Thế Giới Này Quá Nguy Hiểm 16
← Ch.304 | Ch.306 → |
Tiểu huyệt co chặt âm lấy côn thịt bên trong cố gắng nuốt chửng, Hạ Mặc Phỉ bị kẹp đến 𝓇*υ*ռ rẩ*ⓨ, hắn túm láy eo cô, miệng gầm nhẹ. Chậm rãi rút côn thịt ra ngoài.
Huyên Huyên đang thỏa mãn hưởng thụ k*♓*o*á*𝒾 𝖈*ả*𝖒, bỗng nhiên bị rít ra. Khiến bên trong lỗ nhỏ trống vắng. Cô định lên tiếng, thì hắn xoay người cô lại.
Đặt một nữa thân ⓜ.ề.〽️ Ⓜ️ạ.ℹ️ của Huyên Huyên 👢_ê_n 🌀𝐢ườⓝ_🌀. Còn thân dưới hững hơ mở rộng ra khiêu khích. Hạ Mặc Phỉ gạch hai chân cô lên vai hắn, khom người xuống cầm côn thịt một lần đẩy đẩy sâu vào bên trong.
" Ót --:"
Côn thịt to lớn, hoàn toàn lút cán. Âm thanh ԁâ●𝖒 mĩ vang lên. Lâm Y Y nằm sau rèm nghe thấy tiếng động lạ, liền mở mắt lắng tai nghe.
" Ưm --" Cô thịt vừa đỉnh vào, Huyên Huyên liền phát ra tiếng rên.
" Huyên Huyên, tại sao nơi này lại không có lông? Em cạo đi sao:" Hạ Mặc Phỉ không vội di chuyển côn thịt, mà nhịn không được lên tiếng hỏi.
Huyên Huyên đỏ mặt lắc đầu liên tục:" Không có cạo, mà lớn lên liền như vậy.. Mặc Phỉ.. anh nhìn kĩ đi.. có vài sợi mà.. :"
Lâm Y Y bụm chặt miệng, như không tin vào tai của chính mình nghe thấy. Hai người họ, trong hoàn cảnh này mà ⓛà●m ⓣìռ●♓ được? Không phải anh Mặc Phỉ không thích nữ nhân khô khan kia sao?
Sao bây giờ lại xảy ra chuyện này. Lâm Y Y căm tức nhìn như muốn xuyên qua tấm rèm. Cô ta ghi tất cả ghen tị tức lên đầu của Huyên Huyên. Hàm răng nghiến chặt, nhịn cảm xúc muốn 𝐠ℹ️ế●✞ người xuống.
" Không thấy sợi nào.. :" Hạ Mặc Phỉ ngây ngô đáp lại, thực sự hắn không thấy sợi lông nào nha.
Hạ Mặc Phỉ táy máy, hắn vươn tay sờ lên hoa đế của Huyên Huyên, xoa xoa nhẹ niết lên vài cái.
" Ưm - ": Huyên Huyên nẩy hông lên, 𝐤ẹ.𝐩 𝖈.𝐡ặ.т côn thịt bên trong. Miệng nhỏ rên lên một cái.
Hạ Mặc Phỉ ghì chặt hai đùi của cô, hông và Ⓜ️●ô●𝖓●🌀 bắt đầu đ.â.〽️ thọc mạnh mẽ vào bên trong tiểu huyệt.
Huyên Huyên bị hắn tấn công bất ngờ, quy đầu to lớn vừa 𝖓ó_ⓝ_ⓖ 𝖇ỏ𝖓_𝖌 tiến sâu làm loạn từng thớ thịt bên trong. Tiểu huyệt co rút 𝖒_ú_🌴 đến côn thịt tới khẩn trương.
Hạ Mặc Phỉ nâng Ⓜ️.ôռ.g Huyên Huyên lên, giúp côn thịt xỏ sâu hơn. Hắn cúi đầu xuống úp mặt lên п𝐠*ự*𝐜 cô, 𝖑*𝖎*ế*〽️ Ⓜ️*ú*т gặm tới mức hai vú Huyên Huyên đau trướng, dịch sữa tiết ra mỗi lúc một nhiều.
" Ha a... Anh... Mặc Phỉ... đứng 👢-ℹ️ế-𝐦... sẽ phun sữa... a... trướng.... . đừng a... ưm.. :"
Hô hấp hai người trở nên cuồng loạn, hắn thúc đẩy đ-â-𝐦 thọc điên cuồng thêm vài trăm lần, miệng hút hút sữa tới no căng.
" Bạch -- Bạch -- Ọt ~~ "
" Mạnh nữa... thoải mái.. ân.. ân... thật đầy... ân.. ưmm.. :"
" Huyên Huyên... em thật 𝐝â·ɱ đ·ã·𝓃·🌀.... miệng dưới thật hư hỏng.... 𝖑-ℹ️-ế-m... 𝐤ẹ*🅿️ ↪️ⓗặ*†.. vắt cạn... anh.. muốn bắn...
Côn thịt nó*n*🌀 𝒷*ỏ*ⓝ*🌀 như sắt nung, bị tiểu huyệt tham lam 🎋·ẹ·𝐩 𝖈·𝖍·ặ·✝️ không buông. Như muốn hút tất cả những gì hắn có vào bên trong.
Đằng sau rèm Lâm Y Y dùng hai tay ôm chặt lây tai của mình. Hai mắt căng trừng ra, nhìn chằm chằm xuyên qua cái rèm kia.
Hạ Mặc Phỉ thúc đâ●𝖒 thọc cắm vài tiểu huyệt thêm vài chục cái. Khi hai 𝖙𝖍·â·𝓃 𝐭𝒽·ể dính sát lại với nhau, khoải cảm dâng lên từng đợt, tiểu 𝖗υ.п 𝐫ẩ.🍸 lên hoa đế phun 𝖉-â-m dịch ấm nóng lên quy đầu.
Lúc này Hạ Mặc Phỉ 𝖇ấ-𝐮 🌜-ⓗ-ặ-🌴 lấy ɱ·ô·n·ɢ cong vểnh của Huyên Huyên. Thúc côn thịt vào sâu. Bắn 𝖙ïn·♓ 𝒹·ị·c·𝖍 ấm nóng hòa lẫn với 🅓-â-𝐦 dịch, hai người cùng nhau 👢ê·n đỉп·𝖍.
" Ưm.. tới... tơi.. nóng quá.. :"
" Huyên Huyên... làm vợ anh nhé... ưm.. hừ "
← Ch. 304 | Ch. 306 → |