Truyện:Tình Nguyện - Chương 11

Tình Nguyện
Trọn bộ 26 chương
Chương 11
🅓·ụ·c ✔️ọ·𝓃·𝖌 chiếm hữu
0.00
(0 votes)


Chương (1-26)

Kiều Ninh cũng nói không rõ vì sao anh lại có ◗ụ●𝖈 ☑️ọ𝐧●ɢ chiếm hữu mãnh liệt như vậy đối với Hứa Nguyện.

Cửa động nhỏ kia vừa nhỏ hẹp vừa co giãn, sau khi hoàn toàn bao vây ⓟ♓_â_п t_𝐡_â_ⓝ của anh, lại còn kéo vào 𝖒ú·𝖙 chặt. Vách tường thịt tinh tế giống như bản thân cô, nũng nịu Ⓜ️ề-𝖒 𝖒-ạ-i như bông, nóng hầm hập ướt dầm dề 🌜●ọ xá●т với c/ôn th/ịt của anh. Mỗi lần anh va chạm sẽ siết càng chặt hơn, phun ra càng nhiều nước, sinh ra càng nhiều nhiệt lượng, hấp dẫn 𝐝-ụ-↪️ ☑️ọ-п-🌀 của anh.

Rõ ràng đã đi vào, anh lại muốn nhiều hơn. Anh bắt đầu xé rách quần áo trên người Hứa Nguyện. Hứa Nguyện mơ mơ màng màng bị anh đảo điên lên xuống. Kiều Ninh kéo tay cô, lột áo sơ mi từ trên người cô ném xuống mặt đất, lại 🌜-ở-𝐢 á-🅾️ 𝓃·🌀ự·𝒸 của cô ném sang một bên. Sau đó, duỗi tay vào trong váy cô xé rách quần lót vướng bận.

Một loạt động tác đơn giản thô bạo lại nhanh như chớp làm Hứa Nguyện bị dọa.

Cô trong nháy mắt mơ màng, tôi là ai, tôi ở đâu, tôi đang làm gì?

Kết quả rất nhanh đã bị Kiều Ninh đ●â●𝐦 chọc mãnh liệt một trận, mang tới ⓚ♓0á·ℹ️ cả·𝐦 như bị điện giật mà hoàn toàn luân hãm.

Cô khe khẽ nức nở giống như mèo con, đón hùa động tác của Kiều Ninh.

Giờ phút này Hứa Nguyện ngoài một cái váy ngắn treo ở bên hông, bên trên và bên dưới đã hoàn toàn trần trụi.

Kiều Ninh vô cùng vừa lòng. Anh duỗi tay dọc theo eo Hứa Nguyện một đường sờ đến trước ⓝ_🌀_ự_↪️ đang 𝐫●𝐮●ռ 𝐫ẩ●𝓎 của cô. c/ôn th/ịt dưới thân tăng mã lực hướng về phía trước đâ_𝐦.

Cảm nhận được h/oa h/uyệt non mịn şıế_🌴 ↪️𝒽ặ_✝️ của Hứa Nguyện kẹp bọc, cùng bầu п●ℊ●ự●ⓒ 𝐦ề.ⓜ ⓜạ.❗ mịn màng trong tay, Kiều Ninh thoải mái nheo mắt lại. Trong rạp chiếu phim tối tăm, ánh sáng mê ly ở phía sau cô hiện lên, chiếu nhàn nhạt trên da thịt trắng như tuyết của cô, tựa như tinh linh xinh đẹp rơi vào địa vực Minh Vương, trở thành tù binh của anh.

Hο·🅰️·𝖓 á·❗ dữ dội khiến cho trên người Hứa Nguyện chảy ra một lớp mồ hôi mỏng, mỗi lần Kiều Ninh dùng sức chọc sâu vào hoa kính của cô đều sẽ khiến cho cô có cảm giác rùng mình khắc vào xương tủy. Thiếu nữ lần đầu ♓●🔴ⓐ●𝐧 á●❗ không chịu nổi κ♓ⓞ·á·ⓘ 🌜ả·m mãnh liệt mênh 𝖒ô*n*𝖌 như vậy. Khóe mắt cô đọng nước mắt, ngửa tới ngửa lui muốn tránh khỏi Kiều Ninh, lại lập tức bị anh ôm đứng lên.

Hứa Nguyện vốn dĩ đã bị anh cắm đến chân hoảng loạn, đến giày cũng không biết ném tới nơi nào. Kiều Ninh bỗng nhiên đứng thẳng, cảm giác không trọng lực tới bất ngờ dọa cô giật mình. h/oa h/uyệt chợt sℹ️_ế_ⓣ 🌜𝒽ặ_🌴 lại, hai chân vòng chặt qua eo anh, Kiều Ninh thiếu chút nữa bị cô kẹp bắn.

Cũng may anh hít sâu một hơi, nhanh chóng xoay người đè Hứa Nguyện trên ghế. Anh ấn một cái nút, ghế dựa liền nghiêng một biên độ lớn về sau. Sau đó anh kéo hai chân Hứa Nguyện ra, đặt trên tay vịn ghế. Vùng đất bên dưới của Hứa Nguyện liền rộng mở.

Tuy Kiều Ninh thấy không rõ lắm, lại cảm nhận rõ ràng tiểu huyệt lầy lội ngập nước kia bị mình cắm càng sâu chảy càng nhiều.

Va chạm liên tục làm Hứa Nguyện không chịu nổi, cô đẩy Kiều Ninh, khàn khàn nũng nịu kêu: "Học trưởng, đừng, đừng sâu như vậy, em chịu không nổi..."

Giờ phút này đúng là Kiều Ninh toàn diện tiến công, trực diện chiếm hữu. Hứa Nguyện kêu vừa yêu kiều vừa ԁâ_Ⓜ️ đ_ã_ⓝ_🌀, quả thực giống như tiếp thêm đạn dược cho anh!

Anh treo hai chân vẫn luôn phát run của cô bên hông, cúi xuống người xuống phấn chấn 𝖍.ô.𝓃 Ⓜ️ô.❗ cô, cái cổ ⓜ_ản_𝒽 ⓚⓗả_𝖓_ⓗ cùng bầu 𝐧●ⓖự●c đầy đặn. D/ương v/ật dưới thân thọc vào r·ú·† r·🔼 bên trong thuỷ kính non mịn càng thêm mãnh liệt.

Hứa Nguyện run lên một lúc, một κ●ⓗ●oá●𝖎 𝐜ả●Ⓜ️ ngập đầu thổi quét đến. Cô đạt tới cao trào kêu khóc, sau khi tiểu huyệt co rút phun ra mật dịch, cả người cô liền nhũn xuống.

Kiều Ninh lúc này cũng không hề nhẫn nại, anh nhanh chóng rú*t 𝖗*ⓐ, phụt bắn ở trên bụng của Hứa Nguyện.

Sau đó anh duỗi tay sờ khuôn mặt mê ly của Hứa Nguyện, dịu dàng nói: "Nơi này làm không thoải mái, chúng ta 🦵ê_п 𝐠_ℹ️_ư_ờ𝖓_g đi."

Cái miệng nhỏ bị hô●п sưng đỏ của Hứa Nguyện mấp máy, cũng không biết ưm a cái gì. Dáng vẻ mặc người bài bố này, Kiều Ninh nhìn rất thích, vì thế lấy tới chăn bọc cô lại, ôm ra ngoài.

Hứa Nguyện cũng không biết, biệt thự nhà Kiều Ninh rất lớn, nơi hai người vừa mới 👢·à·m 𝖙ìn·ⓗ chỉ là rạp chiếu phim tư nhân trong biệt thự của anh.

Cô bị Kiều Ninh đặt trên một cái giường lớn ⓜề●〽️ ⓜ●ạ●𝐢. Hứa Nguyện muốn ngủ, lại bị Kiều Ninh mỉm cười nắm lấy mắt cá chân kéo đến bên người.

Chương (1-26)