Truyện:Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán - Chương 255

Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán
Trọn bộ 257 chương
Chương 255
Phiên ngoại: Sở Dao (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-257)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Cô che giấu đau đớn trong lòng, miễn cưỡng cười một tiếng với Lục Hàng, “Được. ”

Lúc sau, Lục Hàng đẩy cửa phòng ra, trong tay bưng bánh ngọt nóng hổi, hát, “Mừng ngày sinh nhật của em, mừng ngày sinh nhật của em…. ” Đi vào phòng của cô.

Thì ra, hôm nay là sinh nhật cô.

Trong lòng cô cực kỳ khó chịu, đẩy Lục Hàng chạy ra khỏi phòng ngủ.

Lục Hàng thình lình bị cô đẩy ra, bánh ngọt trong tay đánh rớt xuống đất nát bét.

Hắn sững sờ một hồi lâu, mới lấy lại tinh thần.

Sau khi cô lao ra khỏi phòng ngủ, liền chạy tới ban công, mở cửa sổ ra, cô muốn chết, cô không muốn sống, đã bị người ta cưỡng hiếp, có tư cách gì mà sống nữa đây?

Cô mới leo lên cửa sổ, eo của cô, liền bị Lục Hàng ôm thật chặt!

“Sở Dao, em làm gì đấy?” Vẻ mặt Lục Hàng không hiểu lại lo lắng nhìn cô.

Cô khổ sở cười một tiếng, cho tới bây giờ Lục Hàng mới quan tâm cô… cô thật sự không có phúc khí nha!

“Còn có thể làm gì? Chết chứ sao. Buông tay. ” Mặt cô lạnh lẽo nhìn Lục Hàng.

Mà Lục Hàng lại gắt gao mà ôm bờ eo của cô, “Tại sao? Đang tốt lành tại sao lại muốn chết?”

Lỗ mũi của cô đau xót suýt nữa rơi xuống nước mắt, nhưng mà cô thật luyến tiếc người đàn ông này, cô đã không còn là xử nữ nữa rồi, đã không xứng với Lục Hàng nữa rồi, không có Lục Hàng, cô tình nguyện chết đi.

“Buông tay. ” cô lạnh giọng ra lệnh Lục Hàng, nguyên nhân gì, cô nghĩ sau khi cô chết Lục Hàng sẽ biết được từ phía cảnh sát.

Lục Hàng vẫn gắt gao ôm cô như cũ, “Tôi sẽ không để cho em chết. Sở Dao. ”

“Sẽ không?” cô hừ lạnh cười một tiếng, trên mặt đều là vẻ quyết tâm, trầm giọng nói, “Anh có thể trông cô trong tầm tay lúc nhất thời, lại trông không nổi cô cả đời…. ”

Sắc mặt của Lục hàng lập tức lạnh xuống, tựa như không nghĩ đến cô sẽ nói như vậy, bỗng dưng, vẻ mặt anh tức giận nhìn cô, lạnh giọng chất vấn cô, “Tại sao? Dù sao muốn chết cũng phải có lý do chứ?”

“Tôi bị người ta cưỡng bức, lý do này đủ chứ?” Cô cũng hét lớn với Lục Hàng.

Lục Hàng nhất thời ngây ngẩn cả người.

Lòng của cô, nhất thời rớt xuống đáy.

Cô như điên giãy thoát khỏi Lục Hàng, “Buông tay, buông tôi ra, tôi muốn chết, anh để cho tôi chết, tôi sống còn có ý nghĩa gì nữa? Tôi sống còn có ý nghĩa gì nữa đâu!”

“Sở Dao, đừng như vậy, tỉnh táo một chút. ” Lục Hàng gắt gao ôm eo của cô, bên trong ánh mắt nhìn cô đều là lo lắng.

Lục Hàng càng không để cho cô chết, trong lòng của cô càng khó chịu, vẻ mặt cô tuyệt vọng nhìn Lục Hàng, “Buông tay đi, thân thể này của tôi, còn có tư cách gì mà sống nữa. Để tôi chết đi, xong hết mọi chuyện, dù sao cũng không có ai quan tâm tôi, yêu tôi!”

Nói xong, cô cúi đầu hung hăng cắn cánh tay Lục Hàng một cái, Lục Hàng đau quá liền buông cô ra. cô lập tức nhảy ra ngoài cửa sổ.

Cô cho là, cô đã quyết định chết, dù sao cũng là mười mấy tầng lầu, một khi té xuống tan xương nát thịt, ai biết Lục Hàng lại vươn tay níu cánh tay của cô lại.

Cô không nghĩ tới Lục Hàng lại có thể níu cô lại, trong lòng cả kinh, đồng thời càng thêm khổ sở, Lục Hàng càng rất tốt với cô, cô liền càng không bỏ được Lục Hàng, cô âm thầm cắn răng, lạnh giọng ra lệnh, “Buông tay. ”

“Tôi không buông tay. ” Lục Hàng cúi đầu nhìn cô, trên mặt đều là thần sắc kiên định, cô thấy được trên gân xanh trán anh ấy nổi lên, có thể thấy được anh ấy đang dùng hết lực kéo cô lên.

“Lục Hàng, anh cần gì phải làm như vậy chứ? Tôi muốn chết lắm rồi. Anh cần gì phải kéo tôi lên?Tôi sống đã không còn ý nghĩa gì rồi. ” Sắc mặt cô bình tĩnh nhìn lục Hàng, sớm muộn Lục Hàng sẽ kiên trì không được, buông tay cô ra.

*****

“Sở Dao, ai nói không có người yêu em, tôi yêu em, vì tôi em không thể sống sót sao?” Trong hai tròng mắt đầy tia máu Lục Hàng trút ra vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm cô.

Cô không khỏi cả kinh, Lục Hàng yêu cô?

Ngay sau đó tự giễu cười một tiếng, làm sao có thể?” Lục Hàng đừng gạt tôi, không có ý nghĩa. ”

“Sở Dao, lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, em mặc chính là một chiếc váy màu trắng, giày cao gót màu đỏ, tóc hơi xoăn, trên mặt nở nụ cười xinh đẹp, lần thứ hai gặp mặt ở nhà sách, em đang xem sách, lần thứ ba gặp mặt…. ”

“Đủ rồi. ” Cô nhẫn nhịn không được cắt đứt Lục Hàng, trong nội tâm của cô kinh hãi, thì ra ở bên trong lòng của Lục Hàng, ở trong mắt vẫn có cô…. Hưng phấn lan khắp toàn thân của cô.

Ngoài hưng phấn ra, còn lo lắng, “Lục Hàng, tôi đã không còn là…. ”

“Sở Dao, Lục Hàng tôi yêu, là chính em. ” Mặt Lục Hàng thâm tình nhìn cô, trên mặt không có một chút dáng vẻ khi dễ hay xem thường bởi vì cô không còn là xử nữ.

Lỗ mũi của cô đau xót suýt nữa rơi nước mắt, “Kéo tôi lên đi. ” Cô nhẹ giọng phân phó Lục Hàng.

Cô cùng Lục Hàng đồng thời dùng sức, cô cũng lên được.

Thân thể của cô đè ở trên người của Lục Hàng, hai chúng ta thở hổn hển từng hơi từng hơi.

“Lục Hàng, em yêu anh lâu rồi. ” cô nhìn cặp mắt thâm tình của Lục Hàng nói.

Lục Hàng dân tư cười một tiếng, một cái tay thủ sẵn sau gáy cô, đưa lưỡi ra, hôn cánh môi của cô, hai mắt cô nhắm lại, lẳng lặng hưởng thụ nụ hôn của Lục Hàng….

Lục Hàng nhẹ nhàng cởi dần quần áo của cô, cô có chút sợ khép chặt hai chân, ai ngờ, Lục Hàng lại ôm cả người cô, đi vào phòng tắm, thận trọng đặt vào bồn tắm trong phòng cô, vì cô lau chùi máu ứ đọng trên người. Động tác của anh ấy rất nhẹ nhàng, ánh mắt ấy thật nóng bỏng, một khắc kia, cô quyết một lòng đối với Lục Hàng, đời này sẽ không yêu người đàn ông nào khác.

Cô vươn tay ôm lấy cổ Lục Hàng, chủ động hôn lên cánh môi của Lục Hàng, Lục Hàng vừa lau chùi thân thể của cô vừa đáp lại nụ hôn của cô, sau cô lại dùng sức kéo Lục Hàng vào trong bồn tắm, hai chúng cô uyên ương nghịch nước.

Kích tình qua đi, Lục Hàng thở hổn hển từng hơi từng hơi, ngược lại cô ở trong lòng anh ấy, ngón tay trước ngực anh, nhẹ nhàng vẽ vòng tròn, “Còn Đồng Vũ Vi làm thế nào bây giờ?”

Cô cho rằng Lục Hàng sẽ có phản ứng rất lớn cơ, dù sao anh ấy yêu Đồng Vũ Vi như thế mà, ai ngờ, Lục Hàng lại nhàn nhạt mở miệng mà nói, “Anh sớm đã không thương Vũ Vi rồi, chỉ là, cô ấy còn yêu anh rất nhiều, anh không đành lòng tổn thương cô ấy. ” Nói xong, anh khẽ mỉm cười nhẹ đánh cô, “Giờ chúng ta đã ở cùng một chỗ, ngày mai anh liền gọi điện thoại, nói chia tay với cô ấy. ”

“Không cần. ” Cô lập tức mở miệng ngăn cản Lục Hàng.

Vẻ mặt Lục Hàng nhìn cô khó hiểu.

Cô khẽ mỉm cười với anh ấy, “Đồng Vũ Vi yêu anh nhiều năm như vậy, đột nhiên anh nói chia tay cô ấy, cô ấy nhất định sẽ đau lòng khổ sở, hay là, cứ để như vậy, từ từ ít liên lạc với cô ấy, đợi sau này tình cảm của cô ấy đối với anh phai nhạt, rồi nói chia tay với cô ấy, như vậy, cô ấy cũng sẽ không đau lòng nhiều. ” Thật ra thì, ý nghĩ trong lòng cô, bây giờ khiến Đồng Vũ Vi yêu Lục Hàng sâu sắc, đến lúc đó, sẽ để cho Lục Hàng một cước đá bay Đồng Vũ Vi, cô muốn tận mắt thấy dáng vẻ đau lòng khổ sở của Đồng Vũ Vi!

Lục Hàng hơi suy nghĩ một chút, sau đó cưng chìu chạm chạm cái mũi nhỏ của cô một cái, “Em suy nghĩ rất chu đáo, liền nghe em. ”

Từ ngày đó về sau, cô và Lục Hàng ngày ngày ở chung một chỗ, mỗi một ngày chúng cô cũng ở trong cuộc sống vui vẻ hạnh phúc. Vài năm sau, cha gọi điện thoại cho cô, muốn cô về công ty giúp một tay.

Cô hớn hở đồng ý, đúng lúc giới thiệu Lục Hàng cho cha mẹ.

Sau khi cha mẹ nhìn thấy Lục Hàng thì rất vui vẻ, rất ưa thích Lục Hàng, cha sắp xếp cho Lục Hàng một chức vị.

Buổi tối, kích tình qua đi, cô rúc vào trước ngực Lục Hàng, “Đến lúc nói chia tay Đồng Vũ Vi rồi. ”

Lục Hàng khẽ hôn lên trán cô, “Anh biết rồi. ”

Sau đó, anh ấy liền gọi điện thoại cho Đồng Vũ Vi, hẹn gặp tại một nhà hàng.

Đồng Vũ Vi bị Lục Hàng bỏ rơi, làm sao mà có thể không có cô đây? cô ngước đầu nhìn kĩ, “Em cũng muốn đi, em sợ các người tình cũ phục nhiên (~ tình cũ không rủ cũng tới), phải giám thị hai người mới được. ”

Lục Hàng nhịn không được cười lên một tiếng, “Được. ”

Ngày hôm sau, cô cố ý thay quần áo rất chậm, rất chậm, khiến Đồng Vũ Vi chờ Lục Hàng lâu một chút. Chỉ cần cô ta ở đó chờ Lục Hàng liền đại biểu tình yêu sâu sắc trong lòng cô ta với Lục Hàng. Cũng liền đại biểu mộtt khi cô ta bị Lục Hàng bỏ rơi, trong lòng nhất định sẽ vô cùng đau lòng và khổ sở.

Quả nhiên, Đồng Vũ Vi ở đó chờ thật lâu thật lâu, trong nội tâm của cô vô cùng vui vẻ, Đồng Vũ Vi, hôm nay chính là ngày đau lòng khổ sở của cô!

*****

Cô và Lục Hàng trước sau bước vào phòng ăn, cô ở bên cạnh vị trí Lục Hàng ngồi xuống, dư quang khóe mắt nhìn chằm chằm Đồng Vũ Vi, tất cả biểu tình Đồng Vũ Vi đau lòng cùng khổ sở đều được cô nhìn vào trong mắt, tâm tình sảng khoái trong lòng cô thì miễn bàn, cô hưng phấn đến mức muốn hét lớn lanh lảnh!

Sau khi Lục Hàng rời nhà hàng, cô liền đứng dậy rời đi, đi ra khỏi phòng ăn, cô đuổi mấy bước theo Lục Hàng, rất tự nhiên kéo cánh tay anh ấy, “Chúng ta đi đâu ăn bữa ăn tối?” Tâm tình của cô cực kỳ tốt, muốn ăn một bữa.

Lục Hàng cười một tiếng với cô, “Tùy ý em. ”

Về đến trong nhà, cô hưng phấn vọt vào phòng của mẹ, lại thấy mẹ hốt hoảng nâng cánh tay lên, lau mất nước mắt bên khóe mắt.

Cô không khỏi ngẩn ra, đi mấy bước tới trước người mẹ, “Mẹ, chuyện gì xảy ra? Tại sao lại khóc?”

Mẹ hít mũi một cái, “Cha con, …….. ” Lời nói chỉ nói đến một nửa mẹ liền không nhịn được lại đau lòng khóc thút thít nữa.

“Cha con làm sao?” Lòng cô đau đớn không khỏi nhìn mẹ mở miệng hỏi.

“Cha con cho đến bây giờ cất giữ tấm hình của Đồng Kỳ, trong lòng của ông ấy còn yêu ả tiện nhân kia!” trong hai tròng mắt mẹ toàn là thương đau.

Cô tức giận không thôi, bỗng đứng lên, đôi tay gắt gao nắm chặt quả đấm, Đồng Kỳ! cô nhất định sẽ không bỏ qua cho bà!

Cô nói cho mẹ Lục Hàng vốn là bạn trai của đồng Vũ Vi, lại bị cô cướp được.

Cô muốn lợi dụng Lục Hàng them một lần để tới đả kích Đồng Kỳ!

Cô cùng mẹ nghiên cứu một đối sách, để mẹ gọi điên thoại cho Đồng Kỳ, nói cho bà ta biết, cha bị bệnh, muốn gặp bà ta một lần cuối. Chỉ cần Đồng Kỳ tới, cô sẽ khiến cho bà ta cút.

Quả nhiên, Đồng Kỳ đến đây, còn bị mẹ chế ngạo một phen.

Cô cố ý khi lúc Đồng Kỳ cùng Đồng Vũ Vi rời đi, lôi kéo Lục Hàng đi đến trước mặt họ, cô còn khom người tốt bụng nói với Đồng Kỳ, đây là kết cục bà cướp đi chồng người khác.

Một câu nói đơn giản như vậy, Đồng Kỳ cư nhiên té xỉu.

Cô thật sự là hết chỗ nói rồi, cư nhiên đâm chết, còn diễn trò trước mặt cha.

Cô sợ cha sẽ đối với người đàn bà kia cảm thông, liền ra lệnh người đem Đồng Kỳ cùng Đồng Vũ Vi đuổi ra khỏi cửa biệt thự.

Sau đó, cô mới biết được, thì ra Đồng Kỳ có bệnh, lần đó bà nằm viện, phẩu thuật, Đồng Vũ Vi bởi vậy thiếu thật nhiều tiền.

Đồng Vũ Vi cùng Đồng Kỳ Đô bị trừng phạt như vậy, ân oán giữa chúng cô như vậy xóa bỏ rồi. Từ đây, cùng Đồng Vũ Vi một chút cũng không có liên quan.

Ai biết, trong yến hội lại thấy được Đồng Vũ Vi, yến hội lần đó, cô mang theo Lục Hàng tham gia, cô đặc biệt trang điểm thật xinh đẹp, giới thiệu danh nhân trong thành phố cho Lục Hàng, vốn hết thảy đang tốt.

Từ khi Đồng Vũ Vi tiến vào yến hội trường, không còn giống như vậy nữa.

Đồng Vũ Vi mặc quần áo sang quý, chân mang giày số lượng có hạn, ngay cả trang sức đều là trang sức kim cương thật sang quý, làm cô rất đố kị, bên người còn là người bạn trai xuất sắc!

Hơn nữa vốn cô đang thu hút ánh mắt mọi người trong yến hội, Đồng Vũ Vi đoạt đi nó của cô, trên người sở hữu hào quang, cô âm thầm tức giận không thôi, Đồng Vũ Vi, vì sao lúc nào cũng đối nghịch với cô vậy?

Cô tìm từng cơ hội châm chọc Đồng Vũ Vi, vừa cùng đàn ông của chính mình chia tay liền đê tiện bám cành cao!

Ai biết cô ta cư nhiên phản bác cô, âm thầm châm biến Lục Hàng là người bám cành cao!

Cô cực kỳ tức giận, giương tay hung hăng vung một bạt tát vào mặt Đồng Vũ Vi, xú phụ nữ lại dám châm chọc cô?

Mắt thấy trên mặt Đồng Vũ Vi in dấu năm ngón tay rõ rệt, trong lòng cô thỏa thích nha, Đồng Vũ Vi, cô trước sau vẫn dưới quyền tôi mà thôi!

Khi cô vừa đang suy nghỉ xong, trên mặt cô liền trúng hai cái tát mạnh mẽ của bạn trai Đồng Vũ Vi.

Cô khinh ngạc, trừng lớn hai mắt nhìn người đàn ông, “Anh dám đánh phụ nữ?”

Không thể chối từ hừ lạnh cười, “Cô đánh người phụ nữ của tôi, cũng không là người!” Nói xong còn lấy khăn tay ra lau tay mình, giống như là mặt cô bẩn lắm vậy!

Lúc đó cô điên rồ, trừ bỏ ngã vào trong lòng Lục Hàng ủy khuất nỉ non, cô không biết bản thân còn có thể làm gì.

Lục Hàng ôm cũng khó xử rời yến hội, một lần cô mất hết mặt mũi.

Crypto.com Exchange

Chương (1-257)