← Ch.24 | Ch.26 → |
5p sau:
-Trời sao ông già rồi mà dai sức thế mãi mới thoát -Nam
-Nãy mém nữa ăn chổi rồi-Khánh
-Ông ấy khỏe thiệt vác cây chổi mà chạy kinh thế-Khôi
-Ông ấy tập thể dục mỗi ngày đấy, đừng có đùa-Nó
-Nè ăn đi còn mau sơn về vẽ nữa -Thiên
-Ờ
-Moàm moàm mà lại Graffiti à moàm...-Nam
-Ukm chắc vậy-Thiên
-Viết chữ gì. -Khôi
-NEW BOY! Nhớ lấy trong .....
-Sao lại là NEW BOY
-Đại đi mọi người không quan trọng đâu lẹ còn đi thác -Nó
-Mà pọn anh pít viết Graffiti hả. -Nó
-Ukm
-Sơ sơ thui em
-OH thôi xong chưa đi lẹ coi. -Nó
-Xong
Tiến hành thực hiện nhiệm vụ, lúc quay trở lại thì ông đã đi đâu mất rồi may quá làm luôn. 4 chàng mở lọ sơn bắt đầu sịt vẽ còn nó đi lấy máy quay. Linh thì giúp 4 chàng vẽ. Nó lấy máy về cũng quay luôn cảnh họ vẽ. Màu sắc mạnh mẽ tuy bức tranh chưa hoàn thành nhưng trông rất đặc sắc. Băng cũng muốn học vẽ GRAffiti từ đây. Vẽ xong lọ sơn vẫn còn nên nó cũng lôi ra nghịch . Xịt Xịt hồi hết luôn lọ. nó lấy đi chọc Thiên. Thiên cũng trả thù nó hồi lại xịt trúng Nam Khôi Linh Khánh. Thế là họ ngồi xịt nhau luôn.
-Mấy cái đứa này ăn trộm chưa đủ sao mà giờ lại vẽ tè le lên tường thế này định tha rồi nhưng không tha nữa. -Ông hx
-Ôi chạy chạy -Khánh.
-Đứng lại, ông nhà có cây chôm chôm chúng mày vặt hết sạch rồi giờ ồng còn gì để ăn đã thế chúng mày còn vẽ nữa, phá cũng vừa thôi chứ, đứng lại cho ông ngay-Ông hx
-Chúng con xin lỗi ông
Lại chạy ông lại đuổi không kịp. Tất nhiên ông già rồi mà sao lại với sức trẻ dẻo dai. Tội nhất là Khánh phải vác cái máy quay chạy. Haha đúng khổ mà. 30p sau bọn nó lại vòng lại nhà ông hàng xóm thu điện thoại về và bàn nhau kế hoạch chuộc lỗi với ông. Giờ đã là 12h trưa pọn nó đói quá rồi mà lười không muốn nấu, nấu mì cũng không muốn nấu vì sáng giờ cứ chạy miết không còn sức nữa rồi nên đành mua bánh mì về gặm với món tráng miệng là chôm chôm. Nghỉ trưa. 2h chiều mọi ngượi lại băt taxi ra thác chơi. Quay ở thác thì vui rồi. Đặt máy quay ở nhiều nơi ở những vị trí góc quay đẹp xong, hehe làm gì ngoài việc chơi thỏa thích. Quậy phá tung nước dí nhau trích ra một cái đt để tự sướng rồi lại bứt hoa cài tè le trên người, chọc nhau là đủ kiểu. Lúc bứt hái hoa Linh phát hiện ra một cánh đồng cỏ gần chỗ thác pọn họ lại có địa điểm quay. Vì biết nghịch nước nên họ mang đồ đi theo để thay nên họ đi thay đồ rồi chạy sang bên đồng cỏ chơi. Sau một hồi bàn bạc họ quyết quay đoạn đứng hát tâm trạng ở đây. Đến 4h36 xong. Khánh chính thức tuyên bố đóng máy. Yeah yeah yeah. Họ hò reo vui sướng. Tuy mệt lắm nhưng vì không phải MV thật nên họ quay rất tự nhiên . Mọi cảnh quay được quay rất thật. Mọi tâm trạng của nhân vật trong MV đều đúng với sự thật bên ngoài. Linh yêu Khánh là không cãi và còn 3 chàng đều có tình cảm với Băng cũng là thật. Tuy họ vẫn chưa chắc chắn với tỉnh cảm của mình vì họ sợ đó chỉ là tình cảm của ae và cũng nghĩ chỉ là cảm xúc thoáng qua. Xong rồi giờ thu âm nữa là xong. Băng hóa trang sơ sơ cho 3 chàng rồi cùng đến một phòng thua âm để thu. Thu xong luôn mọi chuyên đã hoàn thành chỉ cần biên soạn và cắt ghép nhạc là xong. Chuyện còn lại giao cho Khánh, Khánh bảo vì chúng ta quay nhiều và quay tùy hứng nên cần nhiều thời gian để chỉnh sửa. Nên đành quyết định khi nào họ về nước làm rồi gửi đĩa cho nó sau tiện gửi quà luôn cho nó. Đến 6h pọn nó lại kéo sang ông hàng xóm chuộc lỗi rồi về nhà. Thế là mai họ phải đi rồi. Chị Linh kêu sáng mai họ phải về luôn để lên kịp chuyến bay về nước. Và để trả xe đúng hạn thuê nữa. Mai là chia tay rồi. Buồn ghê. Hehe 1 tuần không thể quên của nó sẽ ghi nhỡ mãi những giây phút này. Họ đã sắp xếp xong mọi đồ đạc lên xe mai chỉ cần đi. Nó chỉ mong sao thời gian trôi chậm lại. Nhưng đó cũng chỉ là ước thôi. Tối nay trôi nhanh lắm. Mới đó mà giờ đã 6h sáng rồi. Băng dậy sớm nhất nhà để đi nấu cho họ bữa cuối. Mọi người hiện giờ đã ăn xong và đang ngồi nói chuyện.
-Băng à em giữ gìn sức khỏe nha-Linh
-Dạ
-Bọn anh sẽ nhớ em lắm đó -Nam
-Em cũng vậy -Nó
-Bọn anh sẽ gọi cho em mỗi tuần luôn-Thiên
-Không. Mỗi tối luôn-Nam
-Khong được cúp máy nghe chưa -Khôi
-Vâng -nó
Nó không thể kiềm chề nữa nó ôm chầm lấy Linh khóc. Mọi người cũng dồn lại ôm nó và linh luôn. Giờ phút chia lia cũng đễn nó gạt nước mắt cười tươi
Để mọi người khỏi lo rồi tạm biệt. Mỗi người đều muốn níu kéo không muốn rời nhưng cuộc gặp mặt nào đều chả phải có sự chia tay. NÊn mỗi người đều muốn chia tay trong nụ cười. Thế là họ rời đi giờ chỉ còn nó. Ngồi thẩn thơ trên xích đu hồi niệm lại nhưng kí ức đẹp khi ở cùng họ.
← Ch. 24 | Ch. 26 → |