Huynh muội â_n á_1
← Ch.025 | Ch.027 → |
<images>Đêm đã khuya...
Tang Du ngồi trên bậc thang gác đêm...
Trong phòng đống lửa nhỏ được đốt để duy trì hơi ấm. Hắn liếc nhìn trong phòng, Văn Khương hơi hơi tựa ở mép giường, đã ngủ rồi. Hắn ngồi trơ trong chốc lát, lặng yên vào cửa, hắn nín thở, công tử tiểu Bạch cùng Văn Khương đều ngủ cực kì yên ổn,
Ngoài cửa sổ ánh trăng như nước soi trên người Văn Khương, hiện ra ngũ quan m·ôп·ɢ lung, môi hồng, da trắng, đôi mắt nhắm chặt cũng khiến lòng người xao động. Một tấc một tấc, quả thực khiến hắn nhìn bao nhiêu cũng không đủ.
Hít sâu một hơi, hắn ẩn nhận tâm tư xao động trong lòng, đứng dậy nhìn bốn phía, nhẹ nhàng khép cửa lại đi ra ngoài.
.... .
Sáng sớm, ánh sáng nhạt chiếu vào trên mi tâm Văn Khương, ướ_✞ á_т vụng trộm ♓ô.𝖓 lên.
"Ahh, ca." - Văn Khương giật giật тh●â●𝖓 ✝️●ⓗ●ể, chậm rãi mở mắt ra, phát hiện công tử tiểu Bạch đang nhìn nàng cười.
" Làm sao biết là Tam ca?" Tiểu Bạch khàn khàn ghé vào bên tai nàng dò hỏi, mang theo trêu chọc.
"Bởi vì Tam ca có mùi vị riêng, muội không nhìn vẫn biết." - Văn Khương tỉnh hơn phân nửa, e thẹn đỏ mặt.
"Riêng biết thế nào?"
Bạch công tử đem Văn Khương kéo vào lòng, để nàng tựa vào 🌴_♓_â_п т_♓_ể cường tráng của hắn.
"Riêng biệt chính là riêng biệt." Văn Khương khẽ cười.
" Thật mềm, tiểu muội, t·𝐡·â·𝖓 ✞h·ể muội sẽ làm bất kỳ nam nhân đều chạm qua sẽ không quên được"
Cặp mắt sáng ngời cùng dung nhan mỹ lệ, làm hắn yêu đến không buông tay. Chỉ là 𝐭●𝒽â●п т●h●ể nàng đang dán sát hắn, chẳng cần trêu chọc vẫn có thể làm hắn nảy lên dục niệm. Nàng không phải trời sinh tiểu tao hóa tới lấy lòng hắn thì còn là cái gì?
"Ca, ⓣ.𝒽.â.n 𝐭𝖍.ể của huynh?"
Chính là này đôi mắt! Như là tràn đầy thiên ngôn vạn ngữ, nước gợn liễm diễm, mỹ lệ hai đồng tử nhộn nhạo phong tình vạn chủng, như là hai dòng sông sâu nhìn không thấy đáy, chỉ cần chớp mi cũng đủ khiến người khác chìm đắm. Hoàn toàn đem hắn tâm đảo loạn...
Trong nháy mắt đó, tâm hắn đột ngột run lên, rõ ràng Văn Khương đang ở trong 𝐧_𝖌ự_𝒸 hắn, nhưng hắn lại cảm giác chỉ cần 1 khắc buông lỏng nàng sẽ biến mất. Không được, nàng phải là của hắn, của hắn... Sợ hãi cùng ⓚí🌜·ⓗ ⓣh·í·𝐜·𝐡 bức Bạch công tử rất nhanh chế trụ gương mặt Văn Khương, thật sâu mà ⓗô_𝐧 nàng, lưỡi linh hoạt tiến thẳng một đường vào trong khoang miệng ấm áp, ướ●✝️ á●𝐭 ngậm lấy mật ngọt cùng nhau hòa quyện. Kỹ thuật ♓·ô·ռ của Tam ca nàng tốt đến nổi lần nào cũng khiến nàng đ-ê 𝖒-ê chìm đắm..
Bàn tay đói khát, thần tốc đoạt đi váy áo Văn Khương, da thịt trắng noãn, 〽️ề●ɱ 𝖒ạ●1 lộ trước mắt hắn.
"Tiểu muội, muội đẹp quá a!"
Tiểu Nạch than thở, rút cuộc tìm không ra ngôn ngữ khác để hình dung cái dung nhan tuyệt sắc này. Đôi mắt hắn càng thêm thâm trầm.
"Tiểu muội, muội biết không? Ⓣ●ⓗâ●𝐧 †ⓗ●ể của muội khiến Tam ca cam nguyện ⓒ·𝐡·ế·𝖙 trên người muội "
Đầu lưỡi ấm áp ư_ớ_† á_𝖙, linh hoạt khát khao mà b● 𝖑*ï*ế*ɱ mỗi một tấc da thịt thơm ngon, kèm theo tiếng nữ nhân 𝐭♓.ở 🌀ấ.🅿️, càn rỡ 𝐥·ïế·ⓜ láp hai đỉnh anh đào nhô ra hồng hồng diễm diễm.
"Ưn... A..."
Văn Khương cảm thấy Tam ca 𝖑𝒾ế-ɱ láp ռ𝖌ự_𝒸 mình thật thoải mái... Một đôi tay nhỏ ve vuốt đầu hắn đang chôn trước ռ𝖌ự_🌜 nàng, khát vọng hắn thêm mãnh liệt đùa giỡn.
"Rất ngọt, rất mềm. Tiểu muội, ռ𝖌_ự_ⓒ của muội như lớn thêm rồi. Trắng noãn như sữa, thật thơm"
Tiểu bạch khát khao mà dùng lưỡi cùng hàm răng ngậm trụ đỉnh anh đào, rất lâu chưa chạm làm dưới bụng hắn trướng đau.
Hắn tham lam mà từng ngụm từng ngụm dụng lực mà Ⓜ️ú·† vào, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi thô ráp chọc chọc tại đầu v*.
"Thật tê a......"
Văn Khương khó nhịn mà uốn éo 𝖙♓●â●п 🌴h●ể, đầu lưỡi hắn đem nàng đưa đến sóng triều tê dại 🎋♓𝐨á●ı 🌜●ả●Ⓜ️, nơi giữa hai chân sớm đã tiết ra dịch mật trơn ướt thơm ngọt.
Trong miệng thốt lên thanh âm 𝐫ê*𝓃 𝐫*ỉ, trong cơ thể từng đợt sóng triều dâng làm t·♓â·ⓝ ✝️♓·ể của nàng trên giường uốn éo. Má hồng xinh đẹp, 𝐫ê-𝐧 𝓇-ỉ, làm Bạch công tử giờ phút này vô lực khắc chế. Hạ thể 🅓ụ·🌜 ⓥ·ọ·п·ⓖ sớm đã nhổng lên thật cao, kiêu ngạo mà đĩnh động.
Cự vật nóng hổi đè ở trên hoa huy*t trơn ướt của Văn Khương, từng điểm từng điểm c.ọ 𝖝.á.т, Văn Khương bị trêu đùa đến tê dại, cánh hoa lay động, hương hoạt dịch mật liên tục mà từ cửa huyệt tràn ra, đem hạ thân nàng trở nên ướ·𝐭 á·𝐭..
"Tiểu yêu tinh, như thế nào ướt thành dáng vẻ này?"
"Tiểu muội, ca muốn tới ~ lửa nóng to dài ma sát mấy lần ngoài hoa huy*t sau đó hung hãn cắm đi vào.
"A ──"
Văn Khương khẽ kêu lên, có một ít đau, tuy rằng đã đầy đủ bôi trơn, nhưng có lẽ là rất lâu không có làm, có một ít hơi đau.
"Là nơi này sao?"
Tiểu Bạch xoa xoa lên 2 vú Văn Khương, trên tay 𝖒ề-𝖒 𝖒-ạ-❗ xúc cảm để cho tình dục sôi trào, đầu cấp tốc mà cúi xuống ngậm lấy nụ hoa trức 𝓃●🌀ự●𝖈 nàng. Một bên ɱú.ⓣ mát một bên xoa nắn làm Văn Khương vừa 𝐬ướn·🌀 vừa đau.
..
"A... Ca... A... Đau... Thoải mái a..."
Văn Khương uốn éo ✞𝖍â●𝖓 т●h●ể ⓜ●ề●〽️ 𝖒ạ●ⓘ, làm hai khỏa mẫn cảm 𝖒ề_ⓜ 𝐦ạ_ï dưới động tác của Bạch công tử thêm đứng thẳng. Bàn tay hắn như châm lửa ✌️ⓤ.ố.🌴 𝐯.𝑒 trên da thịt của nàng..
"Nga ~ tiểu muội... chỗ này của muội thật ngon a... Rất ngọt ~"
Tiểu Bạch mạnh mẽ ⓜ-ú-ⓣ vào đỉnh phấn hồng của thiếu nữ, đầu lưỡi thần tốc đ-â-𝐦 𝖛-à-𝑜 quả nhọn hồng hồng nộn nộn.
"Ca... Ưn... Văn Khương là của huynh...... Ca... Đau"
Văn Khương ngọt ngào mà 𝖗*ê*п ⓡ*ỉ, Bạch công tử phục tại trước n●ɢ●ự●c nàng như là đứa trẻ mãnh liệt ⓜú*🌴 vào đầu v*, giống hệt muốn hút ra sữa. Mang theo từng trận đau đớn, nhưng mà càng nhiều chính là k𝐡ⓞá-i 𝒸-ả-Ⓜ️ tê dại.
Từ đầu v* chậm rãi truyền tới toàn thân, làm nàng một cái lại 1 cái co rút lại, Văn Khương kìm lại không được ⓚẹ.🅿️ 🌜ⓗặ.† hai chân.
"Ahh, tiểu muội, vi huynh sắp bị muội bẻ gãy."
Tiểu Bạch khàn khàn cười, mạnh mẽ cắm rút, đồng thời đầu lưỡi cuốn 𝐥·ê·п đ·ỉռ·𝐡 hồng tà ác ngậm tại trong miệng ɱ·ú·т mát, đem đầu v* lôi kéo thật dài, "A... Đau..." Văn Khương đau đến khẽ gọi.
"Chỉ có đau không? Tiểu muội, đầu v* nho nhỏ đều cứng."
Tiểu Bạch tà tà cười, động tác trên miệng càng thêm ⓓ·â·〽️ mỹ tà ác, nắm kéo đầu v* nho nhỏ, đổi lấy Văn Khương càng thêm kịch liệt giãy dụa cùng đau thương г.ê.𝖓 𝐫.ỉ.
"Xoạt..."
Hắn khẽ cười một tiếng, buông lỏng ra miệng, "Phốc phốc" hai tiếng, hai khỏa hồng diễm nhũ bại lộ trong không khí, so bắt đầu sưng to lên một vòng, khảm tại tuyết bạch xinh xắn trên vú, mang theo mỹ cảm.
"Ưn hừ... 🌴♓·ở hổ·𝖓 ♓·ể·ռ... Tiểu yêu tinh... Cắn thật nhanh..."
Cực phẩm mật huyệt nhiệt tình vui 💲*ướ*𝐧*🌀 𝐦-ú-𝐭 vào, từng vòng, từng tầng một, sít sao hấp thụ vật to lớn của Bạch công tử.
Hắn 🎋ẹ●🅿️ ↪️●♓●ặ●t bờ 〽️_ô𝓃_🌀, chậm rãi run run, bình phục tâm tình kích cuồng.
"Tiểu muội, vì sao lại chặt như vậy, vi huynh sắp bị muội làm sắp bắn rồi"
Tiểu Bạch đem 3 chân nàng giơ lên, gập tới ttrước пⓖ.ự.𝐜. Lập tức, Văn Khương hoa huy*t kia phấn nộn sung mãn 🅓â·〽️ dịch triệt để hoàn toàn bại lộ tại trước mặt hắn.
"... Tiểu muội, chân mở ra một ít, để Tam ca 𝖍⛎·п·ɢ ♓ă·п·𝐠 mà chơi tiểu mỹ huyệt của muội... Để muội biết Tam ca yêu muội nhiều nhường nào..."
"Ca... A... Ca, đau..."
Văn Khương hô hoán hắn, thúc giục hắn càng thêm dụng lực thao lộng chính mình.
"... Muội.. cái tiểu ⓓâ·𝐦 oa... A..."
Tiểu Bạch gầm nhẹ một tiếng, ấn lấy eo nàng bờ ɱô_ⓝ_ɢ thần tốc trước sau mạnh mẽ mà lay động, một cái so một cái dũng mãnh, thần tốc.
"A... A... Tam ca được rồi... A..."
Văn Khương bị tiểu Bạch sáp đến ⓡ*ц*п 𝖗ẩ*🍸 hết cả người, nàng hoan du mà kêu.
"Tiểu muội... Tiểu huyệt thật mềm, thật ướt a... Hút đến vi huynh thật thoải mái a ~"
Tiểu Bạch cảm thấy xương sống từ dưới đi lên đều tê dại không dứt, hạ thân đĩnh động đến càng cấp tốc mãnh liệt, vật to lớn nhiều lần đều dũng mãnh chui vào, cường đại lực đánh vào khiến Văn Khương chỉnh 🌴*♓*â*п ⓣ*♓*ể đều rung rung không dứt.
"A... A... Ưn a... Thật trướng... Thật nóng... Quá cứng a... Ohh... Muốn hỏng rồi a..."
hoa huy*t Văn Khương nhỏ nhắn xinh xắn bị cự long căng đến cực đại, gian nan phun ra nuốt vào mà dương cụ hắn trước đè ở miệng tử cung liên tục 𝐜·ọ 𝐱á·t.
"A... Tiểu muội, cái Tiểu yêu tinh a... Không cần nhanh như thế a...... Ta muốn 𝐡⛎.n.g ⓗă.ⓝ.𝐠 mà sáp a... A... Sáp nát 🅓â*ⓜ huyệt a... Tiểu yêu tinh... Muội có phải hay không nghĩ để ta chạy nước rút a, được, ta tới thỏa mãn muội... Đi vào... Sâu hơn chút..." "Òm ọp òm ọp" thủy huyệt thiếu nữ bị nam tử cuồng mãnh tà ác mạnh mẽ mãnh lộng đỉnh, nàng 𝒹*â*ⓜ đ*ãⓝ*🌀 mà kêu gào 𝐫ê●𝖓 𝓇●ỉ. Lạch cạch lạch cạch, hạ thể nam nhân một cái một cái vừa mạnh vừa nhanh, quy đầu chính xác ×_â_ⓜ 𝐧_𝒽ậ_🅿️ vào nơi sâu nhất trong hoa huy*t.. Túi thịt no đủ đánh vào nơi tư mật, xương mu nữ nhân 〽️ề.ⓜ 𝐦ạ.i rải rác lông mao cọ sát với hạ thể nam nhân, sảng khoái κí.𝖈.𝖍 †.𝖍í.𝖈.♓ làm cả 2 người hoàn toàn cuồng loạn.
Chính là, như thế mãnh liệt 🎋●í𝖈●h 𝖙♓íⓒ●𝐡, có cảm giác sáp bị thao hỏng làm Văn Khương т♓·â·ռ ✞𝒽·ể khuây khoả mà lay động, cặp Ⓜ️ôп●🌀 tròn trịa tràn đầy 𝒹_â_𝖒 dịch mật dịch đĩnh động đong đưa, phối hợp cùng tiểu Bạch, làm hắn mạnh mẽ xâm chiếm từng ngõ ngách bên trong tiểu huyệt.
"Tiểu muội... Ca muốn đi vào nơi đó... Mau, mở ra chân...... Để Tam ca đi vào..."
"A _ _ _ _"
khuây khoả 𝐫ê·n 𝖗·ỉ mang theo thanh âm "ưn a", to lớn quy đầu đỉnh tiến vào miệng tử cung
"Ahh... Tiểu muội... Ca bị muội kẹp hỏng rồi... Sư●ớ●п●🌀 𝒸♓ế●ⓣ mất..."
🅓●ụ●ⓒ 𝖛●ọ●ռ●ⓖ hắn sứng to tại miệng tử cung cấp tốc đâ*Ⓜ️ chọc vào, một loại 𝐝·ụ·𝐜 ⓥọ·п·𝐠 độc chiếm làm hắn cuồng loạn mà cắm rút... PA~ PA~ PA~.. ~~ PA~... ~" thanh âm rung động, cánh hoa phấn nộn bị tiểu Bạch sáp mất màu sắc phấn hồng nguyên thủy, cánh hoa sung huyết bị hắn ♓·⛎·𝖓·𝖌 𝐡ă𝖓·ℊ đâ*ɱ ✔️à*𝐨 mật huyệt, theo động tác ra vào lại kéo theo một ít mị thịt đỏ tươi ra ngoài sau đó khi hắn đi vào liền bị nhét lại bên trong, lặp lại không bị bao lần?!
Hoa hạch sưng tấy nhô lên trước mắt Bạch công tử, hắn nhẹ nhàng xoa xoa lên hoa hạch mẫn cảm, Văn Khương đột ngột bắt chặt lấy tay hắn đang chống tại bên cạnh mình, trong nháy mắt đó, hắn h𝖚п_g ⓗăռ_𝖌 𝓇-ú-t r-@ cự vật dính đầy dịch mật, chỉ chừa lại quy đầu sau đó đâ.ⓜ thật sâu vào trong cổ tử cung bắn ra ⓣ●i𝐧●♓ dị●↪️●♓.
...
"Tiểu muội... A..."
Tiểu Bạch nắm lấy cặp vú nàng liên tục đung đưa, trong lòng bàn tay liên tục xoa bóp.
Cả hai 𝐤í●c●𝖍 †●h●í●↪️●♓ khiến trong cơ quan Văn Khương xuất phát ra tình dục kinh diễm, điên cuồng mà 𝖗ê_n ⓡ_ỉ,
"A... Ưn hừ... Aha... A. jhh... Thật thoải mái.. Muốn al... Còn muốn... Nhanh lên... Nhanh lên nữa..."
"... Tiểu muội... Theo ý muội... Đều tùy muội..."
Tiểu Bạch nhiều lần đều vừa mạnh vừa nhanh, dẫn đến hoa huy*t phun trào ra phần lớn ◗â.ɱ dịch, nồng đậm hương vị như là ❌-ц-â-𝓃 dư-ợ-c, bức hắn chạy nước rút càng thêm mãnh liệt cuồng dã mãnh liệt.
𝒯♓â·ⓝ ✞h·ể hai người bị dục hỏa sít sao quấn quanh, da thịt toát ra mồ hôi, nhưng mà lại không thể ngăn cản bọn hắn khát vọng ⓓ-ụ-c ☑️-ọ𝖓-𝐠. Tiểu Bạch bắt lấy đầu gối Văn Khương, đem chúng trái phải tách ra đến cực hạn. Đè xuống cặp Ⓜ️ôռ_🌀, 𝖙𝐡-â-𝖓 𝖙-𝐡-ể nghiêng về phía trước, lựa chọn gốc độ không chút quy tắc mà đâ_Ⓜ️ chọc vào. Mỗi một lần va chạm đều làm cho quy đầu tiếp xúc cổ tử cung, làm nàng ⓡυ-ⓝ rẩ-ÿ tới khóc cầu xin tha thứ:
"A... A, a, a... Không được... Không được a.."
Cực hạn 🎋𝖍_ⓞ_á_i 🌜ả_𝖒 liên tục truyền khắp tứ chi, huyết dịch bay thẳng lên ót, Văn Khương sắp bị mãnh liệt k*h*𝑜á*❗ ↪️*ả*〽️ này che mất, nàng đỏ mặt, mái tóc lộn xộn, ⓡ●ê●ⓝ ⓡ●ỉ hò hét. Trong cơ thể ùn ùn không dứt khát khao tình dục được phát tiết, 🎋♓𝖔●á●ï 𝖈ả●m trước đó chưa từng có sắp lao ra trong cơ thể.
Trong nháy mắt, cực hạn cao triều đi tới, Văn Khương thét lên, toàn thân liên tục co rút, hoa huy*t điên cuồng cắn chặt, dịch mật phun ra. Người uốn éo, nghĩ muốn chạy trốn lại không nhịn được thừa nhận κ.h𝑜á.ı 𝖈.ả.Ⓜ️. Thời điểm này tiểu Bạch làm sao có thể cho phép nàng lâm trận bỏ chạy, hắn dụng lực mà chế trụ nàng muốn chạy trốn, thêm mãnh liệt chạy nước rút, mà nàng nói càng rõ ràng.
"Ca...... Dừng lại... A... Ca... Cầu xin huynh.. A..."
Muốn 🌜*♓ế*ⓣ, muốn 𝒸-♓ế-𝖙, tựa như vĩnh viễn đều sẽ không dừng lại cao triều làm thanh âm Văn Khương càng ngày càng khàn khàn.
𝐏.h.â.𝐧 ✝️.♓â.𝖓 bị khe huyệt liều mạng mà 〽️ú.🌴 vào, tiểu Bạch cũng không chịu nổi, hắn 𝒽uռ*🌀 𝒽ă*п*g bóp trụ eo Văn Khương, phát hồng hai tròng mắt nhìn chăm chú nhìn bầu ռ●ℊ●ự●c căng tròn đang nhảy loạn. Cao triều 𝐤♓.oá.i 𝒸ả.ⓜ mãnh liệt mà vọt lên, một khắc cuối cùng, hắn đem т·♓â·𝖓 ✞𝒽·ể Văn Khương mang theo khoái hoạt, dụng lực thẳng lưng cùng nàng hoàn mỹ kết hợp, kích tình nhiệt dịch "Phốc phốc phốc" sai đó lần nửa mà phun ra bên trong tử cung nàng...
← Ch. 025 | Ch. 027 → |