← Ch.1396 | Ch.1398 → |
Chương 1731
Đương nhiên Phương Đoá cũng hiểu: "Tôi đã chuẩn bị xong mọi thứ cho hôn lễ rồi. Còn về con chó này, nếu anh muốn nuôi thì cứ nuôi tiếp đi."
Mục Nhiễm Tranh đặt Táo xuống đất.
Phương Đoá đột nhiên đưa tay cho Mục Nhiễm Tranh, anh cầm lấy tay cô ta sau đó cô ta dắt tay anh lên lầu.
Khi đến phòng Mục Nhiễm Tranh, Phương Đoá buông tay anh ra.
Bây giờ đã là hoàng hôn, ánh nắng chiều chiếu vào từ tấm kính, phủ thêm một lớp vàng kim cho căn phòng.
Cô ta đón ánh mặt trời, từ từ đi về phía cửa sổ, nhẹ nhàng kéo rèm lại, chặn tất cả ánh sáng từ ngoài cửa.
Tim Mục Nhiễm Tranh đột nhiên đập nhanh hơn, anh không biết Phương Đoá muốn làm gì.
Phương Đoá đứng trước cửa sổ, không quay người lại.
"Nhiễm Tranh, chúng ta sắp đính hôn rồi, anh có mong chờ giây phút này không?"
"Mong chờ."
Ngoài việc đáp lại "mong chờ", Mục Nhiễm Tranh cảm thấy nói gì cũng là không đúng.
"Mọi người đều nghĩ tôi là một người phụ nữ hoàn hảo, mục tiêu của tôi từ khi còn nhỏ cũng là mong muốn bản thân trở nên hoàn hảo, nhưng có lẽ hoàn hảo đã trở thành khuyết điểm của tôi. Trước đây tôi đã nói với anh rồi, hai người phải thường xuyên trao đổi, vậy nên nếu anh có gì không hài lòng về tôi thì anh cứ nói."
"Không có gì, nếu cô không hài lòng về tôi thì cô cũng cứ nói." Mục Nhiễm Tranh lúng túng trả lời.
"Tôi biết có lẽ tôi đã khiến anh đợi lâu, mặc dù chúng ta chưa chính thức đính hôn nhưng tôi quyết định giao bản thân cho anh."
Mục Nhiễm Tranh còn đang suy nghĩ "giao bản thân cho anh" nghĩa là gì thì Phương Đoá đã từ từ cởi cúc áo.
Chiếc áo sơ mi trắng của cô ta trượt xuống để lộ làn da trắng như tuyết.
Cặp xương hồ điệp của cô ta vì thường xuyên tập thể dục nên rất đẹp, rãnh lưng sâu cũng đầy cám dỗ.
Tim Mục Nhiễm Tranh vọt lên tận cổ họng, lẽ nào "giao bản thân cho anh" mà Phương Đoá nói là muốn ngủ cùng anh?
Đồ lót của Phương Đoá có màu trắng tinh, cô ta nghiêng mặt lại nói: "Anh giúp tôi cởi những thứ còn lại được không?"
Mục Nhiễm Tranh lắp bắp không nói nên lời.
"Anh còn ngây ra đó làm gì? Tôi đang chờ anh đó."
Mục Nhiễm Tranh bước về phía trước như ma xui quỷ khiến...
Mục Nhiễm Tranh đi đến phía sau Phương Đóa, phải công nhận là vóc dáng của Phương Đóa rất đẹp.
Cả người từ trên xuống dưới đều không có chút mỡ thừa nào, quan trọng hơn là vòng một của cô ta về kích cỡ hay hình dáng đều có thể gọi là hoàn hảo.
Mục Nhiễm Tranh chỉ cảm thấy cổ họng thắt lại, một người đàn ông không thể nào cưỡng lại được một người phụ nữ có thân hình đẹp.
Phương Đóa mỉm cười nhìn về phía trước, Mục Nhiễm Tranh nhẹ nhàng ôm lấy eo cô ta. Lúc này, Phương Đóa bỗng xoay người hôn lên môi Mục Nhiễm Tranh.
Mục Nhiễm Tranh vô cùng bất ngờ, trên người Phương Đóa có mùi nước hoa thoang thoảng.
Không hiểu sao trong đầu anh lại xuất hiện cảnh tượng hôn Lê Thấm Thấm, anh bỗng lùi lại một bước.
← Ch. 1396 | Ch. 1398 → |