Vay nóng Tinvay

Truyện:Thái Tử Phi Thất Sủng - Chương 192

Thái Tử Phi Thất Sủng
Trọn bộ 303 chương
Chương 192
Mê hương
0.00
(0 votes)


Chương (1-303)

Siêu sale Shopee


Edit: Muỗi Vove

Di Hương cung.

Trong không khí tàn mát mùi rượu, trên chiếc bàn rộng lớn, bày đủ loại thức ăn, hương vị mê người.

Hương Linh công chúa mặc nhất kiện y phục đỏ tươi nổi bật, điểm thêm đồ trang sức trang nhã, làm nàng thoạt nhìn so với ngày thường thiếu đi một chút lãnh diễm, nhiều thêm một chút mị hoặc, hé ra khuôn mặt diễm lệ không biết là do uống rượu hay là một nguyên nhân khác mà ráng hồng một vùng.

Giờ phút này, trong tay nàng nâng lên một chén rượu, đôi mắt quyến rũ ngà ngà say, như có như không ngồi bên cạnh liếc mắt Tử Dạ, sau đó đứng lên, tựa khẽ vào bờ vai rộng lớn của hắn, dịu dàng nói:

-"Dạ ca, huynh không nhìn Hương Linh? Chẳng lẽ Hương Linh không đẹp sao?"

//Ôi cái giọng điều, đến là buồn nôn//

Bị thân thể ôn hương nhuyễn ngọc gắt gao dính sát vào người, Tử Dạ chỉ cảm thấy một cỗ nhiệt lượng bao lấy phần bụng dưới, trong đầu óc thêm phần mê muội, làm hắn cảm thấy nghi hoặc, tửu lượng của hắn mặc dù không tốt, nhưng là, cũng không thể một chén đã say, hiện tại hắn mới uống có vài chén rượu, như thế nào lại choáng váng như thế?

Hơn nữa, thân thể phản ứng, có điểm không đúng, hắn cố nén dục hỏa đang thiêu đốt, dùng sức lắc lắc đầu, cố gắng làm ình thanh tỉnh một chút, sau đó né ra khỏi người Hương Linh công chúa, đôi mắt mơ màng liếc mắt nhìn Hương Linh công chúa, nói:

-"Công chúa, nên nghỉ ngơi sớm đi, trẫm có việc phải đi trước đây!"

//Chạy nhanh lên Dạ ca//

Nói xong, Tử Dạ giơ tay, muốn viên công công bên cạnh dìu đi, bởi vì hắn thật sự là không chống cự nổi thân thể nữa.

Một cỗ mùi hương truyền đến, thân thể mềm mại giống như xà, gắt gao dán sát vào thân thể cao lớn, đôi tay mềm mại không xương, từ từ bò lên hông hắn, chậm rãi vuốt.

//Bà già này, đáng kinh tởm. ta khinh//

Tử Dạ chỉ cảm thấy trong lòng một cỗ dục hỏa mãnh liệt dâng lên, thiêu đốt thân thể hắn, cảm giác mê muội trong đầu ngày càng mãnh liệt, hắn rốt cuộc nhịn không được nữa, xoay người đem thân thể mềm mại không xương gắt gao ôm vào ngực, bàn tay thô bạo xoa nắn bầu vú tròn căng.

//Thôi xong, tiêu Dạ ca rồi, to đầu mà dại quá//

Hương Linh công chúa trong lòng mừng rỡ, hai tay nàng đặt lên thắt lưng Tử Dạ, ngửa đầu, ánh mắt si mê nhìn Tử Dạ, dùng thanh âm mềm mại như nước nói:

-"Dạ ca, ôm chặt ta..."

Trong đầu Tử Dạ ngày càng mơ màng, mà dục hỏa trong thân thể cũng tăng lên mãnh liệt, hắn ở dưới ánh trăng mờ, giống như nhìn thấy Diệp Lạc đối với hắn mỉm cười, thân thể của nàng mảnh mai mê người, làm lắm kìm không được hướng đôi mềm mọng hôn xuống!

Hương Linh công chúa khóe miệng gợi lên một chút ý cười, hay tay nàng gắt gao ôm lấy Tử Dạ, cũng đáp lại nụ hôn của hắn, sung sướng ngâm khẽ.

Không biết qua bao lâu, Tử Dạ buông Hương Linh công chúa ra, trong mắt nồng đậm nhu tình, ôn nhu nói:

-"Lạc nhi, ta muốn nàng...Ta yêu nàng...Đừng rời khỏi ta..."

Lời nói của Tử Dạ, làm vẻ mặt tươi cười của Hương Linh công chúa nháy mắt đông cứng lại, khuôn mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo, trong mắt hiện lên hận ý kịch liệt!

Nàng hao hết tâm tư, bày ra yến tiệc này, để có được Tử Dạ, nàng thậm chí dùng việc về nước làm cái cớ, bởi vì, trong lòng nàng biết, Tử Dạ hắn căn bản không yêu nàng, vốn đối với việc nàng theo hắn về nước đã có chút bất mãn, cho nên, bây giờ nghe đến nàng muốn về nước, tự nhiên là sẽ không cự tuyệt nàng, bởi vì, nàng là Sở quốc công chúa, lại sắp hồi quốc, tổ chức yến tiệc từ biệt, Tử Dạ đương nhiên không thể chối từ.

Nàng chính là đoán trước Tử Dạ sẽ không cự tuyệt, cho nên, mới yên tâm bố trí ra hết thảy, chỉ cần Tử Dạ bước vào Di Hương cung, tuyệt đối trốn không thoát khỏi lòng bàn tay nàng! Nàng tuy rằng dung mạo không sánh bằng Diệp Lạc, nhưng là, nàng cũng không kém thua bao nhiêu, hơn nữa, thủ đoạn đối phó với nam nhân, nàng hiểu rõ hơn ai hết, tin rằng Tử Dạ sẽ bị nàng làm ê muội.

Thế nhưng, nàng đã đánh giá sai Tử Dạ, đối mặt với sắc đẹp của nàng, hắn cũng không có một chút động tâm, mặc kệ nàng mê hoặc như thế nào, cũng không có tác dụng, cho nên, nàng không cam lòng, nàng phải lừa cho Tử Dạ uống mê huyễn dược.

Mê huyễn dược không giống như xuân dược, đây là loại thuốc ảo giác chỉ có ở hoàng cung Sở quốc, tuy vậy trong đó vẫn tồn tại một ít xuân dược.

Hương Linh công chúa là một người kiêu ngạo, nàng vốn không muốn dùng đến thuốc để ép Tử Dạ thú nàng, nhưng là, bất đắc dĩ, Tử Dạ không bị nàng mê hoặc, cho nên nàng mới phải dùng đến mê huyễn dược. Nàng muốn Tử Dạ yêu mình.

Người uống mê huyễn dược, sẽ gặp phải ảo giác, mà nàng hiện tại đứng ở trước mặt Tử Dạ, ảo giác của hắn đáng lẽ phải là nàng mới đúng, thế nhưng, nàng lại nghe chính miệng hắn kêu tên người đàn bà kia! Chẳng lẽ, mị lực của nàng ta, đến mê huyễn dược cũng không có biện pháp sao?

Nghe thấy Tử Dạ gọi nàng là Lạc nhi, Hương Linh công chúa cơ hồ hận đến cắn chặt môi, nàng đẩy mạnh Tử Dạ ra, đối với đôi mắt lờ đờ mông lung của Tử Dạ cười dụ hoặc, dùng thanh âm mê hoặc nói:

-"Dạ ca, huynh nhớ cho kỹ, người huynh yêu là ta, là Sở quốc Hương Linh công chúa, là Hương Linh công chúa, huynh nhớ kỹ cho ta!"

Tử Dạ bị mê huyễn dược khống chế, chỉ thấy trước mắt có một bóng người màu đỏ lay động, nàng kia nụ cười yêu mị, thỉnh thoảng dụ hoặc lấy hắn, nhưng là, ở sâu trong nội tâm, lại mơ hồ có một tiếng gọi, Lạc nhi, Lạc nhi...

Dung nhan thanh lệ thoát tục cùng khuôn mặt kiều mị trước mắt không ngừng thay đổi, hắn cố gắng mở to hai mắt, nghi ngờ nhìn bóng người mơ hồ, ấp úng nói:

-"Hương Linh...? Không...Lạc nhi...Ta yêu Lạc nhi!"

Nói xong hắn đẩy Hương Linh công chúa ra, lảo đảo hướng ra cửa.

//Khâm phục ý chí của Dạ ca//

Nghe Tử Dạ nói như thế, Hương Linh công chúa trên mặt trở nên cực kỳ khó coi, nàng thật không ngờ, tình cảm của Tử Dạ với Diệp Lạc lại sâu đậm đến như thế, ngay cả khi trầm mê trong ảo giác, vẫn có thể đối với nàng ta nhớ mãi không quên.

Người đã tới tay, Hương Linh công chúa sao có thể dễ dàng buông tha? Nàng bước nhanh kéo Tử Dạ lại, hơi thở nóng thở nóng hổi, kề sát vào tai hắn nói:

-"Dạ ca, huynh say rồi, Hương Linh trước giúp người đi ngủ thôi!"

Nói xong, Hương Linh công chúa liền nửa dìu nửa ôm, cùng Tử Dạ hướng vào trong phòng ngủ.

//Các nàng đừng có la, ta không tiết lộ chương tiếp theo đâu//


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-303)