Tránh Ra! Tôi Ngại Bẩn
← Ch.105 | Ch.107 → |
Nanny trở lại không thấy Y Thiên Vũ, liền đi tìm. Dù sao mới trở về nước không lâu, cô muốn vun đắp tình cảm cho tới lúc kết ♓ô*п*.
Nanny đi tìm từng phòng một.
Lúc này Huyênh Huyên đang trong toilet, để mặc kệ Y Thiên Vũ đùa bỡn 𝐭·𝐡â·ⓝ †·ⓗ·ể mình.
Huyên Huyên chống tay lên bồn rửa mặt, tiểu huyệt vẫn cắn 𝖒.ú.🌴 côn thịt giả. Tiết đầy dâ.Ⓜ️ dịch nhiễu xuống sàn nhà bóng loáng....
Eo và Ⓜ️-ô-𝖓-🌀 không ngừng quằn quại vặn liên hồi. Hai vú căng trướng, tiết ra sữa. Nhưng trứng rung vẫn điên cuồng mát xa rung rung hai núm vú.
Dây thần kinh của Huyên Huyên tê liệt, miệng 𝐭●ⓗ●ở 𝒹●ố●🌜 ra. Toàn thân 𝐤_𝐡0á_ⓘ 🌜_ả_Ⓜ️ chiếm lấy, mồ hôi tuôn ra dính sát lên vết roi đánh trên lưng.
Cảm giác sung ⓢ.ư.ớռ.🌀 lẫn đau nhức này, hành hạ cô sống dở 𝒸𝒽ế·𝐭 dở. Y Thiên Vũ híp mắt cười, hắn chỉnh 𝒸♓●ế đ●ộ rung max.
Toàn thân Huyên Huyên ngã xuống sàn co giật từng cơn. Hình ảnh này, nhìn cô rất giống người bị sốc thuốc phiện.
" Á... Anh.. Trai.. Xin anh đừng... Em 𝖈h●ế●ⓣ mất.. Em.. Chịu không nổi... Ưm.... .
" Muốn sao? Vậy bò ra đây, xoa xoa cái này cho thật tốt...
Y Thiên Vũ kéo khóa quần ra, côn thịt to lớn bật ra ngoài, hắn cầm chỉa trước mặt Huyên Huyên.
Huyên Huyên mơ mồ nhìn côn thịt cao ngạo, cô chống thân dậy. Bò lại gần Y Thiên Vũ, hai tay run run cầm lấy côn thịt nóng hổi.
Cánh môi hồng mấp mấp, ngậm chặt côn thịt. Lưỡi nhỏ quấn 〽️-ú-t từ đỉnh quy đầu cho tới khắp thân côn thịt.
Y Thiên Vũ gồng người, hắn nhìn cảnh tượng 𝐝â.〽️ đã𝓃.g này, miệng lưỡi không ngừng quấn ɱ●ú●𝐭.
𝒟ụ*ⓒ ⓥ*ọn*𝖌 mạnh mẽ dâng trào, hắn nhịn không được rút côn thịt ra khỏi miệng, thiếu chút nữa đã bắn.
Y Thiên Vũ lẫn Huyên Huyên không hề biết rằng trong toilet này, được ngăn cách bởi gương 1 chiều. Còn đằng sau chiếc gương kia.
Nanny trừng mắt, miệng há lớn hai tay bịt chặt miệng. Nhìn hình ảnh người em gái ruột kia, đang ngậm ⓛ*❗*ế*𝖒 ɱú.🌴 côn thịt của Y Thiên Vũ.
Y Thiên Vũ cắn chặt môi, hắn cởi cái quần lót có gắn côn thịt giả kia ra. Vừa r·ú·ⓣ r·a ◗·â·𝖒 dịch đã bắn ra ngoài...
Huyên Huyên nâng ɱô𝓃·ɢ cao vểnh lên, Ⓜ️●ô●𝓃●ℊ tròn không ngừng co rút ռ𝐡.ấ.𝓅 𝐧♓.ô mời mọc.
Côn thịt to trướng nổi gân xanh lên, hai tay Y Thiên Vũ cố định lại cặp ⓜô_ռ_ɢ.
Sau đó hắn đem côn thịt đặt giữa miệng tiểu huyệt ngứa ngáy của Huyên Huyên, tách ra tiểu huyệt liền 𝐦ú·🌴 l1ế·𝖒 côn thịt không ngừng.
"Ha... ưmmmm anh trai! Cắmmmmm.... Chơi em... đi.. Ngứa..
Huyên Huyên nhịn không mà 𝖗ê-𝐧 ⓡ-ỉ. Hai tay tự đùa bỡn vú căng trướng của mình. Cúc huyệt vẫn bị chuỗi hạt kia lẫn côn thịt ép tới bến, chỉ cách nhau một lớp tường thịt mỏng.
Y Thiên Vũ cong lưng, đè lên tấm lưng trần của Huyên Huyên hì hục đâ-𝐦 thọc côn thịt.
Tay kia hắn từ từ rút chuỗi hại 10cm ở cúc huyệt ra, rồi lại mạnh mẽ đ.â.ⓜ xuống mỗi lúc càng sâu.
← Ch. 105 | Ch. 107 → |