17: Thành Phố Ôn An
← Ch.16 | Ch.18 → |
Có người dẫn đầu, những người khác cũng dũng cảm chạy ra cướp các siêu thị, cửa hàng quần áo, tiệm vàng gần đó.
Ngoại trừ những người chơi và một số người thông minh, hầu hết mọi người đều chưa nhận ra mức độ nghiêm trọng của cuộc khủng hoảng, ngày càng nhiều người muốn đục nước béo cò.
Từ tiệm vàng bên kia đường, một người đàn ông sợ hãi chạy ra ngoài, la hét.
Hắn ta đang mang một chiếc ba lô, một sợi dây chuyền vàng dày treo trên ba lô không được kéo khóa hoàn toàn.
Theo sát phía sau là những con kiến lớn, từng con một, đuổi theo hắn ta.
Người đàn ông dọc đường rớt vài giọt máu, kích thích đàn kiến phía sau.
Chúng nhanh chóng vây quanh hắn ta, ngay sau đó người đàn ông không còn động tĩnh, chỉ để lại một vũng máu đỏ tươi.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, Bạch Hi cảm thấy rất khó chịu, không ngừng buồn nôn.
Phản ứng của cô khi giết Vu Bân ngày hôm qua còn không lớn như vậy.
Hình ảnh này quá kích thích người xem.
Bạch Hi chưa kịp thích ứng lại thì một tiếng hét kinh hoàng khác vang lên từ một cửa hàng, cửa hàng đó cũng chính là siêu thị mà nhóm người kia cướp đầu tiên.
Trong nhóm bốn năm người không ai chạy ra ngoài, chỉ có một người chạy tới cửa, nhưng lại bị những móng vuốt khổng lồ vươn ra từ trong bóng tối tóm lại.
Bạch Hi nuốt một ngụm nước bọt.
Đây là trò chơi sau khi quá trình được tăng tốc, khủng hoảng khắp nơi, mạo hiểm từng bước đi?
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, trên đường phố lần nữa trở nên yên tĩnh.
Vào lúc bảy giờ, một thông báo khác trên toàn bộ trò chơi được đưa ra.
[Tỷ lệ người sống sót hiện tại của trò chơi là 85%.
Xin lưu ý, do diễn biến của trò chơi nâng cao nên vòng chơi này sẽ bước vào chế độ khó.
Nếu như kiên trì vượt qua bảy ngày, phần thưởng cho 10% người chơi sống sót cuối cùng sẽ tăng gấp đôi, phần thưởng cho người chơi mới sẽ tăng gấp ba.
Mong mọi người cố gắng sinh tồn. ]
Tin tức vừa truyền ra, tất cả người chơi, đặc biệt là những người chơi cũ đều trở nên điên cuồng.
"Trời! Chế độ độ khó, đó không phải là độ khó chỉ có trong thời gian thử nghiệm thăng cấp sao?"
"MMP, đừng để lão tử gặp ngươi, nếu không ta sẽ nghiền nát ngươi thành bột."
"Thật là một người xui xẻo khi được xếp vào cùng vòng với một SB như vậy."
Bạch Hi không phản ứng nhiều như những người chơi khác.
Cô không có bất kỳ khái niệm thực tế nào về chế độ khó, cùng lắm là nó khó hơn một chút.
Ba mươi giây sau, màn sáng biến mất.
Thanh tiến trình màu trắng xuất hiện ở góc trên bên phải của đường ngắm, hiển thị (85%).
Nhìn thanh tiến trình hiện lên tỷ lệ sống sót trước mắt, Bạch Hi trong lúc nhất thời không biết nên làm thế nào, cô không có kinh nghiệm, cũng không biết độ khó của trò chơi là như thế nào.
Bạch Hi bắt đầu ở trong phòng bận rộn, cô phải chuẩn bị rời đi bất cứ lúc nào.
Cô đã từng nhìn thấy kiến trên các tòa nhà cao tầng trước đây, những con kiến lớn đó rất có thể sẽ lao lên tìm kiếm thức ăn nên không có chỗ nào là tuyệt đối an toàn cả.
Sau khi vào nhà thay một bộ quần áo thể thao phù hợp, bỏ một ít đồ ăn vào ba lô để che giấu người khác, Bạch Hi bắt đầu thực hiện các bài tập khởi động trong nhà.
Vào lúc bảy giờ rưỡi, thanh tiến trình màu trắng đột nhiên lùi về mức (80%).
Có hơn 215000 người bản xứ cộng với người chơi trong trò chơi này, 5% này tức là là hơn một vạn người.
Nửa giờ, chết hơn một vạn người!
Trò chơi biến cuộc đời thành những con số, đằng sau mỗi con số đánh bại là sự ra đi của những cuộc đời tươi mới.
Lúc này, Bạch Hi đã cảm nhận sâu sắc sự tàn nhẫn và thờ ơ của trò chơi.
← Ch. 16 | Ch. 18 → |