← Ch.055 | Ch.057 → |
Rốt cuộc bụng cô cũng có động tĩnh, lăn lộn đến hừng đông thì mới sinh.
Cô sinh ra không phải là con trai mà là một đứa con gái trắng trẻo, đáng yêu.
Không phải là song bào thai như cô đã nghĩ, mà là cái đại khuê nữ béo ú, tròn trịa.
Cô cứ nghĩ chắc Lục Sính sẽ không thích con gái đâu nhưng kết quả lại nằm ngoài dự đoán của cô.
Cô cảm thấy hắn rất thích đứa bé này, bởi vì mỗi ngày hắn đều nhìn chằm chằm vào con gái của mình mà mặt lạnh băng.
Mọi người đừng có nghĩ Lục Sính mặt lạnh là hắn không thích, như này mới chính là hắn cảm thấy rất cao hứng, còn nếu là hắn cười, mới là hắn đang sinh khí a.
Cái tên thần kinh này chính là không thể đem người bình thường ra để mà so sánh với hắn được.
Cô nhờ được hắn chăm sóc lúc ở cử mà khi vừa ra tháng cô liền béo lên một vòng, nhưng sau đó cô cũng không dám kiêu ngạo mà hất hàm sai khiến hắn nữa.
Ngoan ngoãn hệt như một con mèo con, đây là vì cô sợ Lục Sính muốn tìm mình tính toán nợ cũ a.... .
Hắn thấy cô như thế liền muốn cười, cảm thấy nha đầu này thế nhưng tâm nhãn càng ngày càng nhiều.
Biết khi nào mới có thể nháo lớn, khi nào thì nên ngừng lại.
Lục Sính nhìn chằm chằm cô vài lần, rồi nhàn nhạt thu hồi ánh mắt, hắn chỉ nhìn như thế thôi nhưng cô có cảm giác như hắn đã nhìn thấu tâm tư của mình vậy.
Tay nhỏ của cô đặt trên eo hắn, v*ú hướng ⓝ𝖌·ự·𝖈 hắn mà cọ cọ lên.
Lục Sính nhướng mày:
"Cẩu đồ vật, cư nhiên còn chủ động như thế?"
Cô không chủ động cũng sẽ bị hắn thao, mà chủ động thì vẫn là bị thao, vậy thì sao cô không dại gì mà không hảo hảo làm hắn vui thích một chút để hắn nhẹ nhàng hơn với mình chứ? Cô không có ngốc đâu?
Nâng một chân lên đặt ở trên người hắn, cô lại dùng đùi cọ cọ vào chân hắn.
Lục Sính nhìn cô liếc mắt một cái nhưng cũng không dao động.
Cô lại bò lên trên, v*ú đưa đến bên miệng hắn.
Lục Sính cảm thấy cô như này là đang rắp tâm bất lương, nhưng vẫn há miệng hút lấy núm v*ú.
Cô bị hút 👢1ế*ⓜ đến t●h●â●𝓃 𝐭𝖍●ể tê tê dại dại, nửa bò nửa dựa vào trên người hắn.
Lục Sính hút 𝐥ï_ế_ⓜ một hồi liền nhả núm vú cô ra, cô liền quỳ dẩu xuống để hắn lï·ế·m cho mình.
Tiểu huy*t đã ướt đẫm, Lục Sính xoa xoa vài cái mới ⓛℹ️-ế-𝖒 Ⓜ️_ú_†.
Đầu lưỡi dọc theo huy*t khẩu mà l·𝒾ế·𝖒 láp, chậm rãi hút lấy tiểu huy*t.
Cô kiều suyễn mà rên, t♓â.𝓃 t.𝒽.ể co rút lợi hại.
"A, thật là thoải mái!!"
Cũng không biết từ khi nào mà cô rất thích bị hắn hút l_ⓘ_ế_ⓜ, cũng chậm rãi thích cái loại c*ả*m 🌀*ⓘ*á*↪️ 🌴*ê ԁ*ạ*1 tận xương này.
Lục Sính hơi dừng lại một chút rồi mới tiếp tục cúi đầu hút ⓛ●❗ế●〽️ thịt mầm của cô.
Cô bị hút 🦵ıế●ɱ liền cảm thấy ✝️ⓗâ*𝓃 𝐭*𝖍*ể thư thái, hoa tâm truyền đến từng trận rùng mình rồi phun trào.
Lục Sính sờ sờ dương v*t đang 𝓃.óռ.🌀 🅱️ỏn.𝖌 của mình, thở hồng hộc rồi cầm lấy dùng dương v*t 🌜_ắ_Ⓜ️ ✅_à_o tiểu huy*t của cô.
"A!!!" cô hét lên một tiếng.
Dương v*t hắn vừa thô vừa lớn, từng cái từng cái thao lộng vào tiểu huy*t, cô không nhịn được mà liên tục thét chói tai.
Lục Sính đã mấy tháng không có hảo hảo mà thao lộng, nay bắt được cơ hội thì tự nhiên sẽ không dễ dàng buông tha cho cô.
Ôm một chân cô lên rồi tiếp tục thao lộng, dương v*t từng cái từng cái chống đẩy ở hoa tâm.
"Ân, không được, không được, nghỉ ngơi một chút đi."
Lục Sính cười lạnh:
"Nghỉ ngơi? Cẩu đồ vật, anh hôm nay nếu không đem em thao đến nằm bẹp trên ở giường thì đó chính là do mạng em lớn a."
Hắn nhớ rất kĩ phía trước cô là như thế nào ⓣⓡ-a 𝐭ấ-ռ hắn a?
Ha, cho lı_ế_ɱ nhưng không cho thao, còn có, muốn cô dùng miệng cùng v*ú đều không cho......
Hắn ở chuyện phòng the này tương đối thù dai, ân ân oán oán này nhất định phải tính toán rõ ràng.
Ⓓ●ư●ơ𝓃●𝖌 𝐯ậ●т từng cái từng cái chọc vào tiểu huyệt rồi г_ú_𝖙 𝓇_𝒶, va chạm đến cô phải liên tục xin tha.
Lục Sính tốc độ liền chậm lại:
"Cẩu đồ vật, lần sau lại làm yêu(bày trò) nữa, em liền chờ bị anh thao phế luôn đi là vừa!"
"Không dám, em không dám nữa đâu, anh tha cho em đi."
Hắn đã quá hiểu biết cô rồi, cái gì mà không dám chứ, ha? Đó là do cô chưa bắt được cơ hội mà thôi, ngươi thử cho cô ấy cơ hội thử đi, xem cô ấy là có dám hay không.
Bang một tiếng dương v*t lại ♓·⛎·𝖓·🌀 𝒽·ăⓝ·🌀 cắm đi vào, lần này thiếu chút nữa đã đem cô thao ngất đi.
Cô thấy tiểu huy*t khó chịu liền không chút nghĩ ngợi mà đá hắn từ trên người cô xuống.
Lục Sính không phòng bị mà ngã xuống giường, cô thấy mình đã gây ra họa lớn liền quay người nhào vào trên người hắn củng củng.
𝒩_ằ_𝖒 đ_è trên người hắn là vì không muốn cho hắn cử động, đây là vì sợ bị hắn thu thập.
Lục Sính nhẹ nhàng nhướng mày:
"Cẩu Đản tử, gan em càng lúc càng lớn ha, hiện tại cư nhiên còn dám đá anh? Em nghĩ lúc này đây còn giống thời điểm mình đang mang thai sao?"
Cô sợ hãi liền hô.ⓝ hô·𝐧 𝖒ô·ⓘ không cho hắn có cơ hội nói đến chuyện cũ nữa.
Lục Sính bị cô 𝖍·ô·ռ liền cả thể xác và tinh thần đều sảng khoái, cũng lười cùng so đo những sự tình phía trước.
Được cô ♓_ô_𝖓 đủ rồi hắn liền ôm cô xoay người.
Dương v*t lại lần nữa 𝒸ắ·Ⓜ️ ✅·à·0 tiểu huyệt, lần này hắn đ.â.𝐦 chọc còn mạnh bạo hơn vừa rồi.
← Ch. 055 | Ch. 057 → |