Cậu Chủ! Không Muốn Ăn Đòn Thì Nằm Yên (Hơi H+Bão 10)
← Ch.078 | Ch.080 → |
Huyên Huyên cười cười:" Cậu chủ, cậu khó chịu ở chỗ nào? Cậu không sợ tôi ăn sạch cậu sao?
Trên mặt hắn nóng lên, nhỏ giọng phản bác:" Hừmm! Còn chưa biết ai ăn ai đâu?
Huyên Huyên cười nham hiểm, không báo trước liền luồn tay vào quần Lam Mạc. Tay nắm chặt lấy côn thịt sớm đã căng trướng, nóng hổi.
Đầu ngón tay ấn ấn lên quy đầu, sau đó vuốt liên tục. Huyên Huyên vuốt liên hồi, Lam Mạc đã rên ra một tiếng 𝐱_𝐮ấ_✞ т𝒾_ⓝ_♓ dinh đầy tay Huyên Huyên.
Cô rút tay ra, đã sớm dính đầy ⓣ·ℹ️·n·♓ ◗ị↪️·♓. Đưa lên trước miệng Lam Mạc, ra lệnh.
" Hự*** "
" Tự mình l.𝐢.ế.𝐦 sạch sẽ đi: " Tay Huyên Huyên đưa tới gần hơn, tiếp tục nói:" 𝐋●i●ế●Ⓜ️ cho sạch sẽ vào "
Lam Mạc ủy khuất, gương mặt hồng hồng ngoan ngoãn cúi đầu xuống. Vươn đầu lưỡi ra 👢_1ế_ɱ †*𝐢*n*ⓗ 🅓*ị*↪️*♓ dính trên tay Huyên Huyên.
Lúc này Huyên Huyên cảm giác, mình giống như đang huấn luyện thú cưng. Chiếc lưỡi nham nhám ⅼ*ⓘ*ế*𝐦 trên khớp ngón tay tới tê dại.
Lam Mạc nhanh chóng l*𝐢ế*ɱ hết ✝️_❗_𝐧_𝐡 𝒹ị𝐜_𝐡 tanh tưởi vào trong miệng, hắn không nuốt mà trực tiếp dán môi mình vào môi của Huyên Huyên.
Chiếc lưỡi đảo ✞-ï𝐧-h ⓓị𝐜-𝒽 sang miệng của cô, hai người nuốt hết mớ ✝️*ℹ️*ռ*h ԁ*ị*ⓒ*ⓗ trong miệng. Môi lưỡi điên cuồng giao nhau, nước bọt tiết ra nhiễm đầy mặt.
Huyên Huyên liếc mắt thấy trên đầu ngón tay còn dính một chút †●𝒾п●𝐡 🅓●ị●𝐜●𝒽, cô liền nhét vào miệng hắn.
" Tiếp tục 🦵_ℹ️ế_𝐦 đi "
Lam Mạc xấu hổ, hắn như thể đổi tính nết, ngoan như cún bắt đầu 𝐥ıế-𝖒 ⓜ-ú-† 𝖓-🌀-ó-ⓝ 𝐭-𝐚-🍸 của Huyên Huyên. Hắn 👢𝖎·ế·ɱ tới mức lưỡi quấn chặt lấy ngón tay cô.
Huyên Huyên nhíu mày 𝖙♓*ở ԁ*ố*🌜 ra, tay kia xoa xoa côn thịt đang trướng tới cực đại.
" Ưm... Ha.... ưm.. Ư.... Cậu chủ, ngoan lắm... ℒ-ıế-ⓜ nữa đi.
Lam Mạc mở to mắt trừng Huyên Huyên, hắn bất mãn lên tiếng: " Chị! Gọi tôi là anh.... Không thì A Mạc ***
" Được! được A Mạc.. Anh giỏi lắm... 𝐋❗*ế*〽️ thật ngoan.
Huyên Huyên vừa xoa côn thịt hắn, miệng không ngừng 𝖙*𝒽*ở ◗ố*𝒸 ra...
Lam Mạc khó chịu, hắn muốn nhiều hơn nữa, phải nhiều hơn nưa. Hông và 𝐦ô*n*ⓖ không tự giác mà đẩy từng nhịp ở lòng bàn tay Huyên Huyên.
" Chị ơi... Anh muốn... Muốn.... Chị cho anh đi.... :" Lam Mạc rên rĩ, т♓·ở ♓ổ·𝐧 ♓ể·п, hắn không thể nào chịu đựng nổi nữa.
Bất chợt Huyên Huyên bóp mạnh côn thịt, vuốt ngược lên trên, gia tốc lực nhanh hơn.
" A... Ưmm... Đừng nhanh như vậy... Không xong rồi... :" Lam Mạc bị 𝖐ⓗ.ⓞá.ℹ️ c.ả.〽️ đánh tới, hắn không kiềm chế được mà la lên.
" A Mạc ~~ Không được.. Anh còn chưa đủ 18 tuổi.... :' "Huyên Huyên thành thật nói, đúng là cô không nỡ vắt cạn tiểu thịt tươi này,
Lại còn rất sợ mang trên lưng tội danh, giao cấu với trẻ vị thành niên.
" Chị.... Anh sẽ không nói cho ai biết.... Chị, ăn anh đi... :" Lam Mạc dùng bộ mặt tội nghiệp nhất, nhìn Huyên Huyên.
Bộ mặt hắn non nớt, nhiễm đầy tình dục. Cô nhìn không thể nào cầm lòng được.
← Ch. 078 | Ch. 080 → |