Bạn đang đọc truyện Sao Không Cùng Thuyền Vượt Sông trên trang ngontinhtruyen, nơi bạn có thể tìm thấy rất nhiều truyện ngôn tình hay, mới nhất!!!
Không có bàn tay vàng, không xuyên không, không trọng sinh.
Đây là câu chuyện thuần cổ đại về quốc gia và thiên hạ, với những mưu kế và cuộc chiến quyền lực giữa những người có trí thông minh vượt trội.
Nữ tặc trưởng thành nằm vùng làm gián điệp hai mặt: Câu chuyện về một con sói nuôi dưỡng một con thỏ khiến nó mọc răng nanh.
Sau đó, họ cùng nhau đồng hành qua nhiều sóng gió.
Nàng là một nữ tặc tầm thường giữa thời loạn lạc, sẵn sàng sử dụng mọi thủ đoạn để tồn tại.
Nàng đã ăn trộm của một công tử mười lượng bạc, nhưng không ngờ rằng hắn lại là vị tướng quân phản quốc khét tiếng, kẻ có đôi bàn tay nhuốm đầy máu đồng bào.
Sự khéo léo và ham muốn sống của nàng đã khơi dậy hứng thú của hắn.
Hắn đốt một cây nhang và nói: "Ta cho ngươi một nén nhang để chạy trốn. Đừng để ta bắt được, nếu không.... Ngươi sẽ vĩnh viễn không được giải thoát."
Nàng chạy trốn đến một gia tộc danh giá, thay hình đổi dạng và trở thành vợ của người khác, tưởng rằng có thể sống yên ổn qua quãng đời còn lại.
Nhưng rồi một ngày, khi nàng ngước mắt lên, phát hiện hắn đang cười nhìn nàng, ôn nhu mà nguy hiểm, gọi một tiếng "Tẩu tẩu".
Nàng thua trong trò chơi này, trở thành nô lệ của hắn.
Hắn nói là làm, hắn tàn nhẫn ném nàng vào những thử thách hiểm nguy, để rồi nàng nhận ra mình đã trở nên mạnh mẽ, với một thân hình không gì có thể xuyên thủng, thậm chí giữa thời loạn lạc cũng có thể đứng vững như một nữ anh hùng.
Hắn như chiếc thuyền qua sông, chỉ đưa nàng qua một đoạn đường, rồi chìm vào bóng tối.
Hắn thực sự là ai?
Khi xa nhau, đường về còn xa xôi.
Đều là những người lạc lối, sao không cùng nhau vượt qua sóng gió?
Nhân vật chính: Nam Y - Tạ Khước Sơn
Truyện giả tưởng lấy bối cảnh thời Tống, tham khảo sự kiện Tĩnh Khang chi sỉ và quá trình thành lập Nam Tống. Tất cả nhân vật đều không có nguyên mẫu thật, xin đừng dò tìm, cũng đừng khảo cứu.
>> Danh sách các chương của truyện:
Trang: 1 2
- Chương 101 : Tên đã lên dây
- Chương 102 : Thế cục xoay chuyển
- Chương 103 : Chuyển hoá kẻ thù
- Chương 104 : Ngày chờ mong
- Chương 105 : Mưa xuân nặng hạt
- Chương 106 : Điểm trà đạo
- Chương 107 : Lấy mạng đánh cược
- Chương 108 : Khách đêm mưa
- Chương 109 : Ngươi và hắn
- Chương 110 : Giữa núi sông
- Chương 111 : Đêm hoa trăng
- Chương 112 : Đêm Kim Lăng
- Chương 113 : Ánh sáng và bóng tối
- Chương 114 : Nước mắt trong nụ cười
- Chương 115 : Lòng dạ của kẻ đánh bạc
- Chương 116 : Nước chảy về Đông
- Chương 117 : A Tu La
- Chương 118 : Kẻ phá vỡ thế cờ
- Chương 119 : Kẻ giả tạo
- Chương 120 : Gió lùa ngôi chùa cổ
- Chương 121 : Chuyện cũ năm xưa
- Chương 122 : Trời không giúp
- Chương 123 : Biệt ly muộn
- Chương 124 : Thú bị dồn vào đường cùng sẽ cắn người
- Chương 125 : Hồng tụ đao
- Chương 126 : Niết Bàn cuối cùng
- Chương 127 : Đón xuân đến
- Chương 128 : Nhạn trở về phương Nam
- Chương 129 : Trở lại
- Chương 130 : Không dung tha
- Chương 131 : Chim liền cánh
- Chương 132 : Hận thiên cổ
- Chương 133 : Việc binh gia
- Chương 134 : Phong ba nổi lên
- Chương 135 : Cô thành bế
- Chương 136 : Nhân ngôn đáng sợ
- Chương 137 : Dưới lều xuân
- Chương 138 : Dạ yến đồ
- Chương 139 : Đại thắng trở về
- Chương 140 : Phó mặc dòng đời
- Chương 141 : Đăng Văn Cổ
- Chương 142 : Dùng cái chết để can gián
- Chương 143 : Tận nhân lực
- Chương 144 : Tẩy Duyên Hoa
- Chương 145 : Rời khỏi Biện Kinh
- Chương 146 : Cùng thuyền đi
- Chương 147 : Kết cục
- Chương 148 : Ngoại truyện 1: Chương Nguyệt Hồi: Trăng lặn quạ kêu sương đầy trời
- Chương 149 : Ngoại truyện 2: Bôn ba đến biển cả không trở về
- Chương 150 (cuối) : Ngoại truyện 3: Từ Khấu Nguyệt: Không mưa gió cũng không tình
Trang: 1 2