Truyện:Tứ Đại Gia Tộc – Bản Tình Ca Của Vương Tử - Chương 69

Tứ Đại Gia Tộc – Bản Tình Ca Của Vương Tử
Trọn bộ 75 chương
Chương 69
25 năm
0.00
(0 votes)


Chương (1-75)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Càng đến gần, mùi thơm càng rõ ràng, rõ ràng không phải là quá nồng nặc, nhưng lại làm cho trong mũi đầu óc của người khác được thoải mái.

Cậu bé đến gần bàn Mục Sư, nhìn rèm phía dưới bàn Mục Sư, nghĩ một chút, rồi vén rèm lên!

Dưới rèm có một tiểu Thiên Sứ ngủ say, đập vào trong tầm mắt của cậu.

Đó là một Thiên Sứ hạ phàm, khuôn mặt nhỏ bé trắng nõn lộ ra đỏ ửng nhạt, lông mi dày nhỏ dài, lỗ mũi nho nhỏ thanh tú xinh đẹp động lòng người, cái miệng nhỏ nhắn béo mập như anh đào chu lên hình dáng đáng yêu, mái tóc màu vàng khoác lên vành tai, lộ ra vành tai xinh xắn dễ thương.

"Thiên Sứ......"

Cậu tự lẩm bẩm hình như đã đánh thức tiểu Thiên Sứ, cô bé chớp chớp lông mi, sau đó chậm rãi mở mắt ra.

Một đôi mắt trong suốt tinh khiết hơn nước biển của biển Aegean, con ngươi màu xanh thẳm, tò mò nhìn cậu, không sợ cũng không khóc, chỉ là tò mò nhìn cậu.

Ngón tay của cậu, không khống chế được mà xoa gương mặt của cô bé, tiểu Thiên Sứ nháy mắt mấy cái, cười ha ha ha.

"Bé tên là gì?" Cậu sợ hù đến cô bé, giọng nói êm ái hỏi cái này còn không biết là bé con không thể nói chuyện, đương nhiên là không thể nhận được trả lời rồi.

Cậu nhìn thấy chăn bao bé lại là một miếng vải thô cũ rách, phía trên còn rất nhiều miếng vá. Đưa tay vào trong chăn lật lật, tìm thấy một mảnh giấy, trên đó viết: "Thiên sứ thượng đế ban cho tôi, tôi mang trả lại cho Thượng Đế. Tha thứ cho mẹ, mẹ yêu con."

"Người mẹ mà đem con cái bỏ đi, thì có tư cách gì nói yêu chứ......"Cậu cười lạnh xé nát bấy tờ giấy, tiện tay ném đi rơi đầy đất.

Ôm lấy tiểu Thiên Sứ, nhìn dung nhan thuần khiết xinh đẹp của bé, nhẹ giọng nói: "Mặc kệ trước kia bé gọi là gì, bắt đầu từ hôm nay, bé sẽ gọi là Shirley, hoa lài tinh khiết giống như bông tuyết, chính là bé, Shirley. Bé sẽ trở thành công chúa hạnh phúc nhất toàn thế giới, cũng sẽ là thiên sứ của một mình anh."

Nói xong, ôm lấy bé đi ra cửa giáo đường, các cận vệ vẫn chưa đi vào, đứng ở cửa lên tiếng. Mười cận vệ động tác đều nhịp xếp thành hai hàng, đồng loạt thi lễ: "Điện hạ, xin trở về cùng chúng tôi!"

Thanh âm huyên náo vang vọng ở trong giáo đường nho nhỏ, kinh sợ đến tiểu Shirley ở trong ngực, cậu cúi đầu, nhìn thấy đôi mắt của tiểu Shirley đỏ lên, chu mỏ, nhưng cuối cùng vẫn không khóc ra ngoài.

Quả nhiên, là một Thiên Sứ đặc biệt. Đây là lễ vật Thượng Đế ban cho cậu, bất luận kẻ nào cũng không thể cướp đi, cậu tin chắc.

Ôm đứa bé, thiếu niên tôn quý đi ra cửa giáo đường, đưa lưng về phía đám người đang đợi, thanh âm lành lạnh, giọng nói lạnh nhạt, "Các người, nhìn thấy cái gì?"

Bọn cận vệ nhìn lẫn nhau một cái, trong nháy mắt hiểu hẳn là vương tử điện hạ nói đứa bé kỳ lạ ở trong ngực của cậu. Mặc dù bọn họ không biết vì sao vương tử điện hạ lại ôm một đứa bé không rõ lai lịch, nhưng mà người có thể trở thành thị vệ của hoàng gia chắc chắn không phải là bình thường, ăn ý mười phần nói: "Thuộc hạ cái gì cũng không còn nhìn thấy."

"Rất tốt, tôi hi vọng các người thật sự không trông thấy, nếu không, tôi sợ tôi sẽ sử dụng mệnh lệnh hắc ám lần đầu tiên khi làm vương tử, tôi nghĩ, điều này chắc chắn không phải là tôi muốn làm, cũng không phải là các người muốn làm."

Nhẹ nhàng ném xuống một câu nói, vương tử điện hạ cũng không quay đầu lại mà đi ra khỏi giáo đường.

Tuy chỉ có tám tuổi, nhưng là vương tử Nors ra lệnh yên lặng như vậy đã làm người ta không rét mà run từ đáy lòng, mấy chục năm sau, điều bí mật này thật sự không có truyền đi, bởi vì mười người kia, trong ngày hôm ấy khi cậu hồi cung liền biến mất ở ranh giới công quốc Eros, di dân, hay là chết mất, cũng không biết......

Ba ngày sau, phụ vương của bệ hạ Nors lập tức tuyên bố với cả nước gần đây Vương Hậu ít xuất hiện không ra ngoài ở nửa tháng trước đã sanh hạ người thừa kế thuận vị thứ hai của công quốc Eros, đây là một vị công chúa, cô bé là công chúa đệ nhất Eros, tên là Shirley......

Từ trong hồi ức của mình rút ra suy nghĩ, Nors nhếch môi cười một tiếng, "Đây là lý do thuyết phục cậu?"

"Không, con chỉ muốn nói một chuyện." Quý Thần Hi buông xuống nụ cười côn đồ của mình, nghiêm túc trầm giọng nói, "Vô luận cậu xuất phát từ trong lòng là yêu ai yêu cả đường đi hay là cái khác, con vốn không phải là người thừa kế có huyết thống thuần chánh của Eros, cái vương vị này cái hoàng cung này đến nỗi quốc gia này đều không phải thuộc về con. Cho nên cậu à, vốn đó không phải là đồ của con, dù cho con buông tha, con cũng sẽ không cảm thấy có bất kỳ tiếc nuối nào."

Những lời này của Quý Thần Hi tương đối mịt mờ, thật ra thì dùng câu nói đầu tiên có thể khái quát: nếu Quý Thần Hi không phải vương tử chân chánh, vậy nếu như anh buông tha vương vị ở chung một chỗ với Tô Mạt cũng sẽ không cảm giác mình thua thiệt cái gì, thế thôi.

Bệ hạ Nors cần gì thông minh, trong nháy mắt liền hiểu rõ ý trong lời nói của Quý Thần Hi, nheo lại con ngươi nguy hiểm, cười lạnh: "Con là đang uy hiếp cậu?"

"Cậu nên biết, con tuyệt đối sẽ không uy hiếp cậu." Con ngươi của Quý Thần Hi bình tĩnh nhìn Nors, "Cậu là cậu của con, còn là người thân của con, cậu hiểu con, có mấy lời mặc dù con không nói nhưng cậu cũng sẽ hiểu, tỷ như, con đối với tình yêu liều lĩnh."

"Con liều lĩnh chính là muốn buông tha cho quốc gia này?"

"Quốc gia này vốn không phải là của con."

"Nhưng cậu nguyện ý đem quốc gia này phó thác cho con."

"Con cũng không nguyện ý giữ lấy một quốc gia, mà làm một người đàn ông cô độc."

"Nhưng bây giờ con là người thừa kế."

"Người thừa kế này con đã làm 25 năm rồi." Nhìn Nors, ông thậm chí có chút gấp gáp.

"Đối với cậu không có một ngày là vui vẻ!" Quý Thần Hi đứng lên, cúi người xuống thi lễ Nors, và ngẩng đầu lên, "Cậu, cuộc sống như thế cậu rõ ràng hơn con, nếu như năm đó cậu không có gặp được mẹ con, hoặc là con không có gặp được Tô Tô, như vậy chúng ta đều sẽ là người đáng thương giàu có quyền thế nhất trên thế giới này, cả đời cô độc. 25 năm trước con chính là như thế, con không muốn, cũng không muốn liên lụy 52 năm sau nữa."

Quý Thần Hi nâng người lên, lui một bước, "Cậu, vì Tô Tô, vì con của con, con đều không thể buông tha tình cảm dễ dàng như vậy, nếu quả thật là cá và tay gấu không thể kiêm được, con nhất định sẽ chọn thứ quan trọng nhất đối với con."

Nói xong rồi nhẹ nhàng thở dài, đi ra khỏi phòng làm việc của Nors.

Quý Thần Hi đi ra ngoài rồi, Nors lại bởi vì lời của cháu mình mà lâm vào suy nghĩ.

Thần Hi nói không sai, nếu như không có gặp phải Shirley, vậy cuộc sống của ông cũng sẽ không có bất kỳ vui vẻ nào.

Shirley xuất hiện giống như vũng nước trong suốt cứu vớt sinh mạng khô kiệt, con người và trái tim của ông. Từ nhỏ đến lớn, cô ấy thiện lương như vậy, dịu dàng như vậy, bất cứ lúc nào chỗ nào, bờ môi của cô ấy luôn vẽ lên nụ cười dịu dàng, mắt màu lam chớp động tia sáng giống như gợn sóng, cô ấy là một người duy nhất, thật lòng chân thật sẽ không giả vờ dịu dàng gọi ông: "Anh". Cô ấy rời khỏi Eros 25 năm, thì suốt cả hai mươi lăm năm này, ông nhớ cô ấy, một lần lại một lần, thanh âm của cô ấy đang ở bên tai, gọi ông "Anh"

"Anh......"

Tiếng kêu gần trong gang tấc làm Nors ngẩn ra, đột nhiên ngẩng đầu lên.

Một bộ váy dài màu xanh lụa mỏng, cô gái tóc vàng mắt màu lam, dịu dàng điềm tĩnh cười đứng ở trước mắt.

"Shirley......"

*****

"Anh, đã lâu không gặp rồi."

Nors cứng ngắc gật đầu một cái, rồi bình tĩnh nhìn Shirley, ngay cả ánh mắt cũng không có chớp một cái.

Shirley nhìn thấy tưởng nhớ ở trong mắt của ông, bà không thể chịu được tưởng nhớ, rũ mắt xuống, bà nhẹ nhàng nói: "Những năm này, anh có khỏe không?"

Bà trốn tránh cái nhìn chăm chú của ông, giống như những năm bà ở bên cạnh ông vậy, Nors cười nhạt, "Cũng đựơc, chỉ là không có em, dường như hết thảy đều chẳng được như ý."

Ý tứ bao hàm trong lời của ông Shirley đều hiểu, thế nhưng, "Em không nghĩ tới, những năm này anh luôn cô độc một mình."

"Anh vốn cho rằng không có em, cuộc sống của anh cũng sẽ như trước, chỉ là, chuyện vĩnh viễn không như anh nghĩ." Nors cúi đầu cười cười, "Đối với anh mà nói cũng không thể quay về nữa, những năm này, cuối cùng anh cũng nhận rõ một sự thật. Vốn không phải là của anh, vô luận bao nhiêu cố gắng đều là uổng công. Cuối cùng anh chỉ có thể giữ lấy quan tâm của mình, mà anh quan tâm, vĩnh viễn không thể lấy được."

Tỷ như, em......

Shirley phát giác khổ sở trong lời nói của ông, trong lòng xẹt qua đau đớn của năm này tháng nọ.

Người đàn ông này, cứu thoát bà từ trong tay tử thần, cho bà sinh mạng mới, cuộc sống mới, thân phận mới. Để cho bà trở thành công chúa tôn quý nhất toàn thế giới, ở dưới sự bảo vệ của ông, bà có một tuổi thơ vui vẻ. Người đàn ông này là ngừơi anh trai coi như thân nhất ở trên đời này của bà, rõ ràng là có thể rất hạnh phúc, tại sao, ông lại phải yêu bà chứ?

"Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, anh, nhiều năm như vậy rồi, anh vẫn không thể quên được sao?"

"Em cũng nói rồi, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, huống chi, em có thể quên được sao?"

Nors hỏi ngược lại làm cho Shirley hơi ngẩn ra, rồi ngay sau đó bà lắc đầu một cái: "Năm đó, có lẽ em không nên rời khỏi anh. Hết thảy của em đều là thuộc về anh, em đi rồi, thế giới của anh cũng trống rỗng......"

Nors mỉm cười lắc đầu, đi ra khỏi bàn làm việc rộng rãi, đứng ở trước mặt của bà, cười và quan sát khuôn mặt thanh lệ xinh đẹp tuyệt trần này, "Shirley, em rời đi làm cho anh rất đau lòng. Anh thừa nhận, em đi rồi thì thế giới của anh quả thật một mảnh trống không, cũng tìm không được một chút sắc thái nào. Nhưng em, là em gái của anh, anh cho em hai mươi năm vui vẻ, bởi vì anh buông tha, nên để cho em có được 25 năm hạnh phúc, đối với anh mà nói, đã đáng giá rồi."

"Anh......"

Shirley nhắm mắt lại, nước mắt chảy xuống.

Ông luôn đối với bà tốt như vậy, rõ ràng yêu bà, nhưng lại vì hạnh phúc của bà mà buông tay, thành toàn cho bà, tổn thương chính mình, người đàn ông này tay cầm quyền thế, lại ngốc đến đáng thương......

"Đựơc rồi, đừng khóc nữa." Nors ôm bà vào trong ngực, để cho bà tựa lên trên vai của mình, nhè nhẹ vỗ về mái tóc màu vàng của bà, "Thượng Đế đối với mỗi người đều công bằng, cho anh quyền thế, thì nhất định sẽ không cho anh hạnh phúc, cho anh cơ hội gặp đựơc em, thì tất nhiên không cho phép anh có đựơc em. Nhưng mà, có thể để cho anh nhìn thấy em vui vẻ hạnh phúc, anh cũng đã thỏa mãn rồi."

Đứa trẻ sơ sinh năm đó lớn lên từng chút một, thời kỳ thiếu nữ lại lộ ra tao nhã không ai sánh bằng, một cái nhăn mày một nụ cười cũng có thể khiến cho ông nhớ cả đời. Ông mạnh mẽ mà nhận định Shirley thuộc về ông, nhưng lại không có nghĩ đến......

Shirley yêu người đàn ông khác, thậm chí vì người đàn ông kia ruồng bỏ cả quốc gia...... và ông. Không cam lòng, không tình nguyện, ông đem lấy chính mình và quốc gia trói chặt ở chung một chỗ để cho bà lựa chọn, mặc dù kết quả ông cũng đã sớm đoán được......

Nhiều năm như vậy, ông và bà cách xa ngàn dặm, nhưng ngay cả một cái tin tức nho nhỏ của đối phương cũng không bỏ qua, biết rõ đối phương vĩnh viễn đều là thân nhân của mình, nhưng mà lại không chịu để ân oán xuống. Hôm nay sau cơn mưa trời lại sáng, bọn họ cũng đã già rồi, còn có cái gì nữa chứ, so tình nghĩa cùng thời gian còn sót lại không nhiều lắm thì cái nào trân quý hơn đây?

Rời khỏi ngực của ông, Shirley lau nước mắt, nháy nháy mắt lông mi xinh đẹp giống như cánh bướm biến mất áy náy, "Anh, 25 năm nay mặc dù em không có làm bạn ở bên cạnh anh, nhưng mà Thần Hi, vẫn luôn thay thế em chăm sóc anh. Đây cũng là thứ duy nhất em có thể lấy để đền bù lại cho anh."

Đem lấy con ruột thịt của mình đưa đến Eros, lòng của bà sao lại không đau, thế nhưng do bà quá hiểu Nors, không có bà thì tất nhiên ông sẽ cô độc cả đời. Cho nên sự tồn tại của Thần Hi trên mức độ nào đó thì đúng là an ủi Nors.

Nors gật đầu một cái, rồi quay đầu nhìn hình chụp chung của ông cùng với Quý Thần Hi trên bàn làm việc, mỉm cười nói: "Thần Hi con là của em, 22 năm qua anh vẫn dụng tâm bồi dưỡng, nó không có làm cho anh thất vọng, nó và cha của nó giống nhau, đều là ngừơi đàn ông thông minh."

Shirley không nghĩ tới Nors sẽ ngay mặt mà tán dương chồng, vì vậy cẩn thận nhắc tới, "Quý Uyên......"

"Quý Uyên là em rể anh, về sau, em thường xuyên dẫn cậu ấy trở về Eros. Nơi này là cố hương của em, anh là anh trai của em, mặc dù anh vẫn cảm thấy cậu ấy không xứng với em gái cao quý thiện lương của anh, nhưng tên nhóc kia mấy chục năm nay đều đối tốt với em như cũ, anh liền miễn cưỡng tha thứ cậu ấy chứ sao!"

Bộ dạng Nors dửng dưng, giọng nói trước sau đều là khinh miệt, lại làm Shirley chảy lệ xuống một lần nữa.

25 năm nay, rốt cuộc anh trai đã quên được rồi......

"Ngốc, khóc cái gì chứ, anh đã nhiều năm không gặp em như vậy, để cho anh trai nhìn thật kỹ em nào."

Nors lau khô nước mắt trên gò má bà, ánh mắt nhu hòa nhìn ngừơi phụ nữ mình yêu cả đời, tuổi gần năm mươi, bà ấy lại vẫn như cũ được trời ưu ái bày ra xinh đẹp của bản thân, năm tháng không có ở trên dung nhan của bà ấy chạm trỗ ra dấu vết nào, bà ấy giống như của hai mươi lăm năm trước.

"Shirley, em vĩnh viễn, là em gái của anh, cũng vĩnh viễn là công chúa tao nhã nhất Eros."

Shirley cúi đầu nhắm mắt lại, cố gắng giấu nước mắt.

Nors mím môi, con ngươi luôn luôn điềm tĩnh cũng mang theo giọt nước như sóng, ông xoay người, đem văn kiện mới vừa phê chuẩn xong cầm lên, đưa tới trước mặt Shirley.

Shirley ngẩng đầu, nghi ngờ nói: "Đây là?"

"Đây là thông báo từ hôn chính thức của vương tử Elroy công quốc Eros cùng công chúa Sophie đệ nhất Thụy Điển."

"Nhưng mà, bên Thụy Điển......"

"Không sao, anh đã bàn bạc xong với Thụy Điển, bọn họ cũng không có ý kiến gì, có liên quan tới quan hệ trên quốc tế nên cơ bản có thể xem nhẹ. Chỉ là công chúa Sophie dường như rất cố chấp với Thần Hi, cho dù là trên quốc gia cho phép giải trừ hôn ước, sợ rằng vị công chúa kia cũng sẽ không dễ dàng giao ra tín vật đính hôn."

Đem thông báo thật mỏng bỏ vào trong tay Shirley, Nors cười nói: "Anh có thể làm cũng chỉ có những thứ này, còn lại, đều xem Thần Hi rồi."

Shirley vân vê tờ công hàm nhỏ bé, hiểu được phần văn kiện này là tự do của Thần Hi mà bản thân quốc vương Nors cũng gánh chịu áp lực cỡ nào.

"Anh, Thần Hi cũng không phải là ngừơi......"

"Ở trong mắt anh, Thần Hi chính là người thân của anh!" Cắt đứt lời còn chưa nói ra của Shirley, ánh mắt Nors nhu hòa, "Tên nhóc này là một tay anh nuôi lớn, anh coi nó là con ruột, giao quốc gia cho nó anh sẽ rất yên tâm. Về phần máu mủ...... em chính là em ruột của anh, Thần Hi chính là cháu của anh, nó từ nhỏ chính là vương tử công quốc Eros, tương lai cũng sẽ trở thành chúa tể quốc gia!"

Crypto.com Exchange

Chương (1-75)