Nhục nhã năm ấy!
← Ch.06 | Ch.08 → |
A Ben ủy khuất xoa đầu, làm ra bộ dạng thật tội nghiệp, nhìn Lãnh Quân Dục, nói: "Vừa mới điều tra ra, Thiển yêu kia không phải dạng phụ nữ bình thường, mà chính là mẹ của đứa nhỏ kia. Trong buổi đấu giá, chính hai người kia trước đó đã đặt ra mưu kế."
Lãnh Quân Dục nghe vậy, chân mày đột nhiên nhíu lại, hoàn toàn không ngờ rằng năm năm sau, bản thân lại dính kế của một người phụ nữ khác, tức giận đến mức vỗ vào đầu a Ben thật mạnh "Tư liệu của người phụ nữ này hoàn toàn không có gì sao?"
"Điện hạ, một chút cũng không có, giống như người phụ nữ này không hề tồn tại, cho nên, cho nên...."
Lời nói của a Ben còn chưa dứt, Lãnh Quân Dục không một chút tế nhị đánh gãy lời nói của hắn "Huy động khoa tình báo nước Anh cho tôi, nhất định phải tra cho ra người phụ nữ này là ai, tôi nhớ năm năm trước hình như cũng không có điều tra ra về "người kia". A Ben, đi nói cho đám phế vật chết tiệt kia, lần này điều tra không ra, tôi liền sang bằng chỗ ấy"
Tối hôm nay, Lãnh Quân Dục hoàn toàn mất bình tĩnh, a Ben thấy trên người toàn mồ hôi lạnh. Đây là lần thứ hai nhìn thấy điện hạ như thế.
Lần đầu tiên là một đêm năm năm trước, điện hạ bị người ta hạ thuốc, hơn nữa còn bị sàm sỡ, mà không, là người bị người ta cưỡng bức!!! Người phụ nữ kia đúng là phạm phải sai lầm lớn rồi....
Nhưng từ sự kiện tối hôm đó cho tới nay, điều tra tới giờ đã năm năm, một chút manh mối về người phụ nữ kia cũng chẳng có. Bởi vì không có đầy đủ chứng cớ chính xác, thông tin của người phụ nữ kia cũng trong trạng thái mơ hồ không rõ ràng.
Lãnh Quân Dục nhìn thấy a Ben thất thần liền đập mạnh xuống bàn "A Ben, có phải cậu muốn chết phải không?"
"A.... tôi Không muốn chết đâu! Hôm qua, tôi có liên lạc với cục tình báo nước Anh, họ nói sẽ lập tức moi ra được thực hư chuyện của người phụ nữ năm năm trước. Chuyện Thiển yêu tối nay, tôi cũng sẽ lập tức chuyển cho khoa tình báo!" a Ben siêu cấp đáng thương nhìn chằm chằm Lãnh Quân Dục.
Nhưng hắn vẫn trưng ra bản mặt nghiêm nghị, cặp mắt lam sâu hút lạnh như băng, người nào không sợ chết cứ nhìn thẳng vào, tuyệt nhiên sẽ biết được như thế nào là lạnh đến mức toàn thân rét run!
A Ben đứng tại chỗ, chậm rãi nuốt nước miếng, sợ hãi nhìn hắn. Mãi cho đến khi hắn vẫy tay, cậu mới thở phào nhẹ nhõm, lập tức biến mất khỏi nơi giống nhà băng này.
Lãnh Quân Dục cầm lấy ly rượu, thứ chất lỏng màu hổ phách trong ly bập bềnh, nụ cười kiên quyết hiện lên. Năm năm, cho dù người phụ nữ này có trốn sâu dưới ba tất đất (Nguyên văn là:" rốt cuộc có trồi lên như thủy điện cao ba thước". Nhưng mà mình thấy không hay nên sửa lại... !!!), hắn cũng phải đào lên mà tìm cho ra.
Nghĩ đến đấy, hắn lôi ra chiếc di động màu đen kiểu mới, trượt màn hình. Nhìn tấm lưng tuyệt đẹp kia, còn có dáng người thanh mảnh thư thái ấy, nhưng bởi vì tóc dài đã che hết mặt nên hắn chỉ có thể nhìn thấy được thế này.
Nếu không phải vì kiệt tác của người nào đó muốn kiểm tra kết quả, trang bị trên trần nhà một máy ghi hình, thì cũng không trùng hợp chụp được bóng lưng của cô.
Nếu vĩnh viễn hắn cũng không tra được người phụ nữ này từ đâu rơi xuống, nhục nhã kia cũng chỉ có thể nuốt vào!
← Ch. 06 | Ch. 08 → |