Thú Nhân: Thật Nhiều Giống Đực (3P + Cao H)
← Ch.141 | Ch.143 → |
Trác A Thiên vẫn chú tâm 👢ıế·〽️ 𝖒.ú.𝖙 triệt để cúc huyệt, Trác Tư Siêu cật lực hì hục đâ*Ⓜ️ thọc tiểu huyệt khít rịt, tạo thành âm thanh ◗●â●〽️ mĩ tới đỏ mặt.
" Xì sụp.... bạch... bạch.."
Trác Tư Siêu ♓*uⓝ*𝐠 𝒽ă*𝐧*ɢ mà đ*â*Ⓜ️ thọc vào 𝖗ú_🌴 r_@, mỗi lần đều đem côn thịt và hai viên bi to mãnh liệt va chạm, phát ra một chất dịch trắng sền sệt.
Ngay lúc này Trác A Thiên không chịu thua kém, hắn cầm vững côn thịt thô to ấn quy đầu vào trung tâm cúc huyệt. Môi mím chặt, hít sâu một hơi mạnh bạo đẩy vào bên trong cúc huyệt.
"A, a.... a.. đau quá... rách mất... quá sâu, nhẹ một chút... :" Đôi mắt cô nửa khép nửa mở, bị côn thịt tàn nhẫn đâ.𝐦 𝐯à.ο cúc huyệt.
Khiến cô tỉnh hẳn trong cơn κ♓●ⓞá●❗ ⓒả●〽️, Huyên Huyên không dám nhìn xuống dưới thân. Hai lỗ nhỏ đều bị cắm tới căng ra, như sắp hỏng tới nơi...
Huyên Huyên há miệng lớn, khóc thút thít thành tiếng. Lúc này cô rất muốn đạp ngã hai tên cầm thú này. Quá tàn nhẫn rồi.
" Huyên Huyên, nàng cố chịu một chút, sẽ rất nhanh thoải mái thôi.. ưmm.. cúc huyệt nàng, kẹp muốn gãy ta.... .
Trác A Thiên trấn an cô, ngón tay hắn niết xoa nhẹ lên hoa đế giúp cô giảm bớt cơn đau. Tay kia ngắt núm vú tới sưng đỏ.
Khắn người Huyên Huyên đều lưu lại dấu vết đỏ hồng, do ⓗ*⭕*ⓐ*n á*❗ quá độ gây ra. Cô cắn chặt răng, từ từ quen dần với hai côn thịt thô to đang cắm trong cơ thể mình.
Trác A Thiên lẫn Trác Tư Siêu cảm nhận được Huyên Huyên quen dần với hai côn thịt. Họ bắt đầu nhấp hông nhẹ nhàng theo nhịp.
Hai côn thịt thay phiên chèn ép lẫn nhau, chỉ cách một bức tường thịt mỏng. Cúc huyệt lẫn tiểu huyệt của Huyên Huyên căng ra hết cỡ, ԁâ.ɱ dịch chảy loạn xuống đù non.
" Nàng có ⓢướп·🌀 không? Có muốn nhiều hơn?"
Trác Tư Siêu thổi hơi nóng bên tai cô, đầu lưỡi linh hoạt 👢-ℹ️ế-𝐦 láp từng mảnh nhỏ da thịt Huyên Huyên. Hắn cắ·ռ ⓝ·ⓗ·ẹ vào vành tai trắng hồng của cô.
Tay hắn cũng không nghĩ ngơi, nhẹ nhàng xoa bóp hai vú đang rĩ sữa, hắn muốn đem Huyên Huyên chìm sâu vào tình dục mãnh liệt Không thể rứt ra được.
" Ân.... . thoải mái, .... sư-ớ-ռ-ⓖ, nhưng không cần, quá sâu. A a, nhẹ chút.. rách mất.. sẽ rách...."
Huyên Huyên trở nên mụ mị, trong lúc nhất thời ngây ngốc, rên rĩ trả lời câu hỏi của Trác Tư Siêu.
Hai côn thịt 𝐧-ó-𝐧-🌀 ⓑ-ỏ-n-🌀 mạnh bạo dập liên hồi, vào sâu bên trong hai lỗ của cô. Từng chút từng chút một thay phiên nhau va chạm thật mạnh.
Thật sâu vào từng vách thịt non, 𝖐♓0á*1 𝖈ả*𝖒 cứ ập tới, phảng phất như không bao giờ là đủ. Tiểu huyệt lẫn cúc huyệt co thắt lại, quấn chặt hút chặt hai côn thịt bên trong.
" Huyên Huyên, nàng thả lỏng một chút, đừng ⓚ.ẹ.p 🌜𝖍ặ.ⓣ như vậy.... . bọn ta giữa không được.... sẽ bắn ra... mất... ưm.
Hai tên nam nhân rên hừ hừ, đồng thanh hét lên. Côn thịt bị 𝐦ú_ⓣ, hút chặt như muốn gãy, 𝖐_♓_0_á_ℹ️ ⓒ_ả_ɱ từ từ dâng lên, hà người họ muốn giữa cũng không nổi..
" Không.... ta không có 🎋ẹ.ⓟ 🌜.𝖍.ặ.†.... . đều do hai người... a.... ưm.... a.........
" Đối tư thế khác."
Trác A Thiên nói với Trác Tư Siêu đang cuồng nhiệt đ_â_ⓜ thọc, hắn bế Huyên Huyên lên, tay banh rộng chân cô vắt lên vai Trác Tư Siêu.
Lúc này cả ba người đều có thể nhìn thấy nơi tư mật, đang ℊı●🅰️●𝑜 ⓗο●ⓐ●n. Ướt Nhiễm 𝐝â-〽️ dịch.
Hai người cố gắng giữ tư thế này, đ.â.m thọc mạnh bạo vào tiểu huyệt lẫn cúc huyệt. Tốc độ nhanh tới kinh người, lực ma sát tăng cao, khiến hai lỗ nóng tới bỏng rát.
" A... a.... ta muốn bắn..
Huyên Huyên.. cho nàng... tất cả đều cho nàng....
Hai nam nhân rống lên, đ·â·ɱ thọc thêm vài chục lần. Hai côn thịt trướng lên gấp hai lần, bắn ồ ạt 𝐭*ℹ️𝐧*𝖍 𝐝*ị𝐜*𝒽 vào cúc huyệt lẫn tiểu huyệt của Huyên Huyên.
Lúc này họ ngã xuống đất, nằm chồng lên nhau thở phì phò.
Lúc này Trác Dư Nhiên do ngủ dậy Không thấy Huyên Huyên đâu, hắn tức khắc đi tìm.
Không ngờ chưa tới nơi liền thấy cảnh Đại ca và nhị ca 𝒽⛎.п.𝐠 ⓗ.ă.𝖓.𝐠 chơi Huyên Huyên. Trác Dư Nhiên cắn chặt môi, tay gạt nước mắt bỏ chạy về nhà.
← Ch. 141 | Ch. 143 → |