Quân hoàng xảy ra chuyện, an nhiên nổi giận (2)
← Ch.121 | Ch.123 → |
Ngân Lang biết quân chủ là đang tức giận, khi Khúc Tuệ Tuệ lời muốn nói tiếp theo thì hắn đã mở miệng nói trước, "Phó đội, tôi biết tôi sai ở chỗ nào, tôi sẽ trở về hình đường lĩnh phạt."
Hình đường, người U Linh hoàn toàn không biết đến nơi đó, thậm chí, đây là lần đầu tiên bọn họ nghe được.
" Không cần."An Nhiên lạnh lùng liếc Ngân Lang một cái, "Tôi chỉ cần biết anh ấy xảy ra chuyện gì, nhiệm vụ là cái gì, người nào? "
" Đợi chút, ai có thể nói với tôi biết, hình đường là ở chỗ nào? "Ngốc Ưng vuốt vuốt cái đầu bóng lưỡng của bản thân, hắn hoàn toàn không nghe nói đến chỗ này.
" Cậu vẫn không biết tốt xấu."Báo Đốm thở dài nói.
Hắn cũng chỉ nghe người khác nói qua, tin tức của hình đường rất ít, những thành viên ở U Linh lâu nhất cũng rất ít nói về Hình đường, khi bọn họ lui khỏi vị trí thì khi các thành viên U Linh lâu nhất khi nghe nói đến hình đường sắc mặt đều khẽ biến.
Có thế làm cho đám binh lính càn quấy kia biến sắc, thì là nơi tốt đẹp gì?
Đây cũng là lần đầu tiên Khúc Tuệ Tuệ nghe được Hình đường, ả luôn cảm thấy, Phó An Nhiên người này tựa như rất hiểu rõ từng nơi của U Linh, thậm chí nếu so với bọn họ là rất hiểu.
" Nói với tôi! Xảy ra chuyện gì."Trong mắt của An Nhiên là hương vị uy hiếp.
Ngân Lang hít một hơi thật sâu, "Nhiệm vụ lần này của chúng tôi là bắt một tên khoa học chế tạo ma tuý, hắn tên là Heinz. Hainz là một người khiến người ta rất đau đầu, hắn chế tạo gì đó rất tinh khiết, cơ hồ làm lũng đoạn thị trường châu Á. Chúng tôi luôn tìm phòng thí nghiệm của hắn, chỗ đó rất bí mật, thế nhưng cuối cùng vẫn bị chúng tôi tìm được."
" Sau đó."
" Nhiệm vụ hoàn thành thật hoàn mĩ. Nhưng khi huấn luyện viên bắt Heinz lên xe thì không biết Heinz nói cái gì, huấn luyện viên mang hắn đi vào phòng thí nghiệm, sau đó... "
" Sau đó phòng thí nghiệm nổ mạnh? Gã Heinz kia chạy trốn? "Tiếng nói của An Nhiên hàn băng như tuyết.
" Không phải."Ngân Lang lắc đầu, "Heinz không chạy trốn, nhưng hắn làm trước huấn luyện viên một bước, huỷ diệt vài phần số liệu."Ngân Lang dừng một chút, "Sau khi huỷ diệt số liệu, Heinz muốn chạy trốn, hướng về huấn luyện viên nổ mấy phát súng."
Ngân Lang có che giấu vài điểm.
An Nhiên hoàn toàn không chú ý đến phản ứng của mọi người, "Đi theo tôi."
Ngân Lang hít một hơi thật sâu, chịu đựng đau đớn ở cẳng chân, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người mà đi theo An Nhiên.
Nhóm người U Linh cũng không biết đến cùng là xảy ra chuyện gì, trước hết xông lên đuổi theo chỉ có Ngân Lang, nhìn thấy mọi chuyện cũng chỉ có hắn.
Nhưng bọn hắn có dò hỏi hắn chuyện gì đã xảy ra, hắn ngậm miệng không nói, biểu hiện cực kì lo lắng.
An Nhiên một cước đá văng văn phòng làm việc của Bùi Thanh Dật, lạnh mặt bảo hắn (Bùi Thanh Dật) đi ra khỏi phòng, gương mặt Bùi Thanh Dật khó chịu, thế nhưng khi nhìn đến khuôn mặt khó chịu của An Nhiên hắn cũng lựa chọn yên lặng mà rời đi.
Bùi Thanh Dật có lòng tốt đóng cửa lạu, An Nhiên đứng trước bàn làm việc của Bùi Thanh Dật nhìn Ngân Lang, lạnh lùng nói, "Nói đi."
Quả nhiên mọi chuyện không thể giấu được quân chủ.
" Khi Heinz huỷ diệt phần dữ liệu đó thì huấn luyện viên nhường như rất ..... điên cuồng, thậm chí gần như tuyệt vọng, tôi từ trước đến nay chưa từng thấy huấn luyện viên như vậy. Khi Heinz huỷ dữ liệu thì huấn luyện viên đã cứu mấy phần dữ liệu còn lại, vì thế...."
" Vì thế, mà anh ấy mới không thể tránh đạn của Heinz đúng không? "An Nhiên nhíu mày nói.
" Dạ, Nội dung của dữ liệu tôi không thấy, cuối cùng Heinz làm nổ mạnh phòng thí nghiệm bằng hệ thống dẫn nổ, huấn luyện viên đã tải tất cả dữ liệu xuống, nhưng Heinz kia rất lợi hại, khi huấn luyện viên cứu chữa các dữ liệu thì chính là hệ thống dẫn nổ phát huy."
Dữ liệu.
Một phần quan trọng của dữ liệu.
" Nhiệm vụ của các anh có phải là để các anh giữ lấy dữ liệu? "
Ngân Lang lắc đầu, "Cấp trên chỉ yêu cầu chúng tôi mang Heinz về, chỉ mang nguyên vẹn về, không được giết."
Dữ liệu mà có thể làm cho Phó Quân Hoàng điên cuồng đến tuyệt vọng, rốt cuộc là gì?
Gần như biết chuyện xảy ra, An Nhiên kéo cửa ra, Bùi Thanh Dật đang đứng ở cửa, sau khi thấy cô ra ngoài, hắn nhíu mày, "Thế nào, văn phòng sử dụng xong rồi? "
" Xem cẳng chân của hắn."Nói xong, An Nhiên lạnh mặt rời đi.
Xem chân? Hắn nổi danh là người cầm dao phẫu thuật chứ không phải chỉnh hình!
Ngốc Ưng thấy An Nhiên trở lại, nhưng không thấy Ngân Lang, hắn nhất thời cả kinh, một phát nắm lấy tay của An Nhiên, "Ngân Lang đâu? Không phải cô phát điên giết Ngân Lang chứ? "
Một bàn tay trực tiếp đánh vào ót của Ngốc Ưng, Báo Đốm một tay nắm lấy người thiếu não này ném cho nhóm người U Linh phía sau, áy náy nhìn An Nhiên:
" Cái này, người này hôm nay chưa uống thuốc, đầu óc có chút không bình thường, không nên cùng người này tính toán."
An Nhiên cũng không chú ý đến mọi người, cô trực tiếp đến trước cửa phòng phẫu thuật, dựa lưng vào tường, đây là nơi cách anh gần nhất.
" Cậu không lo cho Ngân Lang hay sao? Ngân Lang đối với cô ấy phục tùng còn hơn huấn luyện viên." Ngốc Ưng mặc dù tuỳ tiện, nhưng cũng không phải là một người ngốc.
Nhiệm vụ của U Linh rất nhiều người bên trong cũng không biết, nhưng nếu Phó An Nhiên hỏi, Ngân Lang cái gì nên nói đều nói, thậm chí còn nói những chuyện rất cơ mật, hơn nữa hắn dám cam đoan, vừa nãy hai người đi ra ngoài là nói những điều rất bí mật.
"Yên tâm, Ngân Lang không chết được."
"Nhưng mà..." Ngốc Ưng vẫn lo lắng.
"Trong lòng cậu Phó An Nhiên chính là một ma đầu giết người?" Báo Đốm nhíu mày hỏi.
Nhất thời Ngốc Ưng nghẹn lời, bọn họ đều nhìn ra được, cô là một người máu lạnh vô tình.
Ngoại trừ với huấn luyện viên, cô đối với ai cũng giống nhau, thanh lãnh mà xa lạ, duy nhất chỉ có ở trước mặt huấn luyện viên, cô mới là một cô gái bình thường. Đồng thời, huấn luyện viên ở trước mặt cô mới giống như người bình thường.
"Phó An Nhiên, cô đến cùng là loại người nào?" Khúc Tuệ Tuệ cuối cùng cũng không nhịn được nói lên nghi vấn trong lòng, ả xoải bước đến phía trước An Nhiên, mày nhíu lại.
Ngân Lang là người thế nào ả biết, chính vì biết rõ ràng, nên ả mới nghi ngờ.
Nhiệm vụ của cấp trên cơ hồ là tuyệt mật, mặc dù nhiệm vụ hoàn thành thì sẽ không có người biết.
Nhưng Ngân Lang lại không giấu diếm nói cho Phó An Nhiên biết, điểm này ả không thể không hoài nghi thân phận của Phó An Nhiên. Ngân Lang là người bucớ vào U Linh trước bọn họ, ả không có tư cách hoài nghi hắn.
An Nhiên dựa vào tường lạnh băng, mặc dù có mặc áo ấm dày nhưng cô không cảm thấy có bao nhiêu ấm, mà đến cả chân cũng lạnh lẽo.
Thấy cô không chú ý đến mình, Khúc Tuệ Tuệ có mười phần nhẫn nại cũng không kiên nhẫn nói, trực tiếp ra tay, hướng về phía An Nhiên là đánh tới!
Nhóm người U Linh nhất thời cả kinh, hiển nhiên bọn họ không nghĩ đến, bác sĩ Khúc nổi tiếng nhu nhược lại hướng về phía Tiểu quái vật mà ra tay! Đây là một chuyện kinh sợ cỡ nào!
Cô gái, cô sẽ bị đánh cho tàn phế nha!
Quả nhiên, Khúc Tuệ Tuệ chưa đụng đến An Nhiên, thì An Nhiên đã lắc mình, cô một tay nắm chặt tay của Khúc Tuệ Tuệ, đem tay ả trói ra phía sau ả, tiếng nói lạnh lẽo không chút tình cảm nào vang lên:
"Nếu muốn chết, tôi sẽ thành toàn cho cô, nhưng mà, không phải là ở đây. Cút!"
Nói xong, An Nhiên trực tiếp đẩy ả ra, khi đẩy ra, ánh mắt giống như một băng tuyết ngàn năm nhìn nhómngười U Linh, "Nhìn kỹ, nếu không..."
Lời nói của cô còn chưa dứt, mà nhóm người U Linh đồng loạt cảm thấy run rảy thân mình.
Hiển nhiên Khúc Tuệ Tuệ không nghĩ tới bản thân lại bị Phó An Nhiên dễ dàng vũ nhục như vậy!
Ả, là một người nữ duy nhất ở U Linh, mà bị một cô gái nhỏ giải quyết nhanh chóng như vậy! Biểu cảm của ả quá mức khiếp sợ, thế nên mọi người cũng rõ ràng vì sao ả lại có biểu hiện như vậy.
"Bác sĩ Khúc, ngoại trừ huấn luyện viên có thể đấu với Tiểu quái vật, thì không một ai có thể cùng cô ấy đấu qua."
"Vì thế, mà chúng tôi ai cũng đều bại dưới tay của cô ấy."
"Tiểu quái vật là người là không có việc gì không làm được, vì thế đừng bị đả kích bởi cô ấy."
......
Những lời trấn an ngớ ngẩn càng làm cho người ta bôi muối lên vết thương.
Khi Ngân Lang chống gậy trở lại, nhóm người U Linh còn đang an ủi Khúc Tuệ Tuệ, khi mọi người nhìn thấy chân của Ngân Lang bị băng như một cái bánh chưng, cằm của mọi người đều muốn rơi xuống đất.
Quả nhiên Tiểu quái vật không phụ với tên tiểu quái vật.
Thoạt nhìn một đá một chút lực nào là đem chân của người đó gãy.
"Sao lại thế này?" Nhìn thấy tình huống như vậy, Ngân Lang mở miệng hỏi.
Mọi người ấp úng, không biết nên nói thế nào.
Chẳng lẽ nói bác sĩ Khúc muốn khi dễ Tiểu quái vật, kết quả lại biến thành bị khi dễ?
Khúc Tuệ Tuệ nhìn Ngân Lang như thế, càng thêm tức giận, ả chạy đến trước mặt Ngân Lang, tức giận nói, "Phó An Nhiên có thân phận thế nào? Nếu anh không nói với tôi, tôi sẽ báo cáo lên toàn án quân sự nói là anh tiết lộ cơ mật cho người khác!"
Một câu nói, trong nháy mắt làm mọi người yên tĩnh, nhóm người U Linh nhìn Khúc Tuệ Tuệ bằng nhiều ánh mắt khác nhau.
Biểu cảm của Ngân Lang cũng thay đổi, nhưng ngũ quan lại không chút biến, ánh mắt hắn dừng trên người Khúc Tuệ Tuệ, con ngươi u lãnh, "Nếu cô muốn tố cáo, thì cô đi đi." Xem ra, hắn đã hiểu mọi chuyện xảy ra thế nào rồi.
Hắn chống gậy, đi đến bên người An Nhiên, đứng yên, không nói cái gì, chỉ nhìn xuống chân bản thân.
Quân chủ đã thủ hạ lưu tình.
Cả người Khúc Tuệ Tuệ giống như bị đóng đinh tại chỗ, ả quay đầu, mới phát hiện ánh mắt của nhóm người U Linh nhìn ả rất phức tạp.
Nhóm người U Linh cũng biết rằng Khúc Tuệ Tuệ đang lo lắng cho bọn họ, lo lắng khi chuyện này bị tiết lộ thì đám người bọn họ đều sẽ ra toà án quân sự. Thế nhưng cô ta đã dùng sai phương thức, cô ta có thể nói với bọn họ, nhưng lại dùng thái độ uy hiếp.
Người U Linh ghét nhất là chuyện gì? Chính là bị người khác uy hiếp.
Mà Khúc Tuệ Tuệ lại làm như vậy, làm chuyện mà bọn họ ghét nhất.
"Tôi sẽ đem chuyện này đăng báo." Khúc Tuệ Tuệ cắn chặt môi dưới, vẫn quật cường nói.
Nhóm người U Linh không có chút phản ứng, trong mơ hồ bọn họ gần như hiểu được thân phận của tiểu quái vật, khi Ngốc Ưng gọi An Nhiên là phó đội, chính là đang thăm dò cô, cô cũng không có bất kì phản ứng khó chịu nào, hiển nhiên, có người đã gọi cô như vậy.
Bọn họ nhớ được có một phó đội, thế nhưng không có xuất hiện, dần dần bọn họ cũng đem phó đội trong truyền thuyết đó quên mất.
Căn cứ huấn luyện của U Linh, không phải ai cũng có thể tuỳ tiện bước vào, mặc dù huấn luyện viên có nhiều quyền hạn nhưng nếu mang một người không có thân phận vào ở trong U Linh nghỉ ngơi một tháng sao?
Bọn họ cũng đã thấy qua khi thủ trượng nhìn thấy Tiểu quái vật, cười gian trái, cái này chính là mùi vị đã quen biết từ lâu.
Bọn họ chờ Khúc Tuệ Tuệ đem thân phận của An Nhiên đào ra.
Thấy mọi người của để ý đến ả, Khúc Tuệ Tuệ biết, chuyện này sẽ làm ả cùng nhóm người đó kéo xa khoảng cách, nhưng không sao, chuyện này đối với ả mà nói, ả không thể vì Phó An Nhiên mà ảnh hưởng đến toàn bộ người U Linh.
← Ch. 121 | Ch. 123 → |