Vay nóng Tima

Truyện:Vẫn An, Pháp Y Kiều Thê - Chương 454

Vẫn An, Pháp Y Kiều Thê
Hiện có 482 chương (chưa hoàn)
Chương 454
Bảo mẫu kỳ lạ
0.00
(0 votes)


Chương (1-482 )

Siêu sale Shopee


Sự thẳng thắn của Kaidi khiến mọi người khá bất ngờ, hắn nói hắn đến bệnh viện để khám nam khoa vì lý do khó nói, nhưng đến cuối cùng vì sợ bị nhận ra mà bác sĩ cũng chưa gặp.

"Tôi vẫn còn giữ phiếu số thứ tự trong túi. Hôm đó sau khi về nhà, tôi cởi đồ rồi cất vào tủ, chưa hề mặc lại."

Hắn dẫn nhóm Khúc Mịch về nhà, quả nhiên tìm thấy bộ đồ trong tủ quần áo mà ghi hình quay lại được. Từ trong túi áo, hắn lấy ra phiếu đăng ký khám khoa tiết niệu.

"Anh Kaidi, túi xách anh dùng hôm đó đâu?" Lục Li thấy trong tủ quần ái có hai cái túi, tủ âm tường đối diện đang mở có mời mấy túi xách nhưng lại không có cái túi to hắn mang như trong video.

"Mấy anh cũng thấy rồi đấy, tôi nhiều túi xách lắm, hơn nữ đa phần đều do tài trợ. Con người tôi thì lại hào phóng, nhân viên tôi mà thích thứ gì thì đều có thể cầm đi. Tôi không nhớ cái túi đó để đâu cả, để lát nữa tôi hỏi bảo mẫu và trợ lý xem, nếu tìm thấy tôi sẽ báo lại các anh."

"Mấy giờ anh đến bệnh viện, rời đi lúc mấy giờ?" Lục Li hỏi tiếp.

Hắn suy nghĩ một lúc, trả lời: "Hôm đó chưa đến 7 giờ tôi đã đến bệnh viện, tôi định lấy số đầu tiên, nhân lúc chưa đông bệnh nhân vào khám rồi về, không ngờ tới bệnh viện rồi mới thấy người đăng ký xếp hàng dài như rồng rắn. Tôi không dám hướng mặt về phía camera, cũng không dám tiếp xúc với ai. Sau đó khoảng 12 giờ hơn tôi nghe mọi người nói trên tầng 3 có án mạng, tôi sợ phỏng viên sẽ xuất hiện nên trốn đi từ cửa sau."

"Sao lần đầu tiên chúng tôi tới tìm anh anh không nói?"

"Anh cũng biết tôi là minh tinh, tin tức tiêu cực sẽ rất ảnh hưởng đến tôi. Tôi không muốn ai biết mình gặp vấn đề đó, càng không muốn dính líu tới án mạng. Đội trưởng Lục, suy nghĩ này của tôi chắc bình thường đúng không?"

"Anh có biết Hoa Uy theo dõi anh không?"

"Tôi không biết, có chuyện này à?" Nghe Lục Li nói, Kaidi cau mày, "Nếu tôi mà biết tôi đã đi sớm rồi. Hắn mà lén theo sau tôi thì chắc chắn không có ý đồ tốt. Giữa chúng tôi từng có quan hệ hợp tác nhưng là thành lập trên cơ sở lợi ích. Chỉ cần có lợi ích lớn hơn, hắn chắc chắn sẽ tung tin của tôi ra. Đội trưởng Lục, ảnh hắn chụp về tôi bây giờ ở đâu? Tôi có thể lấy về không?"

"Chúng tôi không tìm thấy bất kỳ tấm ảnh nào cả, chắc là đã bị lấy đi rồi." Lục Li vừa nói vừa quan sát biểu cảm của Kaidi.

Nghe Lục Li nói vậy, nét mặt hắn thả lỏng hơn nhiều. Hắn rất quan tâm số ảnh kia, từ một mức độ nhất định cho thấy hắn thật sự không phải hung thủ giết Hoa Uy, số ảnh đó cũng không phải do hắn lấy đi.

Có điều bản thân hắn vốn là diễn viên, còn từng đoạt giải thưởng Diễn viên mới xuất sắc nhất, sắp tới đây sẽ tham gia phim mới của một đạo diễn quốc tế. Hắn không qua trường lớp đào tạo chuyên nghiệp nhưng lại có năng khiếu diễn xuất, ai biết có phải hắn đang diễn hay không?

Bảo mẫu đã nấu cơm xong, Khúc Mịch từ phòng ngủ đi ra vừa hay bắt gặp bảo mẫu đang dọn món, tổng cộng có bốn món mặn, một món canh, ba bộ chén đũa.

"Xin lỗi, tôi muốn mượn dùng toilet một chút." Khúc Mịch nói với bảo mẫu.

Bảo mẫu ngẩng đầu để lộ khuôn mặt u ám, giơ tay chỉ cuối hành lang.

Khúc Mịch đi dọc theo hành lang, đẩy mở một cánh cửa trong số đó, nhưng anh còn chưa kịp đi vào thì bảo mẫu kia đã la lên "ê a". Anh vừa quay đầu, bảo mẫu kia đã như cơn gió xoáy chạy tới đóng cánh cửa kia lại, che chắn phía trước, còn gầm gừ với anh.

Lục Li và Kaidi nghe thấy ồn ào liền vội chạy ra khỏi phòng ngủ.

"Sao vậy?" Nhìn tình hình, Kaidi nhíu mày.

Bảo mẫu vừa ê a vừa quơ tay múa chân, thì ra bà ta là một người câm.

"Không sao, bà đi đi." Kaidi nói, "Xin lỗi, bà ấy là bà con xa của tôi, vì tai có vấn đề nên tình hình khá đặc biệt. Đây là phòng của bà ấy, bình thường ngay cả tôi cũng không được tự ý bước vào. Anh muốn dùng nhà vệ sinh hả? Đi tiếp về phía trước, là căn phòng cuối cùng đấy."

Khúc Mịch tìm thấy toilet, anh vào trong một lát rồi trở ra.

"Anh Kaidi, trong nhà này bình thường chỉ có mỗi anh và bảo mẫu ở thôi à?" Tới cửa, Khúc Mịch đột nhiên quay đầu hỏi.

Kaidi gật đầu, giật mình hỏi: "Sao thế? Có vấn đề gì à?"

"Không có, tôi cứ tưởng minh tinh thường ở cùng trợ lý." Đây là thắc mắc cá nhân của Khúc Mịch.

"Ha ha, cảnh sát Khúc đúng là hài hước. Trước khi trở thành minh tinh khổ cực nào tôi cũng trải qua, có hay không có trở lý không thành vấn đề, chẳng qua do công ty sắp xếp nên tôi không từ chối."

Mọi người rời khỏi nhà của Kaidi, còn chưa xuống dưới lầu Lục Li đã hỏi Khúc Mịch: "Sao vậy? Có chỗ nào bất thường hả?"

"Quần áo, phiếu đăng ký, túi xách."

Nghe Khúc Mịch nói ra ba danh từ, Lục Li cũng chìm vào suy nghĩ. Kaidi quá thật không bình thường, nhưng anh lại không thể nói rõ hắn kỳ lạ ở đâu. Đối với việc xuất hiện ở bệnh viện ngày Vương Mỹ Hoa tử vong, người ta đã đưa ra lời giải thích hợp lý, còn giữ lại chứng cứ. Giả sử hắn là hung thủ giết Vương Mỹ Hoa rồi mổ bụng lấy thai nhi đi, thế thì động cơ giết người của hắn là gì? Đây là điều Lục Li nghi ngờ nhất.

Có lẽ Kaidi thật sự đi khám bác sĩ, trùng hợp gặp Vương Mỹ Hoa bị giết hại. Tuy khả năng này rất nhỏ nhưng cũng không phải không có khả năng, không phải Khúc Mịch và Thương Dĩ Nhu cũng bắt gặp sao?

Vừa lên xe, Lục Li nhận được điện thoại của vợ, dặn anh hôm nay là sinh nhật của bố chồng, đừng quên gọi điện chúc mừng.

"Trời ạ, em mà không nhắc chắc anh lại quên mất."

"Em biết công việc của anh bận rộn, chắc chắn không nhớ."

"Còn không phải do em mấy ngày trước đã nhắc sao, ai mà nhớ chuyện của nhiều ngày trước?" Nói tới đây, hai mắt Lục Li đột nhiên sáng ngời, "Có gì từ từ nói, anh đang có việc."

Dứt lời, Lục Li cúp máy.

"Tôi biết Kaidi kỳ lạ ở đâu rồi, ngày 20 tháng trước cách tháng này tận mười tám ngày, ngày nào lịch trình của hắn cũng kín mít, lần trước chúng ta tới điều tra hỏi hắn lịch trình ngày 8 tháng này, hắn nói không nhớ, còn bảo trợ lý kiểm tra lại. Nhưng việc của mười tám ngày trước hắn lại nhớ rành mạch, thậm chí nhớ mình mặc đồ gì, phiếu đăng ký để ở đâu, nhưng chỉ riêng việc cái túi xách thì lại không nhớ."

"Người chết mất đi thai nhi trong bụng, minh tinh xuất hiện tại hiện trường vụ án, cùng paparazzi như hình với bóng với minh tinh." Khúc Mịch lẩm bẩm.

Lục Li và những người còn lại cũng im lặng tự hỏi, cố gắng tìm mối liên quan giữa ba người, nhưng đến giờ họ vẫn chưa phát hiện sợi dây liên kết Hoa Uy, Kaidi và Vương Mỹ Hoa.

"Em có suy đoán táo bạo thế này." Sau khi suy nghĩ cẩn thận, Lưu Tuấn nói, "Kaidi đến bệnh viện, trùng hợp gặp Vương Mỹ Hoa ở toilet tầng 3. Hắn cầm gạch đập chết Vương Mỹ Hoa, sau đó cầm dao mang theo sẵn tiến hành mổ bụng, lấy thai nhi rồi cho vào túi xách. Vì túi xách không lớn, bên trong không thể đựng nhiều đồ nên hắn mới ném đồ bảo hộ ở lại. Hoa Uy vốn định chụp hình Kaidi, vô tình bắt gặp quá trình hắn giết người mổ bụng. Hoa Uy không báo cảnh sát mà quay sang uy hiếp Kaidi. Hoa Uy biết Kaidi rất để ý đến địa vị tiền tài của mình, khẳng định hắn sẽ thỏa hiệp. Nhưng Hoa Uy không ngờ công phu sư tử ngoạm lại khiến mình gặp họa vào thân. Kaidi giả vờ đồng ý yêu cầu của Hoa Uy, tới tận nhà lấy ảnh. Sau khi lấy được ảnh, hắn đã giết Hoa Uy. Để không bị phát hiện, hắn quyết định giấu thi thể ở đường ống dẫn khí trong vách tường. Chính hắn là kẻ đập tường khiến các nhà hàng xóm hiểu lầm nhau, còn lên tận đồn cảnh sát giải quyết. Vậy nên hắn chỉ đành phanh thây, nhưng việc này hắn không thành thạo, hơn nữa dao trong nhà Hoa Uy không đủ sắc bén. Hắn tìm được cái túi nilon lớn, nhét thi thể vào, miễn cưỡng che giấu. Cuối cùng hắn xây tường lại, mua sơn trét lên. Trước khi đi, hắn dùng rương da trong nhà Hoa Uy để đựng hung khí, dọn dẹp sạch căn nhà. Quan trọng là hắn đã cầm tất cả ảnh và cuộn phim đi. Hắn không ngờ thi thể của Hoa Uy bị phát hiện nhanh như vậy. Vốn dĩ hắn và Vương Mỹ Hoa không có bất kỳ mối liên quan nào nhưng vì cái chết của Hoa Uy mà bại lộ. Chỉ cần chúng ta tìm được thai nhi mà hắn mang đi hoặc túi hắn đựng hung khí thì có thể xác định hắn là hung thủ."

"Ừ, khả năng trinh thám khá đấy." Khúc Mịch gật đầu, "Có điều động cơ Kaidi giết người mổ bụng là gì?"

Lưu Tuấn gãi đầu: "Vấn đề này em chưa nghĩ ra."

"Chính cậu cũng nói Kaidi bây giờ muốn tiền có tiền, muốn địa vị có địa vị, muốn danh tiếng có danh tiếng, hắn sẽ không dễ phạm tội chứ đừng nói là giết người. Không có động cơ giết người, cũng không có bằng chứng, tất cả suy đoán đều vô nghĩa." Lục Li trừng mắt, "Có thời gian suy nghĩ lung tung thì chi bằng đi kiểm tra video, xem Kaidi rời khỏi bệnh viện lúc nào, đi đâu đi."

Về đội hình sự, quả nhiên Lưu Tuấn bị phái đi tiếp tục xem video. Bọn họ nhìn thấy bóng dáng Kaidi xuất hiện trong phạm vi camera cổng sau khoảng 12 giờ 30, hắn mặc bộ đồ ban đầu, đeo một cái túi xách, bên trong căng phồng không biết đựng thứ gì.

Camera quay bóng lưng hắn, hắn rời khỏi bệnh viện đi thẳng ra đường lớn, đi một đoạn xa mới bắt một chiếc taxi. Vì khoảng cách xa nên họ không nhìn rõ bảng số xe, thậm chí không thể thấy taxi đó thuộc công ty nào.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-482 )