Vay nóng Tinvay

Truyện:Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu - Chương 115

Ông Xã Phúc Hắc, Vợ Ngốc Đáng Yêu
Trọn bộ 178 chương
Chương 115
0.00
(0 votes)


Chương (1-178)

Siêu sale Lazada


"Nơi này không có chuyện của con!" Bùi Sơn trừng mắt nhìn con gái nói.

Bùi Mộng Na vừa nghe thấy ba mình la, nhìn mẹ nói "Mẹ, mẹ xem ba kìa, sao ba có thể nói với con như vậy chứ?"

Lý Lệ nhíu mày nói "Các người quay về phòng trước đi!"

Lina vừa nghe thấy ba nói như vậy cũng đành phải đưa Tiểu Vũ về phòng!

Bùi Mộng Na chanajn rãi từ trên ghế salon đứng dậy, nhìn bóng dáng người phụ nữ đang đi lên lầu làm mặt quỷ!

Cô biết, người phụ nữ này quay về chắc chắn không có ý gì tốt, không được, cô phải bảo vệ hôn nhân của anh trai cùng chị dâu, không thể để người phụ nữ này làm hỏng!

Lý Lệ nhìn con gái đi lên lầu, quay đầu nhìn chồng nói "Sao ông có thể nói con gái như vậy trước mặt người khác chứ?"

Bùi Sơn trìu mến nhìn vợ "Bà không cảm thấy những lời Mộng Na nói làm người khác tổn thương sao?"

"Con gái nói chuyện làm người khác tổn thương nhưng ông cũng không thể nói như vậy, Mộng Na cũng vì Tuấn Vũ nới như vậy!" Lý Lệ nói.

"Xem ra, trong nhà này lại sắp xảy ra chuyện rồi!" Bùi Sơn lẩm bẩm.

Lý Lệ biết ông muốn nói gì nhưng vẫn mở miệng "Ông biết rõ trong nhà sẽ xảy ra chuyện, sao ông còn muốn đi?"

"Hiện tại thằng bé đã lớn, tất cảm mọi chuyện để bọn chúng tự giải quyết, nếu không, chuyện này không dễ gì lắng xuống!" Nói xong, Bùi Sơn cầm tay vợ đi về phòng.

Bùi Tuấn Vũ ôm cơ thể trần truồng của Đỗ Lôi Ti đi về phía giường, đạt cô nằm trên giường đắp chăn cho cô......

Anh nhẹ nhàng vươn cánh tay, ôm cô gái đang ngủ say vào lòng, nhìn cô ngủ, khóe miệng khẽ nhếch, nhắm mắt lại ngủ!

Sáng ngày hôm sau, lúc Đỗ Lôi Ti tỉnh dậy thấy người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, cô ngồi dậy, cả người đau muốn chết, đều tại người đàn ông chết tiệt này, nếu không phải tại anh, sao toàn thân cô có thể đau vậy chứ?

Xấu hổ hơn chính là bởi vì vận động trong thời gian dài, thể lực cô cạn kiệt nên ngủ thiếp đi, chuyện này nếu bị người khác biết, không biết sẽ bị cười nhạo thế nào?

Cô suy nghĩ một chút liền cảm thấy mất thể diện!

Cô nhíu mày cầm điện thoại di động nhìn, đã chín giờ, cô cuống quýt gọi người đàn ông bên cạnh "Tuấn Vũ...... Tuấn Vũ......"

Mẹ kiếp, sao người đàn ông này lại ngủ say như vậy chứ?

Đã lớn như vậy rồi mà còn ngủ nướng, Đỗ Lôi Ti cố chịu đựng cả người đau nhức, muốn xuống giường, lúc hai chân chạm đất, hai chân như nhũn ra, cô chống đỡ cơ thể đi vào phòng tắm, sau đó thay quần áo!

Khi cô đi ra, nhìn thấy người đàn ông trên giường vẫn ngủ say, cô vội vã kêu "Tuấn Vũ, nhanh dậy......"

Người đàn ông nằm trên giường vẫn ngủ say, không có phản ứng gì, Đỗ Lôi Ti đứng đó nghĩ lại lần đầu tiên gọi anh dậy, uống một ngụm nước, phun lên mặt anh......

Người đàn ông đang ngủ say lập tức tỉnh dậy nhìn cô nói "Cô biết cô đang làm gì không?"

Đỗ Lôi Ti đứng đó gật đầu "Biết!"

"Biết sao còn làm?" Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng hỏi cô.

Đỗ Lôi Ti lộ ra vẻ mặt vô tội nhìn anh "Tuấn Vũ, tôi chỉ muốn tốt cho anh, nếu tôi không gọi anh dậy, anh sẽ trễ họp!"

Bùi Tuấn Vũ nghe cô nói, nâng tay lau mặt "Cô không xem lịch sao?"

Đỗ Lôi Ti bị hỏi như vậy liền không giải thích được "Không xem, phát sinh nhiều chuyện như vậy tôi làm gì có tâm tình xem lịch?"

"Cô xem một chút đi!" Nói xong, cơ thể trần truồng đứng dậy......

Đỗ Lôi Ti mở điện thoại, chợt nhìn thấy người đàn ông trên giường đứng dậy, cô sững sờ đứng đó, trong nháy mắt điện thoại rơi trên sàn nhà......

Cô mở to hai mắt nhìn người đàn ông trước mặt, khuôn mặt đỏ bừng, dùng đôi tay che kín mặt nói "Anh...... Anh...... Sao anh không mặc quần áo...... ?"

Cô nói xong còn không quên lén hở ngón tau nhìn trộm cơ thể anh, choáng nha, thật sự quá tuyệt vời, mặc dù đã nhìn nhiều lần nhưng cô vẫn có cảm giác mới mẻ......

"Nhìn đủ chưa?" Bùi Tuấn Vũ nhếch miệng cười tà hỏi.

"A......" Đỗ Lôi Ti khẽ kêu.

"Nếu cô nhìn chưa đủ, chúng ta có thể tiếp tục công việc tối hôm qua!" Bùi Tuấn Vũ nói.

Lần đầu tiên cô nghe thấy anh nói chuyên với giọng điệu như vậy, kể từ khi biết anh, anh đều rất lạnh lùng, nhưng mà khuôn mặt lúc đó không giống nhau, ngược lại bây giờ giọng điệu còn có khuôn mặt anh đều rất phù hợp, đây mới là con người anh!

Bùi Tuấn Vũ đi lên trước, ôm cô lên giường......

Đỗ Lôi Ti cuống quýt phục hồi tinh thần, cười khúc khích "Tổng...... Tổng thống, không đúng, là Tuấn Vũ, anh không phải đi làm sao?"

"Hôm nay chủ nhật!" Bùi Tuấn Vũ trả lời đơn giản, giả bộ muốn hôn cô!

Cô tránh ra, choáng, sao mới sáng sớm anh ta đã phát dục vậy chứ? Cô vội vã mở miệng "Tuấn Vũ, lát nữa bác trai bác gái sẽ đi!"

Bùi Tuấn Vũ nghe cô nói thế, thật sự quên mất chuyện này, rời khỏi người cô, cơ thể trần truồng đi vào nhà tắm!

Đỗ Lôi Ti thấy anh đi vào nhà tắm, thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi thật nguy hiểm, nếu như không phải hôm nay bác trai bác gái sẽ rời khỏi đây, đoán chừng hôm nay cô không thể xuống giường!

Cô chỉnh sửa quần áo, mở cửa đi ra!

"Bác trai, bác gái, chào buổi sáng!" Đỗ Lôi Ti đóng cửa phòng nhìn hai người ở hành lang mở miệng nói.

Lý Lệ mỉm cười nhìn cô "Lôi Ti dậy sớm vậy sao?"

"Bác gái, bác và bác trai cũng vậy!" Đỗ Lôi Ti lễ phép trả lời.

Bùi Tuấn Vũ tắm sơ qua, thay quần áo đi ra ngoài, nhìn mọi người "Ba, mẹ, chào buổi sáng!"

Lý Lệ nhìn con trai cười "Tuấn Vũ, đúng là ky tích, sao con dậy sớm vậy?"

"Đi xuống dưới đi, ăn sáng, lát nữa còn phải ra sân bay!" Bùi Sơn mở miệng nói.

Cứ như vậy một nhóm người đi xuống lầu một, Bùi Mộng Na đã sớm ngồi chờ ở dưới!

"Anh, anh dậy sớm vậy, thật là kỳ tích!" Bùi Mộng Na ngồi đó nhạo báng.

"Có gì mà kỳ lạ!" Bùi Tuấn Vũ lạnh giọng nói.

Bùi Mộng Na tự giác thức thời chuyển đề tài "Ba, mẹ, khi nào hai người quay về?"

Bùi Sơn ngồi trước bàn ăn nói "Chờ hai đứa giải quyết hết mọi chuyện thì ba mẹ sẽ quay về!"

Lý Lệ khẽ huých cùi chỏ vào người ông, ý bảo không nên nói vậy, vì vậy bà mở miệng nói "Chờ chị dâu con có tin vui ba mẹ sẽ quay về!"

Bùi Mộng Na vừa nghe thấy mẹ nói như vậy, cười "Mẹ, nếu như vậy thì mẹ không cần đi nữa!"

Lý Lệ không hiểu ý con gái "Mộng Na, con nói rõ một chút, mẹ nghe không hiểu!"

Bùi Mộng Na xấu bụng nhìn hai người trước mặt cười cười......

Đỗ Lôi Ti thấy biểu tình kia của cô dựng tóc gáy, khẳng định cô ấy lại muốn nói ra chuyện gì kinh thiên động địa rồi!

Bùi Tuấn Vũ thấy vẻ mặt đó của cô nói "Mộng Na, em cười rất khó coi!"

"Phụt......" Đỗ Lôi Ti nén cười.

Bùi Mộng Na nghe anh trai nói vậy, khuôn mặt tối sầm!!!

Lý Lệ lại hỏi "Mộng Na, con vừa nói những lời kia là có ý gì?"

"Mẹ, mẹ không thấy dấu dâu tây đỏ trên cổ chị dâu sao?"

Đỗ Lôi Ti vừa nghe cô nói vậy, khuôn mặt đỏ bừng, theo bản năng dùng tay sờ cổ, không thể nào, rõ ràng lúc trong phòng tắm cô đã kiểm tra, căn bản không thể nhìn ra, sao Mộng Na có thể thấy chứ?

Lý Lệ theo hướng con gái nói nhìn qua......

Bùi Mộng Na nói "Anh, anh cùng chị dâu ngày nào cũng kích tình như vậy à?"

"Mộng Na, xem ra em muốn đi cùng ba mẹ rồi?" Bùi Tuấn ũ uy hiếp.

Bùi Mộng Na vừa nghe thấy anh trai uy hiếp, nhìn mẹ làm nũng "Mẹ, mẹ xem anh trai kìa, động một chút là uy hiếp người khác!" Quay đầu lại nói "Chị dâu, sao chị lại không quản lý người đàn ông của mình vậy?"

"A...... ?" Đỗ Lôi Ti bị hỏi ngây ngẩn người, cười nói "Mộng Na, sao em lại nói vậy chứ?"

Bảo cô trông chừng người đàn ông này? Đùa gì vậy, nếu cô thật sự có thể quản được, đã sớm chạy rồi, sao còn ngồi đây chứ?

Lại nói, anh đường đường là tổng thống, cô chỉ là một con tôm nhỏ, sao cô có thể trông nom chứ?

Bữa ăn sáng cứ như vậy trôi qua.

Lý Lệ kéo con trai mình sang một bên, nhỏ giọng nói "Tuấn Vũ, lần này quay về mẹ phát hiện con thay đổi, hơn nữa thay đổi rất nhiều, con có biết không?"

"Mẹ, con vẫn vậy, bất kể là ai cũng không thể thay đổi được con!" Bùi Tuấn Vũ nói.

"Không, con trai, bây giờ tính con tốt hơn nhiều, nhưng mà không được đem chuyện Tiểu Vũ đổ lên đầu Lôi Ti, biết chưa?" Lý Lệ lại tiếp tục "Mẹ thật sự cảm thấy con và Lôi Ti rất hợp, con bé rất tốt, hi vọng hai đứa đừng vì chuyện này mà bỏ lỡ nhau, đến lúc đó hối hận đã muộn!"

Bùi Tuấn Vũ nhíu mày nhìn mẹ hỏi "Mẹ, sao mẹ lại biết nhiều chuyện của con vậy?"

Lý Lệ phát hiện ra mình lỡ lời, vội vàng nói "Mẹ đoán!"

"Mẹ, có phải Mộng Na nói với mẹ không?" Bùi Tuấn Vũ không tin hỏi.

"Không phải, em gái con cũng rất kín tiếng, không phải con bé, cũng không phải ai cả, thật sự là mẹ đoán!" Lý Lệ giải thích.

Bùi Sơn ngồi bên kia giơ cổ tay xem đồng hồ "Bà à, đã tới giờ rồi, chúng ta phải đi thôi!"

"A, đến đây!" Lý Lệ trả lời.

Bà đang suy nghĩ vừa rồi thật nguy hiểm, thiếu chút nữa lộ hết, xem ra bà không thể tán gẫu cùng con trai!

Bùi Tuấn Vũ không cần nghĩ cũng biết là em gái nói với mẹ, vậy cũng tốt, bây giờ Tiểu Vũ đã an toàn quay về, hợp đồng có thể tiếp tục, dù sao mẹ cũng đã ưng cô ấy, sau này anh cũng sẽ không bị mẹ ép kết hôn!

Bùi Mộng Na nói "Mẹ, con lái xe đưa hai người đi, dù sao hôm nay anh cũng nghỉ, hay là anh cùng chị dâu cũng đi cùng đi?"

Bùi Tuấn Vũ gật đầu xem như đồng ý!

Bùi Sơn nhìn con tria nói "Tuấn ũ, con ra sân bay không tiện lắm, con không cần đi!"

"Ba, ba nói sai rồi, chị dâu có thể cải trang cho anh ấy, không ai có thể nhận ra!" Bùi Mộng Na đứng một bên nói.

"Ông à, để Tuấn Vũ đưa chúng ta đi cũng được, tôi muốn nói chuyện với con một chút!" Lý Lệ nói.

Bùi Sơn không thể chịu được ánh mắt cầu xin của vợ, ánh mắt ấy nhìn ông một lúc cơ thể ông liền mềm nhũn!

Bùi Mộng Na đi tới cạnh Đỗ Lôi Ti nói "Chị dâu, chị nhanh đi lấy đạo cụ đi, thay đổi diện mạo cho anh em!"

"Hả......" Đỗ Lôi Ti phục hồi tinh thần, xoay người chạy lên lầu cầm mũ mắt kính đi xuống.

Tuấn Vũ đội cái mũ cùng mắt kính, khi xoay người lại, Bùi Sơn cùng Lý Lệ thật sự không thể nhận ra người đàn ông đẹp trai trước mặt này lại là con trai mình.

Bùi Mộng Na cười hì hì nói "Ba, mẹ, hai người xem, bộ dáng anh con có đẹp trai không? Dú sao bây giờ con nhìn anh ấy giống anh hàng xóm, so với người có khuôn mặt lạnh lùng thường ngày đẹp hơn nhiều!"

Lý Lệ vui vẻ nói "Thật không ngờ, Lôi Ti lại có thể biến con trai mẹ trở nên đẹp trai như vậy!"

Đỗ Lôi Ti nghe mọi người nói, ngượng ngùng đỏ mặt "Bác gái, Mộng Na, hai người đừng nói vậy, căn bản do Tuấn Vũ đẹp trai sẵn rồi!"

"Ha ha...... Chị dâu thật là khiêm tốn!" Bùi Mộng Na không có hình tượng cười.

Cứ như vậy năm người ngồi lên xe, không có hộ vệ đi tới sân bay......

Ba người phụ nữ ngồi phía sau không ngừng ríu rít cười nói......

Mà hai người đàn ông ngồi trước mặt lại im lặng......

Bùi Tuấn Vũ nhìn qua gương chiếu hậu, khóe miệng khẽ nhếch!

Xe dừng lại trong bãi đậu xe, Bùi Tuấn Vuc xách hành lý đi cùng ba ở phía trước!

"Bà à, chúng ta phải vào rồi!" Bùi Sơn dịu dàng nói.

Đỗ Lôi Ti đứng đó nhìn hai ông bà, nếu ba cô còn sống có phải cũng sẽ như vậy với mẹ cô không?

Bùi Mộng Na đỏ mắt nhìn mẹ nũng nịu "Mẹ, khi nào mẹ về?"

Lý Lệ mỉm cười đi lên trước "Con bé ngốc, lớn như vậy còn làm nũng, sau này con lạp gia đình rồi phải làm sao chứ?"

"Mẹ, nếu con lập gia đình con cũng phải đưa mẹ đi cùng!"

Hình ảnh như vậy khiến Đỗ Lôi Ti đau lòng, cô cũng muốn có mẹ ở bên cạnh, nhưng cô không thể, nếu để mẹ ở bên cạnh cô, cô sẽ mang lại nhiều phiền toái cho mẹ, cho nên......

Ba người nhìn hai ông bà vào làm thủ tục, Bùi Mộng Na nói "Anh, chúng ta đi xem máy bay đi, em muốn nhìn một chút!"

Bùi Tuấn Vũ gật đầu, ba người đi ra phia sân bay, nhìn mọi người lần lượt lên máy bay......

Bùi Mộng Na thừ dịp hai người không chú ý, lặng lẽ chạy đi, lái xe quay về phủ tỏng thống!

Cô vừa lái xe vừa cười, trong lòng tự khen mình thông minh, để hai người bọn họ lãng mạn bên nhau, cô không muốn làm kỳ đà cản mũi!

"Mộng Na......" Đỗ Lôi Ti quay đầu muốn nói gì đó phát hiện đã không thấy người đâu.

Cô vội vã nói "Tuấn Vũ, Mộng Na đâu?"

"Đi rồi!" Bùi Tuấn Vũ trả lời.

"Hả? Đi? Tại sao? Chúng ta phải làm sao?" Đỗ Lôi Ti kinh ngạc hỏi.

Anh có thể nhìn thấy ý của Mộng Na, nên anh không mở miệng ngăn cản!

Bùi Tuấn Vũ đeo kính mát, nhìn cô gái trước mặt "Thật xin lỗi!"

Đõ Lôi Ti nghe thấy anh nói liền ngây ngẩn người, tại sao anh lại xin lỗi mình chứ?

Một người kiêu ngạo như vậy, sao lại có thể mở miệng xin lỗi chứ?

Cô không tin!

Tuyệt đối không tin!!!

Khẳng định là cô nghe nhầm!

Đỗ Lôi Ti nhíu mày nhìn anh hỏi "Anh...... Anh mới vừa nói gì?"

"Thật xin lỗi!" Bùi Tuấn Vũ nhìn cô nói lại.

Đỗ Lôi Ti không hiểu hỏi "Tại sao lại phải xin lỗi?"

"Chuyện Tiểu Vũ tôi đã điều tra, chuyện này căn bản không dính đến cô, cho nen, tôi đối với cô như vậy......" Bùi Tuấn Vũ giải thích.

Đỗ Lôi Ti nhìn anh, hiện tại trong lòng rối bời......

Ở trong ấn tượng của cô, dù người đàn ông này làm sai điều gì cũng sẽ không nói xin lỗi, tại sao bây giờ anh lại xin lỗi cô chứ?


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-178)