Truyện:Tứ Đại Gia Tộc – Bản Tình Ca Của Vương Tử - Chương 26

Tứ Đại Gia Tộc – Bản Tình Ca Của Vương Tử
Trọn bộ 75 chương
Chương 26
Không mời mà tới
0.00
(0 votes)


Chương (1-75)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Sáng sớm mùa đông ở Giang Nam hơi có sương mù, cư xá an tĩnh chợt có vài tiếng chim hót, nhưng vẫn là nghênh đón một ngày mới.

Năm chiếc xe gần như là cùng dừng lại ở cửa biệt thự nhỏ, động tác cũng đồng loạt.

Năm người con trai xuất sắc và một cô gái xinh đẹp, một nhóm sáu người này đứng ở cửa biệt thự, và nhìn nhau cười.

Liễu Thi Nguyệt đứng đầu và cô xoay người nhìn năm người kia, vẻ mặt cười xấu xa: "Đã tới lúc rồi nhé, các vị tổng tài đã chuẩn bị xong chưa?"

Vân Mặc Vận cười nhẹ, cực kỳ yêu thích khi cô đầy sinh lực và sức sống như vậy, cũng dung túng bất kỳ hành động nào đó của cô.

Đôi mắt tím của Ôn Nhược Khê ẩn chứa một nụ cười, vẻ mặt như xem kịch vui, dứt khoát quyết định làm một diễn viên quần chúng.

Long Thừa Viêm giống như không có nhìn thấy bộ dạng của Liễu Thi Nguyệt, nên hé ra khuôn mặt cực kỳ lạnh lùng không thể hiện bất kỳ thái độ gì.

Ngược lại, Tiêu Nặc Mưu thân là chủ sở hữu tương đối có ý tốt, lấy hành động mà biểu đạt ý nghĩ của mình, lắc lắc một chùm chìa khóa trong tay: "Gõ cửa, hoặc là chúng ta trực tiếp đi vào."

Liễu Thi Nguyệt dương dương đắc ý: "Vẫn là anh Tiêu tốt nhất, không giống bốn người câm kia, rõ ràng rất muốn đến mà bày đặt làm giá, nói cho cùng chính là đạo đức giả, đạo đức giả nghiêm trọng!"

"Nhưng mà Thi Nguyệt" Âu Húc Nhật một trong những ngừơi câm hơi chần chờ: "Mục đích của em đem bọn anh đến là?"

Liễu Thi Nguyệt là bà xã tương lai của Vân Mặc Vận, cũng là em gái của mấy người bọn họ, một câu nói của cô bé quả thật có thể triệu tập mấy nhân vật lớn đến, nhưng lại không nói rõ là vì cái gì.

Liễu Thi Nguyệt quét qua mấy người con trai xuất sắc phong độ hiên ngang, như có thâm ý mà cười nói: "Kỳ thật nguyên nhân em tìm các anh tới, hẳn là các anh rõ ràng hơn em chứ."

"Nguyệt Nguyệt......" Nụ cười của Vân Mặc Vận đầy cưng chìu, nhẹ nhàng nói: "Anh biết rõ ý nghĩ ở trong lòng em, nhưng......"

"Nhưng mà em muốn các anh cũng đồng ý."

Liễu Thi Nguyệt bướng bỉnh cướp lời nói, hung hăng trừng mắt liếc Vân Mặc Vận, lúc chuyển con ngươi qua thì ánh mắt đã là sâu kín: "Các anh cũng rất rõ thân phận của Quý Thần Hi, cũng hiểu rõ lai lịch của Tô Mạt. Em biết rõ người của công quốc Eros đã tới tìm các anh, không bao lâu nữa, thân phận của Quý Thần Hi sẽ sáng tỏ, mà mấy vị kia cũng sắp xuất hiện. Mặc dù các anh đều có tự tin với Quý Thần Hi, cảm thấy trong tương lai anh ấy có thể vượt qua, nhưng em vẫn là không nhẫn tâm với Tô Mạt...... Có thể, là em quá đáng, nhưng mà em thật sự hi vọng bọn họ có thể đạt được hạnh phúc"

Liễu Thi Nguyệt rũ lông mi xuống, rồi nhẹ giọng thở dài, thanh âm trở nên trầm thấp dị thường: "Tô Mạt là một cô gái tốt, anh Quý thật sự yêu chị ấy, em có thể nhìn ra được những thứ này. Nhưng mà, thân phận chênh lệch là không thể thay đổi, em muốn giúp bọn họ, nhưng lại không có năng lực. Em biết rõ năng lực của các anh, em hi vọng các anh cũng có thể giống như em đồng ý chấp nhận Tô Mạt, nếu như về sau bọn họ phải đối mặt với các cửa ải khó khăn, thì các anh có thể nể tình tình cảm của anh Quý mà trợ giúp cho Tô Mạt. Để cho bọn họ có thể có được hạnh phúc, đây chính là toàn bộ thỉnh cầu của em"

Liễu Thi Nguyệt nói khẩn thiết, hiểu rõ lấy lý lẽ để lay động tình cảm, trong đôi mắt to sáng ngời di chuyển hi vọng và khẩn cầu.

Vân Mặc Vận biết rõ, Liễu Thi Nguyệt là sợ Tô Mạt sẽ lập lại đau khổ như cô lúc trước nên mới yêu cầu bọn họ chấp nhận Tô Mạt, và trợ giúp Tô Mạt.

Công quốc Eros ở Châu Âu đã tìm được bọn họ thì thân phận của Quý Thần Hi cũng không thể giấu giếm nữa, vương tử một nước, lại là người thừa kế thứ nhất, tôn nghiêm từ xưa của hoàng thất là không có khả năng thừa nhận Tô Mạt làm vợ của Quý Thần Hi, như vậy...... kết cục cuối cùng của bọn họ nhất định là bi thảm.

Liễu Thi Nguyệt không đành lòng, bọn họ sao có thể nhẫn tâm để cho bạn tốt đau khổ cả đời?

*****

"Nếu như cô ấy đáng giá"

Long Thừa Viêm đang giữ yên lặng lại là người đầu tiên trả lời, mặc dù vẫn là giọng điệu lãnh khốc vô tình trước sau như một: "Anh sẽ chấp nhận."

Liễu Thi Nguyệt thấy anh ấy nói như vậy, thì gánh nặng ở trong lòng thoáng nhẹ một chút, và chuyển sang nhìn Âu Húc Nhật.

"Giống như trên"

Âu Húc Nhật biểu đạt ý nghĩ đơn giản rõ ràng.

Liễu Thi Nguyệt gật đầu cảm kích, lại nhìn về phía Tiêu Nặc Mưu.

"Anh Tiêu......"

Tiêu Nặc Mưu cười nhạt: "Anh có ý kiến giống như Thừa Viêm, nếu như Tô Mạt đáng để cho Thần Hi làm vì cô ấy, thì nhất định bọn anh sẽ toàn lực ủng hộ."

"Về phần anh......" Ôn Nhược Khê không đợi Liễu Thi Nguyệt nhìn mình thì nhún vai một cái, nhẹ nhàng nói: "Tô Mạt là cấp dưới của anh, nếu như mà anh không ủng hộ cô ấy, thì cô ấy cũng không có tư cách tiến vào Stunning. Nhưng, nếu liên quan đến tương lai của Thân Hi, anh cũng không thể không thiên vị, cho nên anh và Húc Nhật có cùng ý kiến, giống như trên, giống như trên."

Bốn người đều đã biểu đạt xong ý kiến, chỉ còn lại Vân Mặc Vận, Liễu Thi Nguyệt cắn cắn môi, không biết nên hỏi anh như thế nào.

Cô không muốn bởi vì mối quan hệ của cô mà khiến Vân Mặc Vận cho ra quyết định mà mình không muốn, cũng giống như thứ cô không muốn nhất chính là nghe thấy anh cự tuyệt, vì vậy cuối cùng cô mới có dũng khí hỏi anh.

"Vân, anh không nên miễn cưỡng......"

Nụ cười nhẹ dính ở trên ngũ quan tuấn nhã của Vân Mặc Vận, trong tròng mắt đen di chuyển một tia sáng, và anh chậm rãi mở miệng: "Quyết định của em, cho tới bây giờ anh đều ủng hộ, anh đã từng nói, cho dù toàn thế giới đều ruồng bỏ, anh cũng sẽ chấp nhận em."

Liễu Thi Nguyệt cảm thấy có một vị chua hơi ngọt lướt qua trái tim, trong nháy mắt đã không còn áp lực.

"Cám ơn anh, Vân"

Vân Mặc Vận cười lắc lắc đầu: "Nhấn chuông cửa nhé, chúng ta cần nhìn thấy một Tô Mạt có thể khiến bọn anh chấp nhận."

"Dạ, Vân đại thần!"

Liễu Thi Nguyệt hít một hơi thật sâu, ấn xuống chuông cửa, sau khi chuông cửa vang lên mấy tiếng, thì cánh cửa sắt sơn hoa dầy cộm nặng nề mở ra từ phía trong, lộ ra một lồng ngực đầy, đang lơ mơ mà cào cào tóc hơi rối, còn đánh một cái ngáp lớn rất khó coi.

"Quý Thần Hi!"

Liễu Thi Nguyệt nhìn thấy Quý Thần Hi đi ra mở cửa, thì ngay cả tay cũng không kịp thu hồi, mà dứt khoát nhắm thẳng vào mũi của anh, và quát: "Sao anh lại ở chỗ này! Đây không phải là nhà chị Tô Mạt sao?"

Quý Thần Hi thấy rõ người trước mắt, thì cũng hơi tỉnh táo một chút, dửng dưng: "Không phải là cô cũng ở trong nhà của Mặc Vận sao? Tại sao tôi không thể ở nhà của Tô Tô, ngạc nhiên à."

Vẹt ngón tay của Liễu Thi Nguyệt ra, anh thoải mái tựa vào cạnh cửa, nhíu mày nhìn năm người bạn tốt ở phía sau một chút: "Cha, cảnh lớn nha, ngọn gió nào thổi các cậu qua vậy hả?"

Bốn người cười mà không nói (còn có một người chưa bao giờ cười).

Liễu Thi Nguyệt chống nạnh và nổi cơn thịnh nộ, rất không thục nữ, mà hung tợn hỏi: "Chị Tô Mạt đâu?"

Quý Thần Hi chỉ chỉ trong phòng: "Đang ngủ"

"Ngủ......"Liễu Thi Nguyệt ngơ ngẩn, ngay sau đó thì cau mày

Cô cũng không phải là cô bé chưa biết mùi đời, một người đàn ông thân trên trần trụi từ trong biệt thự của phụ nữ đi ra, tùy ý, dửng dưng như vậy, thân mật giữa hai người không cần nói cũng biết.

Liễu Thi Nguyệt tức giận mà gào thét với Quý Thần Hi: "Anh làm gì với chị Tô Tô?!"

"Liễu đại tiểu thư, Vân Đại Phu Nhân, cầu xin tư tưởng của cô đơn thuần một chút đi!"

Quý Thần Hi mắt trợn trắng: "Chỉ là gần đây tôi thấy cô ấy quá mệt mỏi, nên mới tới đây chăm sóc sinh hoạt ăn uống hàng ngày của cô ấy, hơn nữa, tôi là loại người tùy tiện đó sao?"

"Nhìn cái gì vậy, nhìn cái gì vậy"

Lần đầu tiên gặp mặt thì Quý Thần Hi đã "Ăn" Tô Mạt nên dưới ánh mắt hoài nghi của Liễu Thi Nguyệt có chút chột dạ.

"Anh không phải là người tùy tiện, anh tùy tiện không phải là người!"

Liễu Thi Nguyệt đẩy Quý Thần Hi anh tuấn đang dựa vào cửa ra, rồi trực tiếp vọt vào phòng ngủ ở lầu hai của Tô Mạt.

*****

Để lại sáu người nhìn nhau cười nhẹ, và cũng không nói lời nào.

Quá quen thuộc.

Giao tình nhiều năm, hình như không cần quá nhiều ngôn ngữ, huống chi sáu người đều là thông minh tuyệt đỉnh, chỉ cần đứng ở một chỗ thì sẽ đoán được ý định của sáu đối phương.

Quý Thần Hi hai tay ôm ngực, chậm rãi quét nhìn qua mấy người bạn tốt, mỉm cười: "Mình thật sự là không muốn nhìn thấy các cậu cùng xuất hiện, đáng tiếc, vẫn là xuất hiện."

Khi mấy người bạn tốt đều xuất hiện, thì nhất định là xảy ra chuyện lớn rồi.

Mà bọn họ lại còn cùng nhau xuất hiện ở trước mặt mình, thì chuyện lớn này nhất định là có liên quan đến bản thân anh.

Quý Thần Hi than nhẹ một tiếng, treo lên nụ cười khổ: "Bọn họ tới tìm rồi hả?"

Vân Mặc Vận gật đầu một cái:" Ngày hôm qua Thị vệ tổng tham trưởng Daniel của công quốc Eros tự mình đến tổng bộ Vân Đằng, hi vọng mình có thể 'thuyết phục' cậu trở về nước."

Thuyết phục

Vân Mặc Vận dùng một từ ôn hòa, chỉ sợ trên thực tế là uy hiếp mới đúng.

Thân là người thừa kế của công quốc, Quý Thần Hi hiểu quá rõ thủ đoạn của cậu nhỏ rồi.

Daniel tìm tới Vân Mặc Vận, chính là muốn lợi dụng gia đình chính trị bộ tộc mẫu hệ của Vân Mặc Vận, để uy hiếp nhà họ Mặc.

Nhà họ Mặc là gia đình chính trị lớn nhất trong nước, mà Eros thân là cường quốc Châu Âu ở ngoài mặt thì là nhờ cậy Vân Mặc Vận thuyết phục, kỳ thật, chính là đang dùng phương thức chính trị bức ép Vân Mặc Vận không thể không làm như thế.

Gia tộc Mặc thị nhiều thế hệ đều bảo vệ quốc gia, đương nhiên không tránh được phải suy nghĩ, mặc dù với cách làm người cuả Vân Mặc Vận, thì nhất định sẽ không cúi đầu với Eros, nhưng mà, thân là bạn tốt nên Quý Thần Hi đương nhiên biết áp lực ở trên vai Vân Mặc Vận, cho nên, mặc dù Vân Mặc Vận bọn họ không đến tìm anh, thì anh cũng chuẩn bị tìm bọn họ rồi.

Chỉ là, tới nhanh hơn so với dự trù.

"Các cậu thì sao?"

Quý Thần Hi nhìn mấy người bạn tốt khác, anh không tin chỉ có Vân Mặc Vận trúng thưởng.

Mấy người kia dửng dưng nhún nhún vai, bày tỏ đáp án khẳng định.

Âu Húc Nhật thân là gia đình âm nhạc cao nhất Châu Âu có chút lo lắng: "Thần Hi, sáng nay mình nhận được tin tức, Sophie đệ nhất công chúa của Thụy Điển Châu Âu đã đăng chuyến viếng thăm đến Eros lên nhật báo, mà phía bên Eros cũng truyền ra bên ngoài chuyến viếng thăm liên quan đến bang giao của hai nước lần này, vì vậy đặc biệt phái vương tử Elroy cùng đi toàn bộ hành trình này"

Âu Húc Nhật muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không nói ra lo lắng của mình, mặc dù Quý Thần Hi cũng biết.

Elroy là tên tiếng Anh của Quý Thần Hi, cũng là tước vị của anh, Sophie đệ nhất công chúa Thụy Điển là người thừa kế được lựa chọn thứ ba của Thụy Điển, cũng là nữ thừa kế duy nhất, thân phận rất tôn quý.

Eros và Thụy Điển chỉ cách một con sông lô, đều là đại quốc thịnh vượng của Châu Âu, mặc kệ là mua bán, quân sự, hay là ngoại giao, hai nước đều có được quan hệ không thể tách rời, lần này công chúa Sophie là mang theo mục đích 'đặc biệt' đi tới Eros, đó chính là đám hỏi.

Mà bây giờ vương tử Elroy vẫn còn lưu lạc bên ngoài, Eros cũng đã truyền tin tức ra ngoài, xem ra là hoàn toàn chắc chắn Quý Thần Hi sẽ ngoan ngoãn trở lại Eros trước khi Sophie công chúa đến.

Long Thừa Viêm luôn luôn không nói nhiều lắm lời, cho dù là nói chuyện, anh ấy vẫn không mang theo một tia tình cảm mà phát biểu: "Gần đây thành phố H có không ít nhân vật khả nghi, trong đó có một cao thủ đặc biệt."

Ngay cả thủ lĩnh xã hội đen của Châu Á cũng nói như vậy, thì Quý Thần Hi cũng đành phải cười thật thấp hai tiếng: "Xem ra, là không có cách nào rồi"

Tô Tô

Tô Tô, nên làm cái gì bây giờ

"Provence" Ôn Nhược Khê đột nhiên nói ra một địa danh

Con ngươi đẹp như hồ yêu của Ôn Nhược Khê chớp chớp hi vọng: "Mình an bài các cậu đi Provence, đó là khu vực của nước Pháp, mình nghĩ, ông cậu Quốc vương của cậu nhất định sẽ không nghĩ tới, các cậu sẽ tự chui đầu vào lưới mà chạy trốn đến Châu Âu."

Quý Thần Hi bừng tỉnh hiểu ra: "Trung Quốc nói, chỗ nguy hiểm nhất chính là chỗ an toàn nhất!"

Đám người Vân Mặc Vận đều đồng ý gật đầu một cái, cảm thấy có thể thử một lần.

Provence là thắng địa nổi tiếng du lịch toàn cầu, dân số đến từ các nơi trên thế giới chiếm đa số, cho dù là bị tìm được, chỉ cần Quý Thần Hi không tùy tiện bại lộ, thì một năm nửa năm cũng đừng mơ tưởng moi ra hai người núp ở trong đám đông.

Crypto.com Exchange

Chương (1-75)