← Ch.1914 | Ch.1916 → |
Còn lò đan dùng để luyện đan cũng là lò đan vương phẩm cao cấp. Sát bên phòng luyện đan chính là kho thuốc, bên trong có đủ các loại nguyên liệu dược phẩm trân quý.
Một vài đan đồng đang dọn dẹp lò đan vương phẩm bị nổ.
Advertisement
Tiến vào phòng luyện đan, vẻ mặt Lục Phi Hùng bỗng nghiêm trọng, nói: "Cậu em, cậu biết Đan Đỉnh Môn không?"
Ngô Bình gật đầu: "Có nghe nói, nghe nói thực lực không hề kém".
Advertisement
Lục Phi Hùng gật đầu: "Nếu tôi nói, hiện tại thầy luyện đan thiên tài nhất đều ở Đan Đỉnh Môn, cậu có cảm thấy bất ngờ không?"
Ngô Bình nói: "Tôi có nghe người ta nhắc đến, điện chủ, sau lại như vậy?"
Lục Phi Hùng khẽ thở dài: "Bởi vì một người. Mấy trăm năm trước, Đan Đỉnh Môn từng xuất hiện một vị thiên tài Đan Đạo, gọi là Vũ Thần. Dưới sự dẫn dắt của người này, Đan Đỉnh Môn đánh chiếm được rất nhiều phương thức luyện cổ xưa. Mà trước kia, Trường Sinh điện chúng ta cũng là thế lực đan đạo mạnh nhất Địa Tiên Giới, đan dược chúng ta không luyện được, người khác cũng đừng nghĩ đến. Nhưng sau này, mọi chuyện lại thay đổi, Đan Đỉnh Môn bắt đầu luyện chế được đan dược mà ngay cả chúng ta cũng không thể luyện được. Mà Vạn Ma Tông và Thần Chú Môn cũng bắt đầu cố gắng nâng đỡ và lôi kéo Đan Đỉnh Môn, khiến sức ảnh hưởng của nó càng lan rộng. Đến tận hôm nay, sức ảnh hưởng của Đan Đỉnh Môn ở đan đạo đã vượt qua Trường Sinh điện chúng ta!"
Ngô Bình: "Điện chủ, dù sao căn cơ Trường Sinh điện cũng sâu, chúng ta không cần phải tự xem nhẹ mình".
Lục Phi Hùng cười ha ha: "Đương nhiên! Hiện tại Trường Sinh điện đã có cậu rồi! Cậu em, cậu chính là Vũ Thần của Trường Sinh điện!"
Ngô Bình cười khổ: "Điện trưởng quá khen rồi".
Lục Phi Hùng: "Lúc trước tôi nghe nói, Đan Đỉnh Môn đang nghiên cứu Long Môn Đan, nghe nói đã sắp chế tạo thành công rồi. Cậu em, cậu nhất định phải giúp tôi vượt trước đối phương, nghiên cứu ra Long Môn Đan!"
Bốn cảnh giới Địa Tiên, lần lượt là Linh Biến, Thần Hóa, Động Tàng, Đoạt Thiên, mà cảnh giới Động Tàng lại có năm cảnh giới nhỏ khác là Long Môn, Âm Dương, Động Thiên, Bất Tử. Long Môn Đan này có thể giúp tu sĩ thăng cấp lên Long Môn Cảnh, là dược liệu vô cùng trân quý. Dù sao, cả Địa Tiên Giới này cũng không có bao nhiêu tu sĩ ở cảnh giới Động Tàng!
Nghe nói nếu phải luyện thành công Long Môn Đan, Ngô Bình cười khổ nói: "Điện chủ, tu vi tôi còn thấp, đan dược cấp bậc cao như vậy, chỉ sợ là không có năng vô lực".
Lục Phi Hùng: "Cửu Lôi Kiếp Đan kia chẳng phải cũng là đan dược cao cấp sao, chẳng phải cậu cũng luyện thành rồi sao? Hơn nữa, cậu chỉ là ở bên cạnh hỗ trợ, luyện đan vẫn là tôi".
Ngô Bình đổ cả mồ hôi, thật ra anh cũng không chắc chắn, nhưng chuyện đã đến nước này không thể từ chối được, lập tức nói: "Điện chủ, tôi sẽ cố gắng hết sức, nếu làm không tốt, mong bỏ quá cho".
Lục Phi Hùng nói: "Tôi tin anh, chúng ta bắt đầu đi!"
Sau đó đan đồng bắt đầu đêm một lò đan vương phẩm vào, tiếp đó Lục Phi Hùng đưa phương thức luyện cho Ngô Bình xem, nói rõ cả chi tiết đầy đủ bảy lần trước đã luyện thất bại.
Ngô Bình nghe cẩn thận, sau đó nhắm mắt trầm tư.
← Ch. 1914 | Ch. 1916 → |