo. Nhưng Tiểu Tứ không nghĩ như vậy, cậu đã lưu luyến Lăng Lan rất nhiều, cậu muốn làm một em trai mà Lăng Lan sủng ái nhất, cậu không có cách nào tiếp thu việc Lăng Lan sẽ biến mất, nghĩ đến khả năng này, Tiểu Tứ lại khống có cách nào khống chế mà phát điên lên, cậu lần đầu cảm nhận được loại cảm giác này, là sợ hãi sao?
Lăng Lan không trả lời câu hỏi của Tiểu Tứ, cô đang liều mạng liên hệ với thân thể của chính mình nhưng lại không hề cảm ứng được, giống như thân thể bên ngoài cùng cô không có một mối quan hệ nào, điều này làm cho Lăng Lan vừa kinh vừa sợ, nhìn đến thân thể càng ngày càng không xong, cô không có cách nào khống chế nội tâm đang nảy sinh ý niệm tuyệt vọng, chẳng lẽ lần thứ hai tái sinh này của cô lại chỉ có ngắn ngủn mười bảy năm thôi sao?
"Hừ!" Đột nhiên bên tai Lăng Lan truyền đến một tiếng hừ lạnh lùng như băng, cái hừ lạnh này thẳng nhập vào bên trong nội tâm của Lăng Lan, đem ý niệm tuyệt vọng của Lăng Lan trực tiếp đánh tan, làm cho Lăng Lan đột nhiên chấn động, nguyên bản bàng hoàng bất lực, hai mắt tức khắc trở nên kiên cường, khi còn chưa tới kết cục cuối cùng, vì sao cô lại có thể tuyệt vọng chứ?
Lăng Lan nhịn không được quay đầu nhìn về phía sau cánh cửa lớn kia, trong lòng cảm kích vạn phần, một tiếng hừ lạnh kia cô như thế nào sẽ nghe không ra là đến từ Nhất Hào đạo sư chứ, ở thời điểm cô tuyệt vọng muốn từ bỏ, Nhất Hào đạo sư ra tay nhắc nhở cô.
Mà lúc này, ở nơi nào đó bên trong không gian học tập, nguyên bản nhóm đạo sư đang ở các không gian bất đồng lúc này đã tập trung tới trong không gian của Nhất Hào đạo sư, bọn họ mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều toát ra một tia lo lắng, Lăng Lan là đệ tử của tập thể bọn họ, là bọn họ dạy dỗ từng ngày, là đệ tử vừa lòng nhất, không gì sánh nổi cho nên bọn họ đều không hy vọng nhìn thấy đệ tử âu yếm của chính mình cuối cùng nổ tan xác mà chết......
Cửu Hào là người thứ nhất không thể nhịn xuống, mở miệng nói với mọi người, ánh mắt của cô lộ ra nôn nóng hỏi Nhất Hào đạo sư:
"Anh, Lăng Lan có thể có việc hay không?" Cô nôn nóng, không cẩn thận khôi phục xưng hô như trước đây.
Nhất Hào đưa mắt lạnh liếc nhìn Cửu Hào, Cửu Hào nguyên bản khuôn mặt vô cùng lạnh lùng lúc này đã duy trì không được, Nhất Hào thầm than một tiếng, em gái này của anh chỉ lạnh lùng mặt ngoài, trên thực tế, cô ấy so với bất luận người nào đều mềm lòng, đối với Lăng Lan, Cửu Hào luôn là một đạo sư quan tâm chân thành tha thiết nhất.
Nguyên bản Nhất Hào không đến sẽ mở miệng, nhìn thấy Cửu Hào như vậy chỉ phải nói:
"Điều này còn muốn xem Lăng Lan sẽ lựa chọn như thế nào, đây là nguy cơ, cũng là cơ hội của cô ấy, chỉ cần bắt được, vấn đề vẫn luôn làm Lăng Lan bối rối sẽ được giải quyết dễ dàng."
Nói tới đây, ánh mắt Nhất Hào đạo sư bắt đầu hướng đến phương xa, trở nên hư không, giống như đang xem tình huống bên ngoài thế giới, cũng giống như cái gì cũng chưa xem.
"Lăng Lan mất đi khống chế thân thể, cho dù cô ấy có suy nghĩ như thế nào cũng không thể thực hiện được." Ngũ Hào lúc này cũng mất đi tươi cười trước sau như một của anh, anh ta nhíu nhíu mày, đem một sợi sầu lo khóa ở trong đó,
"Hơn nữa, khí thế của Lăng Lan đã hoàn toàn bạo động, nếu Lăng Lan có thể một lần nữa khống chế thân thể, cũng không có năng lực áp chế khí thế này xuống."
Nhân định thắng trời nói rất dễ nghe, nhưng điều này cần thiết lập trên cơ sở là cơ thể có thể chịu đựng được các lực lượng. Tình huống của Lăng Lan hiện tại đã sớm vượt qua cực hạn mà cô có thể thừa nhận, Ngũ Hào đạo sư vẫn luôn ham thích khai quật cực hạn của con người, nhưng hôm nay, anh ta cũng không xem trọng.
← Ch. 440 | Ch. 442 → |