Truyện:Tuấn Hồ - Chương 09

Tuấn Hồ
Trọn bộ 12 chương
Chương 09
0.00
(0 votes)


Chương (1-12)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Anh không biết thôi hắn là người điên, một khi chọc giận hắn anh căn bản không biết hắn sẽ làm ra chuyện gì......」Cô bật thốt lên vội la lên.

「 Hắn là người điên em còn muốn gả cho hắn? Vì sao?」 Hắn căm tức nhìn cô.

「 Em......」 Cô ngẩn ra không biết đáp trả như thế nap2.

「 Chẳng lẽ...... hắn uy hiếp em?」 Hắn rùng mình một cái.

「 Không có, anh đừng có đoán mò, hắn không có uy hiếp em, hắn......」 Cô cực lực muốn phủ nhận.

Cô càng muốn phản bác, hắn liền càng khẳng định phỏng đoán của mình.

「 Hắn dùng bạo lực uy hiếp em, dùng mạng của anh làm điều kiện bức em kết hôn với hắn, đúng không?」 Hắn lạnh lùng nói.

「 Không phải...... Là em cam tâm tình nguyện......」 Cô khó khăn nói.

「 Đủ rồi! Đừng nói dối nữa!」 Hắn hét lớn một tiếng.

Cô ngẩn ngơ không nói gì nhìn hắn.

「 Lưu Chí Tuyên là dạng người như thế nào anh đã sớm biết, bạn gái trước kia của hắn không bị thương thì chính là tàn phế, hắn trời sinh chính là cuồng ngược đãi, lấy thống khổ người khác làm niềm vui, chỉ cần phụ nữ được hắn coi trọng đều không có kết cục tốt. Hắn lần này xem em trở thành mục tiêu, nếu em thật sự gả cho hắn, tuyệt đối sống không tốt. 」 Hắn bắt được tay cổ tay cô, thần sắc ngưng trọng nói. Tính tình của Lưu Chí Tuyên cũng không lương thiện bằng Hồ Nhi.

Cô nghe được trong lòng đối với Lưu Chí Tuyên càng thêm hoảng sợ, nhưng mà càng biết hắn xấu xa, cô càng không thể để cho La Ẩn bởi vì cô mà xung đột với Lưu Chí Tuyên.

「 Được, cho dù hắn là thằng khốn, cho dù em không kết hôn với hắn, em cũng không thể sống cùng một chỗ với anh. 」 Cô lớn tiếng nói.

「 vì sao không thể?」 Hắn nhíu mày hỏi.

「 Bởi vì...... em không yêu anh. 」 Cô hít một hơi lạnh lùng nói.

「 Nói lại lần nữa xem. 」 Hắn trừng mắt cô.

「 Em không yêu anh, nghe không hiểu sao? Muốn em nói một ngàn lần cũng vậy, em làm sao có thể yêu một con hồ ly? Căn bản không thể nha......」 Cô trừng mắt nhìn ngược lại hắn.

Hắn không đợi cônói xong, chế trụ sau gáy của cô, đem cô kéo về phía trước, trực tiếp lấy môi mình ngăn chặn cái miệng không ngừng nói dối kia.

「 A!」Cô kinh hãi hổn hển đẩy hắn ra, khẩn trương hét lớn:「 Đừng chạm vào em! Vạn nhất lại thúc dục Phong hồn châm, anh muốn mình đau đến chết đi sống lại sao..... 」

「 Cứ để cho nó đau đi! Anh không cần. 」 Hắn nhìn chằm chằm vào cô, hừ nhẹ nói.

「 Anh làm sao có thể không cần nha? Sắc mặt đau đớn của mình vừa rồi chính anh không biết đó thôi......」 Dưới tình thế cấp bách ngữ khí của cô lộ vẻ lo lắng.

「 Nhưng mà nếu bởi vậy có thể thấy em đau lòng vì anh, thì anh tình nguyện đau thêm vài lần nửa. 」 Hắn si tình nhìn cô, nhẹ giọng nói.

「 Anh......」 Cô lại là tức giận còn có cảm động, một câu cũng nói không nên lời.

Ngốc tử này......

「 Anh không sợ bị phong hồn phách, anh chỉ sợ em chán ghét vứt bỏ anh. Nếu có thể sử dụng hồn phách của anh đổi lấy tình yêu của anh, cho dù trọn đời phải ở trong bóng tối, anh cũng không oán. 」.

Cô muốn khóc.

La Ẩn nhất định không biết có thể nói ra những lời như vậy, hắn kỳ thật đã muốn là một con người không hơn không kém......

Thế gian này có rất ít người đàn ông nào si tình......

「 Đi theo anh đi! Uyển Thanh, đừng lãng phí sinh mệnh lẫn nhau nữa, anh tin tưởng em và anh đều là giống nhau, có đúng hay không?」 Hắn dịu dàng thuyết phục, chỉ hy vọng cô dứt bỏ cố kỵ toàn tâm yêu hắn một lần.

Cô có chút dao động, tình yêu đang ngọt ngào vẫy tay với cô, cô thật muốn liều lĩnh ôm ấp hắn, có lẽ giống như hắn nói, tình yêu thật sự không nhất định liên quan đến diện mạo, chỉ cần có thể liền tâm, một ngày cũng đã đủ......

Nhưng ý niệm này trong đầu vừa mới quật khởi, ngoài cửa liền truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập, tiếp theo cửa phòng đột nhiên bị mở ra, Lưu Chí Tuyên xanh mặt đưa theo người làm đi đến.

Sắc mặt của cô lại lần nữa trở nên tái mét, tim vốn bồng bền vừa vặn ngã xuống vực sâu.

「 Các ngươi là đôi cẩu nam nữ, dám hẹn hò sau lưng tôi!」 Hắn vừa vào cửa liền nắm lấy tóc của Hướng Uyển Thanh, kéo cô sang một bên.

「 A......」 Cô đau kêu một tiếng.

Buông cô ấy ra!」 La Ẩn quát chói tai tung người lên, nhưng hắn vừa mới tiến lên một bước, tùy tùng Lưu Chí Tuyên liền rút súng ra để ở tim hắn.

「 Chậc chậc chậc, ngươi tốt nhất đừng lộn xộn, La Ẩn, cẩn thận viên đạn không có mắt. 」 Lưu Chí Tuyên nhìn hắn cười lạnh.

Hắn yên lặng bất động trừng mắt Lưu Chí Tuyên, trong lòng lửa giận bốc lên.

「 Ngươi thật sự thực quá đáng, Uyển Thanh đã muốn là người của tôi, ngươi thế nhưng còn muốn câu dẫn cô, thật không nên a......」 Lưu Chí Tuyên nói xong ôm sát Hướng Uyển Thanh, vươn đầu lưỡi liếm lỗ tai của cô.

Hướng Uyển Thanh ghê tởm tức giận né tránh.

「 Em quay qua đây!」 Lưu Chí Tuyên không vui nắm cằm của cô, bắt buộc cô chuyển hướng sang hắn, nhe răng cười nói:「 Chúng ta nên để cho Thầy La thấy quan hệ của chúng ta thân mật như thế nào, để cho hắn hiểu được. 」

*****

Nói xong hắn mạnh mẽ hôn lên môi của cô, ở trên môi của cô bừa bãi chà đạp cắn mút.

「 Ưm......」 Hướng Uyển Thanh ra sức giãy dụa, nội tâm vừa hận vừa tức.

La Ẩn nhìn người phụ nữ mình yêu chịu nhục, cơn tức nháy mắt quét qua cả người hắn, trong mắt càng hiện lên một tia sát khí lạnh như băng khiếp người.

Hắn đã thật lâu không có tức giận như vậy.

Không lâu sau Lưu Chí Tuyên mới buông Hướng Uyển Thanh ra, sắc mặt khiêu khích theo dõi hắn, ngông cuồng nói:「 Thấy chúng tôi thân mật như vậy, ngươi tốt nhất đừng đến mò mẫm đến, ngoan ngoãn đi bố trí hội trường. Nếu biểu hiện không tệ tôi sẽ suy nghĩ cho ngươi tham gia hôn lễ của chúng tôi」

Hắn không để ý tới Lưu Chí Tuyên chẳng qua là thật sâu nhìn đôi môi sưng vù của Hướng Uyển Thanh, nhìn cô rõ ràng tức giận đến đỏ mắt nhưng vẫn như cũ cố nén nước mắt, liều mình lấy ánh mắt ý bảo hắn phải bình tĩnh, đừng xúc động......

Ngực hắn chấn động và cảm động.

Cô gái này là vì hắn mới lưu lạc đến tận đây, vì hắn mới chịu cuộc sống đau khổ của con người, nếu hắn còn không hiểu được khổ tâm của cô thì không xứng để yêu cô.

Bởi vậy hắm mím chặt đôi môi, nén lòng tràn đầy phẫn nộ, nén xúc động muốn xé nát Lưu Chí Tuyên, hắn quyết định dùng một loại phương thức khác để xả hận thay Hướng Uyển Thanh và chính mình.

「 Đúng, tôi thực thật có lỗi gây nhiều phức tạp như vậy, tôi sau này ta sẽ chú ý lời nói của mình cùng Hướng tiểu thư bảo trì khoảng cách, xin ngài tha thứ. 」 Hắn cố ý ăn nói khép nép.

Lưu Chí Tuyên sửng sốt một chút, dường như không nghĩ tới thái độ hắn lại thay đổi đột ngột như vậy.

「 Ngươi đừng tưởng như vậy có thể lừa gạt được tôi......」Phản ứng của La Ẩn ngược lại làm cho hắn không biết theo ai.

「 Tôi chỉ là muốn rõ ràng, tội gì vì nhất thời động tâm mà phá vỡ chiêu kinh doanh bài vất vả mới có được, xin cho tôi lập tức làm việc, tôi phải nhanh chút đính hoa, để bố trí hôn lễ của hai người. 」 Hắn mỉm cười, ánh mắt nhanh chóng liếc một cái về phía Hướng Uyển Thanh.

Chờ anh giải quyết hết tất cả, anh sẽ đón em về bên cạnh anh......

Hắn ở trong lòng đối nói với cô.

Lưu Chí Tuyên trừng mắt hắn một lúc lâu, mới đó mới bảo thủ hạ thu lại súng, sau đó cảnh cáo nói:「 Ngươi tốt nhất đừng đùa giỡn, La Ẩn. 」

「 Tôi không có đùa giỡn nha? Vì một người phụ nữ bị hủy thanh danh cùng sự nghiệp của tôi, đây cũng không phải là phong cách của tôi. Anh yên tâm, nếu tôi cần đàn bà còn có rất nhiều lựa chọn khác」 Hắn tự giễu cười nói.

Lưu Chí Tuyên bị hắn khiến cho có chút buồn bực, bất quá hắn cũng không muốn phớt lờ, hừ lạnh, 「 Ngươi quả nhiên biết lí lẽ, La Ẩn, ngươi đã nói như vậy thì an phận làm chuyện của ngươi, đừng chọc ta giận. 」

「Tôi hiểu được. 」 Hắn gật gật đầu.

「 Tốt lắm, tôi phải đưa Uyển Thanh đi.. chúng tôi bận rất nhiều việc, nơi này giao cho ngươi. 」 Lưu Chí Tuyên ôm Hướng Uyển Thanh, thầm nghĩ hắn cũng không dám dính vào mới đúng.

「 Không thành vấn đề. 」 Môi hắn nhướng lên.

Lưu Chí Tuyên nhanhquay đầu căn dặn thủ hạ, 「 Các ngươi ở lại đây giúp đỡ thầy La, nếu có『 tình hình 』gì, lập tức cho ta biết. 」

「 Dạ. 」Hhai gã thủ hạ hiểu ý trả lời.

Lưu Chí Tuyên nghe thế mới ôm lấy Hướng Uyển Thanh đi ra khỏi phòng.

La Ẩn theo dõi bóng dáng hắn, nụ cười dần dần trở nên lạnh lẽo.

Lưu Chí Tuyên này thật quá coi thường hắn, hôn lễ ngày mai hắn sẽ cho tên thiếu gia không biết trời cao đất rộng này thấy rõ một chút, hắn gặp phải Hồ vương ngàn năm này sẽ có kết cục đáng sợ như thế nào.

*****

Hội trường hôn lễ đẹp giống như tiên cảnh nhân gian!

La Ẩn ra tay thiết kế đa số hoa hồng thuần trắng nở rộ ở toàn bộ đại sảnh tiệc cưới, mà trong đó khiến người ta chú ý nhất chính là một bó hoa hồng lam tuyệt sắc.

La Ẩn lấy cái mâm thủy tinh thay cái đĩa để bày「 Lam công chúa 」, lót bên trong là đủ loại hoa cỏ rực rỡ không giống nhau giống như đem mùa xuân gom vào chung một bàn tiệc mừng, mềm mại nhẹ nhàng làm cho mọi người đi vào hội trường đều liên tục than phục.

La Ẩn bị thuộc hạ của Lưu Chí Tuyên theo dõi, hắn đành tìm đến đây vài tên học trò không ngủ không nghỉ, dùng hơn hai mươi mấy giờ mới hoàn thành sự nghiệp vĩ đại này.

Chẳng qua là vừa bố trí xong, hai gã thuộc hạ của Lưu Chí Tuyên liền áp La Ẩn rời khỏi hội trường, nói là muốn hộ tống hắn về tiệm Xuân Lưu Hoa.

「Thiếu gia chúng tôi nói, hy vọng anh trở về đổi lại quần áo rồi đến tham gia hôn lễ. 」

La Ẩn đương nhiên biết ý đồ của Lưu Chí Tuyên, lợi dụng hắn xong thì muốn tiêu diệt hắn, xem ra tiểu tử này so với hắn tưởng còn hung ác hơn.

Vô phương, đã lâu như vậy hắn chưa từng gặp người nào nham hiểm như vậy nha? Lưu Chí Tuyên muốn đấu với hắn thì còn kém xa lắm nha!

Lạnh lùng mỉm cười, hắn thuận theo hai người kia đi ra hội trường, vào thang máy đi xuống bãi đỗ xe. Hắn liếc mắt tới vị trí máy nhắm, tính chuẩn góc độ, xoay mình về phía trước chạy đi.

「shit, hắn chạy!」Hai người kia kinh hãi, lập tức đuổi theo.

Hắn rất nhanh chạy vào góc tối, hai người kia đi theo chạy vào, chẳng qua là khi bọn họ chạy vào trong bóng tối, đột nhiên xuất hiện một đôi móng vuốt như quỷ phóng ra, bay thẳng đến cổ của bọn họ -

「 A!」

Hai tiếng kêu thảm vang lên nhưng rất nhanh thanh âm liền tiêu thất, tiếp theo một trận máu tanh trong bóng đêm phiêu tán ra, bốn phía tràn ngập một mảnh ác mộng.

La Ẩn từ trong bóng tối đi ra cười lạnh ngắm thi thể, đột nhiên cảm thấy một loại hưng phấn khoái cảm săn giết quen thuộc nổi lên.

Tim hắn đập gia tốc, máu trong người hắn vẫn nóng, trong cơ thể nơi nào đó yên lặng hồi lâu giờ đang xao động sống lại, linh hồn phệ huyết kia đang kêu gào muốn giải phóng......

Phút chốc một nữ học sinh giúp bố trí hội trường từ trong thang máy đi ra, thấy hắn liền vui mừng hô to:「 Thầy, thì ra thầy ở trong này......」

Trong lòng hắn cả kinh, thần trí bị kéo lại mới phát hiện chính mình ở vừa rồi đã giết người, bản tính dã thú giống như thật!

Ngoài kinh hoảng ra hắn không để ý đến cô gái kia đang chào hỏi mình, trực tiếp vọt vào phòng rửa mặt, bất an nhìn chằm chằm gương trên tường, kiểm tra mặt mình.

May mắn là khuôn mặt tuấn tú này vẫn như cũ, nhưng tay phải của hắn lại nhất thời không trở lại như người được, móng vuốt bén nhọn dính đầy máu, trên mu bàn tay thậm chí còn có lông.

Hắn thở hốc vì kinh ngạc, tay nhịn không được phát run.

Nhất định là do Phong hồn châm đang tác quái, nó hút đi tinh lực trên người hắn, hại tướng mạo hắn lại bắt đầu thoái hóa......

Không! Không được! Hắn thật vất vả thoát khỏi hình hồ, thật vất vả sửa thành thân tuấn mạo gặp được Hướng Uyển Thanh,

Hắn không muốn lại biến trở về đi! Tuyệt không muốn......

Sợ hãi công chiếm tâm hắn, trong lúc hoảng loạn một ý niệm đột nhiên tiến vào trong đầu hắn.

Có lẽ ăn them tim của một cô gái nào đó thì có thể cung cấp hắn một ít năng lượng......

Một cô gái thích hắn......

Ý tưởng điên cuồng này làm hắn phấn chấn, hắn nheo lại đôi mắt hẹp dài quay đầu nhìn về phía bên ngoài, ngửi được một mùi thơm của phái nữ mà càng lúc càng gần.

Nữ học trò sùng bái, ái mộ hắn đang ở bên ngoài......

「 Thầy, thầy không sao chứ?Sắc mặt thầy không tốt, có phải không khỏe hay không?」 Nữ học trò kia dường như lo lắng hắn, ở phòng phòng rửa mặt la lên.

*****

Hắn cười tà ác, thú tính trong người che đi lý trí của hắn, xoay người liền xông ra ngoài trực tiếp đẩy cô gái kia ngã xuống mặt đất, cô gái kia sợ tới mức muốn thét chói tai, trước ngực có một lổ thủng lớn, máu nhiễm đỏ tay hắn, hắn nhếch miệng cười to, giơ tay lên cao muốn bắt tay moi tim của cô ta, bỗng nhiên gương mặt Hướng Uyển Thanh xuất hiện trước mắt, hắn nhớ tới khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nhớ tới con ngươi đau buồn của cô, trong lòng kinh hãi lập tức rút tay về, lảo đảo thối lui.

Hắn đang làm cái gì? Chẳng lẽ trong tiềm thức của hắn còn muốn ăn tim của phụ nữ để được thành người sao?

Nhìn cô gái kinh ngạc té trên mặt đất, sắc mặt hắn một trận xanh trắng lần lượt thay đổi, không khỏi tự hỏi nếu hắn và Hướng Uyển Thanh ở cùng một chỗ, có thể nào một ngày thú tính bộc phát, không khống chế được sẽ xé nát cô?

Vừa nghĩ đến sâu trong lòng hắn vẫn còn bản tính dã thú, hắn liền nhịn không được run rẩy.

Chẳng lẽ hắn nhất định không thể thành người, chẳng lẽ phải trở về sám hối với tiên nhân sap, không có lựa chọn nào khác sao?

「 Đáng ghét -」 Hắn nhíu hai hàng lông mày, hắn đau khổ từng bước lui về phía sau, thống khổ che mặt gầm nhẹ.

Trở về thì như thế nào nha? Trở về tiên giới hắn vẫn như cũ chỉ có thể làm một con hồ ly a!

Nhưng mà không quay về, lỡ như bị che hồn phách hắn sẽ thấy cũng không thấy được Hướng Uyển Thanh, đến lúc đó duyên phận của hắn và cô sẽ cắt đứt......

Đây là kết quả hắn muốn sao?

Đến lúc đó Hướng Uyển Thanh làm sao bây giờ? Hắn nhất định sẽ trọn đời sống trong bóng tối, kiếp sau của cô, ai sẽ tới làm bạn với cô nha?

Hắn lo lắng ngẩng đầu, run sợ thật lâu sau, rốt cuộc đáy lòng bị đánh sụp.

Nếu cơ hội xa vờ như vậy thì...... Trở về làm hồ ly đi!

Ít nhất ở Vân Tiên Động Thiên, có lẽ hắn còn có thể có cơ hội giống như trước đó, mỗi ngày nhìn cô......

Trước kia vì cô hắn muốn trở thành người, hiện tại hắn cũng vì cô biến lại thành một con hồ ly......

Tình yêu của hắn cuối cùng cũng chỉ có thể như vậy.

Hắn đau buồn đang muốn rời đi, đột nhiên lại có người từ thang máy đi ra, còn đi về hướng hắn, hắn rùng mình lập tức khiêng cô gái kia lên, vọt đến phía sau một chiếc xe, nghe thấy đối thoại người tới.

「 Thiếu gia thật sự là quái nhân, đêm tân hôn còn muốn chúng ta thay hắn chuẩn bị roi da, thật không biết hắn muốn làm gì nha?」

「 Ngươi không hiểu! Hắn căn bản là người biến thái, trước kia ta chỉ thấy quá vài lần, hắn lấy ngược đãi phái nữ làm niềm vui, cô gái nào bị hắn yêu thích thật sự xui xẻo. 」

「 Cô gái kia không biết thiếu gia cổ quái sao?」

「 Hướng Uyển Thanh mềm mại xinh đẹp động lòng người, cô ấy không có người để dựa vào không có thân nhân, đúng là loại thiếu gia thích nhất, lúc trước thiếu gia ở một câu lạc bộ thấy thích cô ta, sau đó bắt đầu bố cục câu cô ta, ngay cả thiếu gia mua chuộc các người trong câu lạc bộ cố ý hãm hại cô ta, đem cô ta bức đến tuyệt cảnh, buồn cười là cô ta vẫn nghĩ thiếu gia là ân nhân của cô ta!」

「 Thật đáng thương! Xem ra cô ta nhất định sẽ bị thiếu gia ức hiếp đến chết. 」

「 Đúng vậy, Hướng Uyển Thanh tuyệt đối sẽ rất thảm, bởi vì các cô gái trước kia bị thiếu gia làm nhục đều bỏ chạy, cho nên lần này thiếu gia mới muốn dùng hôn nhân để trói chặt cô ta, như vậy cô sẽ vĩnh viễn trốn không thoát. 」

「 A, nghiệp chướng nha......」

「 Hừ, đừng nói lung tung, thiếu gia có phái nhiều người theo dõi coi chừng bị nghe thấy. 」

La Ẩn càng nghe sắc mặt càng trầm, tức giận cũng tùy theo tiêu thăng.

Hướng Uyển Thanh là vì hắn mới có thể gặp gỡ loại cầm thú như Lưu Chí Tuyên, hắn tuyệt không thể trơ mắt nhìn cô ngã vào hố lửa.

Hắn sẽ trở về những việc vặt ở nhân gian này không liên quan đến hắn, nhưng Hướng Uyển Thanh không giống với hắn nha, cô còn phải đi thêm một đoạn đường, hắn không muốn trong tương lai cô lại chịu đau khổ, nếu sau này thật sự không thể ở bên người cô, hắn cũng muốn cô có thể bình an hạnh phúc ở đây......

Hắn chỉ cần cô không lo không sầu, giống tự quan Lưu Tô thủy chung mỉm cười sáng lạn.

Cho nên những người muốn làm hại cô, hắn phải giúp cô diệt trừ.

Hắn trầm ngâm, trên mặt bịt kín một tầng băng sương, đứng dậy đi hướng thang máy thẳng đến hội trường tiệc cưới ở lầu tám.

Hắn sẽ giúp cô chấm dứt cơn ác mộng này!

Đây là chuyện duy nhất hắn có thể giúp cô trước khi biến mất......

Crypto.com Exchange

Chương (1-12)