Hoà Hợp
← Ch.42 | Ch.44 → |
Côn th*t lớn mềm xuống dưới, lộ ra huy*t khẩu phấn nộn của thiếu nữ, mất đi côn th*t ngăn cản, từng dòng tinh d*ch đặc sệt và tia ɱ·á·𝖚 trào ra ngoài, khăn trải giường dưới thân hai người ướt đến rối tinh rối mù.
Thiếu nữ dưới thân mồ hôi đầm đìa, cả người ướt đẫm, giống như mới từ trong nước ra, sợi tóc đen nhánh hỗn độn dán trên khuôn mặt đỏ bừng qц●yế●n 𝖗●ũ, đôi mắt mơ màng nói không nên lời, Dung Giai nhìn đến cả người п_ó𝖓_𝖌 🅱️_ừn_🌀.
Đây là cô gái anh yêu, cứ vậy ngoan ngoãn mà nằm dưới thân anh, để mặc anh chiếm lấy.
"A..." Đôi mắt thiếu nữ ngập nước, đôi môi đỏ kiều diễm nỉ non, "Dung Giai... bên trong vẫn rất ngứa..."
Khuôn mặt cô đỏ ửng, hai mắt mơ màng, vừa nhìn đã biết thần trí không tỉnh táo, trên da thịt trắng nõn là dấu ♓ô_𝓃 và vết cắn anh vừa để lại, vô cùng ái muội lại sắc tình.
Dược hiệu còn chưa hết, cô khó chịu theo bản năng gọi tên Dung Giai.
Ý thức được điểm này, tâm tình Dung Giai vô cùng tốt, côn th*t dưới thân cũng cảm nhận được tâm tình chủ nhân, tiếp tục uy phong mà cứng rắn đứng dậy.
"Đợi ông xã đi vào trong sẽ không ngứa nữa." Dung Giai cúi đầu dỗ dành cô, giọng nói khàn khàn mê người lại thô tục khiến người ta mặt đỏ tim đập.
Bàn tay to tách hai chân thiếu nữ ra, vòng eo tinh tráng mạnh mẽ thúc một cái, hoàn toàn đi vào bên trong.
"A..." Nơi ngứa ngáy dưới hạ thân đột nhiên bị côn th*t ⓝó·ⓝ·ⓖ 𝖇ỏ·𝓃·ɢ lấp đầy, Vưu Thị Họa sung ⓢ*ư*ớ*𝐧*𝐠 kêu lên một tiếng, nhưng không bao lâu sau, theo động tác mãnh liệt của thiếu niên, cô đã có chút ăn không tiêu.
Huyệt nhỏ của cô vừa nóng lại vừa ướt, lúc đi vào trong cảm giác như có vô số miệng nhỏ 𝐥_ⓘ_ế_m láp côn th*t, lúc 𝖗ú_✝️ ⓡ_🅰️ còn phải dùng sức, huy*t nhỏ tham ăn cắn chặt côn th*t không rời, khiến anh sướ_𝖓_𝐠 đến da đầu tê dại.
Hai người dùng tư thế truyền thống nam trên nữ dưới, ở góc độ của Dung Giai có thể nhìn thấy rõ ràng, thiếu nữ vì động tác kịch liệt của anh mà hai luồng trước ռ·𝖌ự·↪️ chuyển động, vô cùng mê người, nhìn đến mức đỏ mắt, nhịn không được vươn tay xoa bóp.
Nhũ bao trơn mềm bị thiếu niên nắm trong tay tùy ý thưởng thức, hạt đậu cũng bị κ●í↪️●𝐡 𝖙𝖍í𝒸●♓ nở rộ trong tay anh, Dung Giai càng thêm ác ý mà xoa bóp.
"Ha... ưm..." Thiếu nữ theo bản năng hoảng sợ, 𝐤-♓-ο-á-ⓘ 🌜-ả-Ⓜ️ dưới hạ thân và trước ⓝ_ℊự_🌜 cùng nhau đột kích khiến cô muốn kháng cự lại, bàn tay nhỏ 𝖒ề●ɱ ⓜạ●ı đặt lên n𝖌_ự_c trần trụi của anh, muốn đẩy anh ra.
Lòng bàn tay của cô đều là mồ hôi nóng, 〽️·ề·𝖒 𝖒·ạ·ï đặt trên ⓝ.ℊự.↪️ anh, Dung Giai nhìn động tác đáng yêu của cô, cảm thấy trái tim như mềm nhũn.
Mồ hôi xẹt qua mũi cao thẳng của anh rớt xuống trên 𝐧ℊự_🌜 thiếu nữ dưới thân, cuối cùng hợp thành một với mồ hôi trong suốt trên người cô, côn th*t Dung Giai ngày càng thô to, bàn tay nắm chặt lấy vòng eo 𝐦-ả-n-ⓗ 𝐤-♓-ả-ռ-ⓗ của cô, dưới thân càng dùng sức va chạm, đi sâu vào bên trong, giống như muốn khai phá cửa tử cung của thiếu nữ.
"Ưm... không được, không làm nữa..." Vưu Thị Họa kháng cự, cô bị 𝖐.hο.á.❗ ↪️.ả.Ⓜ️ điên cuồng тг*𝒶 ✝️*ấ*ռ đến mức sợ hãi.
Quá to, quá nhanh, cô không chịu nổi.
"Không được nha bảo bối." Dung Giai cúi xuống dịu dàng 𝐡ô●𝓃 lên trán cô, giọng nói nhu hòa lại mang theo vẻ không thể từ chối, "Em muốn mà."
Cô đưa ra yêu cầu nào anh cũng có thể đồng ý, trừ khi ở trên giường.
"A a... Ôm..." Vưu Thị Họa cảm giác mình sắp bị đ*â*𝐦 đến bay ra ngoài, 🎋-♓-0á-❗ ↪️-ả-m 𝖐_𝐡_ủп_🌀 🅱_ố làm ý thức cô vô cùng sợ hãi, gian nan vươn tay muốn quay lại lồng 𝖓●ℊự●𝖈 nóng rực khiến mình yên tâm kia.
Dung Giai sao có thể từ chối cô, trực tiếp bế cô lên ấn vào trong lồng ⓝ·ⓖ·ự·↪️, để cô ngồi khóa trên đùi mình, 𝐡⛎·𝐧·𝐠 𝒽·ă·𝓃·𝐠 mà xỏ xuyên.
"A... không cần, sâu quá..." 🎋í𝐜*𝖍 🌴*𝖍í*↪️*𝐡 mãnh liệt khiến Vưu Thị Họa cⓗả·🍸 ռướ·↪️ mắt, nếu không phải có Dung Giai ôm cô sợ mình đã ngã từ lúc nào.
Tiếng van xin kiều mị không khác nào thêm dầu vào lửa, côn th*t lại lớn thêm vài phần, như muốn xuyên qua người cô.
Hai tay trắng nõn quấn lấy cổ thiếu niên, hai người ✞·♓·â·ռ 〽️ậ·t không chút khoảng cách, Dung Giai dùng lưỡi ⅼ.𝖎.ế.m sạch nước mắt của cô, sau đó ngậm lấy môi cô, trấn an cảm xúc của cô.
Cô như vậy cũng thật đẹp, vô lực dựa vào anh, khuôn mặt nhỏ độ·𝐧·g ✞ì·ռ·𝐡 đến đỏ bừng, nước mắt muốn rơi xuống cũng không xong, Dung Giai mê muội nhìn tiểu yêu tinh trong lòng, khóc cũng xinh đẹp như vậy.
Cho dù cô khóc hay cười, chỉ cần là cô, một động tác nhỏ cũng có thể làm nơi nào đó của anh cương cứng.
"Dung Giai..." Giọng nói Vưu Thị Họa ngọt ngào, dưới ảnh hưởng của dược hiệu, cô đã dần thích ứng được tiết tấu mãnh liệt của cô.
Thiếu nữ 🍳⛎·yế·𝐧 𝓇·ũ 🦵1ế●ⓜ khóe môi, đôi mắt nhìn anh, vừa vô tội vừa yêu mị, "N𝐠_ự_𝖈 Họa Họa rất ngứa, anh xoa giúp Họa Họa được không..."
Lửa nóng trong mắt Dung Giai như sắp tràn ra, giọng nói trầm thấp, "N●ℊ●ự●c Họa Họa rất ngứa phải không? Ông xã giúp Họa Họa xoa..."
Anh vừa mới buông tay không tới một giây, lông mày Vưu Thị Họa đã nhíu lại, không vui tát một cái vào cánh tay anh.
"Không phải em bảo anh ôm em sao!" Vô cùng hợp lý.
Anh thử thăm dò dùng một tay ôm lấy cô, kết quả, người đẹp trong 𝖓ℊ.ự.𝒸 lại dùng đôi mắt to ngập nước bất mãn lên án anh.
Dung Giai không còn cách nào khác, chỉ có thể nuốt nước miếng, từ bỏ 𝖉-ụ-ⓒ ѵọ-п-ℊ xoa nắn nơi 𝖒ề*𝖒 𝐦ạ*ⓘ kia, dùng hai cánh tay bao chặt lấy cô, động tác bên dưới lại càng thêm hung ác, "Cho xem mà không cho ăn đúng không? Hả? Ông đây làm c_𝖍ế_† em!"
"Ưm a...." Vưu Thị Họa nằm liệt trong lòng anh, miệng nhỏ ♓_é 𝖒_ở, Ⓜ️·ề·Ⓜ️ ⓜạ·ℹ️ làm nũng, "Muốn ♓-ô-n-..."
Dung Giai rủa thầm một tiếng, điên cuồng lấp kín miệng nhỏ của cô, lưỡi tiến quân thần tốc quấn lấy lưỡi cô không buông, hận không thể hút sạch mật dịch trong miệng cô.
"Ưm ưm..." Miệng nhỏ bị lấp kín, Vưu Thị Họa chỉ có thể 🅿️♓á.𝖙 𝖗.🔼 â.〽️ 𝐭♓.a.ⓝ.♓ không rõ.
Trước ռℊ.ự.🌜 rất ngứa, 🎋𝒽𝑜á*❗ 𝒸*ả*ɱ kịch liệt khiến ý nghĩ của thiếu nữ chậm rãi bị đánh tan, cô đưa tay sờ lên n●𝐠●ự●𝐜 mình.
Tay cô rất nhỏ, пɢự●↪️ lại lớn, căn bản là nắm không nổi, da thịt 〽️-ề-〽️ 〽️-ạ-1 tràn ra ngoài khe hở ngón tay, hai tiểu anh đào cũng đối lập với da thịt trắng nõn, giống như cô gái ngây thơ tự an ủi vô cùng d*m đãng, Dung Giai chỉ nhìn thoáng qua, suýt chút nữa nhịn không được mà bắn.
Tiểu yêu tinh này!
Hai mắt anh đỏ bừng, tà ác 𝐡ô.ռ lấy miệng nhỏ của cô, tốc độ và lực độ phía dưới càng gia tăng, hận không thể nhét cả hai viên trứng vào bên trong, hưởng thụ khóa cảm đến muốn mệnh này.
Tiểu huy*t thiếu nữ bắt đầu co rút mãnh liệt, biết cô sắp ra, tốc độ của Dung Giai không giảm mà còn tăng, nơi gi/ao h/ợp là một mảnh d*m mĩ.
Trong phòng chỉ có tiếng nước ái muội và tiếng †𝒽_â_ⓝ ✝️_h_ể va chạm, môi thiếu nữ bị chăn lại, chỉ có thể ngẫu nhiên mà phát ra một hai tiếng г·ê·𝓃 𝓇·ỉ.
"A!" Cuối cùng cũng bùng nổ, Dung Giai buông cánh môi kiều nộn của cô ra, sảng khoái gầm nhẹ một tiếng.
Vưu Thị Họa cũng lên tới đỉnh, bị Dung Giai ôm chặt trong ռ🌀·ự·🌜, đại não trống rỗng, mỗi lỗ chân lông trong 🌴*♓*â*𝓃 ✝️*𝖍*ể như đều mở ra, hoa huy*t phía dưới không chịu nổi mà phun ra một dòng dịch nóng, thật sự là dục tiên dục tử.
"Anh yêu em, Vưu Thị Họa." Mặc kệ cô không nghe thấy dưới dư vị của cao trào hay tác dụng của thuốc, Dung Giai cúi đầu, ✞●h●ở 𝖍●ổ●𝖓 𝖍ể●ⓝ bên tai cô nói nhỏ.
Anh yêu em.
Anh thật sự yêu em. Họa Họa của anh.
← Ch. 42 | Ch. 44 → |