Truyện:Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán - Chương 253

Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán
Trọn bộ 257 chương
Chương 253
Phiên ngoại: Mạc Tử Phàm cùng Lạc Ngưng Nhi (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-257)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!


Cô cực kỳ vui vẻ, lại tác hợp Vũ Vi cùng Trác Nhất Phi vài lần, có thể Vũ Vi bị Lục Hàng đả thương quá sâu, cho nên, vẫn không chịu tiếp nhận Trác Nhất Phi.

Vốn toàn bộ đều đã vào quỹ đạo, ai biết cái người đàn ông giúp cô ngày đó, cư nhiên đến nhà tìm Cô, còn cầu cô làm tình nhân của hắn.

OK thiếu nợ trả tiền, nợ nhân tình tự nhiên muốn hoàn rồi.

Cô vui vẻ đáp ứng.

Ai biết cái tên gia hỏa kia cư nhiên muốn cô giả làm bạn gái hắn.

Nực cười, lão nương còn chưa biết qua chuyện yêu đương, làm sao có thể giả làm bạn gái hắn nha!

Cự tuyệt, không chút do dự cự tuyệt!

Nhưng cái tên gia hỏa kia lại nói với cô bà nội hắn không sống được bao lâu, nên rất muốn gặp bạn gái của cháu trai, hắn không còn biện pháp nào mới tới tìm cô hi vọng cô có thể giúp hắn.

Lại còn nói cho cô biết, hắn gọi Mạc Tử Phàm, là Đại Luật Sư.

Cô bừng tỉnh đại ngộ, trách không được nói mấy câu, cảnh xát á khẩu không trả lời được, thì ra vốn là Đại Luật Sư.

Trong xe, cô quay đầu nhìn Mạc Tử Phàm hỏi. ” Ti muốn biết ngày đó anh nói gì với Sở Dao mà để cho cô ta đồng ý buông tha tôi?”

Mạc Tử Phàm cười khẽ, không có trả lời cô, ngược lại hỏi cô, “Tôi muốn là nói cho em, em có thể hay không giả làm giả bạn gái tôi?”

Cô nhịn không được trợn trừng mắt, ” Được, anh nói cho tôi biết, tôi liền giả làm bạn gái của anh. ” Nói thật, vừa mới nghe hắn nói bà nội sống không được bao lâu nữa, cô đã nghĩ sẽ giúp hắn rồi.

Khóe miệng hắn hướng về phía trước nhếch lên, chậm rãi mở miệng nói, “Tôi chỉ nói với Sở Dao nếu muốn các Tòa Soạn Báo Lớn đều biết bạn trai của cô ta là từ trong tay người khác đoạt tới, thì cứ việc để cho cảnh sát mang em rời đi. ”

“Chỉ như vậy?” Vẻ mặt cô không tin nhìn Mạc Tử Phàm, đơn giản như vậy Sở Dao liền đồng ý buông tha cô? Làm sao có thể?Một cước kia của cô dùng khí lực rất lớn, Lục Hàng liền là không tàn phế, ít nhất một tuần chi nội phải làm thái giám rồi.

Mạc Tử Phàm nhún vai, ”Rất đơn giản như vậy. Sở Dao là thiên kim tiểu thư Sở thị, tiểu thư rất coi trọng nhất là thanh danh chính mình, cô ta không muốn để người khác biết bạn trai của mình là đoạt từ người khác mà có, vì mặt mũi, đành phải buông tha em thôi. ”

Cô bừng tỉnh hiểu, vốn kẻ có tiền để ý nhất là mặt mũi!

Cô đi theo Mạc Tử Phàm đến bệnh viện, thấy bà cụ Mạc, lúc này, cô mới biết được Mạc Tử Phàm vốn là cổ đông Mạc thị, lại còn là Đại Luật Sư nổi tiếng nhất thành phố, trách không được có tiền như thế.

Cô cực kỳ thích bà cụ Mạc cùng bà tán gẫu thật sự vui vẻ. Bà cụ Mạc tựa hồ cũng cực kỳ thích cô, đối với cô rất tốt, bà cụ Mạc làm cho cô cảm nhận tình thân mà lâu nay chưa có.

Về sau, cô lại cùng Mạc Tử Phàm thăm bà cụ Mạc vài lần.

Cô tửơng chỉ như vậy liền xong việc rồi.

Nhưng cô thật không ngờ, Mạc Tử Phàm cư nhiên muốn cô kết hôn giả với hắn, cô làm bạn gái giả của Mạc Tử Phàm đã cực kỳ ủy khuất cho cô, cô mới không cần kết hôn giả a. Không nghĩ tới Mạc Tử Phàm lại bỏ ra hai triệu muốn cô cùng hắn kết hôn giả.

Cô trực tiếp đem chi phiếu dập nát ném vào người Mạc Tử Phàm, nói cho hắn biết cô sẽ không vì tiền bạc, gả cho hắn, cho dù là kết hôn giả.

Nhưng đúng lúc này, dì Đồng đột nhiên chết.

Cô cực kỳ kinh ngạc, cũng cực kỳ thương tâm, Vũ Vi lại càng cực kì khổ sở, cơ hồ cả ngày thương tâm khóc.

Về sau các cô phát hiện, dì Đồng cư nhiên là bị hại chết.

Còn là bị Sở Dao cùng Lục Hàng hại chết.

Nhưng là các cô không có bất kì chứng cớ gì chứng minh dì Đồng là bị Sở Dao cùng Lục Hàng hại chết.

Vũ Vi điên cuồng đem Sở Dao đánh một trận. Còn thiếu chút nữa ngồi tù.

Cô biết Vũ Vi nhất định sẽ không bỏ qua cho một nhà Sở Dao.

Cô lại không thể giúp gì chỉ có thể để cho Trác Nhất Phi chiếu cố Vũ Vi.

Trác Nhất Phi vui vẻ đáp ứng.

Cô đã nói qua với Vũ Vi nói cho cô ấy tiếp nhận Trác Nhất Phi đi, đàn ông tốt như vậy không có nhiều lắm đâu.

*****

Tuy nhiên Vũ Vi không có nói gì, nhưng là cô thấy trong lòng cô ấy đã chấp nhận Trác Nhất Phi rồi.

Cô cực kỳ vui vẻ, Vũ Vi rốt cục đồng ý chấp nhận Trác Nhất Phi.

Mạc Tử Phàm xin cô giúp hắn một lần cuối cùng.

Cô cũng đáp ứng, đi biệt thự Mạc gia gặp bà cụ Mạc, nhưng là cô thật không ngờ bạn gái giả của Mạc Tử Hiên lại là Vũ Vi.

Cô tức giận không thôi lập tức tìm Mạc Tử Hiên cảnh cáo hắn, không cho chạm vào Vũ Vi, Vũ Vi đã đủ khổ, cách xa cô ấy ra, cô ấy đã có Trác Nhất Phi rồi.

Nhưng Mạc Tử Hiên lại nói cho cô biết, Trác Nhất Phi suýt nữa cường bạo Vũ Vi.

Cô không tin, làm sao có thể? Trác Nhất Phi thích Vũ Vi như thế, nhưng đó là sự thật cô không thể không tin.

Mạc Tử hiên lại còn nói cho cô biết, Trác Nhất Phi muốn Vũ Vi hoàn lại cho hắn ta 20 vạn nguyên.

Cô thất thần rời khỏi Mạc gia, dọc theo đường đi cô đều trách cứ chính mình, là cô hại Vũ Vi, cô thực xin lỗi Vũ Vi, cô muốn giúp Vũ Vi vượt qua cửa ải khó khăn, cô gọi điện thoại, nói với Mạc Tử Phàm cô muốn gả cho hắn, làm vợ giả của hắn với điều kiện là hắn phải đưa cho cô 30 vạn nguyên.

Mạc Tử Phàm mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng là cũng không nói cái gì.

Cô đem chi phiếu đưa cho Vũ Vi bảo Vũ Vi trả lại cho Trác Nhất Phi, lại còn nhận sai với Vũ Vi.

Vũ Vi nói với cô, không trách cô, nhưng cô ấy càng là không trách cô, cô càng là tự trách chính mình.

Vào ngày hôn lễ, cô càng thêm giật mình, cô như thế nào cũng không nghĩ tới Vũ Vi cư nhiên sẽ gả cho Mạc Tử Hiên!

Ban đêm, cô đi ngang qua phòng Mạc Tử Hiên tiện tiến vào phòng, nhịn không được cảnh cáo hắn, không nên thương tổn Vũ Vi.

Nhưng Mạc Tử Hiên lại nói cho cô biết, hắn yêu Vũ Vi phát ra từ nội tâm.

Một khắc kia cô cảm giác được Mạc Tử Hiên là thật tâm yêu Vũ Vi, nhưng cô không có nói cái gì, đối với tình cảm của Vũ Vi cô không có quyền lên tiếng chỉ có thể ở trong lòng cầu nguyện bọn họ sẽ hạnh phúc.

Ban đêm.

Cô leo lên giường ngủ, Mạc Tử Phàm kia, cư nhiên chẳng biết xấu hổ muốn cùng cô nằm ngủ trên một giường.

Cô một cước đạp hắn xuống giường, lạnh giọng nhắc nhở, “Chúng ta chẳng qua chỉ là giao dịch, giao dịch mà thôi, trêu chọc tôi, bây giờ tôi liền nói cho bà nội Mạc”.

Sau lưng truyền đến giọng khinh thường của Mạc Tử Phàm, “Bất quá là trêu đùa với em mà thôi, quá mức sao?”.

Từ sau ngày đó, bề ngoài chúng tôi càng thêm ân ái, về đến nhà tương kín như tân (tôn trọng nhau như khách), tôi cho là những ngày như thế này sẽ bình thản trôi qua, nhưng mà không có nghĩ đến, cùng Mạc Tử Phàm chung đụng trong cuộc sống, tôi phát hiện bề ngoài Mạc Tử Phàm như một luật sư lưu manh, thật ra bên trong anh ta rất chính trực. Anh làm theo ý mình, không quan tâm người khác nói gì. Hơn nữa anh ở tòa án, nhìn người mà thu tiền, nhiều tiền, anh thu một chút, không có tiền, anh thậm chí không thu một phí tỮ.

Cô phát hiện dường như cô đã yêu hắn, nhưng mà cô không có nói cho những người khác, Mạc Tử Phàm càng thêm không biết.

Có một ngày cô phát hiện, trong ngăn kéo của Mạc Tử Phàm có một phong thư, nội dung trên thư là, bà cụ Mạc giả bộ bệnh!

Lừa gạt hai anh em bọn họ kết hôn.

Cô ngất!

*****

Bà cụ giả bộ bệnh uy hiếp hai anh em họ kết hôn?

Kết quả là đám cưới, nhưng bà cụ không biết chuyện, bọn họ đều là kết hôn giả a!

Bà cụ thật là vô ích một hồi.

Trong lòng cô cảm thấy bi ai thay cho bà cụ, diễn lâu như vậy, lại không nhận được gì cả.

Chẳng qua là cô không nghĩ tới, bà cụ cư nhiên làm kiểm tra phụ khoa cho cô cùng Vũ Vi.

Hai người không thể làm gì khác hơn là đi theo bà cụ vào bệnh viện, cô chẳng qua cho là chỉ kiểm tra bình thường mà thôi, nhưng không có nghĩ tới, cô phải nằm ở trên giường, hai chân tách ra, người phụ nữ trung niên đứng Ỡphía hai chân cô, hai tay chuẩn bị cởi quần của cô xuống, cô bỗng nhiên ngồi dậy, “Các người muốn làm gì?”.

“Đương nhiên là kiểm tra xem cô có bị bệnh phụ khoa hay không?” Nữ bác sĩ trung niên lạnh lùng nói.

Cái gì?

Nếu kiểm tra, cô còn là xử nữ, bị người phụ nữ nhìn chằm chằm hạ thân của mình?

Cô không cần suy nghĩ lạnh giọng cự tuyệt, “Buông tôi ra!”

Mấy y tá cùng nữ bác sĩ cũng ngây ngẩn cả người, sau đó nữ bác sĩ giải thích, “Cái này là ý tứ của bà cụ chúng tôi không thể làm trái”.

Mắt thấy nữ bác sĩ cùng y tá cứ khăng khăng, cô không thể làm gì khác hơn là mở miệng nói, “Tôi còn là xử nữ” Bỏ lại những lời này, cô cùng Vũ Vi cùng nhau rời khỏi bệnh viện.

Về sau bà cụ giận dữ, đuổi cô ra khỏi Mạc gia, hôn nhân của cô cùng Mạc Tử Phàm đến đây là kết thúc.

Cô lại trở về cuộc sống lúc đầu, một cô giáo nhà trẻ.

Nhưng mà, ngày không có Mạc Tử Phàm, cô ngược lại có chút không quen.

Nhưng mà, cô rất rõ ràng cô cùng Mạc Tử Phàm là người của hai thế giới, không thể nào lại đến cùng nhau.

Nhưng mà cô không biết, Mạc Tử Phàm cũng yêu cô.

Sau khi bọn họ tách ra hai tháng, Mạc Tử Phàm xuất hiện ở trước cửa nhà cô, chính miệng nói cho cô biết, anh yêu cô.

Một khắc kia, cô vô cùng vui vẻ, cùng Mạc Tử phàm ở chung một chỗ.

Chỉ là, bọn họ lại nghe nói Vũ Vi cùng Mạc Tử Hiên tách ra, nguyên nhân là, Mạc Tử Hiên bên ngoài…, cưới bạn gái trước của mình.

Một khắc kia, cô cực kỳ tức giận, chạy tới Mạc gia hung hăng đánh Mạc Tử Hiên một bạt tay!

Bà cụ Mạc tức giận chỉ về phía cô, vĩnh viễn đừng nghĩ vào cửa Mạc gia.

Cô hừ lạnh, cửa Mạc gia cô không lạ gì!

Hai người phụ nữ đấu tranh nhưng khổ Mạc Tử Phàm, kẹt ở giữa rất khó chịu a!

Khuyên người nào, người nào cũng không nghe.

Cuối cùng, anh chọn cùng cô ở chung một chỗ. Từ bỏ thân phận thiếu gia Mạc gia, chỉ là một luật sư bình thường, hai người ở cùng một chỗ trải qua cuộc sống bình thường.

Bọn họ ở bên ngoài sống bốn năm, cuối cùng bà cụ Mạc chịu khổ không thể gặp cháu của mình, xin cô gả cho Mạc Tử Phàm.

Mà cô, lúc này mới biết bốn năm qua, Mạc Tử Hiên cũng không hạnh phúc, anh cơ hồ không có chạm qua Tề Mỹ Linh.

Khi đó, cô mới biết, năm đó là Tề Mỹ Linh hạ thuốc Mạc Tử Hiên.

Cô quyết định giúp Mạc Tử Hiên cùng Vũ Vi, mấy ngày trước kết hôn, rốt cuộc tìm được Vũ Vi.

Ngày bọn họ kết hôn, Vũ Vi cùng Mạc Tử Hiên gặp lại.

Cô biết, Vũ Vi cùng Mạc Tử Hiên còn có thể ở chung một chỗ, bởi vì bọn họ yêu đối phương.

Quả nhiên, bọn họ ở cùng một chỗ, sống cùng nhau rất hạnh phúc, mà cô cùng Mạc Tử Phàm cũng hạnh phúc ở cùng một chỗ, bởi vì, bọn họ yêu đối phương.

Crypto.com Exchange

Chương (1-257)