← Ch.154 | Ch.156 → |
Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Ngọt
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
"Lịch trình này kín quá rồi, còn tưởng sau khi đóng máy sẽ được nghỉ ngơi một thời gian."
Tiểu Ác: "Người khác cầu đóng phim còn không được, mà cô thì lại được ưu tiên chọn kịch bản. Nếu đổi lại là nữ chính, cô ấy nhất định sẽ không nói hai lời mà chớp lấy cơ hội tốt này."
Tiểu Ác nói xong thì lập tức nhìn thấy biểu cảm hứng thú và tà ác lộ ra trên mặt Nguyễn Tiểu Ly.
"Ngươi nói vậy ta mới đột nhiên phát hiện đã khá lâu rồi Nguyễn Mộ Mộ không xuất hiện trước mặt ta tìm cảm giác tồn tại, quả thật làm ta có chút không quen. Xem ra phải kiếm chút chuyện thôi."
Tiểu Ác trông thấy vẻ mặt và nghe được lời nói của Nguyễn Tiểu Ly thì ngay lập tức cảm thấy vô cùng phấn khích.
Tiểu Ác: "Ta ủng hộ cô."
Sáng sớm hôm sau, Nguyễn Tiểu Ly đến công ty. Lúc đứng trước cửa thang máy, cô nhận thấy có hai cái thang đang đi lên, nhưng cũng may còn có một cái vừa đến lầu 1. Vì thế, Nguyễn Tiểu Ly không chút do dự bước sang trái hai bước, ấn tay lên nút gọi thang.
Cửa thang máy vốn đang dần khép kín lại mở ra, Nguyễn Tiểu Ly bước thẳng vào trong.
Một lát sau, khi cửa thang máy mở ra thêm lần nữa, một dáng người xuất hiện trước mặt Nguyễn Tiểu Ly. Người này có phong thái vô cùng bức người, diện mạo cực kỳ xuất chúng, nếu để phụ nữ nhìn thấy thì không chừng họ sẽ bị kích thích đến thét chói tai. Hơn nữa, khi ánh mắt hắn nhìn đến Nguyễn Tiểu Ly còn làm cô cảm thấy đôi chút áp lực.
Tiểu Ác: "Đây là nam chính, không ngờ hai người lại chạm mặt nhau sớm như thế."
Nếu là người khác, nói không chừng Nguyễn Tiểu Ly sẽ nhìn thêm vài lần. Nhưng vừa nghe là nam chính, Nguyễn Tiểu Ly đã nhanh chóng thu hồi ánh mắt, nhìn thẳng về trước, lướt qua người Lệ Thâm Bạch bước ra thang máy.
Ngay lúc Nguyễn Tiểu Ly vượt qua bên người Lệ Thâm Bạch chuẩn bị rời đi, đột nhiên một giọng nói lười biếng và vô cùng cuốn hút cất lên ở phía sau.
"Này."
Nguyễn Tiểu Ly nghe thấy xưng hô không chút lễ phép này thì lập tức quay đầu nhìn Lệ Thâm Bạch, nhíu mày nói: "Tôi tên Nguyễn Tiểu Ly."
Nhưng Lệ Thâm Bạch tuyệt không hề để ý đến lời nói của Nguyễn Tiểu Ly, ánh mắt hắn vẫn nhìn thẳng vào cô, giọng nói có chút không vui.
"Cô có biết đây là thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc không?"
Nguyễn Tiểu Ly nghe thế thì ngước mắt đánh giá thang máy thật kỹ lưỡng một lượt. Quả thật thang máy này hơi khác với những cái mà cô đã từng dùng trước đây, hơn nữa bây giờ đang là thời gian đi làm cao điểm mà lại không có một ai dám bước chân vào thang máy này.
Nghĩ đến đây, biểu cảm trên mặt Nguyễn Tiểu Ly hơi thay đổi, ngữ điệu cũng mềm mỏng hơn so với vừa nãy: "Thành thật xin lỗi, số lần tôi đến công ty không nhiều lắm nên thật sự không biết đây là thang máy chuyên dụng."
Thái độ của Nguyễn Tiểu Ly rất đúng trọng tâm, không vì địa vị của Lệ Thâm Bạch mà nịnh bợ và cũng không chối bỏ lỗi lầm của bản thân, điều này làm tâm trạng của Lệ Thâm Bạch trở nên tốt hơn đôi chút.
Lệ Thâm Bạch cẩn thận nhìn kỹ Nguyễn Tiểu Ly, phát hiện khuôn mặt và vóc dáng của cô đều rất không tệ.
Bản thân Lệ Thâm Bạch vốn là tổng giám đốc của công ty quản lý nên vừa nhìn khuôn mặt và vóc dáng của Nguyễn Tiểu Ly, hắn liền biết thành tựu sau này của cô gái trước mặt tất sẽ không thấp, có khi còn trở thành một trong những con bài chủ lực của công ty.
Do đó, Lệ Thâm Bạch đã suy nghĩ một hồi lâu, sau đó đưa mắt nhìn Nguyễn Tiểu Ly một lần nữa: "Nếu đã biết rồi thì sau này đừng tái phạm."
Nguyễn Tiểu Ly nghe Lệ Thâm Bạch nói xong thì lập tức bĩu môi, xoay người đi đến chỗ của người đại diện.
Lệ Thâm Bạch trở lại văn phòng của mình, lại nghĩ về cuộc gặp vừa nãy với Nguyễn Tiểu Ly, sau đó ấn xuống điện thoại bên cạnh để gọi thư ký vào văn phòng.
"Cậu mau đi điều tra xem người sử dụng thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc sáng hôm nay là ai."
Sau khi nghe Lệ Thâm Bạch nói xong, vẻ mặt của thư ký không khỏi thay đổi, hơn nữa còn thấp thỏm bất an liếc nhìn Lệ Thâm Bạch một cái, lo sợ Lệ Thâm Bạch vì chuyện này mà nổi giận. Thư ký cũng thầm mặc niệm mấy phút cho kẻ đã dám sử dụng thang máy chuyên dụng đó.
"Điều tra rõ ràng là ai rồi thì hãy nói với bên dưới là tôi căn dặn sau này phải chú trọng bồi dưỡng người này."
Lúc thư ký nghe xong yêu cầu thứ hai của Lệ Thâm Bạch đã không kịp thu lại biểu cảm kinh ngạc ở trên mặt. Lệ Thâm Bạch nhìn người đang đứng thất thần trước mặt mình, không nhịn được mà nhíu mày: "Còn có chỗ nào không hiểu sao?"
Lúc này thư ký mới như vừa tỉnh mộng, ngay lập tức thu lại vẻ sửng sốt trên mặt rồi liên tục gật đầu: "Tổng giám đốc cứ yên tâm, tôi đi làm ngay đây."
Đến khi thư ký đã đi làm nhiệm vụ, trong đầu Lệ Thâm Bạch lại bất giác hiện lên vẻ mặt lúc nãy của Nguyễn Tiểu Ly.
Thêm nữa, khi Nguyễn Tiểu Ly biết được đó là thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc thì vẻ mặt của cô cũng không hề có chút gì gọi là lo sợ, thậm chí biểu cảm lúc nói chuyện với hắn cũng cực kỳ bình tĩnh.
Trong khi đó, Lệ Thâm Bạch lại vô cùng chắc chắn Nguyễn Tiểu Ly biết rõ thân phận của hắn, bởi hắn đã nói đây là thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc, mà hắn lại xuất hiện ở đây, thế nên hắn là ai thì đương nhiên không cần phải nói ra cô cũng sẽ đoán được.
Lệ Thâm Bạch nghĩ đến đây, khuôn mặt thoạt nhìn rất lạnh lùng vô cảm của hắn đột nhiên lộ ra một chút hứng thú.
Còn về phần Nguyễn Tiểu Ly thì cô lại không hề để chuyện gặp gỡ Lệ Thâm Bạch ở trong lòng. Từ lúc cô bước vào văn phòng của người đại diện thì hai người đã nhanh chóng bắt đầu nói chuyện công việc. Chị An đưa tất cả các tập kịch bản đến trước mặt Nguyễn Tiểu Ly.
"Mấy kịch bản này đều là những cái khá có tiềm năng mà chị đã chọn ra trong mấy hôm nay, bất kể là đoàn đội hay tổ chế tác đều khá tốt. Em nhìn thử xem có thích cái nào không?"
Nguyễn Tiểu Ly nhanh nhẹn nhận lấy mấy tập kịch bản dày cộm trong tay chị An rồi ngồi xuống nghiền ngẫm.
Trong lúc nghiên cứu kịch bản, Nguyễn Tiểu Ly vô cùng yên lặng. Tất cả sự tập trung của cô đều đặt hết vào kịch bản trên tay cứ như thể cô không hề có chút hứng thú nào với những thứ còn lại ở xung quanh. Hơn nữa, thời điểm cô đọc kịch bản sẽ có thể nhìn ra sự nghiêm túc trong ánh mắt của cô.
Thật lâu sau, ngay cả chị An cũng sắp ngồi không nổi nữa thì Nguyễn Tiểu Ly vẫn chú mục vào chồng kịch bản, hoàn toàn không lơ đễnh một giây nào, khiến cho chị An ở bên cạnh không khỏi kinh ngạc và bất giác bị Nguyễn Tiểu Ly hấp dẫn toàn bộ sự chú ý.
Lại thêm một khoảng thời gian nữa, sau khi Nguyễn Tiểu Ly đã xem xét qua tất cả kịch bản và nhân vật bên trong, cô liền ngẩng đầu và đưa một tập kịch bản của một bộ phim tiên hiệp qua cho chị An.
"Em đã quyết định xong rồi, chọn bộ phim này đi."
Lúc này chị An mới thu hồi sự chú ý từ trên người Nguyễn Tiểu Ly, nhận lấy tập kịch bản từ tay cô rồi nhìn lướt một cái, tiếp đó cong môi nói: "Suy nghĩ của em khá giống chị. Chị cũng nghiêng về bộ phim này, hơn nữa mỗi nhân vật trong phim này đều rất xuất sắc."
Nói tới đây, chị An hơi dừng lại một chút rồi lại ngẩng đầu nhìn Nguyễn Tiểu Ly: "Không những thế, nhân vật nữ chính trong phim này rất phù hợp với em, tiên khí bềnh bồng. Nếu bộ phim thành công, đoán chừng em sẽ siêu hot."
Thế nhưng Nguyễn Tiểu Ly nghe chị An nói xong cũng không phụ họa theo mà lại lắc lắc đầu.
"Em sẽ đi thử vai nhân vật nữ phản diện số 1."
← Ch. 154 | Ch. 156 → |