Tôi không cần hai nhân vật chính
← Ch.048 | Ch.050 → |
"Có liên quan chứ, nếu như bây giờ lập tức cho chị con vào ở, mẹ sợ ba con... Cái loại người này, ai!" Mẹ Hải Nhạc thở dài một hơi thật mạnh, "Con muốn cho chị con lại đây như vậy, đến lúc đó mẹ với ba con đi can thiệp đi, xem có thể chuyển quyền giám hộ của chị con qua hay không đã."
"Mẹ, cám ơn mẹ nhiều lắm!" Hải Nhạc mừng rỡ hôn mẹ cái chụt.
"Ai, hai đứa các con đều là con gái của mẹ, Hải Hoan lâm vào cảnh phải đi ra ngoài làm công kiếm tiền, mẹ cũng rất đau lòng a." Mẹ Hải Nhạc nói.
"Nếu mẹ đồng ý rồi, con sẽ có chị làm bạn." Hải Nhạc thật sự rất vui.
Cô vui vẻ, nhưng cũnng có người không vui, nếu để cho Hải Hoan vào ở cái nhà này, về sau hai chị em các cô sẽ thường thường ngấy cùng một chỗ, làm sao còn có thời giờ riêng cho hắn và cô cùng một chỗ chứ? Hơn nữa, hắn cũng không muốn việc hắn và Hải Nhạc làm khi thân mật bị Hải Hoan nhìn được, không được, tuyệt đối không được!
Hừ, muốn đưa chị đến, ý đồ thoát khỏi hắn? Không có cửa đâu!
Khi biết được mẹ Hải Nhạc muốn đòi quyền giám hộ Hải Hoan về, ha ha, làm cho bà ta không lấy về là được!
Quả thực, khi mẹ Hải Nhạc thương lượng cùng ba Hải Nhạc thì ba Hải Nhạc quả nhiên không đồng ý, thế nào cũng phải khiến mẹ Hải Nhạc lấy hai trăm ngàn cho hắn, nếu không, đừng hòng có được quyền giám hộ Hải Hoan, mẹ Hải Nhạc tức muốn chết, nhưng mà, bà không thể bảo Tạ Trường Viên đưa ra hai trăm ngàn, nếu để pháp luật can thiệp, làm cho ba Hải Nhạc cố ý lộ chuyện cho giới truyền thông, lại sợ có ảnh hưởng đối với An Thác và Tạ Trường Viên, mẹ Hải Nhạc lâm vào thế khó xử.
Mà Hải Nhạc vẫn cứ trông ngóng có thể trải qua sinh nhật mười sáu tuổi cùng với chị, thật không ngờ mẹ muốn đòi quyền giám hộ của chị về cũng khó như vậy, trong lòng cô sốt ruột, nhưng mà, có lòng không đủ lực, cô không có cách nào giúp được!
Mắt thấy sinh nhật càng ngày càng tới gần, nhưng chuyện chị có thể ở lại Tạ gia vẫn không thấy bóng dáng, Hải Nhạc vẫn luôn buồn bực trong lòng.
Mà lễ phục đặt may trước đây, đã được đưa đến Tạ gia, Tạ Trường Viên vốn muốn làm một bữa tiệc hoành tráng, mẹ Hải Nhạc lại ngăn cản, bản thân Hải Nhạc cũng nói không cần phô trương như vậy, như Nhã Nghiên lần trước là được rồi, mời một vài bạn bè thân thân và cậu học là đủ rồi.
"ba, cho con mượn chiếc du thuyền của ba đi, tiệc sinh nhật Hải Nhạc cứ giao cho con luôn đi." Tạ Thư Dật vẫn luôn đứng bên cạnh không phát biểu ý kiến đột nhiên mở miệng nói.
"Ý của con là, con muốn tổ chức sinh nhật cho Hả Nhạc trên du thuyền à?" Tạ Trường Viên hỏi.
"Đúng vậy." Tạ Thư Dật gật gật đầu, "Bọn con sẽ mời nhiều bạn bè và bạn học, ngẫm lại, du thuyền của ba vừa đủ dùng, làm tiệc sinh nhật trên đó, không còn gì tốt hơn."
"Hiếm khi con suy nghĩ chu đáo như vậy, được rồi, du thuyền sẽ cho con mượn, con đi sắp xếp thật kỹ, cốt là muốn cho Hải Nhạc trải qua một cái sinh nhật mười sáu tuổi khó quên, sinh nhật này cả đời chỉ có một lần, đại diện cho nó chính thức lớn lên trưởng thành." Tạ Trường Viên khẳng khái nói.
"Con sẽ." Tạ Thư Dật nói.
"Chỉ có điều, hình như ba mẹ tham gia thì không hay lắm, mấy người trẻ tuổi các con cùng nhau chúc mừng sinh nhật cho em nó đi, ba với dì con thì làm sinh nhật cho nó trước một ngày thôi." Tạ ba ba nói.
"ba, có thể mời chị của con không? Sinh nhật của con, cũng là sinh nhật của chỉ, có thể mời chị ấy tới cùng không ạ?" Hải Nhạc nhẹ nhàng hỏi.
"Cục cưng yêu quý, tùy con, chỉ cần con thích là được." Tạ ba ba nói.
"Nga, vậy tối nay để con mời chị ấy lại đây luôn đi." Tạ Hải Nhạc nói.
"Không được! Cô ta không thể đi du thuyền, em muốn mời cô ấy tới cùng, cứ mời vào ngày ba dì tổ chức cho em đi." Tạ Thư Dật nói.
"Tại sao không được? Tại sao không được?" Tạ Hải Nhạc cong miệng lên.
"Anh nói không được thì không được, ở trong mắt anh, chỉ có em mới là..." Tạ Thư Dật dừng lại một chút nói, "Chỉ có em mới là em gái của anh, cô ta không phải, anh không cần muốn ngày hôm đó cô ta xuất hiện trên thuyền, ngày đó em mới là nhân vật chính! Anh không cần hai nhân vật chính!" Hải Nhạc tức giận trừng mắt liếc hắn một cái, khẩn cầu nhìn Tạ ba ba: "ba, ba nói xem?"
Tạ Trường Viên liếc nhìn con trai một cái, quyết định trốn khỏi vấn đề này: "Con thương lượng với anh con đi, đây là chuyện mấy người trẻ tuổi các con, ba giao toàn quyền cho anh con quyết định."
"Mẹ!" Hải Nhạc nhìn về phía mẹ.
Mẹ Hải Nhạc suy nghĩ sâu xa nhìn Tạ Thư Dật một cái, bà cũng không ngờ Tạ Thư Dật có cảm tình đối với Hải Nhạc sâu như vậy, lại có thể nói Hải Nhạc mới là em gái của nó, mà Hải Hoan không phải! Ai, phỏng chừng đây cũng là Hải Nhạc có phúc đi, đáng tiếc Hải Hoan không có phúc khí này a! "Hải Nhạc, bằng không, con cứ nghe lời anh hai a, Hải Hoan, chúng ta có thể mời nó cùng dự với con trước một ngày, đến ngày hôm sau con lại cùng anh hai còn các cậu con nữa rời bến tổ chức một cái sinh nhật mười sáu tuổi suốt đời khó quên." Mẹ Hải Nhạc nói.
"Mẹ, sao mẹ cũng có thể nói như vậy chứ?" Hải Nhạc tức đến nỗi muốn dậm chân.
"Con gái ngoan, anh con là đang thương con mà, con phải cảm tạ anh con mới đúng đó." Mẹ Hải Nhạc nói.
Bà không thể cưỡng cầu Tạ Thư Dật yêu thương hai đứa con gái của bà, hắn có thể đối xử tốt với Hải Nhạc, đã xem như là nhượng bộ lớn nhất của Tạ Thư Dật rồi, cũng nhờ Hải Nhạc đứa nhỏ này không chịu thua kém, có thể làm cho mỗi người bên cạnh nó đều có thể thích nó, bà vẫn sợ Thư Dật sẽ khi dễ Hải Nhạc, dù sao ngày đầu tiên bà và Hải Nhạc đến Tạ gia, hắn đối với bà và Hải Nhạc thể hiện ra địch ý mãnh liệt, mà Hải Nhạc lại có thể hóa giải địch ý trong lòng hắn, đây là chuyện tốt, cho nên, cho dù hắn nói đêm đó chỉ cho Hải Nhạc sinh nhật, bà cũng không cảm thấy có gì không ổn, bà cảm thấy đây là Hải Nhạc nên được.
Hải Nhạc giận dỗi ngồi trên sô pha.
"Đây là không công bằng với chị a." Cô nói.
Tạ Thư Dật liếc cô một cái, nói: "Nếu em không có tình cờ gặp chị em, không phải em vẫn làm sinh nhật một tớ sao?"
"Nhưng mà em đụng phải chị a." Hải Nhạc cho hắn một cái liếc mắt xem thường, bây giờ, cô có vẻ có can đảm tranh cãi với hắn rồi, cô có thể cảm nhận được, bây giờ hắn đối xử với cô đúng là không giống như trước kia, hắn bây giờ, có vẻ có thể dung túng nhẫn nhịn cô nhiều hơn rồi.
← Ch. 048 | Ch. 050 → |