Truyện:Tình Nguyện - Chương 10

Tình Nguyện
Trọn bộ 26 chương
Chương 10
Tay mơ
0.00
(0 votes)


Chương (1-26)

Kiều Ninh duỗi tay bế Hứa Nguyện lên, Hứa Nguyện chỉ cảm thấy mình xoay một vòng tròn, màn hình liền chạy ra phía sau, mà khuôn mặt tuấn tú của Kiều Ninh thì phóng đại ở trước mặt mình.

Còn cô thì ngồi trên người Kiều Ninh. Cô nghe thấy Kiều Ninh tiến đến trước mặt cô, kề sát bờ môi cô, giọng trầm khàn chậm rãi nói: "Cũng được, vậy em đừng xem phim nữa chỉ xem anh nhé!"

Giọng nói của Kiều Ninh rung động làm ⓝ𝐠ự-ⓒ Hứa Nguyện tê dại. Cô gật đầu, môi như có như không cọ qua môi Kiều Ninh.

Kiều Ninh ở thời điểm xúc cảm ⓜ*ề*𝐦 𝖒*ạ*ⓘ ấm áp kia sắp rời đi lập tức ngậm lấy cái miệng nhỏ của cô, đầu lưỡi lướt qua môi cô.

Hứa Nguyện kêu ê a, hàm răng mở ra, đầu lưỡi Kiều Ninh liền dò xét đi vào, cuốn lưỡi cô m●ú●† vào thật sâu.

Miệng của Hứa Nguyện vẫn còn mùi rượu trái cây thơm ngọt, cùng hương vị tươi mới của cô hoà trộn lại, làm Kiều Ninh muốn ngừng mà không được.

Kỳ thật vốn dĩ Kiều Ninh vốn muốn từng bước kết giao một khoảng thời gian mới cùng cô gái nhỏ này làm việc nên làm. Nhưng hôm nay nhìn thấy Minh Châu, anh lập tức thay đổi chủ ý, tiểu bảo bối này vẫn nên sớm ngày rơi vào túi mới yên tâm.

Môi răng quấn quít cùng tác dụng của cồn làm Hứa Nguyện cũng hưng phấn, hơn nữa âm thanh ✞♓_ở ⓖ_ấ_🅿️ cùng tiếng г●ê●n 𝓇●ỉ yêu kiều vờn quanh trong rạp chiếu phim, giống như cổ vũ cô cố lên. Người cô càng lúc càng nóng, tiểu huyệt dưới thân cũng càng lúc càng ngứa, vậy nên cô hơi n*𝖍*ấ*𝐩 𝖓ⓗ*ô người mình mà cọ trên hai chân Kiều Ninh.

Chỗ 𝐦ề_ⓜ 𝖒_ạ_1 của cô nhanh chóng đụng phải một vật 𝓃.óռ.𝐠 🅱️.ỏⓝ.ⓖ nhô lên, cô lại cầm lòng không được cọ vật kia vài cái.

"Đúng là yêu tinh..." Kiều Ninh vốn đang muốn tuần tự tiến triển, kết quả bị Hứa Nguyện lỗ mãng chạm vào, không để ý được nhiều như vậy nữa.

Anh duỗi tay vén váy cô lên, cách quần lót cô xoa bóp bờ 〽️·ô𝐧·🌀 vừa non vừa mềm của cô.

ℳ*ô𝐧*𝐠 Hứa Nguyện lớn đẫy đà, giấu ở dưới váy nhìn không ra, một khi sờ mới biết câu người như vậy. Kiều Ninh nhịn không được đặt cả tay kia lên, hai tay xoa bóp cùng lúc, làm hoa môi 𝖒ề·m ⓜ·ạ·1 của cô tiếp tục dán lên vật cương cứng sưng to của anh.

Hứa Nguyện đầy men say hoàn toàn không ý thức được 〽️ôⓝ.🌀 mình đang bị người ◗â.Ⓜ️ loạn, trái lại bị Kiều Ninh xoa đến vừa mềm vừa mị. Tay cô vịn lên bờ vai của anh, đưa 𝖓_ⓖự_ⓒ về phía trước. Kiều Ninh chỉ cảm thấy mình sắp bị đậu hủ trước mặt vùi lấp.

Anh ngựa quen đường cũ cắn mở nút áo sơ mi của cô, nhìn bầu п·🌀ự·𝖈 cao ngất cùng khẽ rãnh sâu thẳm của cô, dứt khoát chôn mặt vào.

Dùng hàm răng nhẹ nhàng kéo một bên áo п●🌀ự●𝒸 xuống phía dưới, một bên 𝓃𝖌*ự*𝐜 đầy đặn liền phóng ra, bị áo n*ɢ*ự*𝒸 nâng cao lên, đưa đến bên miệng Kiều Ninh. Kiều Ninh ngửi thấy mùi hương trên người thiếu nữ liền há miệng ngậm đầu v* cùng bầu 𝐧🌀ự·𝐜 trắng như tuyết kia vào trong miệng.

Hứa Nguyện bị anh h●ô●n đến run lên, đôi tay ôm lấy đầu của anh, mười ngón len vào mái tóc đen nhánh của anh, ngửa đầu run giọng kêu: "Học trưởng, đừng h-ô-ⓝ chỗ đó, rất ngứa..."

Kiều Ninh bị cô kéo đến da thịt tê dại, miệng càng dùng sức, anh phát hiện anh càng 𝐡_ô_𝖓 𝐧gự_𝖈 của cô, người cô càng thêm ⓡ⛎·𝐧 𝓇·ẩ·𝓎, hoa môi non mềm dưới thân kia cũng sẽ càng ướt đẫm.

Vì thế anh dùng ngón tay kéo quần lót của cô, duỗi tay s-ờ 𝐬-⭕-ạ𝓃-🌀 hoa môi, cả tay đầy chất lỏng trong suốt.

Kiều Ninh kỳ thật là tay mơ, chỉ dựa vào cảm giác mà làm, vì khống chế lửa anh đè phần hạch nhô lên trên hoa môi, nhẹ nhàng xoa. Kết quả Hứa Nguyện lại vặn vẹo 𝑒.🔴 t.𝒽.𝖔.𝓃 nhỏ kêu lên: "Học trưởng, đừng, cũng rất ngứa..."

Còn không đợi Hứa Nguyện nói xong, Kiều Ninh liền lập tức ⓗ*ô*𝐧 lên cái miệng nhỏ của cô, đem mấy lời lẩm bẩm phía sau của cô nuốt vào.

Đồng thời hoa môi của cô cũng đã bị Kiều Ninh dùng ngón tay tách ra, cực đại cứng rắn từ cửa động nhỏ đi vào.

Lúc này Hứa Nguyện không cảm thấy ngứa nữa, nơi đó vừa trướng vừa đau. Cô muốn kêu nhưng căn bản kêu không ra. Kiều Ninh bịt kín miệng cô, đầu lưỡi điên cuồng quấy ở trong miệng.

H/oa h/uyệt dưới thân cũng bị dị vật kia chen căng chặt. Hai chân treo ở bên người Kiều Ninh cũng không có sức lực, không có cách nào để vật kia ra ngoài.

Cho đến khi Kiều Ninh nâng ɱ*ô*n*🌀 cô lên, mà ngọc long của anh dần dần di chuyển xuống phía dưới, Hứa Nguyện còn tưởng rằng anh sẽ rút cái vật kia ra, lòng bình tĩnh một chút.

Kết quả giây tiếp theo, anh liền buông tay, người cô rớt xuống, mà hông anh lại ra sức đẩy về phía trước. Hai người hoàn toàn giao hòa cùng nhau.

"A..." Hứa Nguyện đau giống như bị người ta bổ ra, chỉ là đau đớn này chỉ lướt qua trong giây lát, bởi vì Kiều Ninh rất nhanh đã ôm vòng eo ɱ·ề·〽️ 𝐦ạ·1 của cô bắt đầu không ngừng thúc đẩy về phía trước. Tiểu huyệt kiều nộn chảy ra lượng chất lỏng lớn, thấm vào chỗ hai người 𝖌𝒾●𝖆●⭕ ♓ợ●🅿️.

Chương (1-26)