Truyện:Thái Tử Phi Thất Sủng - Chương 222

Thái Tử Phi Thất Sủng
Trọn bộ 303 chương
Chương 222
Rơi vào bẫy
0.00
(0 votes)


Chương (1-303)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Edit: Muỗi Vove

Đối mặt với sự nổi giận của Sở Hoàng biểu tình của Tử Dạ lại có vẻ vân đạm phong thanh, hắn phảng phất chỉ như đang tán gẫu chuyện gia sự bình thường. Thản nhiên nói:

-"Sở Hoàng sao phải nói khó nghe như thế? Trẫm chẳng qua có hảo ý mời Sở hoàng lưu lại mấy ngày thôi! Lần ghé thăm Tây Lương quốc gần nhất của Sở Hoàng không phải là hai mươi năm trước sao? Lần này khó có dịp để cho Sở hoàng và Hương Linh công chúa hai cha con ngài gặp nhau, trẫm sao có thể không tạo cơ hội cho hai người?"

Sắc mặt Sở Hoàng xanh mét, trên trán gân xanh nổi lên, thân thể mập mạp có chút run nhè nhẹ, hiển nhiên là đang phẫn nộ đến cực điểm, hắn phẫn nộ nhìn Tử Dạ biểu tình cơ hồ hận không thể đem Tử Dạ giết chết mới cam tâm:

-"Ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi không để bổn vương trở về nước, Đại Sở nhất định sẽ không bỏ qua!"

Tử Dạ đối mặt với sự uy hiếp của Sở Hoàng cũng không hề lo lắng, hắn không thèm để ý chút nào mà thản nhiên nhìn Sở Hoàng nói:

-"Sở Hoàng làm gì phải tức giận như thế? Ngươi yên tâm chỉ cần người Đại Sở trợ giúp trẫm đánh phản quân, trẫm tự nhiên cũng cam đoan với ngươi sẽ không đả thương đến một sợi lông nhưng là..."

Nói tới đây ngữ khí của Tử Dạ nháy mắt trở nên lạnh lẽo:

-"Nếu như ngươi vẫn khăng khăng một mực như vậy, liền phiền toái Sở Hoàng cùng Hương Linh công chúa cha con hai người vì trẫm mà chôn cùng rồi! Bởi vì đến lúc đó ngôi vị hoàng đế còn giữ không được, làm gì có tâm tư đi bảo hộ người khác?"

-"Ngươi...... Ngươi......."

Sắc mặt Sở Hoàng trắng bệch nửa ngày cũng không nói được lời nào.

Cho tới bây giờ hắn rốt cục hiểu được mình trúng phải bẫy của Tử Dạ, căn bản không có đại hôn, y quyết định như thế chẳng qua là muốn đem hắn dẫn dụ tới Tây Lương quốc, hảo dùng kế uy hiếp hắn, lợi dụng binh lực của Đại Sở chống lại phản quấn, đây đúng là một hòn đá ném hai con chim.

Nhớ ngày đó sau khi nhận được tin tức Tử Dạ đang chuẩn bị cử hành hôn lễ với Hương Linh, hắn cũng từng chần chờ một chút nhưng sau khi hắn nhận được mật hàm Hương Linh công chúa phái người đưa tới, trong đó đặc biệt dặn dò hắn cùng với Hồng phi nhất định phải tới, hắn nghĩ Tây Lương quốc hiện tại nội loạn như vậy Tử Dạ hẳn không dám đối với hắn có ý đồ gì, huống chi y còn phải dựa vào hắn, cho nên hắn mới không để ý đến sự ngăn cản của chúng thần mà quyết định đích thân đến Tây Lương tham gia hôn lễ của Hương Linh công chúa.

Tới lúc này hắn mới hiểu được hôn lễ đó chỉ là một âm mưu, hết thảy chỉ là để dẫn hắn tự chui đầu vào lưới mà thôi, Tử Dạ căn bản cũng không muốn cùng Sở quốc liên hôn!

Nhưng hiện tại hắn cho dù hắn hiểu rõ thì hối hận cũng đã muộn, từ khi bước vào Tây Lương quốc hắn cũng từ ngôi vị hoàng đế Sở quốc cao cao tại thượng biến thành tù nhân! Hắn không có điều kiện đi phản kháng Tử Dạ, nếu không hắn sẽ khó mà giữ được tánh mạng!

Có lẽ hắn cũng có thể cố lấy dũng khí đối kháng với Tử Dạ nhưng là...nếu điều kiện tiên quyết hắn phải trả giá lại chính là tính mạng của mình thì hắn sẽ không dại gì đi đánh đổi ngôi vị hoàng đế đã muốn an ổn ngồi hơn mười năm này, hơn mười năm an ổn làm hắn sớm đã mất đi nhuệ khí lúc tuổi còn trẻ, hắn hiện tại trở nên quá nhu nhược, sợ hãi cái chết, nếu như Tử Dạ nhốt hắn ở Tây Lương, hắn thậm chí không dám đem tin tức này truyền về Đại Sở, bởi vì hắn sợ các hoàng tử sẽ nhanh chóng thay thế vị trí của hắn mà không để ý sống chết của hắn!

Sở Hoàng lúc này cực kỳ căm hân nhưng lại không thể làm gì, hắn ở nháy mắt giống như già hơn rất nhiều, cả tấm lưng rộng vững chãi cũng vô lực mềm nhũn ra. Hắn vẫn đang chưa từ bỏ ý định nhìn Tử Dạ hữu khí vô lực hỏi:

-"Ngươi đem Hương Linh đi đâu rồi?"

Tím mị đêm cười lạnh một tiếng, không có một tia cảm tình nói:

-"Sở Hoàng thật sự dạy dỗ con gái tốt! Hương linh công chúa quỷ kế đa đoan, thật sự không để trẫm vào trong mắt, thậm chí trẫm thiếu chút nữa liền gặp phải tình cảnh mà hoàng hậu đã thấy đêm đó?"

Nói xong Tử Dạ tự tiếu phi tiếu nhìn thoáng qua biểu tình có chút cứng ngắc Diệp Lạc.

Trong lòng Diệp Lạc bởi vì những lời này của Tử Dạ mà như trút được gánh nặng, nàng biết theo lời Tử Dạ đêm đó hắn ở Di Hương cung phát sinh hết thảy, nàng rõ ràng nhìn thấy hắn cùng Hương Linh công chúa ôm hôn một chỗ chẳng lẽ đều nàng sai lầm rồi sao?

Diệp Lạc nghĩ đến tình cảnh tối hôm đó trong lòng không khỏi mỉm cười nói chua chát, không nàng làm sao có thể nhìn lầm? Hình ảnh của hắn sớm đã in sâu vào trong lòng nàng, hắn dù có hóa thành tro nàng một cái liếc mắt cũng có thể nhận ra, thế nhưng nhìn Tử Dạ không giống như đang nói dối? Hắn nói hắn bị Hương Linh công chúa tính toán, chẳng lẽ tối hôm đó chuyện tình đã phát sinh còn có nguyên nhân khác sao?

Diệp Lạc nghĩ đến đây không khỏi nhíu mày, sự tình tối hôm đó đến nay nàng vẫn còn nhớ rất rõ, chính điều đó cũng khiến nàng cảm thấy không thoải mái, thái độ hiện tại của Tử Dạ đối Sở Hoàng nàng có thể ý thức được Tử Dạ cũng không phải chân chính muốn cùng hương Linh công chúa đại hôn, đây chẳng qua chỉ là mưu kế để đưa Sở Hoàng tới Tây Lương quốc mà thôi!

Biết được điều này không hiểu sao trong lòng Diệp Lạc trong lòng xẹt qua một tia vui sướng.

Nhưng lòng của nàng rất nhanh liền trầm xuống, hắn lúc này đây mặc dù chỉ lợi dụng Hương Linh công chúa, nhưng hắn cuối cùng vẫn là vua của một nước, dù không có Hương Linh công chúa ngày sau vẫn sẽ có các Tần phi khác, niềm vui của nàng có thể duy trì được bao lâu?

Tím mị đêm nhìn Diệp Lạc trầm mặc không nói nội tâm hắn bỗng nhiên xẹt qua một trận bối rối, trong nháy mắt này hắn đột nhiên cảm thấy giống như Diệp Lạc lại đang muốn rời khỏi cho dù nàng hiện tại đang đứng đứng ở bên cạnh hắn bị hắn bá đạo ôm vào trong ngực.

Hắn giống như không cảm giác được sự tồn tại của nàng, hiện tại mọi hiểu lầm đã muốn làm sáng tỏ, chẳng lẽ nàng vẫn lựa chọn sẽ rời đi hắn sao?

//Cái gì cũng phải được giải quyết từ gốc gễ, Dạ ca chỉ là đang bẻ những cành cây nhỏ thôi...//

Crypto.com Exchange

Chương (1-303)