Truyện:Tứ Đại Gia Tộc – Bản Tình Ca Của Vương Tử - Chương 68

Tứ Đại Gia Tộc – Bản Tình Ca Của Vương Tử
Trọn bộ 75 chương
Chương 68
Kinh hãi thế tục
0.00
(0 votes)


Chương (1-75)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Ngón tay của Quý Thần Hi đánh lén thành công, dọc theo bụng xuống phía dưới. Giác quan thần kinh của Tô Mạt yếu ớt.

Thân thể bị áp chế, nửa người trên cũng bị xâm phạm, răng môi bị phong kín. Tô Mạt không thể lui được mà cũng không thể tránh đựơc, ngoại trừ dục cự còn nghênh* cũng không còn cách nào khác.

*Dục cư còn nghênh: Gỉa bộ phản kháng nhưng trong lòng đã muốn, thuận theo.

Quý Thần Hi rút hai tay ra dọc theo dây kéo váy của Tô Mạt, một tay xé váy ra

Rẹt —— một tiếng này làm cho lễ phục gấm sa nhãn hiệu nổi danh toàn cầu đã tuyên cáo cái chết của mình, chết bởi móng vuốt của Quý Thần Hi gấp không thể chờ.

Lễ phục của Tô Mạt bị Quý Thần Hi xé ra, thân thể sau khi mang thai của cô hiện ra trắng nuột, từ từ có một chút đẫy đà ở dưới bụng hơi gồ lên, cái vóc dáng xinh đẹp này làm cho người tội phạm

"Tô Tô thật là đẹp." Dục vọng của Quý Thần Hi phát tác, hôn xuống xương bả vai của cô rồi mút liếm nhiều lần.

"Không được ... Thần Hi.... không thể"

Tô Mạt vội vàng ngăn cản, làm cho Quý Thần Hi ngẩng đầu lên lấy ánh mắt hỏi thăm

"Con, sẽ thương tổn đến con."

Biết rõ là Tô Mạt sợ cho đứa bé trong bụng, Quý Thần Hi an ủi cô: "Em quên chồng em là bác sĩ nổi tiếng toàn cầu sao, yên tâm đi vị trí bào thai của em rất ổn, chỉ cần cẩn thận một chút sẽ không có chuyện gì."

"Nhưng mà..."

"Không có nhưng mà gì cả, cha nó là ông trời, nó tạm thời có thể không nhìn."

Người ba chuẩn không chịu trách nhiệm. Quý Thần Hi lật người lên chế trụ Tô Mạt, nhưng không có thương hại tới bụng, chỉ là cười trầm thấp khàn khàn: "Tô Tô, em đáng để cho bất kỳ người đàn ông nào phạm tội vì em, nhưng chỉ có một người có thể được như ý chính là Quý Thần Hi anh."

Nói xong hôn môi của cô, ôm cô vào trong ngực tùy ý yêu thương.

Sau khi bay mấy cái giờ, máy bay riêng của Quý Thần Hi an toàn đáp xuống sân bay hoàng gia Eros, cửa khoang mở ra Quý Thần Hi với tinh thần sáng láng ôm Tô Mạt toàn thân vô lực đang ngủ mê man, sau khi máy bay hạ cánh thì ngồi vào trong xe đi thẳng về biệt thự của mình, đặt Tô Mạt lên giường, sau lại lấy khăn lông thấm ướt cẩn thận lau toàn thân cho cô, động tác dịu dàng lấy chăn đắp kín rồi hôn nhẹ cái trán của cô, sau đó đi ra cửa phòng.

Đến gia phòng của mình, Quý Thần Hi đổi một bộ y phục quý tộc Eros, cài khuy tay áo kim cương trên áo sơ mi, sau đó xoay người đi về phía cung điện hoàng thất mà bệ hạ Nors đang ngồi.

Quý Thần Hi dọc theo đường đi mấy lần tự hỏi, phải làm thế nào mới có thể thuyết phục được cậu, mình có thể trả giá cao nhất để đạt thành mục đích, nhưng lúc này mặc dù anh thông minh tuyệt đỉnh, nhưng mà đối với người cậu quốc vương một tay nuôi anh lớn, Quý Thần Hi thật không có nhiều chắc chắn có thể làm được

Vốn là cực kỳ không muốn phát sinh xung đột với cậu, cho nên mặc dù là cậu tự mình định ra rồi bốn vụ hôn ước cho anh, anh cũng chưa từng phản kháng, nhiều nhất chỉ là trốn đi các nơi trên thế giới ung dung tự tại mấy ngày, vậy mà muốn mình đối mặt với trách nhiệm và nghĩa vụ, anh trước sau đều trốn tránh.

Nếu như không có Tô Mạt xuất hiện, có lẽ anh sẽ chọn lựa một trong bốn cô gái kia, vì Eros vì cậu anh tin tưởng mình thật sự có thể thuận theo, nhưng Thượng Đế lại cố tình ưu đãi anh như vậy, con gái trên thế giới nhiều không kể xiết nhưng lại an bài Tô Mạt, để cho người con gái này xuất hiện trong cuộc đời của anh.

Vì Tô Tô, vì con anh nhất định phải đi tới bước này

Quý Thần Hi đứng ở trước phòng làm việc riêng của Nors gõ cửa, sau khi nghe một tiếng đi vào của Nors, anh hít thật sâu bình phục tiếc rẻ ở đáy lòng.

Quý Thần Hi đẩy cửa ra nhìn thấy Nors ngồi ở sau bàn làm vịêc khổng lồ, ánh mặt trời ở sau lưng không thấy rõ ngũ quan, bên cạnh có chồng văn kiện rất cao, ông cúi đầu phê chuẩn một tờ văn kiện.

Quý Thần Hi đạp trên thảm vừa dầy vừa nặng, đi tới trước người ông cách bàn làm việc gật đầu nhẹ: "Cậu."

"Ừ, ngồi đi." Nors bệ hạ không có ngẩng đầu, ra hiệu Quý Thần Hi ngồi ở đối diện với mình, nhàn nhạt mở miệng: "Lần này con đi chắc chắn là đạt được ước muốn rồi."

"Đúng vậy, Gia Tộc Nặc Duy Tư đã đáp ứng giải trừ hôn ước, nhiều nhất là ba ngày Jess sẽ đem tín vật ban đầu cậu đưa cho Juli trả lại."

Nors gật đầu một cái giống như rất hài lòng cách làm của Quý Thần Hi: "Cậu biết ngay mà, một Gia Tộc Nặc Duy Tư là tuyệt đối không làm khó được con, thời gian con giải quyết chuyện này so với dự đoán của cậu ngắn hơn nhiều."

Quý Thần Hi cười mỉa, nhún nhún vai: "Ngài đang khích lệ con sao."

"Dĩ nhiên." Nors ở trên văn kiện phê chuẩn chữ cuối cùng, rồi cầm lấy tín vật quốc vương ở bên cạnh đóng lên: "Con vẫn luôn là kiêu ngạo của cậu, năng lực tài hoa thông minh vô luận bên nào đối với cậu mà nói, đều là trò học từ thầy mà giỏi hơn thầy."

Nors khép lại văn kiện đã ký xong, ngẩng đầu nhìn Quý Thần Hi: "Tuy rằng là như thế nhưng mà vương thất Thụy Điển không thể so với Gia Tộc Nặc Duy Tư, theo cậu được biết Nhật Bản, Thái quốc, mặc dù ba vị này cũng đã đồng ý từ hôn, tuy nhiên người thắng lớn nhất cũng là vương thất Thụy Điển với thực lực hùng hậu nhất, con phải giải quyết thế nào đây."

"Thụy Điển con không phải là không có biện pháp giải quyết, chẳng qua là muốn giải quyết bọn họ thì tuyệt đối phải trả giá cao, mà con không thể mạo hiểm."

"Cho nên."

"Cho nên con muốn cầu xin cậu giúp con."

"Cầu xin."

Nors nhướng đuôi lông mày, ông không có nghĩ đến Quý Thần Hi lại dùng đến cái chữ "cầu xin" này.

Lúc Quý Thần Hi đựơc ba tuổi, sau này lại lớn lên ở bên cạnh ông, đứa bé này mặc dù trên danh nghĩa là cháu ngoại của ông, nhưng trên thực tế quan hệ của hai người như cha con, ông hiểu rất rõ Thần Hi, đứa cháu ngoại này của ông chính là một người trời sanh vương giả, nhất cử nhất động đều toát ra khí chất không phải người thường có thể so sánh đựơc, nhất là kiêu ngạo trong xương cốt bất hiện sơn bất lộ thủy*, lại có thể trong nháy mắt áp chế toàn trường này nhiều năm, Thần Hi vô luận là làm cái gì nói cái gì đều có nguyên tắc làm việc của mình, vậy mà cái chữ "cầu xin" này nó chưa từng nói qua.

* bất hiện sơn bất lộ thủy: ngấm ngầm, không rõ ý tứ

"Thần Hi, 25 năm qua đây là lần đầu tiên con cầu xin cậu."

"Vâng"

"Cô gái kia thật sự quan trọng như vậy sao?"

"Vâng"

"Không thể không có cô ta"

"Vâng"

Quý Thần Hi khẳng định quả quyết liên tiếp ba lần, Nors nheo mắt lại đưa tay vén chồng lên, gật đầu một cái: "Được rồi, nếu vậy con nói cho cậu một lý do giúp con, con phải biết cho dù là cậu tự mình đi giải quyết, cũng phải trả giá rất cao, cho nên cái lý do này của con tốt nhất là khách quan để thuyết phục cậu, mà không phải khuấy động những thứ tình yêu phong hoa tuyết nguyệt kia."

Quý Thần Hi ngồi ở đối diện Nors nghịch ánh sáng, anh không thấy rõ ngũ quan của Nors, duy chỉ có ánh mắt cùng thần thái trong mắt của ông cũng không có một chút tránh né mắt anh, Quý Thần Hi biết nếu như hôm nay không thể lấy ra lý do thuyết phục Nors, vậy những lời nói dứơi đây cũng không có cần phải tiến hành.

Các loại suy nghĩ trước cũng đã không cần dùng rồi, Nors cần không phải là anh cùng với Tô Tô yêu nhau sâu đậm bao nhiêu, ông cần chính là một lý do chống lại lý do của ông.

Quý Thần Hi rũ mắt xuống chậm rãi thở dài: "Cậu, kỳ thật lý do của con chính là một câu hỏi."

"A." Nors có một chút thích thú hơi mỉm cười: "Câu hỏi gì."

"Tại sao cậu muốn giao cái quốc gia này, vào tay một ngừơi không có một chút liên hệ máu mủ với cậu chứ"

*****

Cháu ngoại hỏi cậu ruột mình, tại sao lại muốn giao cái quốc gia này cho một người không có liên hệ máu mủ, câu hỏi này hình như có chút kỳ quái.

Vậy mà Nors lại không có một chút ngoài ý muốn, chỉ là dùng ánh mắt tò mò quan sát Quý Thần Hi, sơ qua, tò mò chuyển thành thưởng thức, "Lúc nào thì con biết?"

"Nói không rõ ràng, rất sớm trước kia con đã bắt đầu hoài nghi."

"A?"

"Cậu là cậu của con, mẹ là em gái ruột của cậu, nhưng màu mắt chúng ta lại không giống nhau."

"Có rất nhiều anh em chị gái có màu mắt không giống nhau"

"Không sai, nhưng mà ở tại Vương tộc Eros tuyệt đối không thể xuất hiện loại chuyện như vậy." Quý Thần Hi ngẩng đầu, mắt màu lam chậm rãi chớp chớp, "Vương tộc công quốc Eros, trăm năm qua là huyết thống thuần chánh, người thừa kế thứ nhất của vương vị tất nhiên đều là màu mắt giống như cậu. Nhưng mà con lại không giống như cậu. Mặc dù những năm này cậu ngăn việc con điều tra ghi chép của gia tộc Eros, nhưng trên thế giới này cuối cùng cũng không có bí mật vĩnh viễn, cậu phải biết, có một số việc không thể gạt được con."

Quý Thần Hi lời nói chuẩn xác, có trật tự, có thể nhận thấy được là anh tuyệt đối có lòng tin với suy đoán của mình, cho nên anh nói xong lời nói này, nụ cười lạnh nhạt, mặt không sợ hãi nhìn Nors.

Nors không có thừa nhận, dĩ nhiên, ông cũng không có phủ nhận, "Mẹ con là em gái của cậu, mà con cũng không phải là con ruột của cậu, cho dù là màu mắt không giống nhau cũng không phải là chuyện lớn."

Đối mặt với cậu trả lời lập lờ nước đôi của Nors, Quý Thần Hi chỉ cười nhạt: "Cậu à, ngài đang thử dò xét con sao? Hay là ngài đang đoán con vẫn cũng không nhìn thấy gia phả, thấy bao nhiêu, biết bao nhiêu đây?"

Nors không nói gì, một đôi mắt sâu am hiểu khóa ở trên mặt Quý Thần Hi, không nhúc nhích.

"Con biết cũng không nhiều, nhưng mà đã đầy đủ để cho con có thể đoán được chân tướng."

Thân thể của Quý Thần Hi tựa lên trên ghế sofa thoải mái, vẫn như cũ treo ngược vẻ bất cần đời nhìn Nors, "Đứa bé thứ nhất Vương tộc Eros ra đời, vô luận là công chúa sinh hay là Vương Hậu sinh, chỉ cần là ruột thịt của Vương tộc Eros thì nhất định có màu mắt như cậu. Đây là chuyện rất khó giải thích thậm chí không phù hợp khoa học, nhưng mà chuyện này đúng là phát sinh ở trong hoàng thất Eros. Cậu biết vì sao con lựa chọn học y không, con chính là đối với chuyện này nảy sinh lòng hiếu kỳ, muốn thử giải đáp cái kỳ tích cổ xưa này, nhưng kỳ tích vẫn là kỳ tích bởi vì không có bất kỳ đạo lý khoa học nào có thể chứng minh nó. Cho nên cho tới bây giờ con cũng không thể giải thích cái hiện tượng này."

Nhìn thấy Nors hơi nhíu mày, Quý Thần Hi làm bộ thở dài một tiếng: "Con cũng đã từng hoài nghi tới con không phải là ruột thịt của mẹ, nhưng thật đáng tiếc, cái hoài nghi này là phủ định. Nếu con xác thực là ruột thịt của cha mẹ, mà con lại không có di truyền màu mắt của Vương tộc Eros, như vậy cũng chỉ có một loại giải thích......"

Quý Thần Hi dừng lại một chút, rồi chậm rãi nói ra đáp án: "Mẹ con, không phải là em gái ruột của cậu."

Nói xong, Quý Thần Hi khống chế tầm mắt, mới nhìn thần thái, phản ứng của Nors thế nào.

Mà đối với Nors, mặc dù là một câu câu hỏi, nhưng mà ông biết, nhất định là Quý Thần Hi có chắc chắn rất lớn thì mới có thể nói khẳng định như vậy.

Bên trong phòng yên tĩnh, hai người đều có tâm sự riêng, trong lúc nhất thời cũng không biết nên làm sao hóa giải. Trong góc chuông lớn cổ tíc tắc tíc tắc, hai ngừơi đàn ông tay cầm quyền ở trong mắt đấu với nhau.

Sau một hồi lâu, Nors nhẹ nhàng cười một tiếng, "Con rất thông minh, vô luận là cha mẹ của con hay là cậu, đều không đuổi kịp con, quả nhiên, cậu không có nhìn lầm người."

Những lời này nhìn như râu ria, nhưng Quý Thần Hi biết, Nors đã chắc chắn trả lời vấn đề mà không phải là vấn đề của mình, chỉ là, ông dùng một trả lời không phải là trả lời mà thôi.

"Cậu, cậu quá khiêm tốn rồi, con là cậu bồi dưỡng từ nhỏ, vô luận là cách thức suy nghĩ hay là tác phong làm việc đều là giống cậu như đúc, chỉ là, dù sao con cũng không thuộc về quốc gia này, cho nên mỗi lần con làm một ít chuyện thì cũng sẽ lại thêm một tầng cân nhắc, nếu như con không phải là vương tử mà chỉ là Quý Thần Hi, con sẽ như thế nào...... Cho nên, con và cậu dù sao cũng là khác nhau. Cậu nói có đúng hay không, cậu?"

"Bành bạch ——"

Nors vỗ tay, nụ cười hòa ái, "Con nói không sai, cũng là bởi vì con và cậu tương tự nên mang theo giải thích độc đáo của mình cùng một chút phản nghịch, để cho cậu càng thích con hơn, mặc kệ con có phải cháu ruột của cậu hay không, cậu đều coi con như con trai của mình."

"Bởi vì, ngừơi phụ nữ mà cậu đã từng thích nhất chính là mẹ của con, đúng không?"

Lúc Quý Thần Hi hỏi ra cái vấn đề này thì con ngươi rũ xuống, cho nên không có nhìn thấy Nors vì bị nhìn trúng mà chợt loé lên đau lòng.

"A, năm đó, cậu chỉ có 9 tuổi......"

Yên lặng ở trong ký ức của Nors chính là một quang cảnh ấm áp.

Vương tử Nors là người thừa kế duy nhất vương quốc Eros chỉ có 9 tuổi, ở trong mắt người ngoài, cậu bé thông minh, tuấn mỹ, còn là một người thừa kế hoàn mỹ. Nhưng nào có ai biết, thân là vương tử chính cậu cũng rất không thích cuộc sống hà khắc của cung đình, từ khi cậu có trí nhớ, toàn bộ 3 năm, mỗi ngày vượt qua trách nhiệm đè ép làm cho cậu khổ không thể tả. Hoàng thất như vậy, ép cậu sắp điên rồi.

Tình cờ có một lần, dựa vào gan dạ sáng suốt hơn người của mình, cậu tuổi còn nhỏ đã tránh thoát khỏi tầng tầng bảo toàn của Vương Cung Eros, tự mình chạy ra cung điện.

Thế giới bên ngoài đối với một đứa bé từ nhỏ sống ở trong vương thất mà nói thật sự rất đa dạng, ở bên ngoài, cậu nhìn thấy rất nhiều chuyện chưa từng có nhìn thấy. Nhiều người như vậy, nhiều xe như vậy, nhiều toà nhà như vậy, trong không khí là mùi thơm hoa lài đặc biệt ở quốc hoa công quốc Eros, vài món đồ nhỏ trong tủ kính cửa hàng, giá tiền bao nhiêu cậu cũng không có khái niệm, khi ông nhìn trúng, những thứ hàng mỹ nghệ bình thường thô kệch kia cũng là đẹp mắt nhiều màu.

Cậu lưu luyến với phố lớn ngõ nhỏ, quên đi thân phận của mình, cũng quên đi cái thân phận này ở dưới có bao nhiêu ánh mắt nhìn cậu......

Một thiếu niên tuấn mỹ xuất chúng, ăn mặc sang trọng xuất hiện một mình ở trên đường cái, cũng sớm đã đưa tới người quanh mình nhìn chăm chú, chỉ là không có ai biết, thiếu niên này chính là vương tử điện hạ của bọn họ.

Tự do cùng vui vẻ ấy sao mà ngắn ngủi, ông cụ non như cậu, sớm một chút cũng đã phát hiện có cận vệ hoàng gia theo dõi cậu, nhưng cậu vẫn còn chưa muốn trở về, cậu liều mạng dốc toàn bộ sức lực chơi trò chơi trốn tìm với đại đội cận vệ, từ thành thị huyên náo đuổi chạy ra ngoại ô yên tĩnh.

Chung quanh trống trải chỉ còn lại cỏ mịn đầy đất, cậu biết, thời gian của mình đã đến rồi.

Phía sau tiếng bước chân của cận vệ thuộc về hoàng gia dường như ở gần bên tai, cậu cười nhạt, quay đầu, thấy bên cạnh là một ngôi giáo đường nhỏ bị bỏ hoang.

Xem ra, là thượng đế ban cho cậu một ngày vui vẻ, hiện tại cũng phải tự mình kết thúc vui vẻ của cậu.

Cậu đẩy cửa giáo đường ra, cửa lâu năm không tu sửa phát ra thanh âm chói tai, trong không khí đầy bụi bậm, thế mà cậu lại nghe thấy một mùi thơm nhàn nhạt đặc biệt, tinh khiết giống như bông tuyết, thơm ngát giống như hoa lài.

Tại sao có thể có mùi vị tốt như vậy chứ?

Cậu bé khó có được lòng hiếu kỳ phát tác, đi dọc theo giữa hai hàng ghế, đi lên trên bục Mục Sư......

Crypto.com Exchange

Chương (1-75)